Đừng thấy khi hắn hái Tương Tư Đoạn Trường Thảo cho Vương Đông Nhi bất chấp tất cả như vậy, nhưng có ai lại không quý trọng sinh mạng của mình chứ. Nhất là chỉ có sống sót hắn mới có thể mang hạnh phúc cho Đông Nhi!
Tâm tính vững vàng lại, cũng làm cho Hoắc Vũ Hạo càng thêm tĩnh táo. Hắn tiếp tục cẩn thận kiểm tra thân thể của chính mình một lần nữa. Rất nhanh, hắn liền phát hiện hy vọng.
Đúng vậy, giờ này khắc này, ở trong thân thể của hắn, tất cả đều hỗn loạn, cho dù là kinh mạch trong hai tay của hắn cũng đang rối như tơ vò. Một cái ngón tay cũng không nhúc nhích được. Nhưng mà, đừng quên, ở trên người hắn, chung quy còn có một địa phương hoàn hảo. Đó chính là đầu óc của hắn.
Nói cách khác, dưới tình huống thân thể cực kỳ kém như thế này, Tinh Thần Hải của hắn lại được bảo tồn tương đối đầy đủ. Đừng quên, sau khi dùng Vọng Xuyên Thu Thủy Lộ, tinh thần lực của hắn hoàn thành xong chất biến. Linh Mâu thậm chí có khuynh hướng tiến hoá lần thứ hai. Những thứ này đều thành tựu khó lường! truyện từ .
Nói cách khác, tu vi của Hoắc Vũ Hạo mặc dù mất đi, thậm chí hiện tại không dám thúc dục hồn lực của mình, nhưng mà, Linh Mâu cũng vẫn là Linh Mâu, Tinh Thần Hải cũng không có nửa phần dao động, thậm chí so với trước kia càng cường đại hơn rất nhiều. Cảnh giới Hữu hình Vô Chất cũng đã hoàn toàn được củng cố bởi cái ý niệm yêu đối với Vương Đông Nhi. Khiến cho tinh thần lực của hắn tăng lên một bậc, thậm chí có được sáng tạo độc đáo của chính mình. Phương pháp dung hợp Tinh Thần Lực cùng Hồn Lực, Quang Minh nữ thần.
Đây chính là ưu thế trước mắt của hắn, sau khi hắn tỉnh lại, tinh thần lực từng bước từng bước được khôi phục lại. Cũng đang kéo dài khôi phục sức sống. Có được tinh thần lực duy trì, đầu tiên hắn có thể thông qua tinh thần tham trắc cùng Tử Cực Ma Đồng Giới Tử cảnh giới cảm thụ mỗi một chỗ biến hóa rất nhỏ trên cơ thể. Có cường đại Tinh Thần Lực làm hậu thuẫn, hắn có thể bắt đầu tiến hành thử trị liệu bản thân.
Tinh thần lực cũng là một loại năng lượng , nên lấy tinh thần lực đi bảo vệ kinh mạch của mình cũng không phải là không thể.
Sau khi nghĩ thông, Hoắc Vũ Hạo ngược lại không nóng nảy, sốt ruột cũng vô dụng, hắn hiện tại sẽ đợi tinh thần lực của mình khôi phục tới đỉnh. Mới bắt đầu động thủ. Đồng thời, sau khi hắn tỉnh lại, cơ năng của thân thể cũng từng
bước sống lại. Cứ như vậy, uy lực của Sinh Linh Kim cũng dần dần hiển hiện ra, sinh mệnh lực khổng lồ bảo đảm cho hắn tràn đầy Sinh Mệnh Khí Tức, cho dù kế tiếp khôi phục như thế nào, cũng đều dễ dàng hơn nhiều.
Sau khi Bối Bối bọn họ biết được Hoắc Vũ Hạo đã tỉnh lại, cũng đến thăm hắn. Huyền Lão cũng tới. Bất quá, Huyền Lão lập tức hạ lệnh. những người ở đây không nên quấy rầy Hoắc Vũ Hạo. Sau Lần thăm hỏi này, mỗi vòng (chu kỳ) mới có thể lại đến thăm hắn một lần, hoàn toàn do Vương Đông Nhi tiến hành chiếu cố.
Hoắc Vũ Hạo im lặng nằm ba ngày, trong ba ngày này, hắn cũng không có làm gì. Chỉ là để Đông Nhi hầu hạ, im lặng hưởng thụ.
Đúng vậy, chính là hưởng thụ. Tuy rằng thân thể không thể động, tình huống trong cơ thể cũng không tốt nhưng mỗi ngày nhìn thấy Đông Nhi phục dịch bản thân mình, trong lòng hắn thấy rất ấm áp. Nhất là tới lúc buổi tối, Đông Nhi đỏ mặt chui vào trong chăn nằm bên cạnh hắn. Hoắc Vũ Hạo cảm thấy tim của mình như tan chảy. Càng làm hắn kinh ngạc chính là, cùng Đông Nhi cùng một chỗ và ngủ một giấc, tinh thần lực của hắn tự nhiên gia tăng với tốc độ kinh khủng. Có lẽ, đây là sức mạnh của tình yêu. Đương nhiên. Không cần hỏi cũng biết cùng cái dung hợp Hồn kỹ Quang Minh Nữ Thần có liên quan.
Hoắc Vũ Hạo chưa nói cho Vương Đông Nhi biết, chỉ nói là bản thân cần phải tĩnh dưỡng một khoảng thời gian, rồi sẽ khoẻ thôi. Vương Đông Nhi cũng không hỏi nhiều, càng không an ủi Hoắc Vũ Hạo. Chỉ là không than không oán đi chiếu cố hắn. Nàng cũng không gây áp lực cho hắn chút nào cả. Đối với nàng, cho dù Hoắc Vũ Hạo sau này thế nào. Có thể hồi phục hay không, nàng cũng vĩnh viễn không rời xa hắn, sẽ chiếu cố hắn thật tốt.
Ba ngày sau, sáng sớm.
Mở hai tròng mắt ra, trong chỗ sâu nhất trong đôi mắt của Hoắc Vũ Hạo, tử quang chớp lên. Hết thảy chung quanh đều rõ ràng. Ý niệm khẽ nhúc nhích, toàn bộ Hải Thần đảo đều nằm trong phạm vi của tinh thần tham trắc.
