Mạc Phi Vân chạy ra khỏi Tinh Đấu Đại Sâm Lâm với dáng vẻ có chút nhếch nhác và sắc mặt khó coi, cả nhóm đi vốn có tám người, tính cả Duy Na và Mộ Tuyết, nay chỉ còn lại năm. Ba vị Hồn Vương còn lại đã vĩnh viễn không thể thoát khỏi cánh rừng rậm này. Mà bọn họ cũng chưa liệp sát được Hồn Thú mình cần nữa.
Tất cả những chuyện này đều có liên quan đến việc rời khỏi thậm chí còn có thể nói là mất tích của ba người thiếu niên kia.
Khi ba người Hoắc Vũ Hạo biến mất cũng là lúc Huyền lão và Xích Vương va chạm, đồng thời truyền ra bên ngoài một cỗ hơi thở vô cùng khủng bố dọa Mạc Phi Vân suýt hồn phi phách tán, hơi thở khủng bố ấy làm hắn hoảng hốt dẫn cả nhóm người điên cuồng chạy trốn. Cũng bởi vì do hoảng hốt chạy bừa để tránh xa nơi phát ra hơi thở khủng bố ấy, mà làm bọn họ đi nhầm hướng, đụng phải đối thủ bọn họ không thể chống cự nổi.
Kết quả thế nào nghĩ là biết, tính mạng của ba gã Hồn Vương kia mất đi cũng bởi vì tạo cơ hội cho nhóm người còn lại chạy thoát. Kế đó, bọn họ tiếp tục tìm kiếm mấy ngày nữa nhưng kết quả cũng không thu hoạch được gì, cả nhóm không thể không rời khỏi Tinh Đấu Đại Sâm Lâm.
- Điện hạ, xem ra chúng ta nhất định phải đến Cực Bắc một chuyến rồi.
Mạc Phi Vân thở dài nói.
Mộ Tuyết an ủi:
- Mạc sư phụ, chúng ta từ từ tìm cũng được, vũ hồn của ta và Duy Na đúng là nên đến Cực Bắc tìm sẽ dễ hơn. Đáng tiếc, ba vị sư phụ kia… Khi nào trở về, Tông Môn nhất định sẽ gửi phần bồi thường xứng đáng đến gia đình của họ. Xin ngài yên tâm.
Mạc Phi Vân gật đâu nói:
- Aizz, tất cả đều tại ta, là ta phải xin lỗi mấy người anh em ấy. Nếu không phải vì ta đi sai đường, dẫn mọi người đi sâu vào khu vực hỗn hợp thì tình hình đã không tệ đến mức ấy.
Mộ Tuyết lạnh lùng hừ một tiếng, nói:
- Có trách phải trách ba cái tên kia. Bọn chúng mất tích luôn rồi, đừng để ta gặp lại bọn chúng, nếu không…
Duy Na nói:
- Mộ tỷ, chuyện này cũng không thể trách họ được. Bọn họ có làm gì chúng ta đâu, chỉ bất ngờ tách ra thôi mà.
Mộ Tuyết nói:
- Nhưng cái hơi thở khủng bố kia từ đâu mà đến? Với thực lực của bọn chúng tuy không thể thả ra hơi thở của Hồn Thú mười vạn năm, nhưng Vũ Hạo vừa mới mất tích liền có người xuất hiện bắt lấy Tiểu Đông và Tiêu Tiêu, người đó là ai? Nếu ta đoán không nhầm thì ba người bọn nó đúng là đến Tinh Đấu Đại Sâm Lâm để thu thập Hồn Hoàn nhưng chắc chắn có thầy giáo theo sau. Thầy của bọn họ còn phải có thực lực rất mạnh. Học viện quốc gia Tinh La là học viện đứng đầu đế quốc Tinh La, nghe đâu ở đó có cả sư phụ bậc Phong Hào Đấu La, nói không chừng, chính là do vị Phong Hào Đấu La đó bị kẻ thù đuổi đến.
Duy Na gượng cười nói:
- Việc đã đến nước này có suy đoán tiếp cũng không được lợi ích gì. Chúng ta đi Cực Bắc một chuyến đi. Thật lòng ta chẳng muốn đến nơi đó tí nào, không những lạnh mà còn nguy cơ trùng trùng.
