Nhìn Ngôn Thiểu Triết đang vui vẻ cười, Tiểu Đa Đa ngoài mặt vẫn giả vờ căm phẫn nhưng trong lòng hắn cũng đang nở hoa, hắn liếc nhìn Ngôn Thiểu Triết, thầm nghĩ: "Lão Ngôn a lão Ngôn, ngươi đa nghi thì sao, tinh ranh thì sao, cũng phải uống nước rửa chân của ta thôi haha.
Hi vọng sau này ngươi sẽ không hối hận, mà có hối hận thì sao, cũng muộn rồi ha ha ha ha."
Hai đội Hoắc Vũ Hạo và Đái Hoa Bân không hay không biết trận chung kết giành chức quán quân kỳ sát hạch Tân Sinh này của bọn họ đã trở thành một vụ cá cược của hai vị viện trưởng quyền cao chức trọng.
Song phương đã đi xuống sàn đấu, vừa chuẩn bị vừa ở xa xa quan sát đối thủ.
Mặc dù Đái Hoa Bân không nhận ra Hoắc Vũ Hạo nhưng hắn vẫn cảm giác được sự uy hiếp từ đội của Hoắc Vũ Hạo, tuy xét về mặt tu vi, bọn họ hơn hẳn đối thủ nhưng chỉ hơn mà không phải tuyệt đối.
Đội của Ninh Thiên yếu sao? Ngoài Ninh Thiên có vũ hồn Thất Bảo Lưu Ly Tháp còn có Vu Phong mang vũ hồn Hỏa Long nữa, tất cả đều là những học viên ưu tú nổi bật ở ban Tân Sinh, so với đội của bọn hắn cũng không thua kém bao nhiêu.
Còn đội của Tà Huyễn Nguyệt, lực phòng ngự của tên kia hắn còn lạ gì nữa, thế mà phải nhờ đến lão sư giám trận mới có thể thoát được một kiếp.
Vương Đông mạnh mẽ, Tiêu Tiêu có vũ hồn song sinh, và ngay cả tên hồn sư thần bí Hoắc Vũ Hạo cũng mang đến cho hắn cảm giác bị uy hiếp.
Thế nên, từ đầu hắn đã chuẩn bị kĩ lưỡng mọi thứ, thậm chí còn đến hỏi thăm những đội đã từng gặp qua đội Hoắc Vũ Hạo, cẩn thận điều tra năng lực của bọn họ.
Trái ngược với Đái Hoa Bân đang cẩn thận tính toán, Hoắc Vũ Hạo thì phải đối mặt với các cảm xúc lẫn lộn trong lòng.
Hắn phải cố gắng tự thuyết phục mình và chôn giấu thật sâu phần cừu hận kia, không hiểu tại sao khi trận đấu sắp bắt đầu lòng hắn lại dậy sóng.
Hắn thật sự rất muốn báo thù a! Nhưng hắn biết, chuyện này là không thể, có lão sư giám trận ở đây, cho dù hắn và Vương Đông cùng phối hợp cũng không thể đánh chết Đái Hoa Bân.
- Vũ Hạo.
Vương Đông thấp giọng gọi tên hắn.
- Hả?
Hoắc Vũ Hạo vừa quay đầu sang nhìn Vương Đông liền thấy một tia hàn ý trong mắt hắn.
- Thả lỏng người, không thể để lộ sơ hở.
Hắn nhỏ giọng dặn dò, cố ý không để Tiêu Tiêu nghe thấy.
Lúc này, lão sư giám trận đã tiến vào, lúc này tất cả các vách ngăn trong khu vực sát hạch đã được tháo ra, cả một khu vực rộng lớn này chính là sàn đấu của bọn họ.
Vị lão sư kia vẫy tay với bọn họ, ý vào bọn họ tiến gần lại.
Ba người Hoắc Vũ Hạo liền bước vào, đội hình vẫn là Hoắc Vũ Hạo đi trước, hai ngươi hai bên là Vương Đông và Tiêu Tiêu.
Bên kia, Đái Hoa Bân cũng đã dẫn đầu cùng hai cô gái nữa đi vào.
Lão sư giám trận tiến đến trước mặt hai đội rồi trầm giọng nói:
- Lát nữa trận chung kết sẽ bắt đầu, quy tắc của trận đấu hôm nay có chút thay đổi.
Các ngươi có thể thoải mái di chuyển trong phạm vi sân đấu này, những ai có vũ hồn có thể phi hành thì độ cao không thể quá mười thước.
Vì để các ngươi có thể phát huy toàn bộ thực lực, trong trận đấu này có thể thoải mái tấn công, không cần nương tay, mọi thứ ta sẽ đứng ngoài xem xét, nếu người nào được ta cứu ra ngoài xem như không còn tư cách chiến đấu.
Hiểu chưa?
- Dạ hiểu.
Hai đội đồng thanh đáp.
Trong ánh mắt Hoắc Vũ Hạo và Vương Đông lúc này thoáng hiện một tia sáng khác thường.
Còn Đái Hoa Bân ở đối diện lại xuất hiện một chút hàn ý lạnh như băng, từ người hắn dường như có chút sát khí tỏa ra nữa.
Là con trai của Công Tước Bạch Hổ, mặc dù không phải con trưởng, nhưng từ nhỏ đã được giáo dục bằng phương pháp tốt nhất.
Không chỉ về mặt tu luyện vũ hồn mà cả chuyện đánh trận, tham gia chiến tranh lẫn các thức giết địch.