Xem ra, quả nhiên không phải tất cả đều không tốt.
Cảm nhận được Hoắc Vũ Hạo có chút biến hóa, Vương Đông Nhi lập tức từ trong ngủ mơ tỉnh táo lại, vội vàng ngồi dậy, khẩn trương nói : "Vũ Hạo, huynh không sao chứ?"
Hoắc Vũ Hạo mỉm cười nhìn nàng, nói : "Muội thấy huynh giống như có chuyện gì sao? Đông Nhi, muội nhắm mắt lại."
"Ừm?" Vương Đông Nhi nghi hoặc nhìn hắn, khi hắn nghiêm túc nhìn nàng, lúc này mới nhắm hai mắt lại. Lông mi thật dài khoát lên trên mí mắt, nhìn qua rất là mê người.
Sau đó một khắc, Vương Đông Nhi nhìn thấy. Nàng rung động phát hiện, bản thân thấy được toàn bộ Hải Thần Đảo. Đó là một hướng nhìn hoàn toàn lập thể, thậm chí còn có màu sắc. Giống như là có một đôi mắt ở trên không trung quan sát toàn bộ Hải Thần đảo.
Không, không chỉ là quan sát, cho dù là chỗ nhỏ nhất trên Hải Thần Đảo cũng có thể thấy được rõ ràng. Chỉ có Hải Thần Các kế bên, phảng phất có một tầng kim quang sáng bóng thủ hộ lấy, không cách nào nhìn rõ mà thôi. Đó
là do uy lực của Hoàng Kim Thụ.
Đây, đây là tinh thần tham trắc cộng hưởng? Tinh thần tham trắc cộng hưởng của Vũ Hạo?
Vương Đông Nhi mạnh mẽ mở hai mắt ra, trừng lớn đôi mắt đẹp nhìn Hoắc Vũ Hạo, run giọng nói: "Vũ Hạo, Vũ Hạo, huynh. . ."
Hoắc Vũ Hạo cũng nhìn nàng, "Huynh nói rồi, không có chuyện gì mà. Trượng phu của nàng giống như Tiểu Cường (*), đánh hoài không chết được. Đây chính là thành quả trong ba ngày qua của huynh. Về sau, hết thảy cũng sẽ tốt hơn. À, dường như huynh còn có thể như vậy."
(*) Tiểu Cường: con gián trong phim khát vọng đang chiếu trên sctv9 và trong phim Đường Bá Hổ của Châu Tinh Trì. Ở đây chắc lão Đường muốn nói HVH sống dai như con gián
Vương Đông Nhi nhìn thấy hai tròng mắt của Hoắc Vũ Hạo đột nhiên biến thành ánh sáng tím, cái này nếu đối với người khác, sẽ cảm thấy có chút kinh nguòi, nhưng nàng thì không, trong lòng nàng lúc này chỉ có hưng phấn và hi vọng, nàng rốt cục thấy được hi vọng khôi phục của hắn!
Huyền Lão đang ở trong gian phòng của mình ôm hồ lô uống rượu. Từ sau khi trở thành Hải Thần Các các chủ, lão không thể nhéch nhác như trước nữa, dù sao, lão đại biểu cho học viện Sử Lai Khắc cao giai nhất tầng. Nhưng kỳ thật lão chỉ thích cuộc sống ôm hồ lô rượu, nắm chân gà. Nhưng không thể, chỉ có thể ở trong gian phòng của
mình mới có thể mà thôi.
Bất quá, mấy ngày nay cho dù uống rượu ngon, cũng không cách nào làm tâm tình của lão tốt lên được. Hoắc Vũ Hạo ơi là Hoắc Vũ Hạo, làm sao ngươi có thể biến thành như vậy? Ngươi nói ta mai này làm sao ở dưới cửu tuyền đối mặt cùng Mục lão! Đứa nhỏ này, thật sự là. . .
Huyền Lão cũng nói không được bất mãn đối với Hoắc Vũ Hạo, vì cứu người yêu của mình, là sai sao? Đổi lại là lão, có thể có dũng khí như hắn hay không cũng rất khó nói.
Đúng lúc này, hai con mắt mờ ảo của Huyền Lão đột nhiên ngưng tụ, bên trong cả gian phòng giống như được thắp sáng lên.
"Người nào?" Huyền Lão trầm giọng quát. Một cổ uy thế cường đại trong nháy mắt từ trên người lão phát ra.
"Huyền Lão, là ta." Âm thanh trong trẻo vang lên. Huyền Lão lập tức cảm giác được một luồng nhu hòa tinh thần dao động xuất hiện tại bên trong phòng của mình. Không có bất kỳ nguy hiểm gì nhích lại gần mình, ngừng lại ngay tại vị trí cửa. Ngay sau đó, một tầng nhàn nhạt tử ý ở chỗ này lan tràn ra. Hóa thành một khuôn mặt tươi cười có chút hư ảo, nhìn mình.
"Hả? Đây là?" Huyền Lão khiếp sợ nhìn khuôn mặt tươi cười trước mặt, "Vũ Hạo? Ngươi, ngươi làm như thế nào được như vậy?"
Đúng vậy, khuôn mặt tươi cười hư ảo kia còn không phải là Hoắc Vũ Hạo sao?
Hoắc Vũ Hạo mỉm cười nói: "Mặc dù tình trạng cơ thể của ta hơi kém một chút, nhưng lần này khi vì Đông Nhi hái tương tư đoạn trường thảo, chính ta cũng phục dụng một gốc tiên thảo, làm tinh thần lực của ta tăng lên theo diện rộng. Tựa hồ, Linh Mâu của ta có dấu hiệu tiến hoá lần thứ hai. Đây cũng là tinh thần lực đã đạt đến cảnh giới Hữu Hình Vô Chất. Cho nên mới có thể ở cự ly xa cùng ngài trao đổi. Đây là bộ dáng do tinh thần lực của ta huyễn hóa ra , ta vận dụng còn chưa thành thạo lắm, còn cần thời gian thích ứng mới được."
