"Đầu tiên, ta giới thiệu cho mọi người một chút về hai vị tuyển thủ.
Tô Mộc, đệ tử nội viện học viện quái vật, một trong bát đại Thiên Vương, tên hiệu Hồ Vương.
Võ Hồn là Cửu Vĩ Hồ, có được Cửu Vĩ Hồ thiên phú huyết mạch, Chiến Hồn Sư hệ Khống Chế, cấp 54.
Được vinh danh là Chiến Hồn Sư hệ Khống Chế hàng đầu ở học viện quái vật.
Là Chiến Hồn Sư hệ Khống Chế ưu tú nhất trong các đồng bạn cùng lứa tuổi, cũng như ở Tinh La Đại Lục."
"Đường Vũ Lân, đến từ sứ đoàn Đấu La Đại Lục, xuất thân từ học viện Sử Lai Khắc, hồn lực ước chừng từ cấp 41 đến cấp 43.
Võ Hồn loài Long, am hiểu lực lượng, Chiến Hồn Sư hệ Cường Công.
Tư liệu khác không rõ."
Không thể nghi ngờ, tư liệu về Tô Mộc rất tường tận, mà tư liệu về Đường Vũ Lân lại rất ít, chỉ biết hắn đến từ Đấu La Đại Lục.
Tư liệu về hắn đều từ phân tích mà có.
Căn cứ vào tư liệu về hai vị tuyển thủ chúng ta có thể đoán được, dựa theo thực lực, tuyển thủ Tô Mộc hẳn là hoàn toàn áp chế đối phương.
Nhưng có vài điểm mọi người không chú ý đến, ta cũng là chuyên môn mới biết được.
Tuyển thủ Tô Mộc, mười chín tuổi lẻ tám tháng.
Tuyển thủ Đường Vũ Lân, mười lăm tuổi, cụ thể lẻ mấy tháng, không rõ."
Lời vừa nói ra, dân chúng lại một lần nữa xôn xao.
Mười chín tuổi đối với mười lăm tuổi, chênh lệch về tuổi đủ để chứng minh rất nhiều chuyện, nhất là một số người quen thuộc với giới hồn sư lại càng tinh tường cái này có ý nghĩa gì.
Lời nói kế tiếp của Phương Nhi lại càng long trời lở đất, "Bởi vậy, ta cho rằng, dù tuyển thủ Tô Mộc trong trận đấu vì chủ quan mà thua trận, hắn đều thua.
Về thiên phú cùng lực lượng, hắn đều kém hơn vị tuyển thủ đến từ Đấu La Đại Lục xa xôi này."
Những lời này nói ra cần dũng khí cực lớn, bởi vì nàng có thể gặp sự chỉ trích của hàng nghìn người.
Giúp tình không giúp lý, ở bất kì đâu cũng không phải là số ít.
Nhưng nàng lại nói như vậy, hơn nữa còn phi thường kiên định.
"Như vậy, tiếp theo ta phân tích đơn giản về trận đấy này.
Không hề nghi ngờ, ngay từ đầu tuyển thủ Tô Mộc đã chiếm thế thượng phong."
Thu hình bắt đầu phát ra, Phương Nhi phân tích kĩ càng mỗi một hồn kỹ của Tô Mộc, hơn nữa giải thích hiệu quả và tác dụng của nó, cũng như phản ứng của Đường Vũ Lân.
Mãi đến khi Đường Vũ Lân sắp thi triển Kim Long Khủng Trảo, thu hình tạm dừng.
"Chỗ này chính là bước ngoặt của trận đấu.
Có thể nói, Tô Mộc đã thua trong công kích này.
Cho nên, Tô Mộc tuy thua trận đấu, nhưng không phải thua Đường Vũ Lân, mà thua bởi chính hắn.
Hắn quá mức tự tin với khả năng khống chế của mình, đối với quầng sáng nghịch chuyển cũng quá tự tin, hoàn toàn không ngờ rằng, đối thủ có tu vi kém hơn mình có thể đột phá quầng sáng nghịch chuyển và cho hắn một kích."
Hình ảnh biến thành quay chậm, hào quang Kim Long Khủng Trảo chậm rãi xuất hiện, mãi cho tới khi đột phá quầng sáng nghịch chuyển, cùng năm cái đuôi của Tô Mộc va chạm, hình ảnh một lần nữa dừng lại.
Khán giả có thể chứng kiến, mảng lớn lông cáo bị chém đứt, quang nhận màu vàng lợt ít nhất cắt hơn phân nửa cái đuôi.
Sau đó hình ảnh chuyển tới mặt Tô Mộc, trong khoảnh khắc đó, toàn bộ người hắn đều biểu lộ bóp méo, rất hiển nhiên là thừa nhận thống khổ cực lớn.
"Đúng vậy, sau công kích này, tuyển thủ Tô Mộc bạo phát, nhưng trên thực tế, một kích này đã làm hắn trọng thương.
Võ Hồn của hắn là Cửu Vĩ Hồ, huyết mạch cũng là Cửu Vĩ Hồ.
Hồ vĩ (đuôi cáo) là lực lượng nguồn suối của hắn.
Lực lượng nguồn suối đã bị trọng thương, thương thế của hắn có thể tưởng tượng được.
Cho nên về sau, Đường Vũ Lân cường hành toàn lực phá vỡ công kích của Tô Mộc, hắn nhận thua.
Ta cho ràng, Tô Mộc rất có thể không có khả năng phóng thích Đấu Khải, mà không phải là không muốn phóng thích.
Cái đuôi của hắn có lẽ bị thương vô cùng nghiêm trọng, cần phải nhanh chóng trị liệu."
