Bữa tiệc dần đến hồi kết, rất nhiều người đã uống say, lắc lư lảo đảo không đứng vững, ngay cả Lục Thanh Thành cũng phải nhờ trợ lý đỡ ra ngoài. Đào Yêu Yêu không uống một giọt rượu nhưng vẫn chú ý đến tình hình của Cố Văn Chính. Sau khi Khang Đình Vũ nói đủ chuyện với cô, trong lòng cô lại càng rối loạn hơn. Khoảng thời gian gần đây, bác cả của nhà họ Cố mới ly dị, chẳng lẽ anh đã gặp chị họ rồi sao?
Đào Yêu Yêu không biết.
Cố Văn Chính uống hết ly này đến ly khác, mới đầu Khang Đình Vũ còn uống cùng với anh, sau đó bèn khuyên anh dừng lại, đáng tiếc là không khuyên được. Cuối cùng thì anh vẫn uống đến say sẩm mặt mày, hẳn là đã không còn biết gì.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Đã nhiều năm trôi qua, đây là lần đầu tiên Cố Văn Chính uống say đến như vậy, tửu lượng của anh vẫn luôn rất tốt, cũng không thường hay cho mình cơ hội uống say. Khang Đình Vũ cũng không dám uống nhiều, rất sợ anh sẽ xảy ra chuyện gì.
Nhiều người lục tục rời đi, nhiệt độ cũng dần hạ thấp, có hơi lạnh một chút, Tô Linh bèn nói: “Yêu Yêu, chúng ta cũng đi thôi?”
Đào Yêu Yêu không nói gì, chỉ liếc nhìn Cố Văn Chính, nhìn thấy Khang Đình Vũ cũng đang phải đỡ anh dậy, cô mới gật đầu: “Ừ, chúng ta cũng về thôi.”
Lúc Khang Đình Vũ đỡ Cố Văn Chính đi ngang qua Đào Yêu Yêu, anh bỗng nhiên ngẩng đầu, nhìn cô thật sâu, trong đôi mắt như nước kia giống như nổi lên sương mù, vậy nhưng vẫn toát ra vẻ lạnh lẽo thấu xương.
“Lúc nãy ánh mắt anh Cố nhìn chị lạ thật…” Tô Linh lẩm bẩm.
Một cơn gió lạnh thổi qua tay Đào Yêu Yêu, khiến cô dựng đứng tóc gáy.
Cô khẽ vuốt ve hai tay mình, nói với Tô Linh: “Chúng ta đi thôi.”
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Xe đỗ ở cửa, dần dần rời đi, Đào Yêu Yêu thấy Cố Văn Chính lảo đảo không thể đứng vững, một tay Khang Đình Vũ đỡ lấy anh, chỉ cần không chú ý một chút là đã suýt chút nữa ngã xuống. Hẳn là anh đã rất say, ánh mắt lúc nãy có lẽ cũng chỉ là ảo giác mà thôi.
Đêm qua Đào Yêu Yêu ngủ không được ngon, đến tận khi trời sáng mới ngủ thật say, cô không tự tỉnh dậy mà bị Tô Linh đánh thức.
“Yêu Yêu, lúc chị đi dự buổi tiệc ngày hôm qua đã bị chụp lại, không biết tên khốn kiếp kia thêm mắm thêm muối gì mà còn khiến hotsearch bôi đen chị nổi quá trời nổi.”
Đào Yêu Yêu lim dim buồn ngủ, nhẹ nhàng nói: “Hotsearch bôi đen gì?”
Đào Yêu Yêu nhận lấy điện thoại, phát hiện lại là Giải trí Tầm Lý kia, đặc biệt còn có ký hiệu của người chụp lén, hình chụp là lúc bọn họ tạm biệt nhau khi bữa tiệc kết thúc.
Khang Đình Vũ đang đỡ Cố Văn Chính lên xe, cô thì lại đứng cách đó mấy bước, ánh mắt vẫn luôn tập trung về phía Cố Văn Chính, hồi lâu sau vẫn không dời tầm mắt, cho đến khi Cố Văn Chính lên xe, xe rời đi, cô mới leo lên xe của mình.
Thật ra thì đoạn video này cũng không thể chứng tỏ rõ ràng rằng ánh mắt của Đào Yêu Yêu đang nhìn Cố Văn Chính hay Khang Đình Vũ, chẳng qua là hết lần này đến lần khác, Giải trí Tầm Lý lại nhấn mạnh rằng dựa vào một nguồn tin đáng tin cậy, Đào Yêu Yêu đã mời Cố Văn Chính đi ăn cơm trong bữa tiệc nhưng đã bị từ chối một cách vô tình.