Huyền Lão há hốc mồm nhìn hắn, nói : "Thân thể ngươi đã như vậy? Tinh thần lực còn có thể làm được như vậy ư?"
Hoắc Vũ Hạo cười ha hả, nói : "Cho nên, ngài yên tâm, ta nhất định sẽ khôi phục như cũ."
Huyền Lão một tay đem hồ lô rượu quăng qua một bên, "Ta sẽ qua đó." Vừa nói, ông ta bay ra cửa, cơ hồ chỉ là vài lần nháy mắt thời gian, đã đi tới phòng của Hoắc Vũ Hạo.
Nhìn vẻ mặt khiếp sợ của Huyền Lão ở trước mặt mình, Hoắc Vũ Hạo cười rất vui, thử nghiệm thành công làm hắn hiểu được, tinh thần lực của mình thật sự đã tiến vào bên trong một cảnh giới khác. Cũng không tcòn là cái loại thuần túy tinh thần hình thái nữa. Cho dù vẫn còn là Hữu hình Vô Chất, cũng không thể giống như Hồn Lực, sinh ra hiệu quả công kích Vật Lý. Nhưng cũng có thể làm rất nhiều chuyện trước kia không thể làm.
Thí dụ như, đồng dạng là tinh thần tham trắc, hắn có thể giống như ban nãy hiện hình đi ra, cùng Huyền Lão giao tiếp. Đồng thời, hiện tại phạm vi tinh thần tham trắc cũng đã là cực kì khủng bố. Hải Thần Đảo mặc dù lớn đến không tính được, nhưng đường kính cũng vượt qua một km, có thể đem hoàn toàn bao trùm, thậm chí cả Hải Thần hồ cũng có thể bao trùm một phần diện tích.
Thông qua tinh thần tham trắc cộng hưởng, hắn trước đây chỉ có thể trực tiếp chỉ huy người khác, còn bây giờ có thể kết nối vào tinh thần lực của người khác, cùng đối phương tiến hành ý niệm trao đổi, như vậy không thể chuẩn xác hơn hoàn thành chức trách của Khống Chế Hệ Chiến hồn sư, đồng thời cũng có thể nghe ý kiến của người khác. Thân thể không thể động, nhưng hắn hiện tại muốn cùng bất cứ người nào Trên Hải Thần Đảo nói chuyện đều dễ dàng làm được.
Dưới tình huống thân thể kém như vậy, không thể nghi ngờ là một cái tin tức rất tốt. sau khi tinh thần lực toàn diện khôi phục, Hoắc Vũ Hạo đối với tình trạng thân thể của mình nắm giữ càng thêm rõ ràng. Hắn hiện tại một chút cũng không lo lắng mình không thể khôi phục lại. Nếu mình còn sống, vậy thì có còn sống đạo lý. Tinh thần lực cường thịnh đến trình độ như vậy, đối ngoại không thể hình thành Vật Lý Công Kích, nhưng đối nội có thể kết hợp cùng hồn lực của mình, sinh ra uy lực cực kỳ khủng bố. Đó chính là đao phẫu thuật tinh tế nhất. Hoắc Vũ Hạo sớm hiểu được, chỉ có bản thân tụ trị liệu, mới có thể làm ình triệt để khôi phục.
"Tinh thần lực của ngươi. tai . Vũ Hạo." Huyền Lão nhìn hắn, trong ánh mắt khiếp sợ khó có thể hình dung.
Thân là 98 cấp siêu cấp Đấu La, chỉ cách một cấp sẽ trở thành cực hạn Đấu La. Những gì mà Hoắc Vũ Hạo vừa rồi làm được,Huyền Lão cũng có thể làm được. Mặc dù không phải tinh thần hệ Hồn Sư, nhưng đem tinh thần lực của mình ngưng tụ thành hình cũng không phải là không thể. Nhưng lão tuyệt đối không thể làm cho Tinh Thần Lực ngưng tụ thành hình rời khỏi tầm mắt của mình, nói vậy, tương đương với việc không cách nào khống chế.
Nếu so tổng sản lượng tinh thần lực, Hoắc Vũ Hạo còn lâu mới có thể sánh đuọc với Huyền Lão, nhưng nếu so chất lượng tinh thần lực cùng lực khống chế, Huyền Lão hoảng sợ phát hiện, tên tiểu tử này đã vượt qua mình. Mặc
dù lão còn chưa rõ nếu Hoắc Vũ Hạo có thể đem phần tinh thần lực này hóa thành công kích sẽ cường đại như thế nào, nhưng từ tình huống trước mắt xem xét, tựa hồ hắn cũng không phải phế nhân, mà, tại phương diện tinh thần lực còn tăng lên.
Hoắc Vũ Hạo cười ha hả, nói : "Hữu hình Vô Chất, căn bản vững chắc rồi."
Huyền Lão lập tức hỏi tới: "Vậy mấy cái Hồn kỹ của Linh Mâu của ngươi, đều tăng phúc lên sao?"
Hoắc Vũ Hạo gật gật đầu.
Huyền Lão lẩm bẩm: " Giác tỉnh l ần thứ hai, quả nhiên là bản thể Vũ Hồn giác tỉnh lần thứ hai! Tinh thần lực của ngươi, tương lai rất có thể trở thành người đứng đầu đại lục. Tại Bản Thể tông, cũng có người có thuộc tính tinh thần giác tỉnh lần thứ hai, nhưng ta hoàn toàn có thể khẳng định, với tu vi của người này, tuyệt đối không có tinh thần lực mạnh hơn ngươi. Chuyện này thật sự là quá tốt. Vậy thương thế của ngươi bây giờ như thế nào rồi?"
Hoắc Vũ Hạo nói : "Thương thế vẫn rất phiền toái, bất quá ta có tin tưởng. Vì học viện, vì Đường Môn, cũng vì chính mình và Đông Nhi, ta nhất định sẽ toàn lực khôi phục."
Huyền Lão gật gật đầu, trầm giọng nói: "Nhất định không được quá gấp."
Hoắc Vũ Hạo cười ha hả, nói : "Sẽ không đâu. Ngài yên tâm. Có Đông Nhi cùng ta, ta một chút cũng không nóng nảy."