Công Tướng Bạch Hổ chính là Thống Soái quân đội của Tinh La Đến Quốc, là con trai của y, dĩ nhiên tương lai cũng sẽ tham gia vào quân đội.
Thế nên khí chất của Đái Hoa Bân so với bạn bè cùng lứa có phần lạnh lùng cứng cỏi hơn rất nhiều, mơ hồ có vài phần phong độ quân nhân.
Hơn nữa, trong các người con của Công Tước, thiên phú của hắn là tốt nhất, mà trong gia tộc Công Tước, bất cứ thành viên trực hệ nào cũng có thể kế thừa tước vị, nên từ nhỏ Đái Hoa Bân đã được giáo dục theo hướng quyết đoán đầy tàn nhẫn.
Năm hắn năm tuổi đã lần đầu tiên tự tay giết chết tiểu hồn thú rồi.
- Song phương xưng tên.
- Hoắc Vũ Hạo.
- Vương Đông.
- Tiêu Tiêu.
Ba người bên phía Đái Hoa Bân lúc này đã đầy địch ý.
- Đái Hoa Bân.
- Chu Lộ.
Cô gái tóc đen lên tiếng.
- Thôi Nhã Khiết.
Cô gái tóc hồng suông dài tiếp lời.
Giám trận đưa hai tay về phía hai đội, nói.
- Tất cả trở về vị trí, khi nào ta tuyên bố bắt đầu mới có thể phát động tấn công.
Hai bên chậm rãi lui về sau, ánh mắt của Hoắc Vũ Hạo vẫn không dời khỏi Đái Hoa Bân, hai mắt Đái Hoa Bân đã lóe ra hung quang, mơ hồ có một luồng sát khí, nhưng lúc này hắn lại giật mình khi thấy Hoắc Vũ Hạo cũng không chịu thua kém.
Thực lực hai người có thể nói là một trời một vực, vậy mà giờ phút này, về mặt khí thế, Hoắc Vũ Hạo cũng không rơi xuống hạ phong.
Các vị sư phụ ngồi trên đài cao quan sát trận đấu cũng hoàn toàn an tĩnh lại, cả hai vị viện trưởng Ngôn Thiểu Triết và Tiền Đa Đa cũng chăm chú theo dõi trận đấu bên dưới.
Phàm Vũ nhìn bóng người Hoắc Vũ Hạo đang từ từ lùi về sau, thầm nghĩ: "Tiểu Hạo, hi vọng ngươi không khiến ta phải thất vọng.
Trận đấu này không còn đơn giản là trận chung kết kỳ sát hạch Tân Sinh của ngươi nữa, mà cũng là một sát hạch quan trọng nhất của hệ Hồn Đạo dành cho ngươi."
Giây lát sau, hai bên đã về lại vị trí của mình, sàn đấu hôm nay có diện tích cực lớn, lúc này đối thủ của nó đã khuất xa tầm mắt, trở nên vô cùng bé nhỏ.
Vị giám trận giơ tay lên rồi hạ xuống, hô to:
- Bắt đầu.
Song phương lập tức đều có hành động y hệt nhau, sau khi nghe thấy liệu lệnh bắt đầu đã tăng tốc vọt về phía đối thủ.
Lúc này khoảng cách của hai bên quá xa, Tinh Thần Tham Trắc của Hoắc Vũ Hạo không thể thu được kết quả, đối thủ đang làm gì hắn hoàn toàn không dò xét được.
Đang băng băng chạy, Vương Đông đột nhiên quát lớn một tiếng, hai cánh từ vũ hồn Quang Minh Nữ Thần Điệp lập tức mở rộng rồi bay thẳng lên không trung, nhưng hắn không rời khỏi Hoắc Vũ Hạo, vẫn giữ nguyên vị trí, phi hành ngay phía trên đỉnh đầu Hoắc Vũ Hạo.
Bọn hắn đều hiểu rõ, nếu xét về mặc thực lực, bọn họ muốn thẳng là chuyện vô cùng khó khăn.
Vũ Hồn Bạch Hổ của Đái Hoa Bân quá mạnh, thậm chí còn mạnh hơn cả Vũ Hồn Hồng Long của Vu Phong nữa, mà tính ra trận đấu lần trước Vu Phong chỉ là song hoàn, còn Ninh Thiên, tuy cũng là Hồn Tôn nhưng phụ trợ của cô bé vừa vặn bị Hoắc Vũ Hạo khắc chế.
Còn Đái Hoa Bân lại khắc, hắn nhất định đã có phòng bị với kỹ năng Linh Hồn Trùng Kích của Hoắc Vũ Hạo, hơn nữa tu vi hắn đã đến bậc Hồn Tôn, trận đấu này của bọn hắn phải rất gian nan rồi, ưu thế lớn nhất của bọn họ có lẽ chỉ có Hạo Đông lực thôi.
Tiêu Tiêu cũng nhanh nhanh chạy lên trước chắn trước mặt Hoắc Vũ Hạo, đồng thời phóng ra vũ hồn Cửu Phượng Lai Nghi Tiêu.
Ba người bên kia vẫn tiếp tục phóng như điên về trước, dẫn đầu là Đái Hoa Bân, lúc này hắn vừa chạy vừa hét lớn:
- Bạch Hổ, Phụ Thể.
Một vầng sáng bạc từ người hắn bộc phát, hai tay Đái Hoa Bân duỗi sang hai bên, ngực nhô lên khiến khung xương rung rẩy, cơ thể hắn đột nhiên bành trướng khiến y phục gần như bị xé toạc.