Người nổi tiếng gặp nhiều thị phi, mặc dù Đào Yêu Yêu vẫn chưa nổi đình đám nhưng tốc độ nổi tiếng của cô vẫn có chút nhanh, người không thích cô cũng tăng thêm nhiều. Dựa vào hình ảnh và bài post cực nổi kia, cô đã nhanh chóng bị xếp vào hàng ngũ những nữ ngôi sao chơi quy tắc ngầm, bán nhan sắc để câu dẫn những ông chủ lớn nhằm cướp đoạt tài nguyên của người khác.
Đào Yêu Yêu trả điện thoại lại cho Tô Linh, mặc dù lời nói có vẻ khó nghe nhưng quả thật là như vậy. Chuyện cô mời Cố Văn Chính đi ăn tối nhưng lại bị từ chối không sai, đứng ngoài cửa nhìn chằm chằm vào Cố Văn Chính cũng không sai, nhưng những suy đoán khác thì chỉ đơn giản là lời nói bậy bạ.
“Theo tôi thấy thì ảnh hưởng không lớn lắm, chuyện này cũng không cần đáp lại, sau một hồi suy đoán thì chẳng ai nhớ nữa đâu.”
Tô Linh suy nghĩ một chút thì thấy cũng đúng, thở dài: “Đây là đặc tính của chị sao, vừa vào giới không bao lâu, mọi cử động đã sắp trở thành tâm bão rồi.”
Tông Nhạc đã từng nói, trong giới giải trí không sợ bị bôi đen, chỉ sợ không có ai chú ý, dù có tự bôi đen bản thân đến cỡ nào mà vẫn không ai thèm quan tâm thì đó mới là hết cách, như Đào Yêu Yêu thì những bài bôi đen vô hại thế này chỉ càng gia tăng sự nổi tiếng của cô một cách nhanh chóng mà thôi.
Đào Yêu Yêu thức dậy, đánh răng rửa mặt, thay quần áo, hôm nay không có lịch trình, cũng không cần đi học, trên lý thuyết thì hẳn là có thể thả lỏng một ngày.
Vậy nhưng cô cứ mãi nghĩ về Cố Văn Chính, ngày hôm qua anh uống nhiều như vậy, không biết bây giờ thế nào rồi.
Trong lúc suy nghĩ, điện thoại bỗng nhận được một tin nhắn.
Là do Cố Văn Chính gửi tới!
Đào Yêu Yêu nghi ngờ mình gặp ảo giác, chớp chớp mắt, nhìn lại, thật sự là do Cố Văn Chính gửi tới!
Cô vội vàng mở tin nhắn ra.
[Chẳng phải muốn mời tôi ăn cơm sao? Nếu bây giờ rảnh thì tới đây đi, làm bữa sáng cho tôi.]
[Lần trước cô đã đến chỗ tôi ở rồi, vẫn nhớ ở đâu chứ?]
Tại sao Cố Văn Chính lại bỗng nhiên bảo cô đến làm bữa sáng, nhưng quả thật là cô cũng đã nợ bữa cơm này quá lâu rồi, không kịp để ý đến những chuyện khác, Đào Yêu Yêu vội vàng trả lời.
[Tôi biết rồi, tới ngay đây, anh đợi chút nha.]
Đào Yêu Yêu chạy đến trước gương xem thử, không có quầng thâm mắt, da đều màu. Cô cầm lấy bông phấn rồi vỗ nhẹ lên mặt một lớp, sau đó lại thoa thêm một lớp son dưỡng nhạt màu, trang điểm một kiểu vừa đơn giản nhưng vẫn tao nhã.
Nhìn thấy động tác liến thoắng của cô, Tô Linh tò mò nói: “Sao thế? Phải ra ngoài ạ?”
Đào Yêu Yêu gật đầu: “Ừ, lát nữa cô đưa tôi đến chỗ này.”
Tô Linh lại càng tò mò hơn, ngày hôm qua vẫn chưa nói hôm nay sẽ ra ngoài, xem ra là có liên quan đến tin nhắn cô vừa nhận được.
Nhanh chóng sửa soạn xong xuôi, hai người ra ngoài.
Leo lên xe, Đào Yêu Yêu lấy điện thoại Tô Linh sang rồi mở bản đồ lên, nhập vào một địa chỉ rồi trả lại cho cô ấy: “Đi theo chỉ dẫn này đi.”
