Từ khi tranh tài bắt đầu, Đường Tam đột nhiên xuất hiện, trong mắt loé lên tử quang và dùng tay phải vỗ nhẹ.
Sau đó, tốc độ dòng chảy thời gian xung quanh lại thay đổi.
Mỹ công tử cùng Đan Đỉnh Hạc Yêu còn đang chiến đấu trên không trung, phía dưới tuyển thủ Thì Quang Ngạc đã bị Đường Tam đánh một chưởng mà chết, hoá thành huyết vụ bay tán loạn.
Tổng cộng thời gian cũng chỉ mất vài giây mà thôi.
Sắc mặt Đường Tam đỏ ửng, thân thể khẽ lung lay, thở sâu mới kìm nén được khí huyết trong cơ thể sôi trào.
Tình trạng này không phải vì hắn bị thương, mà bởi vì thôn phệ huyết mạch chi lực của tên Thì Quang Ngạc quá nhanh.
Đây dù sao cũng là huyết mạch chi lực của một vị cường giả Cửu giai đỉnh phong a! Dùng tốc độ như vậy thôn phệ, Đường Tam cũng có áp lực rất lớn.
May mắn, hắn đã hoàn thành.
Sau khi thôn phệ lần này, hắn nắm chắc có thể đem lạc ấn Thì Quang Biến tăng lên Cửu giai.
Trước lúc này cũng sẽ không xuất hiện vấn đề cường độ huyết mạch không đủ.
Trên không, khi thân thể tuyển thủ Thì Quang Ngạc nổ tung, Đan Đỉnh Hạc Yêu cùng Mỹ công tử khựng lại một chút.
Mỹ công tử có chút ngốc trệ, còn kiếm ý cường hãn của tên Đan Đỉnh Hạc Yêu kia trong nháy mắt đã lộn xộn.
Sau một khắc, hắn nhìn thấy Đường Tam đã ổn định lại và ngẩng đầu lên nhìn hắn.
Truyền Tống trận bàn trong tay cũng theo đó nâng lên.
"Hừ ---" Tên Đan Đỉnh Hạc Yêu hét lên một tiếng không cam lòng, hai cánh đập động, trường kiếm run run phá từng đạo vết nứt không gian đang công kích mình, trong chớp mắt bay ngược ra, rời khỏi đài thi đấu.
Hắn tuyệt đối không cho rằng mình có sức để chống lại hai tên đối thủ, nhất là trong đó có một tên có thể gϊếŧ chết đồng bạn của mình.
Trên ghế quan chiến.
Mao Văn Võ quay người, dùng sức vỗ cái bàn trước người cha mình.
Đúng vậy, ghế khách quý có bàn phía trước, ở trên còn có nhiều loại hoa quả cùng đồ ăn.
"Ba ba, ngài thấy chưa, thấy chưa? Nếu không phải ta da dày thịt béo thì ngài đã không còn con trai rồi.
Hiện tại ngài đã biết đối phương hung tàn như thế nào đi.
Ta làm sao có thể cố ý thua tranh tài chứ? Ngài nhìn một chút, gia hoả này đáng sợ cỡ nào a! Bị hắn cận thân chính là chết.
Phòng ngự của tộc Thì Quang Ngạc cũng không yếu, nhưng lại nghẻo dễ như trở bàn tay."
"Đùng ---" Phụ thân của Mao Văn Võ lại đập vào đầu hắn, "Ngươi còn dám vỗ bàn với lão tử!"
"Ta ..."
Cuộc trò chuyện của hai cha con nhà này không có ảnh hưởng đến tâm tình của các đại quý tộc trên ghế khách quý.
Đây không hề nghi ngờ là một trận tốc thắng.
Giống như Mao Văn Võ nói, nhân loại kia rất kỳ lạ.
Không thể để hắn cận thân, nếu không dường như thật sự không thể ngăn cản được.
Trong tình huống này, Hoàng Kim Mãnh Mã tộc cũng thua, ai dám nói mình có lực phòng ngự mạnh hơn Hoàng Kim Mãnh Mã chứ?