Dưới lớp quần áo của hắn lúc này là một thân thể to lớn tràn đầy sức bùng nổ, không khí xung quanh hắn như bị ảnh hưởng cũng trở nên trầm trọng.
Mái tóc vàng trong nháy mắt biến thành màu trắng xen lẫn đen, trên trán hiện lên các đường vân tạo thành chữ “Vương” (王)
Hai tay của hắn biến hóa rõ ràng nhất, lúc này hai tay đã to hơn gần gấp đôi, lông trắng bao phủ toàn bộ bàn tay.
Năm ngón tay sắc nhọn không ngừng co giãn, mỗi ngón như những lưỡi dao dài tám tấc lóe ra ánh sáng sắc lạnh.
Hai mắt Đái Hoa Bân hóa lam khiến người ngoài nhìn vào chỉ thấy cảm giác chết chóc.
Từ chân hắn ba luồng ánh sáng một vàng hai tím dần lan tỏa, Hồn Lực hùng hậu dâng trào.
Hoắc Vũ Hạo nhìn thấy Vũ Hồn Bạch Hổ lập tức cắn môi, nếu Vũ Hồn của hắn không bị biến dị, nếu Vũ Hồn của hắn cũng mạnh mẽ như Vũ Hồn Bạch Hổ thì lúc trước ở phủ Công Tước đã không bị chén ép.
Một đệ tử trực hệ bình thường khi có được Vũ Hồn Bạch Hổ sẽ được ủng hộ và tạo mọi điều kiện để phát triển huống chi hắn là con trai của Công Tước Bạch Hổ, có điều chỉ là con của vợ kế mà thôi.
Hai cô gái bên cạnh Đái Hoa Bân cũng có biến hóa, Chu Lộ ở bên trái thì đôi mắt trở nên thâm ảo, hai tai dựng thẳng lên, thân thải dài ra, ở mỗi ngón tay lại xuất hiện từng lưỡi đao sắc bén không mạnh mẽ như Đái Hoa Bân mà lại nhẹ nhàng hư hảo.
Tuy tốc độ Chu Lộ lúc này vẫn không vượt qua Đái Hoa Bân nhưng khi thân thể di chuyển cũng đã để lại tàn ảnh.
Cô gái tóc hồng lại càng kỳ lạ, sau khi phóng thích Vũ Hồn thì một cô bé chỉ tầm mười hai tuổi liền hóa thành một thiếu nữ mười sáu mười bảy, mái tóc đỏ rực như một con sóng không ngừng dài ra.
Đôi mắt trở nên trong suốt, hai tai cũng trở thành nhọn dài, khuôn mặt cực kỳ xinh đẹp.
Kỳ lạ ở chỗ phía sau nàng lại xuất hiện ba đuôi màu hồng, mỗi đuôi dài khoảng một thước không ngừng phe phẩy dưới ánh nắng chiều khiến người khác không nhịn được muốn vuốt ve.
Hai mắt của Thôi Nhã Khiết nhìn về phía Hoắc Vũ Hạo rồi cô bé khẽ mỉm cười.
Hồn Hoàn thứ nhất của cô bé cũng sáng lên nhè nhẹ, nếu không chú ý sẽ không phát hiện được.
Hai mắt Hoắc Vũ Hạo lóe sáng.
Thân thể Thôi Nhã Khiết chấn động rồi sắc mặt cũng thay đổi.
Vũ Hồn của cô bé trong nhóm Thú Vũ Hồn cũng xem như là một loại cực kỳ cao cấp: Cửu Vĩ Hồ.
Mỗi khi có thêm một Hồn Hoàn thì cơ thể lại có thêm một đuôi, thực lực càng mạnh mẽ hơn.
Hồn Kỹ thứ nhất của cô bé là Mị Hoặc, Hồn Kỹ vừa rồi cũng chính là nó, cô bé sử dụng Mị Hoặc đánh vào tâm thần Hoắc Vũ Hạo nhưng lại không hề tạo ra ảnh hưởng gì.
Vũ Hồn Cửu Vĩ Hồ là trung gian của Vũ Hồn hệ Tinh Thần và hệ Cường Công, phương hướng tu luyện của cô bé cũng theo đó mà tăng tiến.
Vũ Hồn Linh Mâu của Hoắc Vũ Hồn lại thuần túy thuộc về hệ Tinh Thần, vì thế Mị Hoặc của Thôi Nhã Khiết rất khó tạo thành ảnh hưởng đối với hắn.
( DG: hên thôi tg ơi, HVH mới 11 tuổi biết gì mà mị với hoặc, đợi tầm 15-16 tuổi xem có xịt máu mũi không :220: )
Cũng trong một nháy mắt này khoảng cách giữa hai bên chỉ còn khoảng mười thước.
Hiệu quả của Cửu Phượng Lai Nghi Tiêu bắt đầu phát huy, tốc độ của Đái Hoa Bân bị giảm đi vài phần.
Chu Lộ lại bị ảnh hưởng lớn nhất, các tàn ảnh vừa tạo ra lúc trước đã mất đi hai cái.
Khoảng cách ngày càng gần, lúc này ba người Đái Hoa Bân đã tiến vào phạm vi của Tinh Thần Tham Trắc.
Ngay lập tức toàn bộ hành động của ba người hiện rõ trong đầu của nhóm Hoắc Vũ Hạo.
Đái Hoa Bân tấn công đầu tiên.
