Dẫn động linh khí trong phòng tu luyện, để linh khí quấn quanh thân mình, lúc này Đường Tam mới lấy cái hộp do Khổng Tước Đại Yêu Vương đưa cho.
Bên ngoài hộp tản ra quang mang màu bạc cùng không gian ba động, hiển nhiên là đồ vật bên trong bị lực lượng không gian ngăn cách, cho nên mới không có bất kỳ khí tức nào phát ra.
Đường Tam hít sâu một hơi rồi bình tĩnh lại, sau đó cẩn thận mở hộp ra, đồng thời xoá đi phần lực lượng không gian kia.
Lập tức, một cỗ khí tức thanh lãnh trào ra, nhiệt độ trong phòng tu luyện cũng giảm xuống rất nhiều.
Trong hộp chỉ có hai viên dược trắng như tuyết, toàn thân sáng óng ánh.
Nhìn qua trông nó giống hai viên ngọc, bản thân là màu tuyết trắng, nhưng bên trong lại có sương mù lưu chuyển.
Lấy hiểu biết của Đường Tam với dược lý cũng không thể đoán được nó được luyện chế từ loại thuốc nào.
Nhưng rõ ràng, đó phải là thực vật đặc hữu trên thế giới này.
Đường Tam mở ra Linh Tê Thiên Nhãn cẩn thận quan sát thật kỹ, nhưng tất cả những gì hắn thấy chỉ là mây và sương mù.
Bất quá sau khi dùng vận khí quan sát, hắn cũng không phát hiện được điều gì không ổn, tất nhiên là thứ này không có hại cho hắn.
Hắn dùng ngón tay cái và ngón trỏ cầm lên một viên đưa tới trước mặt mình.
Viên thuốc lớn như hột đào toả ra mùi hương sảng khoái, thấm vào lòng người.
Đường Tam cho thuốc vào trong miệng, lập tức toàn thân giật mình, một cỗ khí lạnh xâm nhập cổ họng trong nháy mắt, sau đó lan ra khắp toàn thân.
Đường Tam chỉ cảm thấy thân thể trong chớp mắt đã đông cứng, ngay cả Tinh Thần Lực cũng trở nên chậm chạp.
Cả người Đường Tam dường như đã biến thành băng điêu.
Nhưng ngay sau đó, từ sâu trong đan điền, cũng chính là vị trí lạc ấn huyết mạch có một năng lượng nóng rực bùng cháy trong tích tắc, sau đó lan khắp toàn thân.
Những nơi năng lượng nóng rực đi qua, băng tuyết tan chảy, huyết mạch toàn thân toả ra sinh cơ bừng bừng.
Cảm giác nóng rực dần chuyển thành cảm giác thư thái, vô cùng thoải mái.
Giờ phút này, huyết mạch trong cơ thể dường như cường thịnh đến cực điểm, xương cốt đứt gãy nhanh chóng khép lại, vị trí ngũ tạng bị lệch cũng rất mau trở về đúng vị trí.
Khí huyết toàn thân hắn tuôn trào tựa như tràng giang đại hải, tựa hồ có một cỗ lực lượng đặc thù đang gột rửa bọn chúng, mỗi một lạc ấn đều sáng chói.
Tu vi Cửu giai mới tăng lên không lâu cấp tốc ổn định lại, toàn thân đều có cảm giác thư sướng không nói nên lời.
Thương thế dùng tốc độ mắt người có thể nhìn thấy mà lành lại và trạng thái của hắn đang phát triển theo hướng tốt hơn.
Khí huyết thuần hoá, ngay cả Tinh Thần Chi Hải cũng sôi lên.
Ở trong đó, Thần Thức cũng dao động không ổn định, bởi vì đang có càng nhiều Tinh Thần Lực chuyển hoá thành Thần Thức.
Trong lòng Đường Tam khiếp sợ, tuy rằng đoán được Khổng Tước Đại Yêu Vương cho mình đồ tốt, nhưng cũng nghĩ tới sẽ tốt đến trình độ này.
Cuối cùng là bảo vật gì đây? Sao có thể làm mình khôi phục ngay lập tức, thậm chí đạt tới trạng thái này, quả thực là không thể tin được! Cái này không thể miêu tả là thiên tài địa bảo nữa, tuyệt đối là Thần vật, mức độ trân quý tuyệt đối không thua kém một kiện Thần Khí phổ thông.
Khổng Tước Yêu tộc thật là có nội tình thâm hậu a!
Bất quá hắn cũng có thể cảm giác được, đan dược này đối với người dưới Thần cấp có tác dụng cực lớn, nhưng đối với người Thần cấp trở lên thì tác dụng giảm xuống rất nhiều.
Mà hắn hiện tại rất thích hợp để dùng.
Sau ba chu trình điều tức, dược lực mới dần ổn định lại.
Vết thương của Đường Tam đã lành, xương cốt đã khép lại, với tốc độ như vậy, nhiều nhất hai canh giờ nữa, thân thể của hắn sẽ tốt như ban đầu.