Vương Đông Nhi nhẹ nhàng cầm tay hắn, mỉm cười. Nàng nguyện ý chiếu cố hắn, cho dù là suốt cuộc đời. Lòng của hai người sau khi trải qua chuyện lần này, đều đã có biến hóa rất lớn. Múc độ hiểu biết về tình yêu đã hoàn toàn vượt trước tuổi.
Huyền Lão nói : "Như vậy đi, trước tiên ngươi hãy thông qua tinh thần lực lập một cái kế hoạch trị liệu ình. Sau đó ta cùng Trang Lão hỗ trợ cho ngươi. Ở thời điểm ngươi tự mình trị liệu, hai người chúng ta nhất định phải ở đây. Vạn nhất xảy ra vấn đề gì, ít nhất chúng ta có thể bảo trụ tánh mạng của ngươi. Như vậy khi ngươi tự mình trị liệu, cũng mạnh dạn đi làm."
"Tốt." Hoắc Vũ Hạo cũng không khách khí với Huyền Lão. Có hai vị siêu cấp Đấu La hộ pháp ình, dĩ nhiên là an toàn hơn nhiều lắm. Tình huống Thân thể của hắn đúng là rất phức tạp.
Huyền Lão nghĩ một chút, nói : "Còn nữa. Chuyện bản thể Vũ Hồn của ngươi giác tỉnh lần thứ hai, cũng đừng nói cho bất kì ai. Kể cả những người trong Sử Lai Khắc Thất Quái, tạm thời không cần nói cho họ biết."
Hoắc Vũ Hạo nói : "Không cần thần bí như vậy chứ?"
Huyền Lão bĩu môi, nói : "Cái này gọi là vũ khí bí mật. Còn nữa, đợi thân thể ngươi khoẻ hơn. Học viện sẽ nói chuyện xử phạt với ngươi."
Hoắc Vũ Hạo lặng đi một chút, vẻ mặt đau khổ nói: "Còn có xử phạt sao!"
Huyền Lão cả giận nói: "Nói nhảm. Nếu ai cũng giống như ngươi vô kỷ luật như vậy, tự đi mạo hiểm, sau này học viện làm sao quản lý? Hiện tại ta nói cho ngươi biết, ngươi đã bị khai trừ ra khỏi Hải thần Các. Chờ sau này ngươi lập công chuộc tội, mới tính chuyện khôi phục thân phận thành viên Hải Thần Các của ngươi . Còn nữa. Tương lai thành quả đạt được khi ngươi nghiên cứu Hồn Linh, phần thưởng cho ngươi cũng sẽ bị huỷ bỏ. Ngươi muốn chết ở bên ngoài, ngươi có hổ thẹn với sự bồi dưỡng của Mục lão không? Ngươi tiểu tử ngu ngốc này, thật sự là tức chết lão phu."
Huyền Lão thật sự rất tức giận! Hắn có thể không giận sao? Hoắc Vũ Hạo là ai? Là người mà Mục lão quyết định sẽ là người thừa kế Hải Thần Các các chủ. Tiểu tử này lại trải qua sự bồi dưỡng của kế hoạch Cực Hạn Đan Binh. Nhưng mà ngay khi phương diện tình cảm phát sinh vấn đề, hắn đã đem những trách nhiệm này tất cả quên sạch. Tự
nhiên mạo hiểm tính mạng đi Lạc Nhật Sâm Lâm, còn không thông báo cho học viện. Còn sống trở về đã là may mắn lắm rồi.
Nếu như Hoắc Vũ Hạo chết ở bên ngoài, ảnh hưởng đối với tương lai của Sử Lai Khắc học viện có thể nói là khó có thể đánh giá! Chính là đả kích nặng nề nhất. Giống như là mất đi tương lai, hi vọng cùng phương hướng vậy.
Hoắc Vũ Hạo vẻ mặt hổ thẹn không dám nói tiếng nào, bản thân lúc ấy đúng là đầu óc quá nóng, rất nhiều chuyện đều suy tính không rõ ràng.
"Huyền Lão, ngài đừng nóng giận. Ta sai rồi, ta xin chịu phạt. Học viện xử phạt ta như thế nào cũng được. Chỉ cần đừng đem ta khai trừ ra ngoài là tốt rồi."
Huyền Lão hừ một tiếng, "Khai trừ? Ngươi nghĩ dễ quá nhỉ. Tốt lắm, ngươi nghỉ ngơi cho tốt đi. Trị liệu sách lược, sau khi hoàn thành, lập tức cho ta biết. Ta cùng Trang Lão hỗ trợ cho ngươi.
"Vâng." Hoắc Vũ Hạo cung kính đáp ứng một tiếng. Huyền Lão nộ khí trùng trùng xoay người mà đi. Thẳng đến ra cửa, vị Hải Thần Các các chủ này trên mặt mới lộ ra một nét tươi cười, nụ cười còn có chút quỷ dị, trong miệng lẩm
bẩm: "Bản thể Vũ Hồn giác tỉnh lần thứ hai, hơn nữa còn là cực hạn Vũ Hồn và Song Sinh Vũ Hồn. Trên đại lục từng có người như vậy sao? Hình như là không có. Kỷ lục của kỷ lục. Rất tốt. Tên Tiểu Vương Bát Đản này, thật sự là tức chết ta. Hừ hừ."
Nhìn Huyền Lão phẩy tay áo bỏ đi, trong đôi mắt đẹp của Vương Đông Nhi tràn đầy áy náy, "Đều là bởi vì muội. Vũ Hạo. . . ."
Hoắc Vũ Hạo cười nói: "Như thế nào tại muội chứ? Là do ta không chu toàn mới đúng. Kỳ thật, ta rất thích cuộc sống bây giờ! Cái gì cũng không cần quản, không cần làm, cũng không cần tu luyện. Mỗi ngày nhìn muội như vậy, đây quả thực là một ngày tựa thần tiên, Quang Minh nữ thần của huynh, mau tới, hôn huynh một cái đi."
Vương Đông Nhi cười một cái, nói : "Mơ đi. Tốt nhất là nằm yên đừng có nhúc nhích. Mau mau nghĩ ra phương án khôi phục đi. Đợi huynh khỏe lại, muội sẽ cho huynh hôn."