Sau đó thân hình Chu Lộ lóe lên, tốc độ dưới sự ảnh hưởng của Cửu Phượng Lai Nghi Tiêu vẫn có thể tăng lên vài phần rồi thân thể lao thẳng về phía Hoắc Vũ Hạo.
Ba người nhóm Hoắc Vũ Hạo giật mình kinh ngạc, cả nhóm đã từng tìm hiểu về Vũ Hồn U Minh Linh Miêu của Chu Lộ.
Nhưng lúc này Chu Lộ xem như là Chiến Hồn Sư hệ Mẫn Công có tốc độ nhanh nhất mà cả bọn gặp phải.
Nếu không có Cửu Phượng Lai Nghi Tiêu thì chỉ sợ bóng của nàng mọi người cũng không kịp nhìn.
Ngay lúc đó Đái Hoa Bân cũng gầm một tiếng rồi phát động công kích.
Ánh sáng bạc hội tụ tại đỉnh đầu, Hồn Hoàn thứ hai sáng lên rồi một cột sáng xuất hiện bắn về phía Vương Đông.
Ý đồ của hắn là buộc Vương Đông phải đỡ đòn của mình và không có cơ hội ứng cứu Hoắc Vũ Hạo.
Thôi Nhã Khiết lại đưa mắt nhìn Tiêu Tiêu, Mị Hoặc vốn tấn công Hoắc Vũ Hạo giờ lại chuyển hướng nhằm vào Tiêu Tiêu.
Ba người phối hợp vô cùng ăn ý dùng thế mạnh của mình đánh vào điểm yếu của từng người nhóm Hoắc Vũ Hạo.
Thôi Nhã Khiết dùng Mị Hoặc ngăn chặn Cửu Phượng Lai Nghi Tiêu tạo cơ hội cho Chu Lộ tăng tốc giải quyết Hoắc Vũ Hạo trong khi đó Vương Đông đã bị Đái Hoa Bân kềm chân.
Tính toán của Đái Hoa Bân rất hợp lý, cả ba người đều dùng thế mạnh của mình mà lại còn dựa vào chênh lệch tu vi mà chọn đối thủ để giành lấy thắng lợi.
Chỉ có một điều cả ba không ngờ tới: Vũ Hồn Tinh Thần Tham Trắc của Hoắc Vũ Hạo.
Khi Thôi Nhã Khiết vừa chuyển mục tiêu thì Hoắc Vũ Hạo đã hành động.
Hắn không liên thủ cùng Vương Đông bởi vì tình thế lúc này là ba chọi ba, nếu hắn tiến đến giúp đỡ Vương Đông thì đối phương sẽ có một người thoải mái.
Linh Hồn Trùng Kích, mục tiêu: Thôi Nhã Khiết.
Hoắc Vũ Hạo lựa chọn thời cơ công kích vô cùng chuẩn xác, mặc dù Thiên Mộng Băng Tằm đã cảnh cáo việc hắn bị kỹ năng cắn trả nhưng nhờ có Tinh Thần Tham Trắc hỗ trợ nên hắn đã tìm dược đối thủ có phòng ngự tinh thần yếu nhất.
Lúc Thôi Nhã Khiết vừa dùng Mị Hoặc công kích Tiêu Tiêu cũng vừa là lúc Hoắc Vũ Hạo tấn công.
Cùng là kỹ năng công kích tinh thần nhưng ưu khuyết điểm của cả hai rất rõ ràng.
Mị Hoặc của Thôi Nhã Khiết muốn phát huy tác dụng thì phải khiến đối phương nhìn vào hai mắt của mình còn Tinh Thần Trùng Kích của Hoắc Vũ Hạo thì có thể công kích đối phương một cách bất ngờ.
Thôi Nhã Khiết thét lên một tiếng, cả đầu như bị kim châm đau đớn vô cùng.
Cô bé lảo đảo suýt tý nữa ngã xuống.
Nhưng dù sao tinh thần lực của Thôi Nhã Khiết cũng mạnh hơn Hồn Sư bình thường rất nhiều, Hoắc Vũ Hạo lúc này lại không được Hạo Đông lực phụ trợ nên một kích vừa rồi chỉ đủ để ngăn chặn thế công của cô bé mà không hề gây nên thương tổn.
Khi Hoắc Vũ Hạo hành động thì Tiêu Tiêu cũng sử dụng Tam Thiên Trấn Hồn Đỉnh.
Đại đỉnh bay thẳng đến trước người Hoắc Vũ Hạo rồi hạ xuống chặn đứng Chu Lộ.
Chu Lộ lập tức lách người né tránh nhưng Tam Sinh Trấn Hồn Đỉnh lại phân làm ba rồi lập tức đập vào nhau: Đỉnh Chấn Đãng.
Ầm một tiếng, từng đợt sóng gợn không ngừng lan tỏa tạo thành một lá chắn trước mặt Hoắc Vũ Hạo.
Mặc dù tốc độ Chu Lệ cực kỳ nhanh nhưng sự việc diễn ra quá nhanh nên chỉ có thể trơ mắt nhìn Hồn Kỹ của đối phương phát động rồi làm gián đoạn Hồn Kỹ thứ nhất của bản thân.
Cuối cùng Chu Lệ dốc hết sức lùi lại may mắn thoát được đợt sóng âm của Đỉnh Chấn Đãng.
Ngay lúc đó một tiếng nổ khác lại vang lên, Vương Đông kêu to đau đớn rồi thân thể lùi về bên cạnh Hoắc Vũ Hạo.
