Tinh Đấu Đại Sâm Lâm ngoại vi,
Kim Ngạc cùng Đông Quân Thế Hoa đang đi ra khỏi khu vực ngoại vi,
"Kim Ngạc gia gia, chúng ta có thể đi xe ngựa về sao, cũng chỉ mất một tuần thôi." Thế Hoa ngữ khí có chút run rẩy nói, hắn thực sự không muốn nôn thêm lần nào nữa.
"Thế Hoa tiểu tử, ngươi cũng quá nhát a, đi nhiều rồi sẽ quen thôi.
Hơn nữa ta già rồi, không chịu được xe ngựa rung lắc." Kim Ngạc ngữ khí bất đắc dĩ nói, ai mà không biết tu vi của hắn đều nghĩ hắn là một lão gia gia bình thường đâu.
Thế Hoa khoé miệng đều co quắp, cái lý do này quá không thuyết phục a.
Nhưng Kim Ngạc tu vi cũng khiến hắn không thể nói cái gì.
"Bất hạnh a..." Nghĩ đến tiếp theo một lần nữa bay về Vũ Hồn Thành, cổ họng của hắn đã bắt đầu phản kháng.
Nhưng khi bọn hắn đang sắp ra khỏi khu vực ngoại vi thì một tiếng thét của một nữ hài vang lên.
"Ca ca! Diễm!"
Sau đó là tiếng la thảm thiết của hai nam hài.
"Muội muội! Chạy đi! Đầu này heo rất nguy hiểm! Chạy mau!"
"Na Na! Chạy đi! Chúng ta sẽ ở lại câu thời gian!"
...
"Kim Ngạc gia gia, ta muốn cứu người!" Đông Quân Thế Hoa mặt nghiêm túc với Kim Ngạc nói.
"Ồ, có manh mối gì sao?" Kim Ngạc vừa cùng Thế Hoa đi tới chỗ chiến đấu vừa hỏi.
Suốt hai tuần này bọn hắn thấy được gặp nạn Hồn Sư cũng không ít, nhưng cũng không nhúng tay vào.
Kim Ngạc cũng tò mò hỏi Thế Hoa vì sao hắn không yêu cầu cứu đám Hồn Sư đó.
Thế Hoa cũng chỉ vô tình đáp "Bọn hắn không có giá trị!"
Kim Ngạc lúc đầu cũng có chút bất ngờ, nhưng cũng là gật đầu đồng ý, bọn hắn tuy không tà ác, nhưng cũng không là thánh nhân.
Ngươi muốn vào Tinh Đấu Đại Sâm Lâm săn giết Hồn Thú, thì cũng nên chuẩn bị tinh thần chết dưới Hồn Thú trảo.
Nhưng cũng thay đổi cách nhìn của Kim Ngạc với Thế Hoa, nho nhã cùng "ông cụ non" phía dưới kia vẫn rất vô tình.
"Ân, cả 3 giọng nói đều tầm 6 - 7 tuổi, nhưng lại xuất hiện trong Tinh Đấu Đại Sâm Lâm, nên chắc chắn là thu hoạch Hồn Hoàn, nên cũng có thể đoán được là tiên thiên hồn lực của 3 người này dao động từ 7 cấp đến mãn cấp, hơn nữa là cường giả đi theo đã bỏ chạy hoặc chết." Thế Hoa bình tĩnh suy đoán.
"Phân tích hợp lý, nên ngươi muốn lôi kéo sao?" Kim Ngạc cũng đồng tình với suy đoán của Thế Hoa.
"Đúng vậy, Kim Ngạc gia gia." Thế Hoa cũng bình tĩnh đáp.
Giá trị chiến lực trong tương lai của đám người này đúng là đáng để đầu tư.
"Được, nhưng ta sẽ không nhúng tay vào, coi như là sân khấu để Thế Hoa tiểu tử ngươi biểu diễn a." Kim Ngạc vừa đi vừa nói.
"Hảo." Thế Hoa nghe vậy cũng là gật đầu.
...
Khi Thế Hoa xuất hiện thì thấy hai vị nam hài đang giằng co với một đầu 400 năm Địa Diễm Cuồng Trư.