Mộ Tuyết nói:
- Chúng ta tạm thời về thành Thiên Đấu nghỉ ngơi dưỡng sức, bổ sung thêm người kế đó hẵng đi đến Cực bắc. Có điều, Duy Na à, muội thật làm ta phải mở rộng tầm mắt. Muội thân là công chúa đế quốc Thiên Hồn thế mà từ khi bắt đầu cuộc hành trình đến nay, chưa thấy muội kêu khổ hay than vãn một tiếng nào, thật làm tỷ bất ngờ!
Duy Na tươi cười, buột miệng nói:
- Đi thôi, Mộ tỷ tỷ của muội, chúng ta về nghỉ ngơi dưỡng sức rồi tranh thủ đi liệp sát Hồn Thú. Chúng ta đến bình cảnh cấp 30 này đã gần một tháng rồi, muội không muốn tiếp tục như thế này nữa.
***
- Phàm Vũ sư phụ, sao người biết con đến?
Hoắc Vũ Hạo đi theo sau Phàm Vũ vào trong khu vực thí nghiệm, tò mò hỏi.
Phàm Vũ đáp:
- Dĩ nhiên là Mục lão nói cho ta biết.
Hoắc Vũ Hạo giật mình nói:
- Sư phụ báo cho người?
Phàm Vũ mỉm cười nói:
- Mục lão không có gì không làm được, truyền âm cự ly xa thì xá gì? Vũ Hạo, từ hôm nay, nhiệm vụ của con sẽ rất nặng, rất rất nặng. Có thể sẽ còn vất vả hơn trước đây nữa, con phải cố gắng chịu đựng. Sau lần biểu quyết thành công ở Hải Thần Các, hệ Hồn Đạo đã được phép dốc toàn lực tiến hành kế hoạch Cực Hạn Đan Binh để bồi dưỡng con và Thái Đầu, tuy nhiên, áp lực của con cũng sẽ vì thế mà tăng lên rất lớn. Mặc dù ta là sư phụ của hai con nhưng tuyệt đối sẽ không nương tay. Trừ phi các con không còn nằm trong kế hoạch Cực Hạn Đan Binh nữa, nếu không, kỳ huấn luyện này bắt đầu, các con sẽ phải liên tục đối mặt với những khảo nghiệm vô cùng khó khăn. Vào đi.
Lúc này thầy trò hai người đã đi đến trước phòng thí nghiệm số 12.
Hôm nay trong căn phòng chẳng có ai ngoài Hòa Thái Đầu đang miệt mài chế tạo Hồn Đạo Khí.
- Chào Hòa sư huynh.
Hoắc Vũ Hạo vừa trông thấy Hòa Thái Đầu liền vội vàng bước nhanh đến.
Hòa Thái Đầu buông khối kim loại trong tay ra, cười to nói:
- Tiểu sư đệ đã trở về rồi sao. Kết quả thế nào?
Hoắc Vũ Hạo gật đầu đáp:
- Hiện giờ đệ đã là Hồn Tôn.
Phàm Vũ nói:
- Được lắm, chúng ta không lãng phí thời gian nữa, hai con đến đây.
Hoắc Vũ Hạo và Hòa Thái Đầu vội vàng bước đến trước mặt Phàm Vũ.
Phàm Vũ trầm giọng nói:
- Từ hôm nay, kế hoạch Cực Hạn Đan Binh chính thức bắt đầu. Tuy với tu vi của các con hiện nay e là sẽ rất khó khăn nhưng các con không còn đường lui nữa. Các con phải dùng sự cố gắng của mình để đánh đổi lấy thành công mà hoàn thành huấn luyện. Ta, Tiên viện trưởng, Tiền viện trưởng sẽ đồng thời chỉ đạo các con. Hôm nay là buổi học đầu tiên, ta sẽ nói cho các con biết rõ một chút về kế hoạch Cực Hạn Đan Binh, bao gồm phương thức và ý nghĩa của nó.
- Mục đích của cái gọi là Cực Hạn Đan Binh chỉ đơn giản là muốn bồi dưỡng ra một cường giả có thể thay đổi kết cục chiến tranh. Mà những trận chiến tranh này, đều là những cuộc chiến ở cấp độ quân đoàn.