Tộc trưởng bộ tộc Thì Quang Ngạc cũng ngồi ở chỗ khách quý, lúc này sắc mặt càng trầm ngưng.
Tộc Thì Quang Ngạc vốn có số lượng thưa thớt, một tên hậu bối tinh anh như vậy liền bị gϊếŧ chết, hắn làm sao có thể không giận? Nhưng quy củ Tổ đình tinh anh đại tái còn đó, dù hắn phẫn nộ như thế nào cũng không thể hành động thiếu suy nghĩ.
Tranh tài kết thúc, Mỹ công tử từ trên trời giáng xuống, đứng bên cạnh Đường Tam.
Đối với chuyện Đường Tam đánh chết tên Thì Quang Ngạc, nàng cũng không biết nên nói thế nào.
Cho tới bây giờ, nàng cũng không có giả nhân giả nghĩa.
Nhân loại bị Yêu Quái Tộc cùng Tinh Quái Tộc áp bách làm nô ɭệ giãy giụa sinh tồn, không biết có bao nhiêu người chết trong tay bọn chúng, nàng cũng đã gϊếŧ không ít Yêu Quái Tộc.
"Ta còn chưa phát huy được thực lực thì đã kết thua.
Kiếm pháp của gia hoả kia thật lợi hại." Mỹ công tử thấp giọng nói.
Đường Tam mỉm cười, "Lần sau sẽ để ngươi phát huy nhiều hơn."
Tâm tình bây giờ của hắn rất tốt, lạc ấn Thì Quang Ngạc này có thể nói là than sưởi ấm trong ngày tuyết rơi.
Điều này cũng làm hắn suy nghĩ có nên tăng lên tu vi tới Cửu giai không.
Về sau trở về thành Gia Lý sẽ phải đối mặt với rất nhiều khó khăn.
Mỹ công tử muốn thượng vi không phải là chuyện dễ dàng, điều này cũng yêu cầu hắn phải có thực lực mạnh hơn mới bảo hộ được Mỹ công tử.
Xem ra mình cần chuẩn bị đột phá Cửu giai.
Tiếp theo đem từng lạc ấn của mình tăng lên Cửu giai, sau đó làm chuẩn bị để tương lai trùng kích Thần cấp.
Trước khi đến Tổ đình, Đường Tam cảm thấy quá trình này cần ít nhất vài năm thời gian.
Nhưng sau khi đến Tổ đình, thu được nhiều tài nguyên và kỳ ngộ, không hề nghi ngờ là thời gian này đã được rút ngắn.
Đây cũng là tình huống hắn cảm thấy rất vui khi nhìn thấy.
Hai người dắt tay nhau xuống đài.
Mỹ công tử nói: "Kết thúc sớm như vậy, ngươi đi về thẳng sao?"
Đường Tam gật gật đầu, nói: "Ta muốn trở về tiếp tục tu luyện.
Ngươi thì sao?"
Mỹ công tử nói: "Vậy ta cũng trở về.
Thiên Chi Huyền Viên đại bác tinh thâm, ta cũng cần lĩnh ngộ nhiều hơn."
Nhìn dung nhan tuyệt mỹ kia, Đường Tam thật muốn đi bồi nàng, nhưng vì tương lai, hắn chỉ có thể nhẫn, kiềm chế xúc động mà gật gật đầu, nói: "Được.
Vậy chúng ta ngày mai gặp."
Hắn còn cần đến Linh Tê thương hội một chuyến, đi hỏi vé vào cửa xem trận đấu cho các đồng bạn.
Sau đó, hắn phải đến núi Thiên Dương và núi Địa Âm tu luyện, cũng như hấp thu một bộ phận năng lượng Thì Quang Ngạc mới thôn phệ, đem lạc ấn Thì Quang Ngạc của mình tăng lên Bát giai đỉnh phong.
Những chuyện này đều cần thời gian.
Mỗi một ngày ở Tổ đình, tốc độ tu luyện đã vượt xa thành Gia Lý bên kia.
Đường Tam đã nghĩ kỹ, sau khi trở về và luyện chế Thời Không Đạo Tiêu thì phải ưu tiên luyện chế năng lực truyền tống viễn trình, để tương lai đến Tổ đình được thuận lợi hơn, rút ngắn thời gian.
