"ân, ta còn chưa nói hết mà, đệ tam hồn hoàn kỹ năng của ta là phi hành.....trong một phút"
"dựa vào....." trừ Triệu Vô Cực nhẫn nhịn chưa nói gì, tất cả những người khác đều rộn lên.
Đới Mộc Bạch tức giận nói :"Tiểu Áo, ngươi không phải định làm cho mấy lão ca chúng ta thêm mệt mỏi đấy chứ? Nói chuyện như vậy làm sao chúng ta chịu nổi"
Tiểu Vũ cũng nói :"phi hành trong một phút thì được lợi ích gì? Nếu gặp phải địa phương rộng lớn một chút như sông hay vách núi thì làm sao đây?"
Áo Tư Tạp hai mắt thất thải quang mang trở nên rõ ràng hơn :"vậy sao? Vậy nếu phi hành trong một phút, bằng tốc độ của phong vĩ kê quan xà thì sao?"
"cái gì?"
Trữ Vinh Vinh vừa mới thở phào nhẹ nhõm lại bị Áo Tư Tạp nói làm cho khiếp sợ, dù là chỉ có thể phi hành trong một phút, nhưng với tốc độ của phong vĩ kê quan xà, sợ rằng ít nhất cũng phải bay được khoảng cách trên hai ngàn thước sao?
Như vậy nếu trong thời điểm nguy hiểm, có được sự trợ giúp này, còn có thể ngắn ngủi trong vòng một phút bay ra hơn hai ngàn thước a?
Kỹ năng này quả là cường hãn, quả thực không thể thuần túy so sánh với những kỹ năng phụ trợ phi hành khác, phải biết rằng, bình thường kỹ năng phụ trợ phi hành mặc dù có hiệu quả nhưng tốc độ phi hành rất chậm.
Triệu Vô Cực hài lòng gật đầu :"Tiểu Áo, nghe ngươi nói thì đệ tam hồn hoàn này là phi thường tốt, lấy hồn lực của ngươi bây giờ thì có thể chế tạo bao nhiêu cái Ma cô Tràng?"
Áo Tư Tạp suy nghĩ một chút rồi trả lời :"cái Ma cô tràng này tiêu hao hồn lực so với hai loại hương tràng trước thì lớn hơn nhiều, lấy tình huống của ta bây giờ, một lần tính nhiều nhất chỉ chế tạo mười cái, lúc đó thì hồn lực sẽ tiêu hao gần như không còn, phải khôi phục lại toàn bộ mới có thể chế tạo tiếp"
Triệu Sư phụ nghe vậy cũng rất hài lòng, hồn lực còn có thể tăng cường, vũ hồn của Áo Tư Tạp từ giờ cũng đã xếp vào hàng cực phẩm.
Trước an bài bọn nhỏ nghỉ ngơi, Triệu Vô Cực hướng Đường Tam đi tới, bắt đầu làm hộ pháp, cũng quyết định ngay khi Đường Tam tỉnh sẽ lập tức rời khỏi, tránh đêm dài lắm mộng.
"Triệu Sư phụ, sợ là chúng ta còn chưa thể đi" đúng lúc này Đường Tam đang ngồi tu luyện đột nhiên mở mắt.
Triệu Vô Cực sửng sốt :"chưa thể đi? Tại sao? Tiểu Tam, nơi này là tinh đấu đại sâm lâm, chúng ta phải rời đi nơi này càng sớm càng tốt, nếu không các ngươi xảy ra chuyện gì, ta làm sao ăn nói với Phất Lan Đức đây?"
"Chính là....." Đường Tam còn chưa nói hết đã bị Triệu Vô Cực ngắt lời :"không có chính là, nếu ngươi đã tỉnh chúng ta cũng không nên tiếp tục nghỉ ngơi, lập tức khởi hành, nhân lúc trời còn chưa tối hẳn mà rời khỏi nơi này"
Ở một bên nghe Sakura cũng không nhịn được nên tiếng :"Triệu sư phụ, hiện tại cũng không cần vội như vậy, cứ để Tiểu Tam nói hết đã xem sao?"
Đường Tam cũng nói :"Triệu sư phụ, ta cũng cần một cái hồn hoàn, chi bằng tìm một con hồn thú trước, sau này đỡ phải đi thêm một chuyến"
Sakura nhìn Triệu Vô Cực dường như còn chưa nghe hiểu nội dung câu nói này đã muốn từ chối, lập tức cướp lời :"Tiểu Tam, ngươi cũng đột phá ba mươi cấp rồi sao?"
Đường Tam gật đầu "ừ" một tiếng.
Triệu Vô Cực trừng mắt kinh ngạc nhìn Đường Tam.
Đang dương dương đắc ý cầm Ma cô tràng trong tay, Áo Tư Tạp nhất thời đánh rơi ma cô tràng xuống đất.
Đới Mộc Bạch hai con ngươi quái dị dung hợp thành một.
Gã mập mạp Mã Hồng Tuấn há to miệng.
Tru Chúc Thanh mặt lạnh như băng biến thành ngạc nhiên.
Trữ Vinh Vinh nhu hòa tươi cười, trên mặt hiện hai má lúm đồng tiền.
Tiểu Vũ kích động, lắc cổ tay Đường Tam.
Mỗi người đều kích động, Đường Tam dù sao cũng chỉ mới 12 tuổi, ngoại trừ Sakura là quái thai, Tiểu Tam cũng làm bọn họ ngạc nhiên rất nhiều.
12 tuổi cấp hồn tôn, đúng là nghe cũng chưa có nghe nói qua.
Tiếp theo mọi người đương nhiên lưu lại trợ giúp Đường Tam tìm kiếm hồn hoàn, chỉ là trong ba ngày tìm kiếm cũng không thấy có một cái phù hợp với hắn.
Trong buổi tối ngày thứ ba, ngay lúc mọi người đang nghỉ ngơi, một sinh vật khổng lồ xuất hiện, tách ra hai hàng cây, ngó cái đầu khổng lồ xuống nhìn bọn họ.
Sakura sửng sốt, cùng mọi người đứng lên đề phòng chiến đấu, ngay cả cô cùng Triệu sư phụ đều có thể cảm nhận được, áp lực mạnh mẽ đang đè ép.
"đó là vua sâm lâm, Thái Thản Cự Viên" cho dù là người trầm ổn như Đường Tam, lúc này thanh âm cũng thay đổi.
Thái thản cự viên được người đời biết đến là bá chủ sâm lâm này, không có hồn thú dám đắc tội với nó, bởi vì kết quả cũng chỉ có chết.
Cứ việc là bách niên hồn thú, nó cũng có thể đấu với thiên niên hồn thú khác.
Bọn chúng là loài sở hữu lực lượng cùng tốc độ vô cùng khủng bố, công kích cùng phòng ngự cơ hồ không có gì là khuyết yếu, đáng sợ nhất là bọn chúng có thể thi triển một vài loại hồn kỹ bình thường, không một người biết Thái thản cự viên chính thức có kỹ năng gì, bởi vì những người từng chứng kiến kỹ năng đó đều đã chết.
Thái thản cự viên, trong tất cả các hồn thú, hiển nhiên là một trong những loài đứng trên đỉnh kim tự tháp, có khả năng mang ác mộng kinh hoàng cho tất cả hồn sư.
Mà giờ đây thái thản cự viên đang xuất hiện trước mặt họ, từng bước tiến đến!!!
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...