Áp lực tăng thêm trên người Đường Tam đến lúc này mới chấm dứt, hai tay của hắn đặt lên vai Đường Tam, đồng thời dưới chân phóng ra như ảo ảnh, mang theo Cố Lý nhanh chóng lui lại phía sau, sau đó quay thân quăng Cố Lý ra ngoài.
"Phanh!"
Cố Lý bị vung ra bảy tám mét, trên mặt đất lăn một vòng mới miễn cưỡng dừng lại, đứng lên.
Sắc mặt của hắn trắng bệch như tờ giấy, rõ ràng là huyết mạch chi lực tiêu hao quá độ.
Sắc mặt Đường Tam bình thường, lướt nhẹ nhìn qua y phục của mình, trong hai bàn tay hắn bắt đầu ngưng tụ Phong Nhận.
Chuyện gì đã xảy ra?
Rõ ràng hắn bị đụng, nhưng sao nhìn không giống bị thương? Mộc Ân Tình không hiểu, các vị lão sư còn lại cũng thế.
Bởi vì trong sát na va chạm, huyết mạch cùng khí tức của Đường Tam phát sinh hỗn loạn.
Nhìn Phong Nhận trong tay Đường Tam càng lúc càng đậm, Cố Lý không chút do dự mở miệng: "Ta nhận thua."
Tam liên khống vừa rồi cùng với huyết mạch chi lực đột nhiên không khống chế được làm hắn vận dụng Thì Quang Biến rất khó khăn.
Hắn cũng không muốn nhận một kích Phong Thần Trảm.
Lông mày Quan Long Giang cau lại, dường như có điều gì đó cần suy nghĩ.
Phương thức công kích của Cố Lý không có vấn đề gì, như thế nào sắp chiến thắng lại bị đối phương lộn ngược dòng áp chế rồi?
Mọi người đều không biết, khi Cố Lý không ngừng đến gần, Đường Tam cũng đã chuẩn bị xong.
Khi Cố Lý công kích hắn, dù Đường Tam không thi triển Trọng Giáp Thuật, nhưng đã đem Huyền Thiên Công ngưng tụ ở bụng và ngực.
Huyền Thiên Công tầng thứ năm có khả năng hộ thể tương đối mạnh.
Hơn nữa hắn rung rung cơ bụng, vận dụng tuyệt học Khống Hạc Cầm Long, trực tiếp hút lấy đối phương, thừa cơ thôn phệ một điểm huyết mạch chi lực, lại dùng Khống Hạc Cầm Long quăng hắn ra xa.
Yêu Thần biến của Cố Lý xác thực rất cường đại, nhưng dù sao tu vi vẫn kém Đường Tam.
Với kinh nghiệm chiến đấu của Đường Tam và một đám thần thức, cùng với nhãn lực cấp độ Thần Vương, đối thủ cùng cấp bậc muốn chiến thắng hắn là chuyện không có khả năng.
Do đó Cố Lý thất bại.
Hắn có chút mơ hồ không biết vì sao mình bại, cảm thụ hoàn toàn khác với Đường Tam.
Đường Tam hấp thu một ít Thì Quang Ngạc huyết mạch chi lực, dần ngưng tụ thành lạc ấn, từ đó cảm nhận một tia lực lượng của kiếp trước.
Đúng vậy, chính là cảm giác của kiếp trước.
Thời gian áo nghĩa vẫn là tồn tại huyền ảo nhất trong vũ trụ.
Cảm thụ này làm Đường Tam vui mừng quá đỗi, cũng làm cho hắn không chút do dự quyết định, dùng Thì Quang Biến thay thế Trọng Giáp Thuật.
Khi dung hợp huyết mạch chi lực cấp 2 Thì Quang Ngạc, tuy cấp độ lạc ấn ở khoảng Tam giai, nhưng nó không chỉ mang lại cho mình nhiều hơn một năng lực khống chế thời gian, mà còn giúp mình hiểu rõ hơn pháp tắc của thế giới này để có thể chạm tới cấp độ cao hơn.