Địa Diễm Cuồng Trư, huyết mạch trung cấp, khó thấy được Địa - Hoả song hệ Hồn Thú, thường dùng bản thân nhiệt độ cao xông thẳng vào đối thủ, khiến đối thủ bị nanh heo đâm vào dẫn đến không thoát được nhiệt độ nóng bỏng mà chết.
Hắn cũng nhìn nhiều mà triệu hoán ra Thiên Cơ Tán.
"Thiên Cơ Tán đệ nhất hình thái, Thiên Cơ Kim Quân Thương!"
Thiên Cơ Tán lúc này phần ô biến đổi, tách rời thành các mảnh tam giác màu trắng, sau đó tổ hợp lại ở phần mâu nhọn, biến thành một lưỡi thương màu ám kim.
Bên trên mũi thương có thể thấy được tinh đồ của một con gấu, cũng chính là Ám Kim Khủng Trảo Hùng.
Thiên Cơ Kim Quân Thương, đệ nhất hình thái của Thiên Cơ Tán, trên nó giờ đây tràn đầy khí tức túc sát, bạo ngược, sắt bén cùng xuyên thấu.
Đầu kia Địa Diễm Cuồng Trư thấy đối thủ mới liền cảnh giác, bởi nó thấy khí tức nguy hiểm từ trên thân của Thế Hoa.
Hồ Liệt Na thì như thấy một cọng cỏ nhỏ để bám vào mà cầu xin nói với hắn.
"Ngươi...Ngươi...Xin ngươi cứu ca ca của ta cùng Diễm...ô...ô...ô." Sau đó là tiếng khóc nức nở.
"Huynh đệ, mau dẫn muội muội ta thoát khỏi đây! Chúng ta sẽ ở lại giữ đầu heo này!" Từ xa Tà Nguyệt thấy Thế Hoa cũng không có chút nào ý mừng, mà là khuyên hắn mau ra khỏi đây.
"Vị kia huynh đệ, mau..." Diễm định nói gì thì Thế Hoa động.
Một vòng màu tím đậm Hồn Hoàn từ trên người của hắn bốc lên, sau đó bị cơ thể hắn hấp thụ.
"Đệ nhất Hồn Kỹ, Kim Quân Tăng Phúc!"
...
Thiên Cơ Tán đệ nhất Hồn Kỹ, Kim Quân Tăng Phúc: Sức mạnh cùng phòng ngự tăng 160%, tốc độ tăng 110%.
Mỗi 10 cấp tăng lên sẽ tăng 10% cho tất cả chỉ số.
Khi Kim Ngạc biết được thì biểu cảm phải là cỡ nào kinh hãi, vậy là chỉ cần Thế Hoa đến 90 cấp, tăng phúc sẽ lần lượt là 240% cùng 190%, gấp 2 lần hơn a, vậy thì ai dám đánh với hắn, ngay cả Vũ Hồn Chân Thân cũng của bình thường Hồn Thánh không kém bao nhiêu.
Ngay cả bản thân Thế Hoa khi biết cũng vui mừng, đây là thêm một cái Vũ Hồn Chân Thân a.
...
Sau đó chân của Thế Hoa đạp hoa lệ bộ pháp, đi đến trước mặt bên bụng của Địa Diễm Cuồng Trư, lấy thương làm một cú chém ngang, đồng thời cắt đứt 4 chân của đầu heo này.
"Éccccc!" Địa Diễm Cuồng Trư đau đớn mà kêu lên, cũng vô tâm để ý ới Diễm và Tà Nguyệt.
"Ngươi." Thế Hoa bình thản nhìn vào Diễm.
Diễm thì không dám nói chuyện, nhìn cái kia mũi thương mà cổ họng thấy hơi rát, hắn sợ cổ của mình giống đang trên mặt đất chân heo.
"Ta nhìn đầu Địa Diễm Cuồng Trư rất phù hợp với ngươi Vũ Hồn thuộc tính, nó cũng sắp chết do mất máu rồi, ngươi nên hạ thủ nhanh lên thì hơn."