Hoắc Vũ Hạo hai mắt sáng lên nói : "Hôn bao lâu cũng được sao?"
Khuôn mặt của Vương Đông Nhi đỏ lên, nhưng nhìn ánh mắt khát vọng kia của hắn, cũng khẽ gật đầu, "Ừm."
Hoắc Vũ Hạo đại hỉ, "Tốt, huynh đây lập tức làm liền. Muội yên tâm, huynh nhất định sẽ đặc biệt, đặc biệt cẩn thận. Vì Đông Nhi, huynh cũng phải mau sớm khỏe. Ừm, chờ huynh khỏe lên rồi, nên hôn chỗ nào mới tốt đây? Trước tiên hôn nhẹ vào mặt hay là hôn nhẹ. . ."
"Đáng ghét." Vương Đông Nhi nhất thời đỏ mặt, chạy nhanh đi.
Nhìn bộ dáng tức cười kia của nàng, trên mặt của Hoắc Vũ Hạo tràn ngập hạnh phúc, loại cảm giác này đúng là quá tốt, quá đẹp. Nếu như không phải mình còn có công việc bề bộn như vậy, mỗi ngày cứ ở chỗ này cùng Đông Nhi, cũng tốt! Ừn, chờ sau khi chuyện này chấm dứt. Mình sẽ mang theo Đông Nhi đi khắp thiên hạ, xem cảnh đẹp khắp
thiên hạ, ăn những thức ăn ngon nhất trong thiên hạ. Đi thể nghiệm hết thảy những sự vật tốt đẹp có thể thể nghiệm. Đây chính là mục tiêu cuộc sống của mình trong tương lai.
Mang theo tâm tình hưng phấn, Hoắc Vũ Hạo lại bắt đầu lần nữa kiểm tra thân thể của chính mình. Bằng vào Tinh Thần Lực cường đại, hắn trước tiên đem thân thể của chính mình cẩn thận nghiêm túc quét nhìn một lần. Sau đó đem tình huống của thân thể phân chia thành các bộ phận.
Khi hắn ở trong tinh thần Hải, dùng tinh thần lực ngưng tụ thành một cái mô hình cùng thân thể của mình giống nhau như đúc. bên trong mô hình, hắn bắt đầu đem kinh mạch phức tạp vẽ lên đó, những chỗ có vấn đề nghiêm trọng, dùng màu đậm để biểu hiện, vấn đề càng nhẹ, màu sắc cũng càng nhạt.
Kinh mạch trong cơ thể con người phức tạp cỡ nào? Cho dù là có tinh thần lực cường đại như Hoắc Vũ Hạo, tu vi của Tử Cực Ma Đồng đã đi vào cảnh giới Tu Di, Giới Tử, cũng ước chừng phải dùng ba ngày thời gian mới hoàn thành hết được. ( cái này phần 1 dịch nhập vi => giới tử nhưng chắc nhầm, nguyên gốc: 进入须弥, 、芥子境界 )
Sau đó hắn liền đem mô hình thân thể này, thông qua tinh thần cộng hưởng truyền cho Huyền Lão cùng Trang Lão xem xét.
Khi hai vị siêu cấp Đấu La này nhìn thấy mô hình lập thể nội bộ thân thể của Hoắc Vũ Hạo thông qua hữu hình Vô Chất tinh thần lực đang diễn giải những gì đang xảy ra trước mắt họ, cũng chỉ cảm thán mà thôi. Tinh Thần Lực khống chế cỡ như vậy, hai vị siêu cấp Đấu La đều tự nhận làm không được!
Kế tiếp, bọn họ lại dùng một tuần lễ, để xác nhận tình huống cụ thể các kinh mạch trên người Hoắc Vũ Hạo, chế định kế hoạch trị liệu. Những chỗ Không rõ chi tiết thì hỏi cặn kẽ. Vì chính là không muốn có một chút lỗi lầm nào.
Nghỉ ngơi mười ngày nữa, thể trạng của Hoắc Vũ Hạo đã khá hơn một chút, uy lực của Sinh Linh kim đã hoàn toàn được phát huy. Mặc dù thương thế của cơ thể vẫn như trước, nhưng toàn thân cũng đã là sinh cơ bừng bừng. Bản thân khôi phục năng lực toàn diện sống lại. Thậm chí bắt đầu vô thức hấp thu mấy cái trãi đều tại thể nội Cực Hạn Băng thiên địa nguyên lực. Mặc dù tốc độ hấp thu rất chậm. Nhưng sau khi Hoắc Vũ Hạo cẩn thận tính toán lại. Cho dù là bản thân cái gì cũng không làm. Chỉ cần khoảng hai năm, trừ bỏ những phần bị áp súc ở bên trong Hồn Cốt, những phần thiên địa nguyên lực khác cũng đều có thể hấp thu sạch sẽ.
Đến lúc đó, bản thân mới tiến hành trị liệu, sẽ dễ dàng hơn rất nhiều.
Nhưng mà, Hoắc Vũ Hạo không có ý định kéo dài. Khoảng cách tới kì đại tái mới chỉ còn có hơn hai mươi ngày. Trong hai mươi ngày, hắn muốn tận dụng hết khả năng làm ình khôi phục sức chiến đấu.
Không có Đường Nhã cùng Bối Bối, sẽ không có hắn hôm nay. Có thể nói, là Đường Môn thành tựu cho hắn. Lúc này, bọn họ cũng nên vì Đường Môn mà chiến! Hoắc Vũ Hạo nào cam nguyện bỏ qua? Miệng của hắn mặc dù không nói, nhưng đã hạ quyết tâm, nhất định phải tranh thủ mau mau sớm khỏe, sau đó cùng mọi người cùng nhau đi tới Nhật Nguyệt đế quốc. Hắn không chỉ là đoàn đội trọng yếu chủ khống, càng hiểu Nhật Nguyệt đế quốc hơn người khác! Có mặt hắn, tỷ lệ đoạt giải quán quân tất nhiên sẽ gia tăng trên diện rộng.