Tô Linh nhìn thử, phát hiện điểm đến là Lan Khê Viên. Chỗ này rất nổi tiếng, giá nhà đều là mấy trăm ngàn một mét vuông, mặc dù không phải là khu nhà ở sang trọng bậc nhất nhưng có rất nhiều người giàu có khiêm tốn ở tại nơi này.
Chỗ Đào Yêu Yêu thuê cũng không hề kém, mỗi tháng phải trả hai mươi ngàn tệ, vậy nhưng vẫn không thể so được với Lan Khê Viên.
Đi đường chưa tới nửa giờ đã nhanh chóng đến nơi.
Ngoài cửa tiểu khu có một cổng chặn, không phải xe của chủ nhà thì sẽ không thể đi vào, người xa lạ cũng không vào được.
Đào Yêu Yêu ngồi trong xe gọi điện cho Cố Văn Chính, nói với anh rằng mình đã đến cửa tiểu khu nhưng lại không nhớ anh ở nhà số mấy…
Cúp điện thoại không bao lâu, bảo vệ đã bước tới gõ cửa kính xe, Tô Linh hạ cửa xe xuống.
“Xin hỏi có phải là khách của anh Cố ở tòa 7, 701 không ạ? Anh Cố nói rằng cô cứ lái thẳng vào từ cửa là sẽ có thể nhìn thấy bảng ghi số tòa, anh ấy ở hộ 701, bây giờ cô có thể lái xe vào rồi.”
Đào Yêu Yêu gật đầu: “Được, cảm ơn anh.”
Ngay khi nhìn thấy Đào Yêu Yêu, người bảo vệ hơi ngẩn ra một chút nhưng ngay sau đó đã lại khôi phục như bình thường: “Không cần cảm ơn, đây là trách nhiệm của tôi, tôi sẽ mở cửa cho cô ngay.”
Xe từ từ lái vào trong, Tô Linh cười nói: “Trông anh trai lúc nãy đẹp trai thật đấy, nhà của người có tiền ngay cả bảo vệ cũng chất lượng như vậy. Nhưng mà khi nhìn thấy chị, anh ta đã bị vẻ đẹp của chị làm cho ngây người, rõ ràng là đã sửng sốt một hồi luôn đấy đúng không?”
Đào Yêu Yêu không biết làm sao: “Đừng có nói nhảm nữa, có lẽ là do anh ta nhận ra tôi là ai thôi, đợi lát nữa cô đưa tôi đến dưới lầu rồi lái về trước đi.”
Tô Linh bĩu môi: “Ài, hóa ra em chỉ là một người để lợi dụng mà thôi.”
Mặc dù Tô Linh là trợ lý nhưng trong khoảng thời gian hai người sống chung cũng đã có chút cảm giác bạn bè, đôi lúc cũng sẽ trêu ghẹo lẫn nhau.
Đào Yêu Yêu còn chưa kịp nói gì, Tô Linh đã lại nói: “Nói trước nhé, dù cho chị và anh Cố có quan hệ thế nào thì nhất định cũng phải bảo vệ bản thân mình, mấy người là con cái nhà giàu thế này thường không dễ sống chung đâu.”
Đào Yêu Yêu: “Biết rồi, cô không cần lo lắng.”
Những lời này của Tô Linh đều xuất phát từ tận đáy lòng, gần đây đã xảy ra một chuyện, một nữ diễn viên cũng có chút danh tiếng đã tử vong trong lúc khỏa thân khi ngã từ tầng mười mấy xuống. Nghe nói ở cùng phòng lúc ấy là con trai út của một doanh nhân giàu có ở thành phố C, cuối cùng nữ diễn viên bị tuyên bố là tự sát, nhưng hai ngày trước nữ diễn viên ấy còn rất vui vẻ nói rằng mình muốn được vào đoàn làm phim, sao có thể tự sát cho được?
Cho dù lúc ấy dư luận đều cho rằng con trai út của doanh nhân giàu có kia có vấn đề, vụ việc này đã cố tình bị kết luận là tự sát, chưa tới một tuần sau đã chẳng còn mấy ai chú ý tới việc này nữa.
Đào Yêu Yêu ngồi thang máy đi thẳng tới tầng 7, bởi vì diện tích nhà rất lớn nên mỗi tòa chỉ có một thang máy, một thang máy dành cho hai hộ.
Cô nhấn chuông cửa nhà 701.
Người đi ra mở cửa cho cô chính là Cố Văn Chính.
Đầu của anh có vẻ xộc xệch nhưng vẫn không thể che giấu gương mặt đẹp trai kia, anh mặc đồ ở nhà, quần áo rộng thùng thình càng để lộ bờ vai rộng lớn và dáng người của anh.
