Tinh thần lực Linh Uyên Cảnh cực kỳ hiếm thấy ở độ tuổi của hắn, duy trì tốc độ tu luyện như vậy lại càng hiếm.
Xuống giường, khi đang chuẩn bị đi luyện tập đoán tạo trong chốc lát thì Đường Vũ Lân cảm thấy cổ tay mình truyền đến một cảm giác nóng rực.
Đây là ...
Cảm giác nóng rực cực kỳ rõ ràng, hắn theo bản năng cúi đầu nhìn xuống và thấy trên vòng tay mà hắn có được từ Long cốc thấp thoáng ánh sáng của viên bảo thạch hình giọt nước, cảm giác nóng rực cũng từ đó mà đến.
Từ khi có được vòng tay này, nó vẫn luôn không có biến hoá gì, đây là lần đầu tiên xuất hiện phản ứng.
Rốt cuộc có chuyện gì xảy ra mà lại khiến nó đột nhiên nóng lên như vậy? Chẳng lẽ là bị huyết mạch của mình kíƈɦ ŧɦíƈɦ?
Trong lòng đang nghi hoặc, Đường Vũ Lân đưa vòng tay đến trước mặt mình và cẩn thận quan sát, nhưng cảm giác nóng rực ngày càng mạnh, cảm giác bất an cũng theo đó dâng lên.
Điều này thật kỳ lạ, Đường Vũ Lân không biết rõ vòng tay này có tác dụng gì, chỉ biết đó là lễ vật tạm biệt mà các Long hồn trong Long cốc tặng cho hắn.
Giờ phút này, cảm nhận được sự nóng rực từ nó, hơn nữa trong lòng bất an khiến hắn có chút bối rối.
Chẳng lẽ, đây là cảnh báo?
Nhưng đối với hắn sẽ xuất hiện cảnh báo gì? Nếu là ở trên Ma Quỷ Đảo, hay ở bên ngoài thì hắn nhất định sẽ lập tức đề cao cảnh giác.
Nhưng hiện tại hắn đang ở Học Viện Sử Lai Khắc! Trên thế giới này, còn có nơi nào an toàn hơn Học Viện Sử Lai Khắc sao? Đặc biệt hơn, đây là Hải Thần Đảo, là căn cứ quan trọng của Học Viện Sử Lai Khắc, có hơn mười cường giả Siêu Cấp Đấu La trở lên ở đây, càng có một vị đại năng Kình Thiên Đấu La toạ trấn.
Vậy cảnh báo về điều gì?
Nhất định là cảm giác của mình sai rồi?
Để thận trọng, Đường Vũ Lân vội vàng ngưng thần nội thị, quan sát tình huống vòng xoáy huyết mạch của mình vận chuyển, để tránh huyết mạch Kim Long Vương xảy ra vấn đề dẫn tới vòng tay này có dị tượng.
Nhưng, vòng xoáy huyết mạch vận chuyển bình thường, khí huyết phi thường tràn đầy, không hề ảnh hưởng tới vòng xoáy huyết mạch của hắn tuần hoàn.
Mọi chuyện đều tốt và không thể tốt hơn.
Với tốc độ tu luyện như thế nhất định sẽ khiến cả người hắn ngày càng trở nên mạnh mẽ hơn.
Những ngày này hắn đã thử dung rèn Hữu Linh Hợp Kim bốn loại kim loại, hiệu quả rất tốt.
Bằng vào thực lực đạt tới cấp độ Hồn Rèn, những thứ này đều không là vấn đề.
Thậm chí hắn đã bắt đầu thử dung rèn năm loại kim loại, nếu có thể thành công thì sẽ khiến Đấu Khải của mọi người tăng lên một tầng thứ mới.
Dù chỉ là Nhị tự Đấu Khải nhưng có thể phát huy uy năng nhất định của Tam tự Đấu Khải.
Đúng lúc này, nhiệt độ trên cổ tay bắt đầu hạ thấp, tất cả tựa hồ đã khôi phục bình thường.
Đường Vũ Lân nhẹ nhàng thở ra, nhún vai, mặc kệ, ai biết đã xảy ra chuyện gì? Có lẽ chỉ là mình buồn lo vô cớ thôi.
Ở Sử Lai Khắc có thể có chuyện gì xảy ra chứ?
Vừa nghĩ, hắn ra khỏi nhà gỗ và đi thẳng tới phòng rèn của mình, bắt đầu quá trình luyện tập ngày hôm nay.
Chỉ cần hắn ổn định lại trình độ đoán tạo cấp 7 của mình thì sẽ bắt đầu rèn kim loại cho mọi người.
Bản thiết kế đã được chuẩn bị tốt, chỉ cần rèn xong thì Diệp Tinh Lan và Nguyên Ân Dạ Huy sẽ đồng thời chế tác Đấu Khải cho mọi người.
Với tu vi của các nàng, mặc dù cần một thời gian nhất định nhưng sẽ không quá chậm.
Dù sao, bọn họ có Hữu Linh Hợp Kim Nhất tự Đấu Khải làm trụ cột, chỉ cần bọn họ biến đổi và thăng cấp trên cơ sở Đấu Khải ban đầu là được.
--------------------
"Chủ thượng, ngài làm sao vậy?" Một nữ tử áo đen nhẹ giọng hỏi.
Đây là đỉnh núi, đỉnh cao sừng sững trong mây, nhìn ra xung quanh, tất cả đều là mây mù rộng lớn.