Hồn Kỹ thứ nhất của hắn vừa va chạm với Hồn Kỹ thứ hai Bạch Hổ Liệt Quang Ba của Đái Hoa Bân đã ăn lỗ lớn.
Hai cánh Vương Đông chấn động kịch liệt, ánh sáng từ hai cánh vốn mãnh liệt lúc này lại chập chờn, thậm chí mũi và khóe miệng Vương Đông đã rỉ máu.
Chênh lệch Hồn Lực đã rõ ràng.
Đái Hoa Bân không để đối phương nghỉ ngơi rống to một tiếng rồi vọt đến trước, hai mắt lóe lên.
Thôi Nhã Khiết lúc này nhẹ nhàng ẩn người sau lưng Đái Hoa Bân để tránh khỏi công kích của Hoắc Vũ Hạo.
Đái Hoa Bân không những dũng mãnh mà kinh nghiệm chiến đấu cũng vượt xa ba người Hoắc Vũ Hạo.
Thân thể hắn vừa xông lên Hồn Hoàn thứ nhất cũng phát sáng, một tầng ánh sáng bạc xuất hiện bao phủ toàn thân, vị trí đầu lại được quầng sáng đặc biệt bảo vệ để đề phòng Hoắc Vũ Hạo.
Đây là Hồn Kỹ phòng ngự của hắn: Bạch Hổ Hộ Thân Chướng.
Hồn Kỹ này không những có hiệu quả phòng ngự cực tốt mà còn có thể tăng cường sức chiến đấu của bản thân.
Lúc trước khoảng cách giữa hai bên đã rất gần, trải qua đợt va chạm đầu tiên đã gần như sát nhau.
Đái Hoa Bân nhảy một cái đã đến trước mặt Vương Đông, hổ trảo vung lên chụp vào mặt Vương Đông.
Chu Lộ bên kia lại không ngừng di chuyển tránh né Tam Sinh Trấn Hồn Đỉnh.
Tốc độ Chu Lệ lúc này cực kỳ nhanh, cho dù được Cửu Phượng Lai Nghi Tiêu và Tinh Thần Tham Trắc hỗ trợ nhưng Tiêu Tiêu vẫn phải tập trung toàn bộ tinh thần mới có thể ngăn chặn không cho Chu Lệ tiếp cận Hoắc Vũ Hạo.
Lần đầu giao chiến Vương Đông đã bị đánh lui, lúc này Đái Hoa Bân lại cố gắng tiếp cận rõ ràng đang chiếm ưu thế.
Cả hai đều là Chiến Hồn Sư hệ Cường Công nhưng phương thức chiến đấu lại khác nhau.
Quang Minh Nữ Thần Điệp của Vương Đông thiên về tấn công bằng năng lượng vì thế Hồn Kỹ Thần Quang của hắn vô cùng mạnh mẽ.
Còn Bạch Hổ Vũ Hồn lại thiên về cận chiến, thế nên khoảng cách hai bên càng gần thì Đái Hoa Bân lại càng có lợi.
Nhưng lúc này Đái Hoa Bân lại khá ngạc nhiên, Vương Đông không dùng Hồn Kỹ thứ hai để chống đỡ mà chỉ ổn định thân thể rồi tiếp tục dùng Sí Dực Trát Đao nghênh đón.
Đái Hoa Bân hừ lạnh, hai hổ trảo trực tiếp đánh vào cánh đao sắc bén của Vương Đông.
Hắn vô cùng tự tin vào lực lượng bản thân nên muốn dựa vào đó mà đánh tan Vũ Hồn của Vương Đông.
Khi hổ trảo và cánh đao chuẩn bị va chạm thì Đái Hoa Bân đột nhiên cảm thấy nguy hiểm.
Hắn phát hiện hai cánh đao của Vương Đông vốn có màu lam lúc này lại chuyển sang màu vàng, biến hóa tuy không lớn nhưng ánh vàng này lại có khí tức nguy hiểm.
Kinh nghiệm chiến đấu của Đái Hoa Bân vô cùng phong phú nên lập tức phản ứng, hai hổ trảo đang đánh tới lập tức dừng lại, đùi phải dùng lực rồi đạp mạnh xuống đất khiến thân thể đang xông thẳng đến chuyển hướng sang bên sườn.
Ngay lúc đó Hồn Kỹ thứ hai Bạch Hổ Liệt Quang Ba lại phát động đánh vào bên sườn Vương Đông.
Nhưng khi Đái Hoa Bân đổi vị trí tấn công thì Vương Đông không truy kích mà thân thể lại bay ngược về sau đứng lên vai Hoắc Vũ Hạo vừa vặn né được một chiêu.
Nhờ có Tinh Thần Tham Trắc nên Vương Đông có thể phán đoán tình huống khá chuẩn xác: Đái Hoa Bân vội vã chuyển thân rồi công kích thì chắc chắn độ chính xác sẽ không cao.
Mà sau khi Đái Hoa Bân di chuyển thì thân thể Thôi Nhã Khiết đã không còn nơi ẩn nấp lộ ra trước mắt Vương Đông.
Thôi Nhã Khiết còn chưa hết kinh ngạc đã thấy hai cánh của Vương Đông lóe sáng.
Từ khi bắt đầu chiến đấu đến lúc này Vương Đông mới phát động Hồn Kỹ Điệp Thần Chi Quang.
Đây là chiến thuật của cả nhóm.
Hoắc Vũ Hạo và Vương Đông cũng đã nhận định trong tình huống chiến đấu thế này thì không thể ngay lập tức giải quyết Đái Hoa Bân.