Nếu thật sự đợi hơn một năm, kinh mạch chằng chịt trong thể nội của hắn sẽ hoàn toàn hồi phục. Đến lúc đó muốn thay đổi, cũng khó hơn nhiều.
Sau khi sửa xong phương án trị liệu. Hoắc Vũ Hạo bắt đầu hành động. Phương án trị liệu của hắn rất đơn giản, từ cạn tới sâu, từ dễ đến khó. Lúc đầu trị liệu, hoàn toàn do chính hắn hoàn thành.
Sau khi cẩn thận phán đoán, Hoắc Vũ Hạo cùng Huyền Lão, Trang Lão phát hiện, trang thái thân thể của Hoắc Vũ Hạo có thể chia làm ba phần. Trong đó, có một bộ phận là hoàn hảo, một bộ phận là vết thương nhẹ. Phần khó nhất, là trọng thương và còn là loạn thương.
Bởi vậy, việc đầu tiên mà Hoắc Vũ Hạo phải làm, chính là chữa trị xong những vết thương nhẹ của mình, sau đó lại từng bước hướng chữa trị bên trong.
Bộ phận hoàn hảo trên thân thể của Hoắc Vũ Hạo hai chân cùng đầu. Ba bộ phận này không có bất kỳ thương thế nào. Thương thế hơi nhẹ chính là hai tay, cho đến kinh mạch trong cánh tay. Phiền toái nhất tự nhiên là bộ phận thân thể. Toàn bộ những vấn đề phiền phức đều ở nơi đó.
Vì thế, Hoắc Vũ Hạo tiến hành trước tiên, chính là trị liệu hai tay của mình.
Hồn Lực trải khắp trong cơ thể, nhưng nhiều nhất, vẫn là tụ tập ở trong đan điền. Hoắc Vũ Hạo đã bị Tuyết Đế mang tới thiên địa nguyên lực của Cực Hàn Băng Tuyền ảnh hưởng, tu vi suy yếu còn tam hoàn, ám chỉ chính là hắn có thể thi triển sức chiến đấu dưới tam hoàn, chứ không phải nói tu vi của hắn hạ thấp xuống còn tam hoàn. Hồn Lực cảnh giới vẫn như trước kia là cấp bậc Hồn Vương.
Hoắc Vũ Hạo tiến hành trước tiên, chính là đả thông kinh mạch chi dưới của mình.
Cường thịnh Tinh Thần Lực chậm rãi dung nhập vào bên trong đan điền của mình, cùng Hồn Lực giao tiếp với nhau. Bởi vì kinh mạch của thân thể bị tắc nghẽn, hồn lực của hắn đã rất lâu không có tiến hành tu luyện. Có vẻ tử khí trầm trầm. Nhưng bởi vì Hoắc Vũ Hạo trước đây tu luyện đều là tự mình đi từng bước một cố gắng đi lên, dẫn đến căn cơ rất thâm hậu. Trải qua sự hướng dẫn của tinh thần lực, rất nhanh đã khôi phục sức sống.
Cách làm của Hoắc Vũ Hạo rất đơn giản, trước hết hắn để cho Hồn Lực chảy vào bên trong hai chân của mình, đem kinh mạch giằng co ở chân mấy ngày nay dần dần đả thông. Sau đó lại hoàn thành một vòng tuần hoàn đơn giản từ chân đến đan điền. Như thế lặp lại, đi khôi phục hoạt tính trong hồn lực của mình.
Cho dù như vậy cũng không thể tăng cường tu vi của bản thân hắn, hiệu quả hấp thu với thiên địa nguyên lực cực kém, nhưng ít ra khi Hồn Lực không ngừng vận chuyển. Hai chân của hắn dần dần khôi phục tri giác.
Trong lúc Hồn Lực vận chuyển một ngày, hai chân của Hoắc Vũ Hạo rốt cục chậm rãi nhấc lên được, Vương Đông Nhi không khỏi mừng phát khóc. Ít nhất, hai chân của huynh ấy có thể cử động được rồi! Từ đan điền dọc xuống chi dưới đã có tri giác.
Đây mới chỉ là ngày đầu tiên bắt đầu trị liệu, liền có được thành quả tốt như vậy, khiến cho Huyền Lão, Trang Lão cùng Vương Đông Nhi đều vui mừng quá đỗi.
Thông qua Hồn Lực vận chuyển, Hoắc Vũ Hạo đem Hồn Lực trải đều giữa hai chân thu hồi lại. Cùng Hồn Lực trong đan điền hòa làm một thể, cứ như vậy, hắn đã nắm giữ hơn hai phần ba Hồn Lực của bản thân.
Đương nhiên, Hồn Lực cỡ đó sẽ không thể trực tiếp tấn công lên phía trên. Kinh mạch của hắn trước sau trải qua Cực Hạn Băng thiên địa nguyên lực, Dương Tuyền nóng bỏng trọng kích, đã trở nên cực kỳ yếu ớt cùng hỗn loạn. Việc hiện tại mà Hoắc Vũ Hạo đang làm, chỉ là xây dựng một cái căn cơ trong thân thể của mình mà thôi.
Sau đó, hắn bắt đầu tiến hành trị liệu cho song chưởng. ( hai bàn tay )
Kinh mạch trong song chưởng bởi vì hai tay cháy khét nên xuất hiện mức độ tổn hại tương đương nhau. Sau khi tự hành khôi phục cũng có chút hỗn loạn.
Song song đó, Hồn Lực ẩn chứa trong song chưởng tất nhiên không thể so sánh với trong đan điền, thậm chí còn không bằng hai chân. Nhưng mà Hoắc Vũ Hạo có một ưu thế, đó chính là song chưởng của hắn đều có Hồn Cốt. Cánh tay trái có Băng Bích Hạt tả tí cốt, trong tay phải chính là Ám Kim Khủng Trảo hữu chưởng cốt.
Lúc trước, đúng là dựa vào hai khối Hồn Cốt này, kinh mạch và da thịt hai tay của hắn mặc dù chịu trọng thương. Nhưng xương cốt lại không bị thương chút nào. Nếu xương cốt đã hòa tan. Hắn thật sự phải làm người tàn tật.
