Hắn mặc quần áo bình thường được làm từ tơ lụa trông rất thoải mái, đang cầm một quyển sách và đọc.
Tướng mạo của hắn rất trẻ, không có dấu vết thời gian để lại.
Khuôn mặt anh tuấn mang đến cho người ta cảm giác tràn ngập ánh nắng.
Một đầu tóc dài màu vàng kim xoã sau lưng, toàn thân có khí chất thư sinh nho nhã.
"Ngồi đi." Hắn chỉ vào một cái ghế sô pha ra hiệu cho Đường Tam.
Sau đó hắn đứng dậy và đặt cuốn sách trở lại giá sách.
Nhìn bộ dáng có độ tuổi có vẻ bằng khi mình là nhân loại, trong lòng Đường Tam lập tức đề cao cảnh giác.
Không hề nghi ngờ, vị này chính là Thiên Sinh Thiên Dưỡng Thiên Dương Thiên Tinh Hoàng trong truyền thuyết, nhưng hắn hoàn toàn khác với suy nghĩ của Đường Tam.
Trên người vị này không hề có chút khói lửa nào, thậm chí khí tức cường đại cũng không cảm ứng được.
Đường Tam thậm chí hoài nghi, đây không phải là bản thể của Thiên Dương Thiên Tinh Hoàng, mà là một phân thân từ Thần Thức.
Mà cường độ Thần Thức của hắn đã vượt qua tất cả các Hoàng Giả.
Đương nhiên, đây là do Đường Tam chưa từng nhìn thấy Thuỷ Tinh Đại Yêu Hoàng ở trạng thái đỉnh phong, nhưng ít nhất khi so sánh với Thiên Hồ Đại Yêu Hoàng, Thần Thức của vị trước mắt này đã vượt xa.
Đường Tam không hề nghi ngờ gì về phán đoán của mình.
Hắn có Thần Vị, vô cùng mẫn cảm với Thần Thức.
Đường Tam theo lời đi tới bên cạnh ghế sô pha nhưng cũng không ngồi xuống trước, mà là đứng đợi.
Thiên Dương Thiên Tinh Hoàng cất kỹ cuốn sách đi, sau đó mới mỉm cười đi về phía hắn.
Đưa tay chỉ vào ghế sô pha, sau đó hắn ngồi xuống ghế chủ vị trước, trên mặt vẫn luôn nở nụ cười ấm áp.
Lúc này Đường Tam mới ngồi xuống ghế sô pha bên cạnh, thể hiện ra tư thái cung kính.
Thiên Dương Thiên Tinh Hoàng mỉm cười nói: "Không cần khẩn trương, từ trên người ngươi ta cảm nhận được khí tức quen thuộc từ Thụ Tổ.
Thật là hoài niệm! Lúc trước khi ta vừa mới thành Hoàng đã từng về thành Kiến Mộc bái kiến Thụ Tổ.
Từ khí tức sinh mệnh Thụ Tổ, ta đã được dẫn dắt, về sau có trợ giúp rất lớn giúp ta tăng lên.
Thụ Tổ là thuỷ tổ của Tinh Quái hệ thực vật chúng ta, không có ngài ấy sẽ không có Tinh Quái hệ thực vật ngày hôm nay.
Lại nói, ta cảm thấy thật có lỗi, những năm gần đây không thể bảo vệ tốt Lam Kim Thụ tộc, do đó khiến tộc nhân của ngươi chịu uỷ khuất."
Người này càng bình dị gần gũi thì Đường Tam trong lòng càng thêm cảnh giác.
Hắn mơ hồ cảm giác được, người này tuyệt đối còn đáng sợ hơn Thiên Hồ Đại Yêu Hoàng.
Thật không nghĩ tới, Nhật Thần Đế Quốc bên này vẫn còn một tưởng tượng như vậy.
Đây thật sự là một Hoàng Giả như Phật (*) sao?
(*) Theo bản convert là vậy, mình cũng không biết nên edit thế nào.
"Miện hạ khách khí rồi, nếu không có người và Địa Âm miện hạ bảo vệ, chỉ sợ tộc ta đã sớm không giữ được thành Kiến Mộc."