- Trong bốn đế quốc lớn hiện nay, bất kể là quốc gia nào, trong quân đội đều có Hồn Sư, quân đoàn trưởng còn ít nhất phải đạt đến bậc Hồn Thánh nữa. Mà một đội quân chính quy, bình thường đều phối hợp vô cùng ăn ý, có khi còn được trang bị cả Hồn Đạo Khí, vậy thì dù là cường giả bậc Phong Hào Đấu La cũng không dám lỗ mãng đối đầu trực tiếp với bọn họ. Còn kế hoạch Cực Hạn Đan Binh này, yêu cầu các con không chỉ phải biết chế tạo Hồn Đạo Khí, mà đồng thời còn phải sử dụng thành thạo Hồn Đạo Khí, am hiểu các phương diện về quân sự, ẩn nấp, trinh sát, mai phục, phá hoại và một số phương diện khác nữa. Kế hoạch này vốn được dùng thử trong khoảng thời gian mười năm. Nhưng hiện nay, Mục lão đã ra lệnh, trong vòng hai năm, phải thấy được hiệu quả đầu tiên trên người các con.
- Vũ Hạo, Thái Đầu, hai con sẽ được bồi dưỡng theo hai con đường khác nhau. Vũ Hạo chủ công, nó sẽ theo hướng trinh sát, phá hoại, ẩn nấp, chế tạo và sử dụng Hồn Đạo Khí. Thái Đầu, con cũng theo hướng là chế tạo và sử dụng Hồn Đạo Khí nhưng lại thiên về lắp đặt, hóa trang, sinh tồn nơi hoang dã, quân sự, sách lược, quan sát, phản ứng nhanh nhạy, chạy trốn, ẩn nấp, mang theo Hồn Đạo Khí và một số thứ khác nữa.
Những thứ Hòa Thái Đầu cần phải học rõ ràng nhiều hơn Hoắc Vũ Hạo rất nhiều, đây chắc hẳn cũng vì Hoắc Vũ Hạo là Hồn Sư kiêm tu song hệ Vũ Hồn lẫn Hồn Đạo.
Phàm Vũ nói tiếp:
- Nói một cách đơn giản, con đường của Vũ Hạo chuyên về mặt tấn công và phá hoại, nắm trong tay phương thức đánh tan kẻ địch. Còn Thái Đầu, vì con là Hồn Sư hệ Thực Vật nên ngoài mặt phá hoại thì phải biết thêm nhiều kiến thức khác nữa, con đường của con thiên về mặt phụ trợ, là một hậu phương vững chắc cho Vũ Hạo. Trong kế hoạch của ta, hai con là một chỉnh thể chứ không phải là một cá nhân đơn lẻ, hiểu chứ?
Hoắc Vũ Hạo quay sang nhìn Hòa Thái Đầu, Hòa Thái Đầu vẫn vẻ mặt bình thản ấy, ánh mắt rõ ràng lộ vẻ cực kỳ hưng phấn. Hắn thấy Vũ Hạo đang nhìn mình, khẽ cười nói:
- Sao vậy tiểu sư đệ? Đây là con đường do chính huynh lựa chọn, trong kế hoạch Cực Hạn Đan Binh, vị trí của huynh quan trọng hơn đệ nhiều nha. Haha.
Hoắc Vũ Hạo tuy còn bé nhưng do được rèn luyện không ít nên trưởng thành hơn bạn bè đồng lứa nhiều, làm sao hắn lại không hiểu ý của Phàm Vũ? Theo kế hoạch này, rõ ràng hắn là chính, còn Hòa Thái Đầu là phụ. Mà Hòa Thái Đầu để học hết được những thứ này chắc chắn phải bỏ công sức nhiều hơn hắn gấp mấy lần, làm sao còn thời gian tu luyện nữa?