Khơi thông kinh mạch, cải tạo kinh mạch. Công trình này tuyệt đối không dễ dàng, mà là hết sức thống khổ. Nhưng lúc này, Hoắc Vũ Hạo cũng không phải chiến đấu một mình.
Thông qua kế hoạch lúc trước, bọn họ có kế hoạch hoàn chỉnh để trị liệu hai tay. Dưới sự trợ giúp của Trang Lão, Hoắc Vũ Hạo mạnh mẽ giải khai một cái kinh mạch, trong tình huống hai tay phun máu và xuất hiện nhiều miệng vết thương, đem kinh mạch đưa trở về vị trí cũ, một lần nữa dung hợp.
Sau khi hoàn thành, Trang Lão lập tức dùng Hồn kỹ trị liệu cường đại của hắn khôi phục sinh mệnh lực trong hai tay của Hoắc Vũ Hạo. Đem huyết dịch thu lại sau đó lại lần nữa thâu trở lại trong cơ thể hắn.
Loại thống khổ này đối với Hoắc Vũ Hạo, căn bản không nhằm nhò gì. Chỉ dùng thời gian một ngày, hai tay của hắn đã có thể nhúc nhích. Song chưởng cũng bởi vì nguyên nhân trung khu thần kinh của thân thể đang hỗn loạn, tạm thời vẫn không thể động đậy.
Bắt đầu thật sự rất tốt. Nhưng kế tiếp tiến hành, mới là khẩn trương nhất.
Dựa theo kế hoạch, bước tiếp theo, cũng là bước mấu chốt nhất. Bọn họ trước hết phải đem hỏa độc của Dương Tuyền ở trong cơ thể của Hoắc Vũ Hạo bài trừ ra ngoài. Chỉ có như vậy, Hoắc Vũ Hạo mới có thể thực hiện trị liệu tiếp . Nếu không, khoảng cách Hỏa Độc đến tâm mạch của hắn rất gần, một khi bùng nổ, lập tức có thể lấy mạng của hắn.
Như thế nào bài trừ Hỏa Độc?
Khai hung dẫn hỏa. ( ý là mổ ngực dẫn hỏa độc ra )
"Vũ Hạo, ngươi chuẩn bị xong chưa?" Trang Lão trầm giọng nói.
Sáng sớm, Vương Đông Nhi đã giúp Hoắc Vũ Hạo rửa sạch thân thể, đặt hắn nằm ngang ở trên giường. Trong lúc rửa sạch cho hắn, hai tay của Vương Đông Nhi không ngừng run rẩy. Cho dù Hoắc Vũ Hạo an ủi như thế nào, cũng không thể làm nàng bình tĩnh được.
Hành động ngày hôm nay quá trọng yếu, một khi thành công, vậy thì có nghĩa, thương thế của Hoắc Vũ Hạo chắc chắn sẽ khỏi hẳn. Nhưng mà, nếu như thất bại. . .
"Ta đã chuẩn bị xong." Hoắc Vũ Hạo hướng Trang Lão gật đầu, lại cho Huyền Lão và Vương Đông Nhi một cái mỉm cười thanh thản.
Trang Lão nói : "Nhất định không thể xuất hiện bất kỳ sai lầm nào. Nếu không, chỉ sợ ngươi sẽ…."
Hoắc Vũ Hạo cười ha hả, nói : "Không có bất kỳ sai lầm nào đâu. Mạng của ta lớn lắm, không dễ chết như vậy đâu. Trang Lão, Huyền Lão, các người đừng lo lắng. Chuẩn bị bắt đầu đi. Tuyết Nữ."
Khi hắn kêu gọi xong, một đạo quang mang cam sắc từ trong trán của hắn chui ra, còn không phải là Tiểu Tuyết Nữ sao?
Tiểu Tuyết Nữ cùng trước kia có chút bất đồng. Nguyên vốn nàng chỉ có bộ dáng trẻ con, rõ ràng giờ đã trưởng thành một ít, nhìn qua như là nữ hài nhi khoảng 2, 3 tuổi. Thứ không đổi là đôi mắt to màu xanh đậm kia.
"Y y nha nha! Ba, ba. . ." Tiểu Tuyết Nữ khẽ gọi một tiếng, làm cho Hoắc Vũ Hạo cùng mọi người ở đây đều khiếp sợ.
Nàng, nàng lại có thể nói chuyện, miệng nói tiếng người!
Hoắc Vũ Hạo vui mừng nói: "Tuyết Nữ, ngươi có thể nói chuyện sao?"
Tiểu Tuyết Nữ chỉ chỉ vào ngực của Hoắc Vũ Hạo, nghiêm túc nói: "Ba, ba, đau."
Hoắc Vũ Hạo nở nụ cười, lắc đầu, nói : "Ba ba không đau. Rất nhanh sẽ khá hơn. Một lát nữa phải xem ngươi đó nha."
Tiểu Tuyết nữ dùng sức gật đầu, "Ba. . . , ba, không đau, không sợ."
Hoắc Vũ Hạo ha hả cười nói: "Chuẩn bị đi. Ta chỉ dẫn cho ngươi. Ngươi hãy thả lỏng tâm thần."
Tiểu Tuyết nữ chớp chớp đôi mắt to, khẽ gật đầu.
Trong con ngươi ở hai mắt của Hoắc Vũ Hạo nháy mắt biến thành màu tím, một tầng vầng sáng màu tím vàng lặng yên xuất hiện, đem thân thể của Tiểu Tuyết Nữ bao phủ ở bên trong.
Hỏa độc do Dương Tuyền lưu lại chính là Cực Hạn Hỏa, muốn trị liệu, nhất định phải để Cực Hạn Băng bảo vệ thân thể của Hoắc Vũ Hạo, hơn nữa cũng chỉ có Cực Hạn Băng mới có thể đem Hỏa Độc kia dẫn ra ngoài. Hồn lực của Hoắc Vũ Hạo đều ở trong đan điền, không cách nào tấn công lên trêm. Chỉ có mượn dùng lực lượng của Tuyết Nữ mới có thể hoàn thành.
Thân thể của Tiểu Tuyết Nữ lướt nhẹ, đi tới giữa giường, quỳ gối bên cạnh Hoắc Vũ Hạo. Một đôi tay nhỏ bé, chậm rãi đặt ở trên ngực trần của Hoắc Vũ Hạo.
