Cố Lý đi được khoảng ba phần tư số bậc thang thì dừng lại, khoanh chân tại chỗ minh tưởng.
Đường Tam vượt qua hắn, tiếp tục đi lên trên.
Đến vị trí này, áp lực càng lúc càng lớn, kiếm ý sắc bén trong lúc vô hình trùng kích Tinh Thần Chi Hải.
Dựa theo phán đoán của Đường Tam, nếu có tu vi và Tinh Thần Lực thấp hơn Cửu giai thì không có khả năng tiến về phía trước.
Hắn tuy rằng tu vi chưa đến Cửu giai, nhưng có nhiều loại huyết mạch chi lực cường đại, và Tinh Thần Lực tu vi Cửu giai đỉnh phong, áp lực này cũng không thành vấn đề.
Tiếp tục đi lên trên, đã không còn đồng bạn bên cạnh, Đường Tam ngược lại đi nhanh hơn.
Hắn mơ hồ cảm giác được, đối với cung điện của các Đại Yêu Hoàng và Thiên Tinh Hoàng, quá trình leo lên kỳ thật cũng là tìm kiếm con đường tu luyện của mình.
Nếu huyết mạch thiên phú của mình phù hợp với khí tức của cung điện thì sẽ có hiệu quả tốt nhất.
Nếu thuộc tính không tương hợp thì hiệu quả sẽ kém đi nhiều.
Không hề nghi ngờ, ở một trình độ nào đó, Kiếm Thánh Cung rất thích hợp với Trình Tử Chanh cùng Vũ Băng Kỷ, nhất là Trình Tử Chanh.
Cho nên, bọn họ nên ở chỗ này tu luyện, không cần chạy tới tất cả các cung điện khác.
Tìm được con đường phù hợp với bản thân mới là tốt nhất.
Mà với Đường Tam, hắn có được nhiều loại huyết mạch, cho nên cần đi nhiều cung điện để cảm ngộ, từ đó thu được nhiều lợi ích hơn, cũng lý giải tốt hơn về thế giới này.
Từng bước từng bước một, Đường Tam đã dần trèo lên đỉnh núi rồi.
Trong quá trình leo núi, Tinh Thần Lực của hắn bị kiếm ý ảnh hưởng nên dần áp súc lại.
Thần Thức ở trung tâm Tinh Thần Chi Hải, Tinh Thần Lực sau khi áp súc đã quay lại rèn luyện Thần Thức, cũng dần dung nhập vào đó, Lúc này, Đường Tam đang mượn ngoại lực để chuyển hoá Tinh Thần Lực của mình thành Thần Thức.
Tinh Thần Lực tiêu hao rất lớn, nhưng dù lớn thế nào cũng tuyệt đối đáng giá.
Muốn chuyển hoá Tinh Thần Lực thành Thần Thức, bình thường đều chỉ có chậm rãi ôn dưỡng, nhưng hiện tại không phải là một cơ hội dành cho hắn sao.
Đường Tam hiểu, đây có thể là một con đường để cường giả Cửu giai ở Yêu Quái Tộc và Tinh Quái Tộc tiến lên Thần cấp.
Nếu như có thể ở một nơi như cung điện Yêu Hoàng, Tinh Hoàng, nhất là nơi có thuộc tính tương hợp với mình thì việc ngưng tụ Thần Thức rồi đột phá có khả năng càng lớn.
Chỉ là không biết Yêu Quái Tộc, Tinh Quái Tộc ở một nơi như vậy đột phá thành Thần có phải trả giá không.
Rút cuộc, Đường Tam đã sắp leo lên đỉnh núi rồi, Kiếm Thánh cung đã ở ngay trước mắt.
Cửa lớn rất cao, dưới chân rộng khoảng mười lăm mét, đỉnh có hình tam giác, tổng thể trông có chút trái ngược.
Lúc này nó đang được mở, kiếm ý ngập trời kia cũng là từ đây mà lan ra.
Lúc này trừ Đường Tam cũng không có ai cùng hắn đi lên đỉnh núi.
Leo đến các nấc thang cuối cùng, áp lực cũng không yếu bớt, ngược lại càng trở nên áp bách hơn.
Khí tức quá sắc bén làm làn da của Đường Tam có chút ẩn ẩn đau, hắn cần vận chuyển Sư Hổ Kim Cương để chống cự.
Không thể không nói, huyết mạch cấp một có uy năng rất cường hãn, mà Sư Hổ Kim Cương có khả năng thôn phệ rất mạnh, ngay cả kiếm ý này mơ hồ cũng bị nó thôn phệ mấy phần, do đó làm cho khí tức của Đường Tam cũng sắc bén lên một ít.
Nếu nói chính xác, năng lực Sư Hổ Kim Cương này hẳn nên gọi là đồng hoá.
Lấy lực lượng của đối thủ đồng hoá cho mình, làm huyết mạch của mình tăng thêm một thuộc tính tạm thời.
Nói cách khác, nếu đối thủ có thuộc tính sắc bén, như vậy, sau khi đồng hoá, Sư Hổ Kim Cương sẽ có thêm một thuộc tính sắc bén.
So với Hoàng Kim Thánh Hoả thôn phệ năng lượng đối thủ để tạm thời tăng lên huyết mạch chi lực của mình thì năng lực Sư Hổ Kim Cương này cường hãn hơn khá nhiều.
Được Sư Hổ Kim Cương gia trì, Đường Tam đã ổn định lại thân thể mình, sau đó mới tiếp tục từng bước một đi lên phía trước.
Lần này hắn đi đến cổng chính của Kiếm Thánh cung.
Kiếm ý sắc bén làm tóc hắn không gió mà bay, rối tung ở phía sau gáy.
