Rất nhanh sau đó là tới sinh nhật Cố Thiên Lập, buổi tối thì trở về nhà cũ, còn buổi trưa thì ở lại nhà họ Cố.
Sáng sớm, dì Lâm đi ra ngoài mua thức ăn, Đào Yêu Yêu cũng đi cùng, cô dự định tự nấu hai món.
Cố Văn Chính ngồi ở sô pha, mở TV, anh chuyển kênh một cách không mục đích. Đào Toàn Chân ngồi ở một một bên khác, công ty có việc gấp nên Cố Thiên Lập đã vội vàng ra ngoài.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Cuối cùng, Cố Văn Chính để điều khiển từ xa xuống, mà lúc này TV đang chiếu bộ phim mạng gần đây Đào Yêu Yêu đóng Em Còn Ngọt Hơn Mật.
Vẻ mặt Đào Toàn Chân phức tạp nhìn Cố Văn Chính, cuối cùng không nhịn được, bà nói: "Chính Nhi, cậu... Dạo này cậu có ý kiến gì với tôi sao?"
Cố Văn Chính nghe vậy, anh quay đầu cười nhạo: "Dạo này bà mới nhận thấy sự thù địch của tôi dành cho bà sao? Chẳng lẽ không phải ngay từ đầu đã vậy sao?"
Đào Toàn Chân nắm chặt tay: "Tôi hiểu tâm trạng của cậu. Thế nhưng, tôi cảm thấy dường như dạo này địch ý của cậu với tôi rất lớn. Tôi không hiểu, dạo gần đây tôi làm gì khiến cậu không vui sao?"
Cố Văn Chính hiểu được suy nghĩ của bà rất rõ, từ giây phút anh và Đào Yêu Yêu cùng nhau bước vào nhà họ Cố, phản ứng thật sự của bà chứng tỏ mức độ đau khổ của bà.
Lông mày của anh rất nghiêm nghị và sắc bén, giọng nói ôn hoài nhưng lời nói ra lại khiến Đào Toàn Chân bất an hơn.
Anh nói: "Cuộc đời làm nhiều chuyện trái lương tâm, có lẽ bà không rõ được chuyện nào khiến bà càng khó chịu hơn, tôi cũng vừa mới biết được, bà độc ác hơn tôi tưởng tượng rất nhiều."
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
"Tôi không hiểu, lời cậu nói có ý gì? Tôi làm chuyện gì trái lương tâm chứ, làm bậc trên, tôi vẫn thử thông cảm cho cậu, nhưng cậu không thể vì thế mà quá đáng!" Giọng Đào Toàn Chân cao hơn.
Cố Văn Chính nhướng mày: "Tôi quá đáng? À, bà không biết tôi đối xử với bà đã đủ nhân từ rồi, về chuyện bà làm trái lương tâm, chính bà hiểu rõ nhất. Nếu muốn người khác không biết, trừ khi bản thân đừng làm, bà sẽ phải trả một cái giá đắt."
Đào Toàn Chân không nhịn được nữa, đứng bật dậy, giọng cũng cao lên: "Rốt cuộc cậu muốn nói gì? Cậu muốn làm gì?"
Cố Văn Chính không hề đáp lại bà, chỉ nhìn chằm chằm vào TV.
Đào Toàn Chân còn định nói thêm gì đó thì lúc này dì Lâm và Đào Yêu Yêu đã trở về.
Cũng rất lâu rồi Đào Toàn Chân không vào bếp, hôm nay là sinh nhật Cố Thiên Lập, bà cũng định tự mình vào bếp nấu hai món sở trường.
Không gian phòng bếp rộng rãi, bà người đứng một chỗ bận rộn, Đào Toàn Chân có tâm sự, suýt nữa cắt vào tay. Đào Yêu Yêu hoảng sợ, vội bảo bà đứng sang một bên, cô còn nói đùa: "Mẹ, để con thái rau cho mẹ, con thấy kỹ thuật thái rau của mẹ bây giờ không được, vẫn không làm thì hơn."
Dì Lâm ở bên cạnh nói: "Lâu rồi bà chủ không làm, không quen tay cũng là việc không tránh khỏi, cứ để đó cho dì."
"Không sao, dì Lâm, để con thái, dì bận việc của gì đi."
Đào Toàn Chân băng bó tay, nghĩ lại mà sợ: "Mẹ thật sự già rồi, thái rau thôi cũng không được."
Lúc này, Cố Văn Chính thò đầu vào, anh nói với Đào Yêu Yêu: "Yêu Yêu, món súp rau củ lần trước em nấu cho tôi rất ngon, hôm nay có thể nấu lại không?"
Đào Yêu Yêu bất ngờ nghe được thỉnh cầu của Cố Văn Chính, đầu tiên là hơi sững sờ, sau đó cô lại nhớ tới chuyện xảy ra ngày hôm đó, bí mật trong lòng dần dâng lên, ánh mắt cô sáng lên: "Được, lát nữa em sẽ nấu cho anh ăn."
Cố Văn Chính cười gật đầu, sau đó lại lơ đãng liếc Đào Toàn Chân, rồi xoay người đi về phía phòng khách.
Đào Toàn Chân bỗng ý thức được điều gì đó, vẻ mặt tái nhợt, bà nhìn Đào Yêu Yêu, tâm trạng của con gái vô cùng tốt, trên mặt chứa ý cười, làn da trắng hồng rất đẹp, khóe miệng cong lên, vành tai đo đỏ, đây rõ ràng... Rõ ràng chính là dáng vẻ của cô gái nhỏ đang sa vào tình yêu.
Hơn nữa, vừa rồi Cố Văn Chính nói "Món súp rau củ lần trước em nấu cho tôi", con gái bà nấu súp cho Cố Văn Chính khi nào? Mà ánh mắt anh nhìn bà rõ ràng có ý nghĩa sâu xa.
Đào Toàn Chân nhìn chằm chằm Đào Yêu Yêu: "Con làm súp rau củ cho cậu ta lúc nào?"
Động tác thái rau của Đào Yêu Yêu khựng lại, cô cúi đầu nói: "Lần trước anh ấy giúp con, con nấu một bữa cơm để cảm ơn, chỉ một lần đó."
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...