"Bởi vậy, tổng kết lại, Tô Mộc thua không oan uổng, theo ý nào đó, hắn thua bởi chính mình.
Nếu hắn sớm phóng thích Đấu Khải, hoặc lúc chiến đấu cẩn thận hơn thì có thể đã không thua.
Đối với sự tình chưa biết ta không làm phân tích, nhưng có thể khẳng định một điểm là, tuyển thủ Đường Vũ Lân có lẽ còn có năng lực chưa triển khai.
Võ Hồn của hắn là gì vẫn còn là một ẩn số, vì sao hắn có hai cái hồn hoàn màu vàng kim cũng là bí ẩn, hi vọng trong các trận đấu sau chúng ta có thể giải đáp.
Đồng thời ta quyết định, bắt đầu từ trận đấu kế tiếp có quan hệ đến tuyển thủ đến từ học viện Sử Lai Khắc này, ta đều muốn tiến hành phân tích sau thi đấu."
"Cuối cùng, ta cho rằng đệ tử học viện Sử Lai Khắc tham dự thi đấu lần này đối với chúng ta cũng không phải là chuyện xấu.
Họ có thể giúp tuyển thủ của chúng ta, thậm chí là tuyển thủ đỉnh cấp phát hiện ra vấn đề của mình.
Thất bại không đáng sợ, nhưng phải từ thất bại tổng kết kinh nghiệm, thất bại như vậy mới có thể là mẹ thành công.
Nếu không ..."
Nói ra lời cuối cùng, Phương Nhi làm ra vẻ mặt bất đắc dĩ.
Phát sóng đến đây là kết thúc.
Tiếng chửi bậy đương nhiên vẫn còn, nhưng càng nhiều hơn, là người dân tỉnh táo lại.
Phân tích của Phương Nhi tựa hồ là thiên về Đường Vũ Lân, nhưng từ đầu đến cuối, trong đó đều ẩn chứa ý tứ, càng nhiều hơn là thúc dục học viện quái vật, thúc dục các tuyển thủ tham gia Giải thi đấu cao cấp Hồn Sư thanh niên tinh anh toàn đại lục.
Đối thủ cường đại đã đến, nếu như các ngươi trong trận đấu không coi trọng đối thủ, như vậy, người thất bại tiếp theo chính là các ngươi.
Đương nhiên, phân tích của nàng đối với cá nhân Tô Mộc là đả kích không nhỏ, dù sao, lời nói kiêu ngạo của hắn lúc cuối cùng nhận thua đã bị chọc thủng rồi.
Phần giải thích này lúc học viện Sử Lai Khắc trở lại khách sạn, mọi người cũng thấy được.
Không có cách không nhìn thấy, đại sảnh khách sạn có đầy Hồn Đạo màn hình đó.
"Phân tích rất thấu triệt, nói trúng tim đen!" Tạ Giải nhịn không được cảm thán.
Đường Vũ Lân gật đầu, "Cái này giải thích không đơn giản, xem ra các trận đấu tiếp theo chúng ta phải coi chừng, nên che dấu thì phải che, bằng không mà nói, bị đối thủ phát hiện ra càng nhiều bí mật, trận đấu đằng sau càng thêm gian nan.
Bất quá, nàng nói như vậy, về sau chúng ta muốn chiếm tiện nghi cũng không dễ dàng."
Hôm nay hắn thắng cũng không thoải mái, chọi cứng với cường khống của Tô Mộc làm thân thể hắn chịu áp lực không nhỏ, nhưng kết quả cuối cùng vẫn làm cho người ta câm nín.
Nhưng hắn thắng vẫn có chút may mắn, nếu như Tô Mộc vừa lên đã hết sức chăm chú vào trận đấu này, hắn muốn thắng cũng không dễ dàng.
Nhưng vô luận như thế nào, cuối cùng cũng qua một cửa.
Vòng thi đấu cá nhân tiếp theo đều là đấu loại, thi đấu cá nhân không có khả năng gặp lại Tô Mộc rồi.
Về phần những người khác của học viện quái vật, làm Đường Vũ Lân kiêng kỵ nhất vẫn là Long Dược.
Thực lực của hắn đến tột cùng như thế nào, cho tới bây giờ vẫn là bí mật.
Dưới áp lực dư luận, áp lực sân nhà Tinh La Đế Quốc, cùng với áp lực từ học viện quái vật, sau cuộc tranh tài kết thúc, mọi người đều trở về phòng tu luyện.
Diệp Tinh Lan là ngoại lệ, bởi vì nàng muốn tiếp tục chế tác Đấu Khải.
Đấu Khải của đồng bạn đều đang đợi nàng chế tác.
Đồng thời, nàng đang không ngừng tích luỹ kinh nghiệm, tìm kiếm cảm giác để chế tạo bộ kiện hạch tâm Nhất tự Đấu Khải.
Diệp Tinh Lan bình thường là người an tĩnh nhất trong đoàn đội, đồng thời tính cách cũng cứng rắn nhất.
Nàng tuy mặt ngoài không nói, nhưng toàn bộ tài nguyên đoàn đội đều tập trung ở chỗ nàng, nàng so với bất kì ai đều dốc sức liều mạng.
Nếu như nói ai trong tiểu đội Sử Lai Khắc có khả năng trở thành Nhất tự Đấu Khải Sư sớm nhất, không thể nghi ngờ chính là nàng rồi.
Một cái đại ngôn tuôn ra, chẳng những không ảnh hưởng đến giải đấu, ngược lại trở nên càng thêm mãnh liệt.
Tinh La Đế Quốc ngoại trừ duy trì trật tự bên ngoài, cũng có cho ra thuyết pháp gì.
Hết thảy đều thuận theo tự nhiên.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...