Anh tùy ý vò một nắm tóc, sắc mặt có chút kém, ánh mắt mê mang, nhìn giống như vừa mới tỉnh ngủ, trong giọng nói cũng mang theo giọng mũi: “Vào đi, hôm nay dì giúp việc xin nghỉ về nhà rồi.”
Anh thế này trông có vẻ dính khói lửa nhân gian, có vẻ gần với mặt đất và cũng có vẻ sinh động một cách lạ thường hơn.
Đào Yêu Yêu bước vào, phát hiện phòng khách rộng đến kinh người, khắp nơi đều được trang trí bằng màu xám tro, sạch sẽ ngăn nắp, vừa nhìn đã thấy thoải mái.
Cô treo túi lên giá để đồ, hỏi Cố Văn Chính: “Anh muốn ăn gì?”
“Nguyên liệu nấu ăn có hết trong tủ lạnh, cô cứ xem rồi làm đi, nấu nhanh một chút là được.”
“Được, vậy anh chờ chút nhé.”
Đào Yêu Yêu đi vào phòng bếp, mở tủ lạnh ra nhìn thử, đồ ăn bên trong cũng không quá nhiều, chẳng qua rau cải trứng gà đều có đủ, còn có một túi tôm đã bóc vỏ.
Sau khi suy nghĩ một chút, cô quyết định nấu canh trứng rau củ, đồng thời cũng chiên cả bánh tôm, vậy thì sẽ nhanh hơn một chút.
Trước tiên là phải thái cà rốt thành hạt lưu, cắt cải trắng thành miếng nhỏ, bỏ vỏ cà chua sau khi chần, đổ dầu vào trong nồi, tất cả đều ngay ngắn có trật tự, động tác thuần thục.
Cố Văn Chính đứng ngoài cửa lẳng lặng nhìn một hồi, che kín sự mãnh liệt dưới đáy mắt, anh đi tới trước ghế salon rồi nằm vật xuống, trong đầu vẫn rất choáng váng.
Không bao lâu sau, Đào Yêu Yêu đã mang đồ ăn sáng ra bàn.
Đây là một kiểu bữa sáng mà Cố Văn Chính chưa từng nếm thử, một chén canh nóng sền sệt với trứng được đánh lỏng và các loại rau củ. Trên dĩa là những chiếc bánh được cắt thành hình tam giác, vỏ ngoài màu vàng kim xốp giòn, trông rất đơn giản nhưng cũng rất có cảm giác ngon miệng.
Đào Yêu Yêu cất mâm đi, đi tới bên cạnh Cố Văn Chính rồi đẩy một cái: “Anh nếm thử xem, không biết có hợp khẩu vị anh không.”
Lúc này Cố Văn Chính cũng có hơi đói, anh cầm muỗng lên rồi múc một muỗng vào trong miệng, Đào Yêu Yêu có chút căng thẳng nhìn chằm chằm vào vẻ mặt của anh.
Thấy lông mày anh giãn ra, vẻ mặt cô mới thả lỏng, khẽ thở phào nhẹ nhõm.
Trong cạnh có vị chua và ngọt nhẹ từ cà chua, rất ngon miệng, còn có cả mùi thơm và mềm của rau củ, quả thật không tệ, bánh cũng rất thơm ngon. Dây là một bữa sáng với phong cách hoàn toàn khác xa những gì anh ăn trước kia, vậy nhưng lại ngon miệng đến bất ngờ.
“Sao hả? Mùi vị có ổn không?” Trong mắt Đào Yêu Yêu mang theo sự mong đợi.
Cố Văn Chính nuốt miếng bánh trong miệng xuống, ung dung nói: “Cũng không tệ lắm.”
Lần này Đào Yêu Yêu đã hoàn toàn yên tâm, cuối cùng cũng không uổng công sức của mình.
Cách ăn của Cố Văn Chính rất tao nhã nhưng tốc độ cũng không hề chậm, trong quá trình ăn cũng không nói thêm gì, sau đó đã nhanh chóng ăn xong, nói: “Tôi ăn xong rồi, cô mang chén đĩa vào trong phòng bếp đi, có máy rửa chén đấy, biết dùng đúng chứ?”
Đào Yêu Yêu gật đầu, sau cái lần bị Cố Văn Chính nói vì cô rửa chén mà không khử khuẩn ở nhà họ Cố, cô mới được dì Lâm nói rằng hóa ra còn có thể dùng máy rửa chén.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...