Thiên Dương Thiên Tinh Hoàng xua tay, nói: "Đây là điều chúng ta phải làm.
Bất kỳ tồn tại nào đều không có tư cách quấy rầy Thụ Tổ ngủ say.
Lần này Thụ Tổ thức tỉnh khiến Lam Kim Thụ tộc các ngươi tái hiện huy hoàng, ta cũng rất vui mừng.
Cũng hy vọng Thụ Tổ có thể đem quang huy chiếu lên người các hậu bối nhiều hơn.
Đúng rồi, ta đã tặng ngươi một kiện lễ vật, không biết ngươi đã nhận được chưa?"
Đường Tam hơi sững sờ, "Lễ vật? Gần đây các chủ thành đưa tới không ít lễ vật, không biết ý ngài là ..."
Thiên Dương Thiên Tinh Hoàng mỉm cười, nói: "Cận Miểu Lâm!" Tất nhiên đó là Cận Miểu Lâm chân chính.
Nghe những lời này, Đường Tam trong lòng lập tức căng thẳng, lạc ấn huyết mạch trong cơ thể suýt chút nữa bị hắn kích phát ra.
Lúc đó hắn không điều tra ai đã trả lại Cận Miểu Lâm, bởi vì các chủ thành, các đại chủng tộc đều đưa tộc nhân Lam Kim Thụ tộc trở về nhưng không rõ trở về từ đâu và cũng không thể kiểm chứng.
Mà lúc này, những lời Thiên Dương Thiên Tinh Hoàng vừa nói ra khiến Đường Tam lập tức cảm giác được một lực áp mạnh mẽ từ người vị Hoàng Giả Tứ Thiên này truyền đến.
Hắn vậy mà biết rõ Cận Miểu Lâm chân chính, hơn nữa còn đem Cận Miểu Lâm trả lại.
"Cảm ơn miện hạ." Đường Tam thoáng bĩnh tĩnh lại tinh thần của mình, lạnh nhạt nói.
Thiên Dương Thiên Tinh Hoàng tỏ vẻ tán thưởng, "Vừa rồi khi nghe ta nói ngươi rất kinh ngạc cho thấy ngươi không biết Cận Miểu Lâm là ta đưa trở về.
Nhưng ngươi lập tức có thể khôi phục tỉnh táo.
Không sai, khó trách Thụ Tổ sẽ chọn ngươi là truyền nhân, Lam Kim Thụ tộc có thể tái hiện quang huy."
Đường Tam lập tức thay đổi tâm trí, tự hỏi rất nhiều khả năng, "Miện hạ, không biết Cận Miểu Lâm và người là ..."
Thiên Dương Thiên Tinh Hoàng vẫn mỉm cười như trước, nói: "Nói ta thật là hổ thẹn, lúc trước Cận Miểu Lâm tới cung Thiên Dương tìm ta, hy vọng ta có thể nể mặt Thụ Tổ mà giúp đỡ Lam Kim Thụ tộc.
Lúc ấy ta đang gặp khó khăn.
Trong một thời gian sức khoẻ của ta không được tốt lắm, mọi việc đều giao cho thành Liệt Dương đi làm.
Về sau ta mới biết tộc nhân ở thành Liệt Dương hiểu nhầm ý của ta và nhốt hắn lại.
Cho đến gần đây Thụ Tổ sống lại, ta mới nhớ tới chuyện của hắn, đặc biệt đi hỏi thăm mới biết hắn đang bị nhốt, lúc này mới đưa hắn về thành Kiến Mộc.
Xem ra, ngươi đã gặp hắn và giải quyết thích đáng, phải không?"
Đường Tam nhàn nhạt nói: "Thần Thức chi hải của hắn bị phá huỷ, toàn thân đần độn, ta cũng rất khó phân biệt rõ thân phận của hắn.
Hiện tại ta đang để hắn tĩnh dưỡng, hy vọng tương lai có thể khôi phục lại."
Từ trong lời nói của Thiên Dương Thiên Tinh Hoàng, hắn đã hiểu được một số tình huống cụ thể.
Lúc trước khi Cận Miểu Lâm rời khỏi Lam Kim Thụ tộc là chủ động tới Tổ đình tìm Thiên Dương Thiên Tinh Hoàng, hy vọng vị Hoàng Giả mạnh nhất này có thể tự mình làm chủ, làm chỗ dựa cho Lam Kim Thụ tộc.
