Đoàn người nghỉ ngơi tại trấn nhỏ hai ngày, Hồn Lực cùng thể lực bị vây trong trạng thái căng thẳng được khôi phục đầy đủ, tinh thần thoải mái rất nhiều.
Đới Mộc Bạch cực kì hào khí, trong hai ngày này hắn bao toàn bộ ăn uống, ngủ nghỉ của mọi người.
Quan hệ của cả bọn cũng đã thân thiết hơn, ngày càng ăn ý với nhau.
Chỉ là Chu Trúc Thanh cũng chưa cho Đới Mộc Bạch sắc mặt tốt.
Mấy ngày nay bọn học viên Shrek đều ăn chơi thả lỏng, chỉ không biết vì sao Phong Lăng vội vội vàng vàng, không biết bận rộn việc gì trong hai ngày này.
Phong Lăng bận việc gì? Dĩ nhiên là bận kiếm tiền a! Nơi này là trấn nhỏ gần Tinh Đấu Đại Sâm Lâm, cũng chính là nơi khởi nghiệp đầu tiên của cô.
Khi rời khỏi Rừng Tinh Đấu, Phong Hàn có đưa Phong Lăng một số tiền “không nhỏ”, nếu không làm gì với số tiền này thì cô rất là ray rứt.
Dù sao sống ở nơi mà mạng người như con kiến thế giới, Phong Lăng biết rõ, chỉ có thể sở hữu thực lực đủ cường đại mới có thể bảo toàn chính mình, đây là vĩnh hằng bất biến định lý.
Tuy nhiên, cá nhân cường đại vẫn là không đủ, nếu muốn bảo hộ chính mình và người thân cận, hẳn là phải xây dựng thế lực của riêng mình.
Phong Lăng đành nhặt lại nghề cũ, mở quán rượu cùng xây dựng hệ thống tình báo.
Nhưng vẫn là bắt đầu với quán rượu, đầu tiên là phải có dòng tiền thu vào ổn định, rồi mới dần dần phát triển lên được.
Phong Lăng chọn thị trấn này cũng là vì tiền vốn bỏ ra thấp, lại là nơi có nhiều Hồn Sư tụ tập.
Cô có thể trực tiếp đầu tư từ khâu sản xuất rượu rồi đưa đến tiêu thụ ở các quán rượu của mình.
Phong Lăng lại còn hiểu rượu, có thêm Tiểu Bạch, cách làm ra rượu ngon với cô mà nói không thể đơn giản hơn.
Vậy là “Túy Phong Lâu” ra đời, nhanh chóng nổi danh với hương vị rượu đặc trưng của nó mà không nơi nào có được.
Đến hiện tại, Túy Phong Lâu đã mở rộng đến các thị trấn và thành phố khác, trở thành quán rượu nổi tiếng ở Ballack Vương Quốc, thậm chí Tác Thác Thành phồn hoa cũng đã có chi nhánh.
Xưởng rượu ở thị trấn này là nơi cung cấp rượu cho cả một chuỗi lâu, hai ngày này Phong Lăng bận rộn cũng là vì mở rộng nhà xưởng.
Trong vài tháng lang thang trước khi đến Học viện Shrek, Phong Lăng đã tìm được Vệ Ngân - người hiện đang phụ trách việc buôn bán của Túy Phong Lâu.
Hắn vốn là con cháu của một gia tộc Hồn Sư, tuy không phải là gia tộc lớn mạnh được truyền thừa nhiều đời.
Nhưng dù sao cũng là một gia tộc Hồn Sư, yêu cầu thiên phú tu luyện vẫn là cao.
Vệ Ngân sinh ra với phế Võ Hồn, là Xì gà.
Hồn Lực của hắn cũng không đạt tiêu chuẩn, nên đã bị gia tộc vứt bỏ.
Nhưng bù lại hắn có được đầu óc kinh thương cùng sự nhạy bén, giảo hoạt của thương nhân.
Từ lúc 6 tuổi đã tự tìm cách sinh tồn nhờ việc buôn bán.
Lúc Phong Lăng gặp hắn, hắn mở một tiệm trao đổi hàng hóa ở trên phố.
Sinh ý của tiệm rất không tồi, luôn có khách ra vào liên tục.
Là một con người xuyên đến từ địa cầu, Phong Lăng không thể ngã mũ thán phục ý tưởng kinh doanh này.
Phải biết đây là thế giới mộ cường a, không ai chú ý phát triển các mặt khác ngoại trừ biến cường.
Chính Vệ Ngân đã làm Phong Lăng hứng thú, nảy sinh ý định muốn hợp tác với hắn.
Phải biết việc trao đổi hàng hóa này đem lại bao nhiêu tiền lời.
Đừng nghĩ trao đổi hàng hóa chỉ là tiểu sinh ý, không kiếm lời được bao nhiêu.
Vệ Ngân hắn sẽ trưng bày những hàng hóa có giá trị kém hoặc tầm trung trong tiệm, sau đó khách đến sẽ trao đổi với những mặt hàng này.
Có nhiều vật phẩm mà người không có mắt nhìn sẽ không biết giá trị thật của nó.
Khi khách đưa những vật phẩm có giá trị cao hơn hoặc hiếm, hắn sẽ giữ lại, sau đó bán lại với đúng giá trị của nó, thậm chí là cao hơn.
Sau đó, lại tiếp tục trưng bày những vật phẩm giá trị thấp cùng trung bình.
Hắn còn có rất nhiều cửa tiệm trao đổi như vậy, có thể thấy hắn kiếm lời với số tiền khó ai có thể tưởng tượng được.
Một đầu óc nhanh nhạy cùng với ánh mắt độc ác, quả thật sinh ra để làm thương nhân.