"Hứa huynh có ở đây không?" Đường Tam bật máy truyền tin mà Hứa Tự Nhiên đưa cho mình lúc trước và bắt đầu liên lạc.
Cơ hồ ngay lập tức, thanh âm Hứa Tự Nhiên đã vang lên, "Đương nhiên là có.
Tu La huynh, ngươi thật quá lợi hại.
Không nghĩ tới, thật không nghĩ tới a! Ngươi sao lại cùng tiểu công chúa tham gia thi đấu hai người rồi?"
Đường Tam nói: "Chuyện này khá dài, ngày đó khi Thành chủ đại nhân mang theo tiểu công chúa đến báo danh, ta vừa vặn cũng đang ở đó.
Sau đó chúng ta gặp nhau.
Ngươi yên tâm, các đồng bạn của ta không có báo danh, chỉ có một mình ta.
Ta cũng sẽ chú ý khiêm tốn một chút."
"Không có việc gì, không có việc gì." Hứa Tự Nhiên khách khí vượt quá dự liệu của Đường Tam, "Có Thành chủ đại nhân xác nhận, dù ngươi có gây chú ý cũng không sao, cùng lắm thì nói ngươi là phụ thuộc Khổng Tước Yêu tộc là được.
Tu La huynh, không biết ngươi có thời gian không, chúng ta gặp mặt một lần? Ta lúc này cũng đang xem thi đấu, ngươi hẳn vẫn chưa đi đi."
Đường Tam nói: "Ta vừa đi ra, vậy ta chờ ngươi ở cửa." Nghe thanh âm của Hứa Tự Nhiên có chút vội vàng, Đường Tam mỉm cười, hắn biết vì sao gia hoả này lại muốn gặp mình.
Không lâu sau đã thấy Hứa Tự Nhiên quần áo mộc mạc đi ra, nhìn thấy Đường Tam thì nhanh chóng bước đến, lộ vẻ đầy thân thiết: "Tu La huynh, ngươi thật là quá lợi hại! Thi đấu cá nhân, thi đấu hai người không ngừng chiến thắng, thật là cường đại." Vừa nói, hắn vừa giơ ngón cái lên với Đường Tam.
Đường Tam cười nói: "Chỉ là nỗ lực hết mình thôi.
Cũng coi là chuẩn bị cho tương lai."
Hứa Tự Nhiên nói: "Vậy lần này khẳng định ngươi sẽ có một tương lai xán lạn.
Đi, chúng ta đi tới nơi an tĩnh hơn rồi nói chuyện."
"Được." Đường Tam đáp ứng.
Một chiếc xe ngựa sang trọng của Linh Tê thương hội rất nhanh đã chạy tới, Đường Tam theo Hứa Tự Nhiên lên xe.
Biểu hiện của Hứa Tự Nhiên khác trước rất nhiều.
Trước kia, hắn coi trọng nhất là quan hệ giữa Đường Tam và Pháp Trận đại sư, coi Đường Tam là cầu nối làm ăn.
Nhưng khi hắn tận mắt chứng kiến Đường Tam thi đấu ở Tổ đình tinh anh đại tái thì mới hiểu được mình vậy mà phạm vào một sai lầm rất lớn.
Huyết mạch của vị Tu La này khẳng định là trên cấp hai, phải biết rằng, cấp độ này ở thành Gia Lý bên kia đã là đỉnh cấp, hơn nữa hắn còn liên tục đánh bại nhiều cường địch ở Tổ đình tinh anh đại tái.
Hắn đã thấy trận đấu của Đường Tam với Hoàng Kim Mãnh Mã, khi đó hắn còn xem không hiểu, nhưng hôm qua Đường Tam chiến thắng Liệt Dương Hoa Tinh tộc cường đại, hắn rốt cuộc đã hiểu rõ bản lĩnh của vị này.
Thực lực mạnh mẽ như vậy, hắn thậm chí còn hoài nghi, vị này thực sự là nhân loại sao?
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...