Đường Tam không dám thả lỏng, dan dược tốt như vậy tuyệt đối không thể để lãng phí một chút nào.
Hắn không ngừng thôi động Huyền Thiên Công hấp thu dược lực, dần tiến vào trạng thái vật ngã lưỡng vong.
Người đang trong trạng thái minh tưởng như hắn dần mất đi cảm giác với ngoại giới, dần tiến vào chiều sâu minh tưởng.
Đúng lúc này, quang mang trong đan điền loé lên, một thân ảnh nhỏ nhắn lặng yên xuất hiện trong phòng tu luyện.
Nhìn qua nàng là một tiểu nữ hài, khuôn mặt trắng nõn mũm mĩm rất đáng yêu, đôi mắt trong như pha lê, trong veo giống như có thể phản chiếu tâm hồn của con người.
Nàng vừa xuất hiện, cái mũi nhỏ không ngừng khụt khịt, tựa hồ đang ngửi cái gì đó.
Rất nhanh, ánh mắt nàng sáng lên, thấy được chiếc hộp bạc trên mặt đất.
Nàng mở hộp ra, nhìn thấy trong đó có một viên đan dược.
Nàng chớp mắt cười khúc khích, dùng hai tay nắm lấy đan dược rồi nhét thẳng vào miệng.
Nàng còn nhỏ, viên dược lại có chút lớn, sau khi nhét vào miệng thì má lập tức phồng lên.
Nàng chớp chớp hai mắt thật to, dùng sức nuốt xuống.
Ngay lúc này, làn da toàn thân nàng trở nên trong suốt như pha lê, càng kỳ lạ là, thân thể nhỏ bé của nàng dần dần giãn ra, trong thời gian ngắn đã trưởng thành hơn một chút.
Trong ánh mắt nàng có chút mơ hồ, nhìn bàn tay mình, lại nhìn Đường Tam bên cạnh, đáy mắt có linh quang chớp động, tựa hồ nghĩ tới điều gì đó.
Nàng xoay người, cẩn thận từng ti từng tí đến bên Đường Tam, hôn "bẹp" một cái lên mặt hắn, sau đó quang mang loé lên, hoá thành một tia sáng chui vào trong đan điền của Đường Tam, rồi biến mất.
Một đêm yên lặng.
Khi Đường Tam tỉnh lại từ trong minh tưởng, sắc trời bên ngoài đã sáng tỏ.
Hắn dùng sức duỗi người một cái, lập tức xương cốt toàn thân phát ra tiếng "răng rắc" liên tiếp.
Khí huyết trong cơ thể lưu chuyển hết sức thoải mái, dường như trong chớp mắt này, cả người hắn đều trở nên thông thấu.
Tất cả các vết thương đã được chữa lành, tu vi cũng tiến thêm một bước.
Càng quan trọng là, những huyết mạch lạc ấn rõ ràng càng thêm sáng tỏ, quan hệ cũng hài hoà hơn rất nhiều.
"Di?" Đường Tam phát hiện, lạc ấn đại diện cho Tinh Tinh vẫn luôn ngủ say trong đan điền đã sáng hơn trước đó không ít, phát ra hào quang óng ánh.
Cách đó không xa, quang mang của Lam Ngân Hoàng và Âm Dương nhị khí đều bị hào quang này che giấu.
Mấy huyết mạch lạc ấn mà Đường Tam chưa hấp thu tựa hồ cũng nhận tẩy lễ, đều yên lặng ở trong đan điền.
Đây đều là đồ tốt, lạc ấn Phong Long Biến, lạc ấn Bỉ Mông Cự Thú, còn có lạc ấn Hoàng Kim Mãnh Mã, ba đại huyết mạch cấp một.
Nếu Đường Tam có thể hấp thu cả ba huyết mạch cấp một này, thực lực nhất định sẽ có thêm một bước nhảy vọt.
Tất nhiên, sắp xếp và kết hợp như thế nào, hấp thu ra sao vẫn là một vấn đề nan giải.
Hắn cần đầy đủ thời gian cùng khả năng chịu đựng mạnh hơn mới có thể cân nhắc những điều này.
Đồ "nhạc phụ" cho mình hôm qua thật sự là đồ tốt a! Đáng tiếc bây giờ tu vi của mình còn rất xa mới đủ, nếu không, thật sự có thể cân nhắc cứu hắn một mạng.
Khổng Tước Đại Yêu Vương thiêu đốt chính là sinh mệnh bản nguyên, trừ phi Đường Tam trở lại là Thần Vương, dẫn động Tiên Linh Khí mới có khả năng cứu hắn.
Dược hoàn hôm qua tuy tốt nhưng cũng không có tác dụng này.
Dược hoàn, a, đan dược của ta đâu?
Nghĩ tới đây, Đường Tam đột nhiên phát hiện chiếc hộp bạc trước mặt bị mở ra, mà trong đó không có viên đan dược nào.
Nó đã biến mất không còn tung tích.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...