Từ khi Hứa Trân Ni gặp Cố Văn Chính trong bữa tiệc lần trước, cô ta đột nhiên nghĩ lại, những năm này ở nước ngoài, cô ta chưa từng gặp ai vừa ý mình như anh, gia thế nhà họ Cố lại tốt hơn nhà họ Tần. Sau khi giải trừ hôn ước với Tần Hoài, dù sao cũng là hôn nhân, sao không chọn người mình thích?
Gần đây cả hai tiến triển rất tốt, tuy chưa phải là người yêu nhưng đã thân thiết hơn rất nhiều. Nhà hàng là do cô ta đặt, một cô gái giàu sang như cô ta rất hiếm khi đến một nhà hàng bình dân, cô ta cũng là nghe nói bầu không khí ở đây rất được.
Cố Văn Chính đi phía trước, người hướng dẫn dừng lại ở một nơi, rồi nói: "Đến rồi ạ, chỗ ngồi của hai vị ở đây, mời hai vị ngồi."
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Cố Văn Chính gật đầu, Hứa Trân Ni thấy anh không có ý định kéo ghế giúp mình bèn hất cằm nói với người phục vụ: "Làm phiền anh kéo ghế giúp tôi."
Người phục vụ cũng không nhiều lời, lẳng lặng giúp cô ta kéo ghế ra, ngoại hình người này rất cao lớn.
Đào Yêu Yêu nghe thấy giọng nói từ bàn bên cạnh thì ngẩng đầu lên nhìn, cô không ngờ lại thấy cô cả nhà Hứa - người hôm nọ tạt rượu vào mình. Từ góc độ này, cô chỉ có thể thấy khuôn mặt của Hứa Trân Ni, dường như có một người đàn ông đang ngồi đối diện cô ta, nhưng cô không biết đó là ai.
Đào Yêu Yêu hơi cúi đầu, cô thấp giọng nói: "Người ngồi bên phải anh giống như vị hôn thê của anh vậy..."
Tần Hoài nhìn thẳng vào một hướng khác, khẽ mỉm cười: "Là vị hôn thê cũ, không ngờ lại dẫn tình cũ ra ngoài nhanh như vậy."
Tất nhiên Cố Văn Chính cũng nhìn thấy Tần Hoài, thấy anh ta đang cười đầy ác ý, anh cũng nở một nụ cười đầy ẩn ý.
Sau khi ông Tần biết Hứa Trân Ni hủy bỏ hôn ước thì vô cùng tức giận, anh biết rất rõ tin tức ông ta yêu cầu Tần Hoài lấy mối hôn sự này trở về. Nếu Hứa Trân Ni vẫn tiếp tục dây dưa, đương nhiên anh sẵn lòng thêm vào một chút rắc rối cho Tần Hoài.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
“Anh Chính, đúng là con người có duyên thì sẽ gặp nhau, không ngờ cậu cũng tới nhà hàng nhỏ này.” Tần Hoài chủ động vươn tay chào hỏi.
Cố Văn Chính vẫn bất động như núi: "Tần Nhị, tôi cũng không ngờ sẽ gặp cậu ở đây, cậu lại lừa cô gái nào rồi? Đừng để bị bắt quả tang đấy."
Đào Yêu Yêu vừa nghe thấy giọng nói này bỗng chốc giật mình, hóa ra người ngồi đối diện Hứa Trân Ni là Cố Văn Chính, nhưng cô ta không phải là vợ sắp cưới của Tần Hoài sao? Tại sao cô ta lại dính líu với Cố Văn Chính? Cô lặng lẽ khép tấm bình phong lại.
Mặc dù Đào Yêu Yêu cúi đầu nhưng Hứa Trân Ni chỉ cần liếc mắt đã nhận ra cô.
Người phụ nữ suýt phá hỏng bữa tiệc trở về của cô ta, nếu chỉ là bạn gái của Tần Hoài thì Hứa Trân Ni sẽ không nhớ rõ như vậy, và vì hành vi bất thường của Cố Văn Chính vào thời điểm đó, cô ta mới để người đó vào mắt.
Sau khi hỏi qua Khanh Đình Vũ, biết được người phụ nữ này là con chồng trước do vợ kế của ông Cố mang đến, cô ta đã quên mất người này, bây giờ, cuối cùng cô ta lại gặp được ở đây.
"Là cô! Xem ra lần này Tần Nhị thật sự nghiêm túc rồi."
