Dịch: Tiểu Băng
Khi đó, Vũ Thiên Sương Kiếm từ chỉ xéo mặt đất chọc ngược lên, nhìn rất nhẹ nhàng.
Nhưng lúc mũi Thiên Sương Kiếm điểm trúng nắm đấm Quang Tiêu, nó rõ ràng nghe được trong đầu mình có một tiếng Long ngâm bi thương, mỗi khối lân phiến bị đánh bay, tiếng long ngâm bi thương đó lại vang lên, nó thậm chí còn cảm nhận được sự đau khổ của võ hồn Quang Tiêu khi những tia kiếm khí cực hàn chui vào trong người hắn.
Lúc đó, trong đầu nó còn có một thanh âm khác, thanh âm cực kì phẫn nộ.
Trước nay chỉ khi bị Quang Long Chủy đâm trúng lúc mới xuất hiện cảm giác nóng rực, còn bây giờ nó lại tự nhiên xuất hiện, dù thời gian rất ngắn, cũng không dẫn tới cơ thể biến hóa, nhưng vẫn làm Đường Vũ Lân khiếp sợ.
Dạo này số lần sức mạnh đó tới càng lúc càng nhiều, trong người mình hình như có một bí mật gì đó, và nó có liên quan tới việc Lam Ngân Thảo Võ Hồn biến dị.
Vân Tiểu và Chu Trường Khê cũng đều đã trở về, ai cũng bừng bừng khoái chí, bàn tán sôi nổi với Tạ Giải.
Đường Vũ Lân nghe được tiếng họ, nhưng lại không tiến vào được trạng thái minh tưởng, thời gian dần trôi qua, nó bắt đầu thấy hoảng hốt.
Trong đầu, những tiếng Long ngâm kêu thảm thiết không ngừng vang vọng, kích thích thân thể nó, có cái gì đó đang từ từ dâng lên.
Ý thức của nó bắt đầu mơ hồ, tiếng Long ngâm cũng dần phai nhạt, hình như nó sắp tiến vào minh tưởng thành công.
Những người khác cũng đều đã nhập định tu luyện.
Sau lưng Đường Vũ Lân, từ xương cổ kéo dài tới xương cụt, đường vân vàng lại xuất hiện.
Cảm giác nóng rực bao trùm khắp người, cơ thể nhỏ bé run run.
Màu đen, chung quanh là một màu đen kịt, không nhìn thấy bất cứ cái gì, Đường Vũ Lân nhận ra mình đã đi lạc vào một thế giới màu đen.
Đột nhiên, từ xa, có một điểm sáng vàng rực rỡ, thu hút ánh mắt của nó.
Màu vàng càng ngày càng gần, cũng dần dần trở nên khổng lồ , lúc Đường Vũ Lân thấy rõ bộ dáng của nó, nó không khỏi sợ hại, vì đó là một con Kim Long cực lớn.
Kim Long ngũ trảo, cơ thể cực kì hoàn chỉnh, những cái vảy vàng hình thoi to tướng, sừng hươu, thân rắn.
Ồ, sao mình lại biết nó là Long? Nó rõ ràng đâu có giống long trên đại lục! Nó không có cánh, ngũ trảo dưới bụng, sao mình lại biết nó là Long?
Kim quang sáng lòa, Đường Vũ Lân nhìn xuống cơ thể, cơ thể nó vô cùng hư ảo.
Dưới đất là những phiến gạch xanh to nối liền với nhau, hình như là một cái sảnh to, lơ lửng trên sảnh, chính là kim long khổng lồ.
Con kim long này dài tới cả trăm mét, trên thân nó có mười tám vòng quầng sáng.
Mỗi một vòng quầng sáng, đều tỏa ra hào quang màu lam trong suốt, không biết vì sao, thấy màu lam đó, nó lại nghĩ tới Lam Ngân Thảo.
"Ngươi rút cuộc đã tới." một giọng nói trong trẻo, lạnh lùng vang lên.
Chung quanh sáng lên từng đạo kim quang, những đạo kim quang ngưng tụ vào giữa sảnh, cuối cùng ngưng tụ thành hình người hạ xuống đất.
Cơ thể người đó rất mơ hồ, không thể nào nhìn rõ hình dạng.
"Ngươi là ai? Đây là đâu? Ta đang nằm mơ đúng không?" Đường Vũ Lân hỏi.
"Chắc là vậy.
Ta cũng không biết ta là ai.
.
." giọng nói của hình người màu vàng mờ mịt, "Ta chỉ là một đạo thần thức, một đạo thần thức được lưu lại để chỉ dẫn cho ngươi.
Nơi đây có thể nói là giấc mơ của ngươi, cũng có thể nói là một bộ phận trong cơ thể ngươi."
Đường Vũ Lân tò mò: "Ngươi nói là, trong người ta có một con rồng?"
Quang ảnh màu vàng nói: "Nó không chỉ là một con rồng, mà là một Long Vương, nói cho chính xác, nó là tinh hoa của Kim Long Vương."
Đường Vũ Lân kinh ngạc: "Vậy nó có phải là Võ Hồn của ta không?"
Quang ảnh màu vàng nói: "Không phải.
Theo một nghĩa nào đó, nó là tai nạn của ngươi.
Vì, Kim Long Vương ẩn chứa quá nhiều năng lượng, nhiều tới mức cơ thể nhỏ bé của ngươi không chịu đựng nổi.
Khi năng lượng của nó bộc phát ra, ngươi sẽ chết."
Chết? Đường Vũ Lân ngây dại, nó còn nhỏ, chưa từng nghĩ tới cái chữ này.
Nếu mình chết, phụ thân, mẫu thân phải làm sao? Cũng không thể đi tìm Na Nhi.
"Ta, ta nhất định sẽ chết?" Đường Vũ Lân ngơ ngác.
"Nếu nhất định, thì ta đã không xuất hiện ở đây.
Hãy làm theo lời ta, ngươi sẽ không chết.
Nhưng mà, rất khó khăn." Quang ảnh màu vàng bình thản.
Đường Vũ Lân cắn môi, "Ta phải làm như thế nào?"
Quang ảnh màu vàng trầm giọng nói: "Ngươi tới được nơi đây, chứng minh ngươi đã có thể cảm nhận được sức mạnh của nó, hơn nữa, cũng đã bắt đầu bị sức mạnh của nó ảnh hưởng.
Kim Long Vương có được sức mạnh cơ thể cường đại nhất, cho nên năng lượng của nó cũng sẽ phản hồi lên thân thể của ngươi.
Sức mạnh của ngươi, có phải khác hẳn với người thường hay không?"
"Đúng vậy, ta mạnh hơn bạn bè cùng tuổi." Đường Vũ Lân ăn ngay nói thật.
Thân ảnh màu vàng nói: "Đó là vì, ngươi đã bắt đầu bị Kim Long Vương ảnh hưởng.
Sức mạnh của Kim Long Vương ẩn chứa trong người ngươi, đã được một vị đại năng đánh lên mười tám đạo phong ấn, mới giữ được mạng cho ngươi.
Muốn giải quyết vấn đề này, ngươi chỉ có thể dựa vào chính bản thân mình.
Sức mạnh của Kim Long Vương cực lớn, nhưng mười tám đạo phong ấn đã hạn chế chúng.
Muốn sống sót, ngươi phải cởi bỏ từng đạo phong ấn, dần hấp thu năng lượng phong ấn đó.
Khi hấp thu hết, là ngươi an toàn."
"Hấp thu? Làm thế nào để hấp thu?" Đường Vũ Lân vội hỏi.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...