"Ân, cảm tạ!" Thấy Diễm cảm tạ thì Thế Hoa cũng gật đầu.
Diễm sau đó cầm chuỷ thủ trên tay, một nhát vào não bộ của Địa Diễm Cuồng Trư.
"Éc...éc..éc..." Vùng vẫy một hồi thì dừng lại.
Một vòng màu vàng dâng lên.
Hít sâu một hơi, hắn cũng xếp bằng rồi hấp thu Hồn Hoàn.
Thế Hoa nhìn Diễm, không khỏi thấy vận mệnh mình may mắn.
Khi thấy hình dạng của ba người thì hắn biết.
Thân hình cao lớn hơn người đồng lứa, gương mặt góc cạnh, có chút ngạo mạn, mái tóc đỏ, trên mặt có hoả diễm đường vân.
Hoả Diễm Lĩnh Chủ Vũ Hồn, Diễm.
Thân hình phổ thông, gương mặt tà mị, mái tóc ngắn xám kim có chút đỏ, trên mắt kéo xuống có đường vân như đao nhận.
Nguyệt Nhận Vũ Hồn, Tà Nguyệt.
Thân hình nhỏ nhắn, gương mặt xinh đẹp, có tí ti mị hoặc, đôi mắt lục sắc cùng mái tóc màu quýt.
Yêu Hồ Vũ Hồn, Hồ Liệt Na.
Hắn gặp được nguyên tác Vũ Hồn Điện Hoàng kim một đời!
...
"Cô nương, ngươi nên đi thu thập cành cây khô, một hồi trời tối chúng ta đốt lửa, không thì buổi tối gió lạnh a!" Thế Hoa dùng ôn thuận giọng nói nhìn về phía Hồ Liệt Na, khiến nữ hài tử mất hồn gật đầu như gà mổ thóc rồi chạy khắp nơi xung quanh bắt đầu tìm kiếm đồ đốt lửa.
"Cuối cùng là ngươi, ra bờ sông bên kia bắt một vài đầu cá, ta đã kiểm tra, không có Hồn Thú nào gần đó." Sau cùng nhìn về phía Tà Nguyệt nói.
"Hảo." Tà Nguyệt tuy có chút không hiểu hành vi của Thế Hoa, nhưng trả lời xong cũng đi ra sông bắt cá.
Vị huynh đệ này quá hung, một thương chém 4 cái chân heo, không đùa được.
Còn bản thân Thế Hoa thì dọn cỏ xung quanh, mắc lên một cái lều lớn sau đó thì rắc thuốc thuộc đuổi côn trùng xung quanh.
Mọi thứ hắn làm diễn ra cũng rất nhanh, cũng chỉ một nén nhang.
Lúc này Hồ Liệt Na cũng đem một bó nhánh cây về, đứng yên nghiêm túc như chờ đợi Thế Hoa hạ lệnh.
Thế Hoa nhìn nàng tình trạng cũng có chút buồn cười, khuôn mặt nhem nhuốc đầy bùn đất, trên đầu còn dính hai cái lá cây.
"Ngươi ra dòng suối kia với ca ca của ngươi phụ hắn bắt cá.
Cả ngươi và hắn cũng ở đó tắm rửa lại, các ngươi hiện trạng ta đúng là không dám nhìn thẳng." Thế Hoa biểu có chút khó khăn nói.
"Nhưng...nhưng...nhưng chúng ta không có đồ thay a." Hồ Liệt Na có chút thất lạc nói, dù sao dẫn theo các nàng đi săn bắt Hồn Hoàn người giữ hết đồ của các nàng.
"Nhận lấy." Thế Hoa cũng không nói nhiều, từ Tử Hà Dung Mặc Lệ đưa cho nàng 3 bộ đồ dùng, gồm quần áo, xà phòng cùng khăn tắm.
"Cảm tạ." Hồ Liệt Na giọng nói như muỗi đập cánh, nếu Thế Hoa Tinh Thần Lực không cường đại thì chắc hắn đã không nghe thấy.
"Đi đi." Thế Hoa thấy như thế cũng lắc đầu nói.
...