Vì thế mục tiêu thật sự của cả hai là Thôi Nhã Khiết, thế nên cả hai mới bất chấp để Vương Đông không có Hạo Đông Lực hỗ trợ mà tiếp một kích của Đái Hoa Bân.
Tất cả các hành động trên chỉ để kéo đối thủ vào lưới.
Mặc dù kinh nghiệm chiến đấu của Đái Hoa Bân phong phú nhưng hắn vẫn mới là một thiếu niên mười hai tuổi, tâm tư cũng không thể suy tính quá nhiều.
Chiến thuật của Hoắc Vũ Hạo lại dựa trên Tinh Thần Tham Trắc mà tiến hành.
Hắn, Vương Đông và Tiêu Tiêu không cần lên tiếng, chỉ cần Hoắc Vũ Hạo thay đổi phương hướng của Tinh Thần Tham Trắc là Vương Đông lập tức tấn công.
Từ khi tiến hành sát hạch tân sinh đến lúc này cả hai mới dần dần đạt được khả năng hiểu ý nhau như vậy.
Thôi Nhã Khiết chỉ là một Đại Hồn Sư nên chắc chắn không thể ngăn được một kích Điệp Thần Chi Quang mang theo Hạo Đông Lực này.
Đột nhiên hai mắt Thôi Nhã Khiết lại hiện lên một tia quyết tâm tàn nhẫn.
Thần Quang đã bắn đến sắt người nên cô bé không thể né tránh nữa, Đái Hoa Bân bên kia cũng không thể ứng cứu kịp thời.
Lúc này Thôi Nhã Khiết không lui lại, không né tránh, vẻ mặt vô cùng bình tĩnh.
Cả người cô bé đột nhiên hướng đến phía trước, ba đuôi vung ra, mục tiêu không phải là Vương Đông mà là Hoắc Vũ Hạo.
Ba đuôi cáo như ba tia chớp điểm vào ngực Hoắc Vũ Hạo.
Đừng thấy ba chiếc đuôi xinh đẹp mềm mại lúc trước mà xem thường, một đòn này của nàng lại ẩn chứa Hồn Kỹ công kích.
Hoắc Vũ Hạo nhờ có tinh thần Tham Trắc nên có thể cảm nhận được dao động Hồn Lực đáng sợ bên trong đuôi cáo.
Hồn Lực này không những được ngưng tụ lại mà còn sắc bén như kim châm, nếu bị đánh trúng chắc chắn phải chết.
Hồn Kỹ thứ hai của Thôi Nhã Khiết: Hồ Vĩ Châm.
Mà trong ấn tượng của bọn hắn, Hoắc Vũ Hạo luôn chỉ đứng một chỗ thi triển hồn kỹ thuộc tính tinh thần, ngoài ra chẳng làm gì khác.
Cũng bởi vì thế, Thôi Nhã Khiết không nghĩ rằng một kích của mình sẽ thất bại, thế nên tất nhiên là nàng không thể tránh khỏi công kích của Vương Đông.
Có điều theo nàng nghĩ, nếu như nàng có thể kéo theo Hoắc Vũ Hạo làm đệm lưng, kéo hắn cùng bị loại thì xem như cũng đáng giá.
Dù sao có tên gia hỏa Hoắc Vũ Hạo này lúc nào cũng có thể phát động Linh hồn trùng kích ở đây, lúc nào cũng có thể ảnh hưởng đến Chu Lộ và Đái Hoa Bân.
Trong lúc bọn hắn giao chiến thì trọng tài đã đi tới gần đó, ngay lúc Vương Đông triển khai hai cánh thì hắn đã di chuyển rồi.
Vì để cho sáu đệ tử Tân Sinh này phát huy ra toàn bộ thực lực, nên trận đấu này không hạn chế bất cứ năng lực gì của bọn chúng, chỉ khi nào bọn chúng toàn lực công kích thì các lão sư mới thấy rõ tiềm năng của bọn hắn được.
Bởi thế, vị trọng tài này không chỉ là một lão sư kinh nghiệm phong phú mà bản thân còn là một Mẫn Công hệ Chiến Hồn Sư, tu vi lại đạt tới Thất Hoàn - Hồn Thánh.
Tốc độ của hắn vượt xa đám Hoắc Vũ Hạo có thể tưởng tượng được.
Vào lúc Thôi Nhã Khiến tàn nhẫn hướng Hoắc Vũ Hạo ra tay, trọng tài cũng đã đến gần.
Cho dù là vị trọng tài này cũng nghĩ rằng cả Hoắc Vũ Hạo và Thôi Nhã Khiết sẽ đồng thời bị nốc ao.
Ngay trong nháy mắt vị lão sư này chuẩn bị ra tay, Hoắc Vũ Hạo liền di chuyển.
Thân thể hắn đột nhiên trở nên mờ ảo, nhẹ nhàng nhoáng lên một cái, nhanh chóng lui về phía sau, kéo theo một đạo tàn ảnh.
Tốc độ của hắn tất nhiên không thể so sánh với Mẫn Công hệ Chiến Hồn Sư Chu Lộ, nhưng đây cũng không phải là chuyện một Khống Chế hệ Chiến Hồn Sư bình thường có thể làm được.
Mấu chốt chính là bộ pháp cực kì quỷ dị của hắn, Thôi Nhã Khiết sử xuất Hồ Vĩ Châm không thể tìm được mục tiêu chuẩn xác, lực lượng đầy tràn nhưng lại không thể phát ra được.