Để thuyết phục được Vệ Ngân làm việc cho mình, Phong Lăng cũng tốn không ít tâm tư.
Nhưng quả thật, thương nhân chính là thương nhân, chỉ cần vẽ cho hắn một cái bánh to đùng, hắn sẽ sẵn sàng nhảy vào.
Nhưng lý do khiến Vệ Ngân trở nên trung thành và tận tâm với Phong Lăng, đó chính là việc tận dụng khả năng của những người được cho là có phế Võ Hồn.
Chính tư tưởng “không có phế Võ Hồn, chỉ có người không biết cách khai thác Võ Hồn” của Phong Lăng đã làm cho Vệ Ngân hoàn toàn bị thuyết phục, tình nguyện trở thành phụ tá đắc lực cho Phong Lăng.
Ý tưởng của Phong Lăng rất đơn giản, tìm kiếm những con người có Võ Hồn hệ thực vật để phụ trách việc trồng trọt, những Võ Hồn khác thì phụ trách những công việc phù hợp với Võ Hồn của mình - như cái cày, cái cuốc, lưỡi liềm, bàn tính,...!Kết quả chính là năng suất gia tăng, thực phẩm trồng trọt được cũng tươi tốt và ngon hơn so với thực phẩm bình thường.
Túy Phong Lâu cũng vì vậy mà không chỉ có rượu đặc biệt nổi danh, thực phẩm cùng dịch vụ vẫn là tốt nhất.
Trên đại lục này, những người thức tỉnh Võ Hồn được xem là phế Võ Hồn, bọn họ cũng không sử dụng Võ Hồn của họ trong sinh hoạt thường nhật.
Đại lục này luôn mặc định, Võ Hồn là vũ khí của Hồn Sư, nó chỉ được dùng để chiến đấu.
Cũng vì lý do này mà những người không thể tu luyện trở thành Hồn Sư sẽ không bao giờ dùng đến Võ Hồn của mình nữa.
Bởi vậy, khi nghe được ý tưởng của Phong Lăng, Vệ Ngân đã bị thuyết phục bởi suy nghĩ táo bạo và khác biệt của cô.
Hắn hiểu cảm giác của người có phế Võ Hồn, bọn hắn sẽ được xem như là phế vật và được “gắn mác” thường dân.
Những con người không có giá trị trong xã hội.
Nhưng bây giờ, có một kẻ nói cho hắn, bọn hắn là người có giá trị, chẳng qua là chưa tìm được cách để bản thân phát huy giá trị của mình.
Ý tưởng của một kẻ điên trong xã hội này.
Nhưng hắn lại rất phấn khích và chờ mong với ý tưởng này là như thế nào? Nếu có một ngày, ý tưởng của tên điên này trở thành sự thật, thế giới lúc đó có phải là quá tốt đẹp rồi hay không?
__________________________
Có Vệ Ngân tọa trấn, Phong Lăng không cần lo lắng về việc kinh doanh của Túy Phong Lâu, có thể an tâm mà làm phủi tay chưởng quầy.
Vệ Ngân cũng chỉ cần hỏi Phong Lăng về những vấn đề quan trọng, những việc khác hắn có thể suy một ra ba mà giải quyết hoàn mỹ, lệnh Phong Lăng tán thưởng không thôi.
Chỉ mới vài tháng, Túy Phong Lâu đã phát triển nhanh chóng đến khiến người ghen ghét nông nỗi.
Chuyến này Phong Lăng cũng cần phải tìm cách củng cố địa vị của Túy Phong Lâu, cửa hiệu mới thì không thể tránh khỏi việc bị lão cửa hàng âm thầm ngáng chân.
Phong Lăng đang đau đầu vấn đề này, Túy Phong Lâu vẫn chưa lớn mạnh đến nỗi có thể chiêu mộ Hồn Sư cao cấp.
Mà không có Hồn Sư cường đại tọa trấn, sẽ bị các cửa hàng lâu năm khác chèn ép.
Nếu kéo Lão Phong đến, vấn đề sẽ ngay lập tức được giải quyết.
Nhưng ngặt nỗi, Phong Lăng hiện tại không thể liên lạc được với gia gia, cũng chẳng biết là đi vân du tứ hải ở nơi nào.
Mà Lão Phong cũng không thể luôn tọa trấn tại Túy Phong Lâu được, đến nghĩ biện pháp khác.
Hai ngày này chạy ngược chạy xuôi, cuối cùng cũng ổn định việc mở rộng quy mô sản xuất của Túy Phong Lâu.
Phong Lăng cũng đã nghĩ được biện pháp để Túy Phong Lâu có thể vững gót chân.
Đó là tìm tới lão hữu của gia gia để nhờ giúp đỡ.
Không cần phải trở thành tay đấm cho Túy Phong Lâu, chỉ cần thả ra tiếng gió là những người đó cực thích rượu của nơi này.
Nếu ảnh hưởng đến việc bọn họ hưởng thụ rượu, bọn họ sẽ không để yên cái loại này.
Và hy vọng là biện pháp này hiệu quả.
Hơn mười năm sống cùng Phong Hàn, Phong Lăng thường xuyên được ông cho đi ngao du nhiều nơi, gặp gỡ không ít Hồn Sư cường đại có giao tình với Phong Hàn.
Trước khi rời khỏi Rừng Tinh Đấu, Lão Phong còn giao cho Phong Lăng lệnh bài của ông.
Phong Lăng tìm tới bái phỏng các vị đó, quả thật không có gì khó khăn.
*******************************************************************
Chương này hơi ngắn xíu, cám ơn các bạn đã theo dõi và ủng hộ truyện đến giờ này nha ????
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...