Phàm Vũ vỗ vai Hoắc Vũ Hạo nói:
- Vũ Hạo, con không cần phải nghĩ nhiều. Tuy Thái Đầu bị vướng vào kế hoạch này, làm người đứng phía sau con nhưng trong tương lai, tu vi của nó nhất định sẽ không thấp. Phía học viện sẽ nghĩ mọi biện pháp giúp nó tăng tu vi đến bậc Phong Hào Đấu La. Khi học viện quyết định chấp nhận kế hoạch Cực Hạn Đan Binh này, cũng như đã chọn đầu tư rất nhiều vào các con, nếu con muốn kế hoạch này thành công thì phải cố gắng vượt qua giai đoạn học tập khó khăn này.
- Dạ.
Hoắc Vũ Hạo không nói thêm gì nữa, tuy Phàm Vũ đã nói thế nhưng trong lòng hắn sẽ nhớ mãi phần nhân tình này của sư huynh.
Phàm Vũ nói:
- Buổi học đầu tiên ngày hôm nay cũng là buổi thí nghiệm của chúng ta dành cho các con. Các con chuẩn bị một chút đi. Nửa canh giờ sau đến Đấu Thú Khu. Trong quá trình này, các con có thể sử dụng hết tất cả mọi kỹ năng của mình, kể cả Hồn Đạo Khí, nhưng tất nhiên sẽ trừ Định Trang Hồn Đạo Khí.
Phàm Vũ nói xong liền xoay người đi, Hòa Thái Đầu lập tức đứng dậy vội vàng chuẩn bị Hồn Đạo Khí để lát nữa mang theo sử dụng.
- Sư huynh, huynh có biết lát nữa sẽ thí nghiệm gì không? Đến Đấu Thú Khu vậy là chúng ta phải chiến đấu với Hồn Thú rồi?
Hoắc Vũ Hạo hỏi.
Hòa Thái Đầu đáp:
- Huynh không biết. Nhưng ban nãy sư phụ đã nói hệ Hồn Đạo đã dốc toàn lực bồi dưỡng chúng ta, e là lát nữa không đơn giản chỉ chiến đấu với Hồn Thú. Nhất định sẽ là một thử thách vô cùng khó khăn. Nếu huynh đoán không sai, hôm nay sư phụ muốn kiểm tra xem giới hạn chịu đựng của chúng ta là mức độ nào để bắt đầu sắp xếp những bước huấn luyện kế tiếp. Kế hoạch Cực Hạn Đan Binh chủ yếu nghiêng về mặt chiến đấu, sau này mỗi tuần chúng ta sẽ có ít nhất một buổi chiến đấu thực tế, những buổi còn lại là học tập và rèn luyện.
- Vâng.
Hoắc Vũ Hạo siết chặt nắm tay, hai mắt đầy tự tin. tai . Sau khi trở về từ cuộc thi Đấu Hồn Đại Tái, mấy tháng nay, thực lực của hắn đã tăng lên rất nhiều, nhất là những thu hoạch trong Tinh Đấu Đại Sâm Lâm. Không biết sư phụ có biết chưa nữa. Lần thí nghiệm này nhất định phải làm cho sư phụ bất ngờ và vui mừng.
Hoắc Vũ Hạo cũng không chuẩn bị nhiều lắm, mà dù có muốn cũng không có cái để chuẩn bị, mấy tháng nay hắn có chế tạo cái Hồn Đạo Khí nào đâu, trong người hắn hiện nay, Hồn Đạo Khí có uy lực mạnh nhất chính là cái Hồn Đạo Ma Tý Xạ Tuyến kia thôi. Nên trong thời gian này, hắn khoanh chân ngồi xuống điều tức Hồn Lực, để bản thân trở về trạng thái tốt nhất. Còn Hòa Thái Đầu ở bên cạnh bận rộn một chút cũng đã chuẩn bị xong.
Nửa canh giờ sau, Hoắc Vũ Hạo và Hòa Thái Đâu đã đến trước Đấu Thú Khu, lúc này còn trong giờ học của các lớp ngoại viện nên khu vực bên ngoài khá là im ắng, hai sư huynh đệ liếc mắt nhìn nhau rồi bước thẳng vào trong Đấu Thú Khu.
Lúc này, ở giữa sân Đấu Thú Khu đã có mấy người đứng chờ, đó là nhóm người lãnh đạo của hệ Hồn Đạo và người phụ trách Đấu Thú Khu, Thú Vương Cung Trường Long.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...