Đào Yêu Yêu khẽ cau mày, cô không trả lời, chỉ lẳng lặng nhìn cô ta.
Tần Hoài mỉm cười nói: "Sao thế, cô Hứa định quay đầu ăn cỏ cũ à?"
Hứa Trân Ni cũng không phủ nhận, cô ta cười quyến rũ, đôi môi đỏ mọng gợi cảm nhếch lên thành một đường cong xinh đẹp: "Lời này không đúng rồi, lúc trước xa nhau vì ra nước ngoài, nhưng tôi không có nói chúng ta chia tay, không tính là quay đầu ăn cỏ cũ. Hôm nay tôi trở về, chỉ là càng thêm kiên định suy nghĩ ở bên nhau hơn, nhưng tôi chưa bao giờ có ý định ăn bụi cỏ như anh."
Lúc này, món điểm tâm sương trắng mà Đào Yêu Yêu gọi được bưng lên, người phục vụ rưới một lớp gì đó lên trên, lập tức có rất nhiều sương trắng tuôn ra. Khuôn mặt nhỏ nhắn thuần khiết của cô ẩn hiện trong màn sương trắng, trông càng thêm xinh đẹp.
Đào Yêu Yêu nghe Hứa Trân Ni nói, đang định uống nước cho đỡ sợ lại bị sặc, phun ra một ngụm nước, ho một lúc không thể ngừng lại.
Tần Hoài vội vàng cầm khăn giấy qua, rất tự nhiên quay sang Đào Yêu Yêu, vỗ lưng giúp cô dễ chịu hơn: "Yêu Yêu, cô không sao chứ?"
Không biết có phải bị sặc nước vào khí quản hay không, trong cổ họng cô ngứa ngáy mãi, Đào Yêu Yêu ho khan không ngừng, một lúc sau mới dần dịu đi: "Không... không có chuyện gì, tôi không sao."
Theo tiếng gọi "Yêu Yêu" của Tần Hoài, Cố Văn Chính cũng biết người ngồi đối diện Tần Hoài là ai, thì ra là cô em gái kế của anh, người vừa mới bị hoảng sợ không lâu, nay đã lập tức gặp Tần Nhị, đúng là có bản lĩnh.
Khuôn mặt anh tuấn của người đàn ông nhanh chóng trở nên u ám, hiển nhiên là anh không vui.
Anh bình tĩnh nói: "Trân Ni, chúng ta đổi nhà hàng khác đi, tôi thấy trong nhà hàng này có vài người khiến người ta mất khẩu vị."
Hứa Trân Ni đáp: "Được, anh muốn đi nơi nào cũng được." Vốn dĩ cô ta chỉ muốn ở cùng Cố Văn Chính mà thôi, nên đi đâu không quan trọng.
Đào Yêu Yêu cảm giác được một ánh mắt lạnh lùng, cô vừa ngẩng đầu lên đã nhận ra ánh mắt đầy sát khí của Cố Văn Chính. Anh không nói gì, chỉ liếc cô một cái, sau đó ánh mắt anh dán chặt vào Tần Hoài. Tần Hoài cũng ngước mắt lên, hai người nhìn nhau, cả hai đều nhìn thấy sự khiêu khích và những cảm xúc khó tả trong mắt đối phương.
Hứa Trân Ni nắm tay anh, hai người rời khỏi đây với cử chỉ thân mật.
Đào Yêu Yêu hơi lơ đễnh, thậm chí Tần Hoài gọi cô mấy lần mà cô cũng không nhận ra.
"Yêu Yêu, cô sao vậy?"
"À? Tôi không sao. Tôi chỉ đang nghĩ về việc quay phim thôi."
Tần Hoài nhìn theo hướng Cố Văn Chính rời đi, rồi lại nhìn Đào Yêu Yêu, ánh mắt anh ta hơi rét lạnh.
Đào Yêu Yêu về đến nhà đã hơn mười giờ, có lẽ bác Cố và mẹ cô đã lên lầu nghỉ ngơi, đèn dưới phòng khách vẫn sáng, cả không gian yên tĩnh.
Đào Yêu Yêu rón rén bước vào, chuẩn bị tắm rửa rồi đi ngủ thật nhanh.
"Bây giờ mới chịu trở về? Ăn một bữa cơm hơn mười tiếng sao?"
Cố Văn Chính giấu mình trên sô pha, giọng nói không kiềm chế được sự tức giận.
Đào Yêu Yêu giật mình: "Sao hôm nay anh lại trở về?"