Năng lực này có tác dụng lớn hơn Trọng Giáp Thuật rất nhiều.
Khi dung hợp Kim Bằng Biến, hơn nữa nghe được Quan Long Giang giảng thuật về tầng cấp Yêu Quái Tộc, Đường Tam có nhận thức sâu hơn một chút về thế giới này.
Yêu Quái Tộc huyết mạch khác nhau căn bản không phải là một sự việc bình thường.
Phụ thuộc nhân loại khi thức tỉnh Yêu Thần biến, nhưng tầng cấp huyết mạch khác nhau sẽ có tiềm năng hoàn toàn khác nhau.
Sau khi dung hợp Kim Bằng Biến, thân thể hắn đã thoát thai hoán cốt, làm cho tốc độ hấp thu thiên địa linh khí tăng lên, cũng làm cho hắn tiến thêm một bước dung nhập vào thế giới này.
Được vị diện này chiếu cố chính là các huyết mạch chi lực ở cấp độ cao, cũng là nguyên nhân phân chia cấp độ huyết mạch ở nơi này.
Càng hấp thu huyết mạch cường đại, hắn lại càng cảm nhận rõ hơn.
Cho nên trong tương lai, hắn không chỉ truy cầu cấp độ tu vi của bản thân, tầng cấp huyết mạch cũng quan trọng không kém.
Không hề nghi ngờ, học viện Cứu Thục rất thuận tiện cung cấp điều này cho hắn.
Thì Quang Biến của Cố Lý, Kim Bằng Biến của Trình Tử Chanh đều là huyết mạch mang đến năng lực tương đối mạnh, còn có Thiên Hồ Biến của Độc Bạch.
Đường Tam chậm rãi đi về đứng cạnh Độc Bạch, cười cười với hắn.
Độc Bạch giơ ngón tay cái với Đường Tam.
Thiên Hồ huyết mạch, là huyết mạch cấp 1 duy nhất ở học viện Cứu Thục! Dù Độc Bạch chỉ có tu vi Tam giai, nhưng huyết mạch là cấp 1 đó!
Trận đánh giữa Đường Tam và Cố Lý chấm dứt rất nhanh, nhìn qua không đặc sắc như trận đấu với Vũ Băng Kỷ.
Nhưng xem xong trận đấu này, các sư phụ đều có chút trầm mặc.
Bọn họ hầu như nhất trí rằng, kinh nghiệm thực chiến của Đường Tam cực kỳ phong phú.
Nhưng hắn mới có chín tuổi a, chẳng nhẽ hắn có thiên phú dị bẩm ở mặt này? Tư Nho có chút ghen tỵ với trấn trưởng.
Tiết học vẫn tiếp tục, Mộc Ân Tình cũng không có bình luận về hai trận chiến của Đường Tam, bởi vì hắn không biết nên bình luận như thế nào mới tốt.
Vô luận là Vũ Băng Kỷ hay Cố Lý, biểu hiện của bọn họ hôm nay rất xuất sắc, nhưng vẫn bị Đường Tam nắm mũi dẫn đi.
Hướng dẫn bọn họ là một vấn đề, một vấn đề khác là, dưới sự chỉ điểm của mình, bọn họ có thể thắng được Đường Tam sao?
Tan học.
Các sư phụ trước sau rời đi.
Đường Tam không về phòng mình mà trực tiếp đi tìm Vũ Băng Kỷ.
"Đại sư huynh." Đường Tam híp mắt cười nói.
"Bây giờ tâm sự sao?" Vũ Băng Kỷ sáng mắt lên.
Với hắn, Đường Tam quả thật là một bảo tàng.
Đường Tam nói: "Ta muốn tiếp nhận nhiệm vụ.
Trấn trưởng lão sư đã đồng ý, trừ nhiệm vụ bồi luyện, những nhiệm vụ khác ta có thể tiếp nhận."
"Được, vậy đi thôi." Vũ Băng Kỷ mang Đường Tam trở lại chỗ ở của mình.
Độc Bạch đầy tò mò cũng đi theo bọn họ.
Độc Bạch trong lòng vô cùng hâm mộ Đường Tam.