Gió núi lạnh thấu xương, thổi từng mảng mây mù mang theo không khí ẩm ướt lướt qua đỉnh núi, nhưng xung quanh không hề có hơi nước.
Cổ Nguyệt Na đứng sát mép vách núi, nàng mặc một chiếc váy dài trắng, một đầu tóc bạc phiêu diêu như tiên nữ, đôi mắt hơi mờ mịt.
Nàng nhẹ nhàng lắc đầu, "Không biết vì sao, ta đột nhiên có cảm giác tinh thần không tập trung.
Tim ta đập nhanh gấp 5 lần bình thường."
"Cái gì?" Cô gái áo đen kia chấn động, "Chủ thượng, đây là ..."
Cổ Nguyệt Na lắc đầu, "Ta cũng không biết.
Những thứ ta để các ngươi chuẩn bị thế nào rồi?"
Cô gái áo đen trầm giọng nói: "Đã chuẩn bị xong 60%, công tác sơ bộ đã hoàn thành.
Đế Thiên nói bên hắn không có vấn đề.
Đợi đến khi tất cả chuẩn bị xong, chỉ cần Chủ thượng ra tay thì chắc chắn có thể thành công 100%.
Tiếp theo chỉ là chờ đợi hoàn thành."
"Ừm." Cổ Nguyệt Na nhẹ gật đầu, không nói gì.
Cô gái áo đen hơi dừng lại một chút, thử thăm dò hỏi: "Chủ thượng, những người kia lại liên lạc với chúng ta.
Người ta nói kẻ thù của kẻ thù là bạn, chúng ta thực sự không hợp tác với bọn họ sao?"
Cổ Nguyệt Na đột ngột quay người lại, tay phải vung lên, một cỗ khí tức kinh khủng bỗng từ người nàng bộc phát.
Cảm giác kinh khủng kia khiến cả đỉnh núi run rẩy, tất cả mây mù xung quanh trong chớp mắt vỡ tan, hoá thành mưa bụi và phát tán trong không khí.
Cô gái áo đen kia trực tiếp bị đánh bay ra ngoài, xung quanh đỉnh núi còn vang vọng âm thanh lạnh như băng của Cổ Nguyệt Na, "Ta đã nói bao nhiêu lần rồi, những kẻ xấu xa dơ bẩn kia vĩnh viễn đừng mong hợp tác với ta.
Nếu còn nhắc tới bọn nó trước mặt ta, ta sẽ lột da rồng của ngươi."
Cô gái áo đen biến mất và không trở lại đỉnh núi nữa.
Cổ Nguyệt vẻ mặt nghiêm nghị, hồi lâu không nói lời nào, nhưng dần dần, trong đầu nàng lại hiện lên hình bóng người kia.
Xa cách đã lâu, chàng ấy có khoẻ không?
Vì sao mình lại bồn chồn như vậy? Trên đời này, thứ khiến mình nhớ nhung như thế hình như chỉ có chàng ấy ...
--------------------
Căn phòng yên tĩnh rất rộng lớn, mái vòm hình vòng cung.
Từ đỉnh mái vòm xuống tới các bức tường xung quanh đều được bao phủ bởi các mảng lớn ma văn.
Toàn bộ căn phòng cao khoảng 30 mét, đường kính hơn 50 mét, diện tích cực kỳ rộng lớn.
Ở giữa gian phòng có tổng cộng 12 người ngồi khoanh chân thành một vòng tròn.
Bọn họ đều đang lẩm bẩm điều gì đó.
Xung quanh 12 người này đều bốc lên tất cả hồn hoàn, nếu có người nhìn thấy bọn họ thì nhất định sẽ khϊếp sợ phát hiện ra 12 người này đều có tám hồn hoàn, Bát Hoàn Hồn Đấu La, đều là tồn tại đã đứng ở đỉnh cao.
Nhưng giờ khắc này, nhiều Hồn Đấu La như thế ở cùng một chỗ chỉ là để làm một chuyện.
Trên mặt đất nơi bọn họ ngồi khoanh chân, ma văn còn phức tạp hơn.
Nhưng đáng sợ hơn là, xung quanh những ma văn này có huyết dịch chảy ra.
Đó là từng khe rãnh khắc hoạ ma văn kia, huyết dịch đang chảy trong đó không ngừng thay đổi.
Bên ngoài gian phòng có hàng trăm người đang đứng đó, bọn họ đều mặc quần áo đen, trên đầu đội khăn trùm màu đen, chỉ để lộ tay trái của mình.
Mà huyết dịch kia chính là từ tĩnh mạch cổ tay bọn họ chảy xuống.
Mùi huyết tinh nhàn nhạt tràn ngập khắp căn phòng khiến người ta có cảm giác sợ hãi, nhưng sự dao động mạnh mẽ này không thể truyền ra ngoài một chút nào.
Rốt cuộc là có chuyện gì? Sao lại xuất hiện một cảnh tượng như thế?
Ở chính giữa vòng tròn nơi 12 Hồn Đấu La đang ngồi có một ngôi sao sáu cánh màu tím đen, mùi huyết tinh nồng nặc từ giữa tỏa ra, ở đó cũng được dựng lên một vật.
Nó cao ba mét, toàn thân màu tím đen với vô số ma văn đang tỏa sáng.
Đỉnh của nó là một mũi nhọn sắc bén, kéo dài xuống phía dưới dường như đang mở ra đôi cánh.
Năng lượng khổng lồ xung quanh tràn vào như trăm sông đổ về một biển, mà nó dường như không đáy, hấp thu năng lượng khổng lồ và huyết dịch kia.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...