Cũng vào lúc này, Điệp Thần Chi Quang của Vương Đông đã trút xuống, không chỉ đánh về phía cô bé mà còn chia ra một phận “chiếu cố” Đái Hoa Bân.
Hai chân Vương Đông đang đạp trên vai Hoắc Vũ Hạo, thế nên lúc Hoắc Vũ Hạo lui về phía sau thì đồng thời cũng mang theo hắn.
Nhưng bằng tác dụng của Tinh Thần Tham Trắc Cộng Hưởng, Hồn Kỹ của Vương Đông sao có thể thất bại được, huống chi bản thân Điệp Thần Chi Quang đã là một hồn kỹ cường đại có thể công kích cả phạm vi lớn lẫn riêng lẻ.
Trọng tài vung tay phải lên, đem Thôi Nhã Khiết ra khỏi sân đấu.
Vị lão sư này phán đoán cực kì chính xác, Thôi Nhã Khiết đã không có khả năng đánh trúng Hoắc Vũ Hạo, nhưng nếu cứ để cô bé bị Điệp Thần Chi Quang đánh trúng, chỉ sợ không chết cũng trọng thương.
Về phần Đái Hoa Bân thì hắn cũng chẳng quản làm gì.
Điệp Thần Chi Quang oanh kích vào Bạch Hổ Hộ Thân Chướng phát ra hàng loạt tiếng nổ liên tiếp.
Đái Hoa Bân hơi ngồi xuống, một đôi Hổ chưởng che lấy đầu, tận lực đem diện tích chịu đòn thu nhỏ lại.
Có điều lực công kích của Điệp Thần Chi Quang vượt xa hắn có thể đoán được.
Đây là Hồn Kỹ được kết hợp từ hai loại Hồn Kỹ khác nhau, lực công kích mạnh đến nỗi Đái Hoa Bân không thể chịu đựng nỗi nữa.
Bạch Hổ Hộ Thân Chướng nhanh chóng vỡ vụn.
Nắm lấy thời cơ này, không khí xung quanh cơ thể Đái Hoa Bân trở nên vặn vẹo, Tà Mâu song đồng của hắn đột nhiên biến thành đỏ như máu, Hồn Hoàn thứ ba bay lên, thân thể vốn nhờ vũ hồn “Bạch Hổ” phụ thể lại trở nên to lớn hơn nữa, toàn thân nở ra một cách khoa trương, quần áo bị căng rách hết lộ ra hình dáng cơ thể.
Quỷ dị nhất chính là trên da dẻ hắn xuất hiện từng mảnh hoa văn dài hẹp màu đen, không phải do không có lông thì quả là không khác gì da hổ.
(DG: Không lông, thằng này chỗ đấy cũng trụi à )
Một đôi hổ chưởng tiếp tục to thêm một tầng, từng lưỡi dao sắc bén đều biến thành màu bạc.
Kỳ lạ nhất là toàn thân hắn bao phủ một tầng kim quang mãnh liệt, cứ như thân thể được mạ vàng.
Hai tròng mắt đỏ như máu lộ ra vẻ khát máu, toàn thân mang theo khí phách của Thú Vương.
Lúc hắn thi triển Hồn Kỹ thứ ba này, bất luận là Hoắc Vũ Hạo hay Vương Đông đều không hẹn mà cùng sinh ra một cảm giác nguy cơ mãnh liệt.
Từng luồng ánh sáng màu vàng ánh kim dày đặc phát ra từ người Đái Hoa Bân, tốc độ và lực lượng của hắn đều tăng vọt.
Một đôi hổ chưởng liên tiếp đánh ra lại có thể đập nát từng đám quang cầu do Điệp Thần Chi Quang biến thành.
Cho dù một kích của Vương Đông cũng không hoàn toàn nhắm vào Đái Hoa Bân, nhưng đây là Hồn kỹ mà cả hắn và Hoắc Vũ Hạo hợp lại thi triển.
Cho nên nó gần như đã đạt đến uy lực của Hồn Kỹ ngàn năm do Hồn Tôn thi triển.
Đái Hoa Bân là người đầu tiên trong kỳ sát hạch Tân Sinh có thể chính diện ngăn cản được Điệp Thần Chi Quan.
Đây là thực lực của đỉnh cấp Thú Vũ hồn, nhưng dù sao tu vi của Vương Đông cũng kém so với Đái Hoa Bân, cho dù là có hồn lực dung hợp với Hoắc Vũ Hạo thì hắn cũng chưa phải là Hồn Tôn.
Nếu tu vi của Hoắc Vũ Hạo cũng có thể đạt tới hai mươi cấp thì Đái Hoa Bân hoàn toàn không dễ dàng ứng phó như vậy.
Lúc này tình hình chiến đấu đã hoàn toàn toàn chênh lệch nếu dựa trên thực lực.
Qua một lúc, Điệp Thần Chi Quang đã biến mất, sau khi hi sinh Thôi Nhã Khiết thì Đái Hoa Bân với trạng thái đỉnh cao cũng đã tới trước mặt Hoắc Vũ Hạo và Vương Đông.
Cho dù là lấy một địch hai nhưng lúc hằn xét về mặt khí thế thì hắn hoàn toàn chiếm thượng phong.
Ngay lúc Điệp Thần Chi Quang biến mất, chân trái Đái Hoa Bân đạp xuống đất một tiếng “Phanh”, cả người hắn vọt lên phía trước nhưu một mũi tên, mục tiêu không phải là Vương Đông mà là Hoắc Vũ Hạo.