Chiều tối,
Kế bên túp lều lớn, có 4 thân ảnh đang ngồi vây quanh một ngọn lửa, chỉ có điều một thân ảnh ngồi một mình, cách xa là 3 thân ảnh còn lại.
Thế Hoa nhìn trước mặt 3 đạo thân ảnh lần lượt là Diễm, Tà Nguyệt cùng Hồ Liệt Na.
Bọn hắn bây giờ sạch sẽ, mặc một bộ y phục màu đen giống hắn như đúc.
Diễm cùng Tà Nguyệt thì y phục ôm vừa đủ, nhưng đối với Hồ Liệt Na mà nói thì có vẻ hơi rộng.
Bọn hắn bây giờ đang nghe Thế Hoa hỏi chuyện.
"Ta tên Đông Quân Thế Hoa, 6 tuổi, Vũ Hồn Thiên Cơ Tán, Tiên Thiên Mãn Hồn Lực, 13 cấp Hồn Sư." Thế Hoa mở đầu trước giới thiệu bản thân, sau đó mới hỏi bọn họ.
"Họ tên? Tuổi tác? Vũ Hồn? Tiên thiên Hồn Lực?"
"Diễm, 6 tuổi, Vũ Hồn Hoả Diễm Lĩnh Chủ, tiên thiên Hồn Lực 9 cấp, 12 cấp Hồn Sư."
"Tà Nguyệt, 6 tuổi, Vũ Hồn Nguyệt Nhận, tiên thiên Hồn Lực 9 cấp, 10 cấp Hồn Sĩ."
"Hồ Liệt Na, 6 tuổi, Vũ Hồn Yêu Hồ, Tiên Thiên Mãn Hồn Lực, 10 cấp Hồn Sĩ."
Thế Hoa cũng gật đầu, đây là nằm trong suy đoán của hắn.
Còn Tà Nguyệt cùng Hồ Liệt Na tuổi tác như nhau, chắc hẳn là long phượng thai a.
"Ai là người thức tỉnh Vũ Hồn cho các ngươi?" Thế Hoa lại tiếp tục hỏi, nhưng ánh mắt của hắn nhìn vào Tà Nguyệt, hắn biết hàng này mới dẫn đầu ba người.
"Là Ngưng Chức đại nhân." Tà Nguyệt biết gì nói đó.
"Ân, Ngưng Chức...được.
Vậy ai dẫn các ngươi vào đây thu hoạch Hồn Hoàn, ta không tin các ngươi tự mình đi a?"
"Người dẫn chúng ta đi cũng là Ngưng Chức đại nhân, chúng ta tại Vũ Hồn Phân Điện thì được hắn thức tỉnh Vũ Hồn, sau đó hắn nói là một tháng sau sẽ dẫn bọn ta đi thu hoạch Hồn Hoàn, cũng tiện cho ta và Diễm đột phá 10 cấp.
Nhưng khi tới đây gặp đầu heo kia quá lợi hại thì hắn lại lấy chúng ta làm lá chắn mà trốn đi mất." Tà Nguyệt nói đến đây cực kỳ phẫn nộ, nếu không có vị huynh đệ trước mặt thì có lẽ bọn hắn đã chết dưới nanh heo của Địa Diễm Cuồng Trư.
Liền Diễm cùng Hồ Liệt Na sắc mặt cũng có chút căm phẫn.
"Ngưng Chức, Ngưng Chức, thật thú vị, muốn giành nhiều công lao như vậy..." Thế Hoa lẩm bẩm.
Hắn có thể giải thích hành vi của Ngưng Chức là vì tính mạng của bản thân, nhưng bản chất nguồn gốc lại là lòng tham của Ngưng Chức, đó mới là điểm mấu chốt diễn ra toàn sự kiện.
Nếu như bản thân Ngưng Chức "chia sẻ" ba vị thiên tài này với Vũ Hồn Điện nhân viên mà nói, cả sự kiện ngày hôm nay sẽ không diễn ra.
Bởi chắc chắn Vũ Hồn Điện sẽ không để một kẻ liền 400 năm Hồn Thú đều đánh không lại dẫn thiên tài đi săn bắt Hồn Hoàn.