Nhưng hắn lại quên mình là người thừa kế huyết mạch trực hệ của Thụ Tổ, lại là cấp độ Tinh Vương, đối với người khác có sức hấp dẫn lớn như thế nào.
Có lẽ tồn tại ở cấp bậc Hoàng Giả như Thiên Dương Thiên Tinh Hoàng không cần năng lượng sinh mệnh trên người hắn, nhưng Liệt Dương Hoa Tinh tộc thì chắc chắn sẽ cần.
Lời nói của Thiên Dương Thiên Tinh Hoàng đương nhiên là đang làm đẹp cho bản thân mình, nếu không có sự đồng ý của hắn, ai dám nhốt người mà hắn đề cử chứ? Huống chi, ngay cả Thần Thức chi hải cũng bị phá vỡ.
Đó là vết thương mà ngay cả Đường Tam cũng không thể chữa khỏi trước khi khôi phục cấp độ Thần Vương.
Cho nên, dù Cận Miểu Lâm có trở về, trừ phi Cận Miểu Sâm, người cực kỳ quen thuộc với hắn mới có thể nhận ra hắn thì chỉ sợ, ngay cả các trưởng lão Lam Kim Thụ tộc cũng không thể nhận ra huyết mạch Thụ Tổ trên một thân thể suy yếu như vậy.
Ngày đó khi nhìn thấy hắn, khí tức huyết mạch của hắn đã rất yếu, nếu không phải Đường Tam dùng Thần Thức cảm thụ thì cũng không phát hiện ra khí tức huyết mạch trực hệ Thụ Tổ trên người hắn.
Bởi vậy, dù Cận Miểu Lâm có trở về thì Thiên Dương Thiên Tinh Hoàng cũng biết hắn không có uy hϊếp lớn đối với mình.
Thiên Dương Thiên Tinh Hoàng mỉm cười, nói: "Vậy thì tốt rồi, haizz, nói về chuyện này, là chúng ta mắc nợ Lam Kim Thụ tộc các ngươi, nếu ngươi có yêu cầu gì thì cứ nói, ta nhất định sẽ giúp ngươi."
Đường Tam nghiêm túc nói: "Miện hạ cho tới này đều là chỗ dựa che chở cho tộc ta, ta cũng không dám có yêu cầu gì xa vời.
Hôm nay, ta rất vui mừng vì được gặp miện hạ.
Người cũng biết, Lam Kim Thụ tộc chúng ta luôn nhỏ yếu, chỉ có năng lượng sinh mệnh là mạnh mẽ, càng không giỏi chiến đấu.
Nếu như có thể, vậy hãy để tộc ta nằm dưới trướng của người, tương lai chỉ nghe theo mệnh lệnh của người, có được hay không?"
Thiên Dương Thiên Tinh Hoàng xua tay, nói: "Không thể nói là nghe theo mệnh lệnh của ta.
Nhưng chúng ta đều là hệ thực vật, vốn là người một nhà, tương lai nếu Lam Kim Thụ tộc có nhu cầu gì thì ta tự nhiên sẽ không khoanh tay đứng nhìn.
Chính ngươi có kế hoạch gì không? Lần này ngươi báo cáo công tác, theo ta là không có bất cứ vấn đề gì."
Đường Tam suy nghĩ một chút rồi nói: "Ta không có kế hoạch gì, chỉ hy vọng có thể bảo vệ tộc nhân, đồng thời cố gắng hết sức tránh tái diễn bi kịch."
Thiên Dương Thiên Tinh Hoàng nói: "Luôn phải có kế hoạch mới tốt.
Kim Cương Thiên Tinh Hoàng vẫn lạc có thể nói là gieo gió gặt bão, mà hiện tại vị trí Hoàng Giả bị bỏ trống ngày càng nhiều, chúng ta và Thiên Vũ Đế Quốc bên kia nhất định sẽ có tranh đoạt.
Mà trong mắt ta, ngươi là một trong những tồn tại thích hợp thành Hoàng nhất bên này.
Ngươi cần phải hết sức cố gắng tranh đoạt a!"
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...