Đây là lần đầu tiên Hoắc Vũ Hạo tiếp xúc với Đái Hoa Bân gần như thế, kẻ thù ở trước mắt, cho dù trong lòng hắn tự nói phải ổn định thế nhưng cũng khó mà bình tĩnh.
Chân đạp Quỷ Ảnh Mê Tung, Hoắc Vũ Hạo nhanh chóng lui về phía sau.
Có điều tốc độ của hắn làm sao có thể so với cấp bậc Hồn Tôn Đái Hoa Bân được, trong nháy mắt khoảng cách giữa hai người liền trở nên gần hơn.
Song chưởng của Đái Hoa Bân liền đánh về phía ngực Hoắc Vũ Hạo.
Đúng lúc này, cước bộ của Hoắc Vũ Hạo dừng lại, mắt chăm chú nhìn Đái Hoa Bân.
Lấy đầu của hắn làm trung tâm, không khí trong phạm vi năm thước xung quanh bị bóp méo rất nhỏ.
Biến hóa này nhỏ đến mức cho dù là mọi người ở trên đài cao đang xem cuộc chiến cũng chưa nhìn ra.
Đây không phải Linh Hồn Trùng Kích mà là Tinh Thần Kiền Nhiễu.
Hoắc Vũ Hạo hoàn toàn hiểu rõ, với trạng thái trước mắt của Đái Hoa Bân, nếu hắn thi triển Linh Hồn Trùng Kích thì người bị hại sẽ là chính hắn.
Cho nên hắn lựa chọn Tinh Thần Kiền Nhiễu, vốn sẽ không cắn trả bao giờ.
Hơn nữa dựa vào việc tinh thần lực của mình ngày càng mạnh thì hắn đã có thể thoải mái khống chế Tinh Thần Kiền Nhiễu trong phạm vi năm thước.
Cùng lúc Tinh Thần Kiền Nhiễu được phát động, Vương Đông đang đứng trên vai hắn đột nhiên ngã về trước một cách quỷ dị.
Sí Dực Trát Đao lóe lên ánh sáng màu xanh, chém về phía Đái Hoa Bân, mục tiêu là hai bên cổ.
Cho dù là Hồn Kỹ thứ ba Bạch Hổ Kim Cương Biến của Đái Hoa Bân làm cho thân thể hắn cứng cỏi thêm bao nhiêu thì hắn cũng tuyệt không dám dùng cổ của mình chống lại dao của Vương Đông.
Hơn nữa dưới tác dụng của Tinh Thần Kiền Nhiễu, tuy hắn chỉ bị ảnh hưởng trong tích tắc nhưng cuối cùng cũng bị chậm đi nửa nhịp!
Bởi vậy, khi Đái Hoa Bân cảm nhận được sự sắc bén mà Sí Dực Trát Đao mang đến thì động tác của hắn cũng chậm đi một chút.
Thế nên một đôi hổ chưởng liền che bên gáy của mình mới miễn cưỡng ngăn được công kích của Trát Đao.
Vội vàng phát lực làm sao có thể so với việc chuẩn bị từ đầu, bởi vậy cho dù Đái Hoa Bân lúc này đang sử dụng Hồn Kỹ cực mạnh Bạch Hổ Kim Cương Biến thì cũng không thể đánh văng Vương Đông ra.
Mà Sí Dực Trát Đao vừa khép lại, ánh sáng màu xanh xuất hiện, Điệp Thần Chi Quang lại phát động.
Có Hoắc Vũ Hạo và Hạo Đông lực hổ trợ, cho dù về mặt uy lực của Hồn Kỹ hay tốc độ phóng thích thì đã vượt xa cực hạn bình thường của bản thân Vương Đông.
Thực lực hắn bây giờ đã có thể xem như là Hồn Tôn, chẳng qua là so với Hồn Tôn thì thiếu đi một cái Hồn Kỹ mà thôi.
Đái Hoa Bân giật mình, vì tiết tấu công kích của Vương Đông quá hoàn hảo nên hắn không kịp xoay chuyển.
Rơi vào đường cùng, chỉ đành toàn lực ứng phó cùng tiến hành phòng ngự.
Hồn Kỹ thứ hai, Bạch Hổ Liệt Quang Ba toàn lực bắn ra trong khoảng cách gần như thế, đụng vào Điệp Thần Chi Quang của Vương Đông.
Một bên là toàn lực tập trung công kích, một bên là trong tình huống bất ngờ không kịp phòng ngự mà phản kích.
Một cái là Hồn Kỹ từ Hồn Hoàn ngàn năm, một cái là Hồn Kỹ từ hồm hoàn trăm năm.
Dưới tình huống hồn lực song phương không sai biệt nhau lắm thì cao thấp lập tức hiện rõ.
Từng tiếng nổ kịch liệt vang lên, Vương Đông từ trên cao đánh xuống, Đái Hoa Bân lại là ngửa đầu phóng ra Bạch Hổ Liệt Quang Ba.
Trong tiếng nổ khủng bố, thân thể Vương Đông nhẹ nhàng bay lên, hai cánh triển khai trên không, dễ dàng hóa giải lực đánh.
Có điều Đái Hoa Bân lại không may mắn như thế, hai chân quỵ xuống mặt đấy, đồng thời người hơi ngửa ra sau, toàn thân kim quang đại phóng, Bạch Hổ Kim Cương Biến nhận lấy trùng kích thật lớn.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...