Duỗi cánh ra thì nhìn có vẻ rộng và nó được cấu thành từ da, trong mắt hắn huyết sắc càng trở nên mạnh mẽ hơn, từ hai răng nanh phun ra một mùi máu tươi.
Trên đài chủ trì Quốc Sư huyền bí phát ra một tiếng kinh ngạc.
- Ơ.
- Sao vậy Quốc Sư? Không có hứng thú với đội viên của Minh Ngọc Tông sao?
Từ Thiên Nhiên hình như để ý thấy phản ứng của Quốc Sư nên lập tức hỏi.
Quốc Sư thản nhiên nói:
- Võ hồn của hắn hẳn là con dơi hút máu.
Mời điện hạ xem, thân thể hắn đã bị võ hồn ảnh hưởng, sự biến đổi này nhìn qua thì không lớn nhưng trên thực tế năng lực thay đổi không tầm thường.
Nếu được bồi dưỡng tốt thì sẽ là hạt giống không tồi đâu.
Tiểu Phượng.
Nghe gọi tên mình thì một bóng dáng xinh đẹp nhẹ nhàng xuất hiện sau lưng hắn, đó là một cô gái mà toàn thân được bao phủ bởi trường bào màu đỏ, chưa cần nhìn đến tướng mạo, chỉ cần nhìn dáng người cũng đã cực kì nóng bỏng rồi, đường cong cực kì hoàn hảo.
- Sau khi trận đầu kết thúc thì đưa đệ tử của Minh Ngọc Tông kia đến gặp ta.
Quốc Sư nói.
- Vâng.
Giọng nói nhẹ nhàng vang lên rồi lui về sau từng bước khiến trường bào màu đỏ cũng chuyển động theo, nhìn nàng giống như một làn sương khói đang tan đi.
Ngay lúc mấy người bên này thảo luận thì trên chiến đài trận đấu đã bắt đầu.
Đối thủ bay lên phóng võ hồn ra, Vương Đông Nhân lập tức chắc chắn về phán đoán của mình, đó nhất định là một Hồn đạo sư cận chiến.
Khi đối phương phát ra một lớp bụi than màu xám xịt từ màng cánh thì ánh sáng của hai cánh của nữ thần điệp xuất hiện cực kì xinh đẹp.
Vương Đông Nhân mở đôi cánh màu xanh lam sau lưng ra, chĩa mũi chân xuống đất và nhảy về hướng đối thủ.
Cả hai đều bay lên và hướng về phía đối thủ.
Đang ở trên không trung thì A Đức nâng hai tay lên, từ năm ngón tay bắn ra năm sắc đỏ tươi, mỗi ngón tay hình như đều nhỏ giọt, máu chảy ra.
Một tiếng gầm nhẹ phát ra, trong nháy mắt thì Vương Đông Nhân đã vọt tới đây.
Hai màu vàng, hai màu tím, một màu đen.
Năm hồn hoàn tốt nhất ở giữa, hồn hoàn thứ 3 màu tím sáng rực rỡ, hồn lực dao động đậm đặc đến cực hạn.
Tuy nhiên nếu so sánh hồn hoàn thì chưa có người nào có thể so với Vương Đông Nhân chứ đừng nói là hắn.
Vương Đông Nhân có sáu hồn hoàn là một màu vàng, hai màu tím, ba màu đen.
Đó là hồn hoàn siêu việt nhất đang tồn tại.
Lúc này hồn hoàn thứ hai lóe sáng.
Hai người chọn phương thức chiến đấu hoàn toàn khác nhau.
Công kích đầu tiên của Vương Đông Nhân chính là ánh sáng điệp thần, lấy mảng ánh sáng lớn màu vàng bao trùm lấy đối thủ, đây là đòn thăm dò.
Còn thân thể A Đức cũng đột nhiên phồng lên, cơ bắp nổi lên cuồn cuộn cực kì mạnh mẽ.
Nhằm hướng Vương Đông Nhân mà giương móng vuốt, mặc dù đang ở trên không trung nhưng vẫn hét lên rất lớn.
Đối mặt với ánh sáng thần điệp của Vương Đông Nhân thì A Đức bày ra một năng lực tránh né mạnh mẽ, thân thể hắn như cá trong nước, dựa vào đôi cánh của mình không ngừng né tránh.
Dĩ nhiên là trong lúc né tránh cũng có khi suýt gặp tai nạn nhưng hắn vẫn vững vàng trước những đòn tấn công của đối phương.
Đây là bản năng phản ứng của loài dơi sao? Sóng siêu âm thăm dò.
Học viên hàng đầu của nội viện Vương Đông Nhân liền đưa ra được phán đoán chính xác.
Lúc này hắn đã xác định được đối thủ hiếm thấy và khó chơi chính là võ hồn loài dơi.
Lúc này A Đức đã đến trước mặt Vương Đông Nhân, hai móng mở ra, một móng chụp vào mặt Vương Đông Nhân, một móng sáp thẳng vào ngực.
Khoảng cách gần đến mức có thể nhìn thấy được, một đôi tay sắc bén phóng đến, hơi thở gấp gáp ẩn chứa sự mãnh liệt của mùi máu tươi.
Nếu bị bắt trúng thật thì chỉ sợ đến sắt thép cũng bị xuyên thủng.
Cự ly gần nên Vương Đông Nhân cũng có thể nhìn ra được sự lợi hại của bàn tay đối thủ, mà chính xác hơn là ngón tay, đây chính xác là hồn đạo khí cận chiến.
Năng lực cận chiến, chẳng lẽ Đường Môn ta lại sợ sao? Vương Đông Nhân không né tránh, kim quang hộ thể từ bên trái chém ngang qua.
Mặc dù tay A Đức dài nhưng dài không đến được Vương Đông Nhân, đối mặt với cánh tay như máy chém kia thì A Đức gầm nhẹ một tiếng rồi đưa tay phải lên túm lấy đối phương.
- Bịch.
Một sự va chạm ngoài sức tưởng tượng, hai lực cứng và kiên cố va vào nhau.
Cả hai ở giữa không trung đều hơi chấn động, Vương Đông Nhân vẫn đứng sừng sững bất động, thân thể A Đức thì bị bay ra sau 2 mét.
Mặc dù hắn đã tận lực chế ngự nhưng vẫn có thể nhìn thấy được với dạng va chạm trực tiếp này hắn bị rơi vào thế bất lợi.
Phải biết rằng hắn đang cố gắng tiến lên hồn hoàn đệ tam nên với tình huống này sức mạnh đã lên đến cực hạn.
Đây là sự chênh lệch giữa Hồn vương và Đế vương.
Huống chi Vương Đông Nhân là Hồn đế song sinh võ hồn, lại còn có thêm sự trợ giúp của hồn hoàn đệ nhị võ hồn nữa.
Bàn về sức chống đỡ của Hồn lực, cho dù cấp bậc cao hơn Bối Bối thì cũng không thể nào có được Hồn lực mạnh như hắn.
Một đòn đã phá được công kích của đối thủ, vì Vương Đông Nhân sử dụng cánh nên thân thể tự nhiên trầm xuống, hắn liền vỗ cánh thì lại bay vòng lên trên.
Truyện đang dịch tiếp tục tại : http://truyen.org/.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...