Có thể nhìn thấy, ở giữa ngực của Hoắc Vũ Hạo, vị trí gần trái tim, rõ ràng có một đoàn ám hồng sắc.Không khí bên trên mảnh ám hồng sắc này cũng vặn vẹo nhẹ.
Tay trái của Tiểu Tuyết Nữ, liền đặt tại vị trí ở giữa đoàn ám hồng sắc và trái tim của Hoắc Vũ Hạo, khi bàn tay nàng đè lên, lập tức xuất hiện hơi nước nhàn nhạt. Trong không khí, độ ẩm cũng tăng lên vài phần, Nóng lạnh luân phiên nhau. Khiến cho sắc mặt của Hoắc Vũ Hạo cũng là một trận Hồng, một trận Bạch.
Tất cả mọi người ngừng thở, giờ khắc này thật sự là quá trọng yếu. Bởi vì nguyên nhân của hai loại thuộc tính cực hạn, lúc này không ai có thể cứu được Hoắc Vũ Hạo, chỉ có chính hắn mới có thể hoàn thành mà thôi.
Tay phải của Tiểu Tuyết Nữ chậm rãi nâng lên, một thanh Hàn Băng chủy thủ trong suốt dần dần thành hình ở trong tay của nàng. mũi nhọn sắc bén của chủy thủ, vừa vặn để ngay vị trí ngực của Hoắc Vũ Hạo.
Vương Đông Nhi lúc này đã quay đầu ra chỗ khác, nàng hoàn toàn không dám nhìn nữa, hai tay nắm thật chặc. Ở trong nội tâm của nàng, chỉ có quanh quẩn một cái ý niệm, chuyện này cũng là bởi vì mình, đều là bởi vì mình! Vũ Hạo, Vũ Hạo, huynh nhất định phải còn sống. Nhất định phải còn sống!
Tiểu Tuyết Nữ cũng không để mọi người chờ lâu. Hết thảy tất cả đều đang ở trong tính toán chính xác của tinh thần tham trắc.
Tay nâng lên, chủy thủ hạ xuống.
"Phốc ——"chủy thủ phong duệ trong nháy mắt đâm rách ngực của Hoắc Vũ Hạo.
Dưới sự lôi kéo của Cực Hạn Băng, hỏa độc ẩn núp trong cơ thể của Hoắc Vũ Hạo nhất thời bạo phát giống như giếng phun vậy. Một cái huyết động to cỡ nắm tay nháy mắt nổ tung ngay tại ngực của Hoắc Vũ Hạo. Một luồng huyết dịch nóng cháy như nham thạch được bắn ra.
Huyền Lão cùng Trang Lão ở bên cạnh sớm đã chuẩn bị xong. Tay phải của Huyền Lão dẫn một cái, đoàn máu tươi nóng cháy kia dưới Hồn Lực cường đại của lão lướt qua trước mặt Tuyết Nữ, bị lão hướng dẫn vào trong một cái bình trong suốt màu lam.
Hai tay của Trang Lão rung lên, một cái hào quang màu xanh biếc nháy mắt bọc trên người của Hoắc Vũ Hạo. Sinh Mệnh Khí Tức vô cùng khổng lồ nháy mắt bốc lên. Khiến cho tự thân sinh mệnh lực của Hoắc Vũ Hạo đột nhiên bạo tăng.
Tay trái đặt ở trên lồng ngực của Hoắc Vũ Hạo đang kịch liệt run rẩy. Phần lớn Hỏa Độc đều bị lôi kéo ra cả rồi, nhưng còn có một phần nhỏ bộc phát ra trong cơ thể của Hoắc Vũ Hạo, thẳng hướng vị trí trái tim.
Trong chớp nhoáng bùng nổ này thật sự quá bá đạo, cho dù Hoắc Vũ Hạo sớm đã có chuẩn bị, lại vẫn cảm giác được một mảnh lửa nóng nơi tim của mình.
Hiện tại vấn đề lớn nhất của hắn là Hồn lực Cực Hạn Băng của hắn cũng không có biện pháp đi khống chế hoặc bảo vệ mình, chỉ có thể đựa vào lực lượng của Tuyết Nữ. Nguy hiểm nhất cũng chính là trong cái chớp nhoáng này, một khi cổ Hỏa Độc kia phá tan phòng ngự của Tuyết Nữ, như vậy, hắn tất phải mất mạng.
Đúng lúc này, một tầng quang mang màu xanh biếc đột nhiên bốc lên từ trong cơ thể của Hoắc Vũ Hạo. Ánh sáng chủ yếu tập trung ở vị trí trái tim cùng vài cái xương ngực. Dày đặc hơi thở Cực Hạn Băng đột nhiên lan tràn ra. Phối hợp với lực lượng của Tiểu Tuyết Nữ đã đem Hỏa Độc cuối cùng bức bách đi ra ngoài.
Sau khi trải qua những chuyện ở Lạc Nhật Sâm Lâm, Hoắc Vũ Hạo so với trước kia càng thêm thành thục, làm việc càng thêm trầm ổn. Tựa như kế hoạch lúc trước của hắn, không có phát sinh ngoài ý muốn nào. Bởi vì, hắn còn có lá bài tẩy. Lá bài tẩy này, chính là cho hắn Hồn Hoàn trăm vạn năm, Thiên Mộng Băng Tằm.
Dưới sự hướng dẫn của Thiên Mộng Băng Tằm, Trong thân thể có Băng Bích Đế Hoàng Hạt tả tí cốt ẩn chứa bao nhiêu năng lượng, cuối cùng trở thành một tầng phòng hộ. Hoàn chỉnh bảo vệ tốt tim của hắn. Trong khoảnh khắc đó, bởi vì Cực Hạn Băng làm cho huyết dịch trong trái tim của Hoắc Vũ Hạo đột nhiên bị hạ thấp một phần mười, làm cho sắc mặt của Hoắc Vũ Hạo tái nhợt. Nhưng mà cuối cùng Hoa Độc cũng bị loại bỏ.
Hỏa Độc bài trừ, máu tươi vẫn tuôn ra hướng ra phía ngoài.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...