Cố Văn Chính bật dậy, đi nhanh tới trước mặt Đào Yêu Yêu. Anh vẫn mặc chiếc áo sơ mi đen lúc trước, hai cúc áo phía trên đã nới lỏng, lộ ra một đoạn xương quai xanh, vóc người cao lớn khiến Đào Yêu Yêu cảm thấy rất áp lực.
Đào Yêu Yêu nhìn yết hầu anh di động, khuôn mặt tuấn tú vô song của anh phóng to trước mặt cô, anh mở miệng nói: "Đây là nhà tôi! Tôi muốn về lúc nào cũng được, nhưng cô, ở nhà họ Cố thì chú ý một chút. Đừng gây rắc rối cho người khác."
Đào Yêu Yêu bỗng chốc ngây người, nhưng rất nhanh hoàn hồn lại: "Tôi không có gây rắc rối cho ai! Tôi chỉ ra ngoài ăn một bữa cơm, tôi cũng đã nói trước với dì rồi."
Cố Văn Chính nhìn đôi mắt rủ xuống của cô, hàng mi dài cụp xuống, trông rất đáng yêu, trên mặt còn có một vết xước đỏ.
Anh bất giác sờ lên vết đỏ đó: "Mặt cô bị sao vậy? Chẳng lẽ là ghen tuông với người phụ nữ của Tần Nhị nên bị đánh à?"
Động tác của anh rất dịu dàng, nhưng lời nói lại vô cùng gay gắt. Trái tim Đào Yêu Yêu đập thình thịch, bên mặt bị anh chạm vào nóng như lửa đốt, cô lùi lại một bước, thản nhiên nói: "Tôi đã nói rồi, tôi và Tần Hoài không phải loại quan hệ đó, chỉ là bạn bè mà thôi, tôi không nói với anh nữa, tôi về phòng trước đây."
Cố Văn Chính không ngăn cản cô nữa, anh chỉ yên lặng nhìn, trong mắt dần hiện lên một cảm xúc tà ác, có lẽ anh đã kiềm chế bản thân quá lâu, suýt chút nữa quên mất mình là người như thế nào.
Đào Yêu Yêu đã bị sốc khi biết người quản lý của mình là Tông Nhạc. Phải biết rằng Tông Nhạc là một trong những người quản lý có danh tiếng nhất trong ngành, rất nhiều ngôi sao do anh ta quản lý đều đoạt giải ảnh hậu, ảnh đế, độ nổi tiếng đều rất cao, cho dù ngôi sao dưới tay anh ta đã ký hợp đồng với người khác thì đều vẫn nhớ tới anh ta.
Lục Thanh Thành, người hiện đang rất nổi tiếng, chính là nghệ sĩ dưới tay anh ta, ảnh hậu Đỗ Tang Tang cũng do anh ta dẫn dắt, một nghệ sĩ nhỏ như cô vừa bắt đầu đã được đưa đến chỗ Tông Nhạc, Đào Yêu Yêu tin công tin muốn đào tạo cô thật tốt.
Món quà đầu tiên Tông Nhạc tặng cô là chụp quảng cáo thời trang cùng “người chồng quốc dân” mới, Lý Lâm. Hãng thời trang này khá nổi tiếng, có chi nhánh khắp cả nước, đâu đâu cũng có cửa hàng.
Đào Yêu Yêu không nhận được tiền quảng cáo này, chủ yếu là để giới thiệu cô. Đây là tài nguyên mà những người có độ tồn tại thấp khác có bỏ tiền ra không thể có được, nhưng Tông Nhạc giành được cho cô một cách dễ dàng.
Ngày quay quảng cáo, đích thân Tông Nhạc đưa cô đến đó.
Tông Nhạc hơn ba mươi tuổi, thân hình cân đối, mặt mũi cũng rất ngay thẳng, khi không cười thì có vẻ nghiêm túc, lúc đầu Đào Yêu Yêu có chút sợ anh ta.
Khi đến trường quay, cơ bản các nhân viên đã sắp xếp xong nhưng “anh chồng quốc dân” kia vẫn chưa đến.
Tông Nhạc dẫn Đào Yêu Yêu đến chào hỏi nhân viên trước, trò chuyện đơn giản với nhau, coi như có hiểu biết sơ bộ.
Thấy Tông Nhạc mang người tới, rất nhiều người cũng hơi ngạc nhiên. Hai năm nay Tông Nhạc hầu như chỉ đi cùng Lục Thanh Thành, rất hiếm khi thấy anh ta dẫn theo một người mới không có tên tuổi. Mọi người đều sôi nổi suy đoán rốt cuộc người này có bao nhiêu người đứng sau.