Dù hắn có huyết mạch cấp 1, nhưng thực tế mới Tam giai, không am hiểu chiến đấu, thể năng cũng không tốt, thậm chí khi thực chiến cũng không cần hắn lên sân đấu.
Nhìn thấy đồng bạn đều có được sức chiến đấu cường đại, nói hắn không hâm mộ là giả dối.
Vũ Băng Kỷ đem danh sách nhiệm vụ trải ra, hỏi Đường Tam: "Ngươi muốn tiếp nhận nhiệm vụ gì?"
Đường Tam nói: "Trừ nhiệm vụ bồi luyện, nhiệm vụ nào kiếm được nhiều tiền nhất?"
Vũ Băng Kỷ nhìn hắn một cái, nói: "Kỳ thật các nhiệm vụ chênh lệch không nhiều, ban thưởng bao nhiêu thì cần xem độ khó, độ khó càng lớn thì banthưởng càng nhiều.
Nhưng ngươi cũng nên tự lượng sức mình.
Ngươi xem, đây là danh sách nhiệm vụ săn gϊếŧ."
Hắn chỉ vào danh sách nhiệm vụ săn gϊếŧ Yêu Thú, nói: "Săn gϊếŧ Yêu Thú Sáp Sỉ Hổ sống trong khu vực Gia Lý sơn mạch có tiền thưởng rất cao.
Bởi vì Yêu Thú loài Hổ toàn thân đều là bảo vật, nếu có thể săn gϊếŧ thành công bản thưởng tất nhiên sẽ rất lớn.
Nhưng Sáp Sí Hổ dù là ấu thú đều có tu vi Ngũ giai, con trưởng thành cũng đạt đến Thất giai.
Hơn nữa bọn chúng tốc độ nhanh nên săn gϊếŧ rất khó.
Tiền lời lớn đi kèm là mạo hiểm lớn.
Săn gϊếŧ một đầu Sáp Sí Hổ trưởng thành ít nhất có thể thu được mười miếng nguyên tố tệ.
Đây mới là dự đoán thấp nhất."
"Được, vậy nhiệm vụ này đi." Đường Tam gật đầu nói.
"Ân.
Hả?" Vũ Băng Kỷ ngạc nhiên ngẩng đầu, nhìn hắn nói, "Ngươi nói cái gì? Ngươi muốn săn gϊếŧ Sáp Sí Hổ? Như vậy sao được! Ngươi phải biết, trong rừng thực lực của Sáp Sí Hổ được tăng cường, đó là sân nhà của bọn nó.
Ngươi mới có tu vi Ngũ giai thôi! Không được, không được! Nhiệm vụ này ngươi không thể tiếp nhận, quá nguy hiểm!"
Đường Tam mỉm cười nói: "Không mạo hiểm thì thực lực tăng lên như thế nào? Hơn nữa không phải là một mình ta tiếp nhận a! Đại sư huynh, chúng ta cùng một tổ nha.
Gọi thêm mấy sư huynh, sư tỷ vào tổ, chưa hẳn là không được.
Có thể mời lão sư âm thầm bảo hộ chúng ta."
Vũ Băng Kỷ nghe lời Đường Tam nói mà sững sờ, Độc Bạch đứng bên cạnh không nhịn được hỏi: "Cái này cũng gọi là tiếp nhận nhiệm vụ?"
Đường Tam nói: "Đúng vậy! Ta không nghĩ tới độc chiếm tất cả tiền thưởng.
Nhiệm vụ cao cấp như thế này, tiền thưởng cao hơn rất nhiều so với nhiệm vụ bình thường.
Ngươi xem, săn gϊếŧ Yêu Thú cấp thấp chỉ được thưởng hai Linh Tê tệ.
Nguyên tố tệ và Linh Tê tệ cách nhau quá xa, dù nhiệm vụ này chỉ ban thưởng một nguyên tố tệ cũng cao hơn nhiều so với nhiệm vụ săn gϊếŧ Yêu Thú bình thường.
Cớ sao lại không làm?"
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...