Kiếm ý trùng kích thân thể hắn, Tinh Thần Lực gia tăng áp súc, Sư Hổ Kim Cương cấp tốc đồng hoá.
Cảm giác này giống như có vô số kiếm ảnh đang cắt vào thân thể hắn, nhưng lại không ngừng kíƈɦ ŧɦíƈɦ thân thể hắn mạnh mẽ hơn.
Quả là một nơi tốt a! Mười nguyên tố tệ này quả là đáng giá.
Ở dưới Thần cấp, tu vi càng mạnh có thu hoạch càng lớn.
Nhưng nếu Thần cấp trở lên, thu hoạch sẽ nhỏ đi, bởi vì chút áp lực này nếu tác dụng lên người cường giả Thần cấp thì yếu hơn nhiều.
Tất nhiên, năm hay mười nguyên tố tệ cũng được, đối với người có hiệu quả rõ ràng, giá tiền này cũng không tính là đắt.
Đường Tam đứng ở cửa một hồi, sau khi thích ứng với cảm giác kia mới tiếp tục cất bước.
Một màn kỳ dị phát sinh, lúc hắn vừa bước một bước vào cửa lớn Kiếm Thánh cung thì áp lực vốn vô cùng mạnh mẽ đột nhiên biến mất, hoàn toàn trống không.
Nếu như không phải Đường Tam có lực khống chế kinh người thì lần này cũng sợ sẽ ngã xuống.
Lảo đảo nửa bước, Đường Tam mới ổn định lại được.
Hắn thở sâu.
Một lần hít thở đơn giản như vậy lại làm Đường Tam cảm thấy mình dường như không phải hít thở không khí, mà là một dòng lũ lớn, đến từ thiên địa linh khí.
Trong sát na kia, thân thể dường như được lấp đầy.
Thiên địa linh khí tinh khiết nhập vào cơ thể, tẩy rửa bản thân, làm cho Đường Tam hơi run rẩy, huyết mạch chi lực tiêu hao lúc trước đã cấp tốc khôi phục, ngay cả Tinh Thần Lực cũng được bồi dưỡng, thoái mái không nói lên lời.
Hắn theo bản năng ngẩng đầu, ngay sau đó, Đường Tam chỉ cảm thấy "oanh" một tiếng, một cỗ ý niệm kinh khủng liền đụng vào Tinh Thần Chi Hải của hắn.
Cỗ ý niệm này sắc bén không tưởng, chỉ một lát dường như muốn đem đầu của hắn cắt ra làm vài mảnh, khiến hai mắt Đường Tam lập tức thất thần.
Trong ý thức của hắn, một ý niệm cường đại hiển hiện, âm thanh lạnh như băng vang lên:
"Ngươi có nguyện ý gia nhập Kiếm Thánh cung? Có nguyện ý thần phục ta?" Âm thanh khoáng đạt mang theo khí thế cùng áp bách cực lớn, khiến Đường Tam run rẩy.
Ý niệm cường đại như vậy, áp lực khổng lồ làm hắn suýt chút nữa muốn quỳ xuống.
Đường Tam không dẫn động thần thức của mình đi đối kháng, ý niệm mạnh như vậy tất nhiên là đến từ chủ nhân của Kiếm Thánh cung, Kiếm Thánh Đại Yêu Hoàng.
Có lẽ đây chỉ là một ý niệm hắn lưu lại nơi này, nhưng nếu Đường Tam dẫn động Thần Thức kháng lại thì sẽ bị phát hiện, nếu vậy, hắn sẽ gặp phiền toái lớn.
Vì vậy hắn liều mạng dùng Tinh Thần Lực của mình bao trùm Thần Thức, không cho cỗ ý niệm kia cưỡng ép đi vào Tinh Thần Chi Hải của mình dò xét.
"Ngươi có nguyện ý gia nhập Kiếm Thánh cung? Có nguyện ý thần phục ta?"
Thanh âm lại vang lên, áp lực cường đại làm cho Đường Tam lảo đảo.
Nhưng hắn vẫn khống chế chính mình, không để mình quỳ xuống, mà ngồi xuống dưới đất, tinh thần nội thủ, toàn lực chống cự.
"Ngươi có nguyện ý gia nhập Kiếm Thánh cung? Có nguyện ý thần phục ta?"
Thanh âm vang lên lần thứ ba, lần này, trong Tinh Thần Chi Hải của Đường Tam dường như có vạn kiếm đâm xuyên, đau nhức kịch liệt làm hắn kêu lên một tiếng đau đớn.
Nhưng Tinh Thần Lực Cửu giai đỉnh phong vẫn miễn cưỡng chặn lại phần thống khổ này, hắn cắn răng chống đỡ.
Rốt cuộc, ý niệm cường đại kia giống như thuỷ triều rút đi, Tinh Thần Chi Hải của Đường Tam cũng theo đó dần ổn định lại.
Toàn bộ áp lực đã biến mất, chỉ còn lại thiên địa linh khí nồng đậm vờn quanh.
Đường Tam chậm rãi mở hai con mắt ra.
Đập vào mắt hắn chính là một pho tượng lớn.
Pho tượng cao chừng ba mươi mét, hình người.
Đó là một nam tử mặc trường bào màu trắng, trong tay cầm một trường kiếm màu đen.
Sau lưng hắn là một đôi cánh trắng khổng lồ, phảng phất như muốn bay lên.
Không còn khí tức sắc bén phóng thích, nhưng khi Đường Tam nhìn về phía pho tượng này, hai con ngươi đau nhói, Tinh Thần Lực run rẩy.
Đúng là khí tức thật mạnh.
Đường Tam chậm rãi thở sâu, chậm rãi đứng lên.
Không hề nghi ngờ, đây chính là tượng Kiếm Thánh Đại Yêu Hoàng.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...