Đúng là hiệu ứng cánh bướm đâu, nếu như hôm nay hắn không thấy bọn họ thi có lẽ ba người này đã thành chất dinh dưỡng cho Tinh Đấu Đại Sâm Lâm.
"Được ta đã biết!" Thế Hoa thu thập thông tin xong cũng từ Hồn Đạo Khí lấy ra một loạt dụng cụ nấu ăn cùng gia vị, cùng với một bình thuốc.
"Các ngươi bây giờ vào trong lều cải dùng thuốc này thoa lên vết thương, tránh nhiễm trùng ở trên da.
Đợi ta nấu ăn xong thì ra ăn." Ba người này vết thương trên người cũng không quá kinh khủng, chỉ rách một số nơi mà thôi nên hắn đưa cho cao thuốc thoa trên da.
"Ta...ta...ta có thể giúp ngươi!" Hồ Liệt Na xung phong giơ tay nói, liền kế bên Diễm cùng Tà Nguyệt đều bị sợ hết hồn.
"Ngươi biết nấu ăn sao?" Thế Hoa có chút hoài nghi nhìn nàng.
"Được, ta cùng ca ca từ nhỏ đã sống dựa vào nhau nên vẫn biết." Hồ Liệt Na có chút tự tin nói.
"Được chưa, vết thương của các ngươi không nhiều, ngươi xoa lên một chút rồi ra phụ ta nấu cá, bây giờ còn đang bị thương, không ăn thịt heo mỡ được, còn hai người các ngươi không cần phụ nấu, ăn xong thì dọn dẹp để cho các ngươi."
"Rõ." Ba người đồng thanh đáp, bắt đầu vào trong lều thoa cao thuốc.
Sau đó là bắt đầu nấu ăn.
Mà Hồ Liệt Na nhìn thiên kỳ bách quái đồ bếp cùng hoa cả mắt gia vị có chút không biết làm sao.
"Ngươi biết xử lý cá sao? Cạo vảy, mổ cá, bỏ nội tạng mấy cái này?" Thế Hoa coi như cho nàng công việc cơ bản nhất.
"Ta làm được." Hồ Liệt Na tự tin nói.
"Được, lấy 8 đầu cá mà các ngươi bắt được đem qua xử lý, còn lại cứ để ta." Thế Hoa chia công việc xong thì bắt đầu chuẩn bị gia vị ướp cá cùng một chút món phụ.
Dù sao rau quả, ngũ cốc mấy thứ này hắn vẫn có, hắn cũng không thể ăn mỗi cá a.
Sau nửa nén nhan, Hồ Liệt Na đem cá đã xử lý cá đem đến cho hắn, nhìn cũng rất sạch sẽ.
"Ngươi làm việc cũng đáng tin cậy đó a." Thế Hoa cũng là khen nói, nếu để Thiên Nhận Tuyết vị này tiểu thư vào làm mà nói, chắc là mấy đầu cá này đều biến dạng.
"Hì hì." Hồ Liệt Na nghe thế cũng rất vui vẻ cười, nàng cũng phát hiện nam hài tử trước mắt cũng rất dễ nói chuyện.
"Nấu thôi!" Thế Hoa nhìn đã đầy đủ nguyên liệu thì sắn tay áo bắt đầu nấu.
...
Sau nửa canh giờ,
Phía trước 4 người là một dãy thức ăn phong phú.
"Tối nay ta nấu cá chưng tương, cá nướng tỏi ớt, thịt cá hấp trứng gà, rau trộn đậu hũ non, cháo gạo lứt cùng củ cải muối, hi vọng các ngươi ăn được."
"Oa...thật nhiều a." Ba người nhìn dãy thức ăn mà chảy cả nước miếng.
"Ăn đi thôi." Thế Hoa gắp một đầu cá chưng tương bỏ vào chén sau đó nói với Diễm, Tà Nguyệt cùng Hồ Liệt Na.
Bốn người trong khu rừng rậm ăn uống vui vẻ, một đêm cứ thế đi qua êm đềm.
Kim Ngạc: Các ngươi là đến đây cắm trại sao.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...