Ở trường quay đợi nửa giờ, nhân vật chính còn lại vẫn chưa xuất hiện, những lời phàn nàn dần dần nổi lên.
"Mọe! Ỷ tên tuổi lớn hả, mới dựa vào một bộ phim để trở mình, còn không biết có trụ nổi ba tháng không, hiện tại đã đi muộn rồi!"
"Để nhiều người ở đây chờ lâu như vậy còn chưa tới, đúng là tự cao tự đại."
Ngược lại vẻ mặt Tông Nhạc rất bình tĩnh, không lộ ra chút mất kiên nhẫn nào. Đào Yêu Yêu đã trang điểm làm tóc xong, lần đầu tiên chụp quảng cáo, trong lòng cô vẫn có chút lo lắng.
Đúng lúc này, Lý Lâm đi tới, dẫn theo một nam một nữ, hẳn là trợ lý. Quản lý của Lý Lâm cũng là người có tiếng trong ngành, Đào Yêu Yêu cũng biết mặt cô ta, lần này cô ta không đi cùng.
Trên mặt Lý Lâm có một tầng mồ hôi mỏng, vừa đi tới đã cúi đầu xin lỗi: "Tôi xin lỗi vì đã đến muộn, để mọi người đợi lâu như vậy, tôi thật sự xin lỗi, trên đường đi gặp tắc đường."
Một nam minh tinh đẹp trai vừa mới nổi tiếng đứng trước mặt với thái độ chân thành như vậy, những người từng phàn nàn trước đó đã đổi thành nụ cười tươi rói, mọi người liên tục nói "Không sao đâu."
Nữ trợ lý bên cạnh nói: "Lý Lâm vừa kết thúc lịch trình cá nhân đã lập tức chạy tới đây, không ngờ hôm nay giao thông lại tắc nghẽn như vậy, anh ấy vừa xuống xe đã vội chạy tới, chúng tôi ở phía sau cũng suýt nữa không theo kịp."
Tông Nhạc quay đầu lại: “Trợ lý này không tệ, về sau tôi cũng phải thuê cho cô một trợ lý.”
Lý Lâm vừa đến, trường quay lập tức trở nên bận rộn, đạo diễn, máy quay... nhanh chóng bắt tay vào việc, tổng cộng có mười bộ trang phục, đủ loại kiểu dáng, muốn đạt được hiệu quả thật sự khá mệt mỏi.
Lúc đầu Đào Yêu Yêu hơi căng thẳng, tay chân tương đối cứng ngắc, nhất là khi đạo diễn yêu cầu hai người thực hiện một số động tác thân mật. Lý Lâm vẫn tương đối thoải mái, anh ta ghé vào tai Đào Yêu Yêu nói: “Đừng hồi hộp, thả lỏng, làm theo yêu cầu của đạo diễn, trong lòng cô nghĩ đây là công việc là được.”
Đào Yêu Yêu thả lỏng, quả thật đây là công việc, cũng là quảng cáo đầu tiên của cô, chắc chắn không được mắc sai lầm. Trong đầu cô tưởng tượng lúc này mình đang đóng phim, nếu đóng vai người mẫu thì cô sẽ diễn như thế nào.
Nghĩ tới đây, ánh mắt cô thay đổi, rõ ràng cơ thể và tứ chi đã thả lỏng rất nhiều, cộng thêm có nền tảng vũ đạo, khả năng biểu đạt cơ thể rất tốt, trong nháy mắt như biến thành người khác, vốn là trang phục tiêu dùng hàng ngày bỗng chốc trở nên sang trọng hơn.
Đạo diễn vô cùng hài lòng, những tác phẩm chưa chỉnh sửa trên máy ảnh đã khiến anh ta rất hài lòng, đây là tác phẩm làm anh ta hài lòng nhất kể từ khi chụp quảng cáo đến nay.
Tông Nhạc thấy vậy cũng rất kinh ngạc, ban đầu công ty giao cho anh ta một người mới, anh ta vẫn có chút không vui, nhưng anh ta là người khôn khéo, tất nhiên sẽ không lộ ra ngoài. Tuy nhiên sau khi quan sát, anh ta nhận ra người mới này không thể xem thường, điều kiện bên ngoài không cần phải nói, tiềm lực thật khiến người ta kinh ngạc, có lẽ sau này sẽ trở thành thiên hậu.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...