Đấu Chiến Cuồng Triều

Thiên Kinh không giống học viện khác, quan hệ cá nhân giữa đội trưởng và đội viên tuyệt đối là tốt nhất trong toàn bộ học viện, Vương Trọng quen biết những người nào, bình thường thích làm những gì, mọi người trên cơ bản đều biết rõ trong lòng, thời điểm nghe Arnold nói viện trưởng Scoffer cực kỳ coi trọng đối với Vương Trọng, cảm giác đám người này rõ ràng nhẹ nhàng thở ra, không phải tìm phiền toái là tốt rồi.

“Thật không biết?”

“Thật không biết.” Scarlett cũng hoàn toàn không hiểu ra sao, Emily lại tràn đầy tự hào nói: “Vương Trọng ca chính là xuất sắc như vậy, ai thưởng thức anh ấy cũng không kỳ quái!”

Bên cạnh Barron liên tục gật đầu, fan ngốc nghếch phân tích đối với Arnold Dayton mà nói hoàn toàn không có bất cứ giá trị tham khảo nào.

Trái lại, Glory bên cạnh cười nói: “Đội trưởng Vương Trọng ở học viện Thiên Kinh chúng ta chính là cao tài sinh nổi tiếng lý luận, từng viết không ít luận văn luận điểm mới về chiến thuật đoàn chiến, thậm chí phương diện phù văn. Viện trưởng Scoffer đã nhắc tới Vương Trọng đội trưởng ở thư viện từng viết cái gì đó, có lẽ là có liên quan với phương diện này đi.”

Người khác bừng tỉnh đại ngộ, liên tục gật đầu, chỉ có Arnold Dayton có chút cảm giác hỗn độn trong gió.

Những kẻ này rốt cuộc có rõ viện trưởng Scoffer là nhân vật thế nào hay không? Một cái luận văn rách ở trường có thể khiến lão nhân gia làm tới mức như vậy? Vậy mới thật sự là chó chết!

Bên kia Lola đã đi ra, mặt đầy cảm giác bị đảo điên thế giới quan, Arnold vội vàng tới gần hỏi thăm, nhưng Lola còn đắm chìm ở trong ‘luận chuyển trường’ của lão Porter có chút thất thần, chuyện này đương nhiên là không có khả năng, Vương Trọng chưa đáp ứng, hơn nữa Lola tin tưởng lão Porter cũng chỉ nói thôi, nhưng mấu chốt là, mấu chốt là lão Porter có ý nghĩ như vậy! Điều này rất đáng sợ...


Lúc này nào có tâm tình giải thích cái gì với Arnold, khoát tay bảo hắn đừng đến phiền mình.

Vì thế Arnold muốn cuồng, tò mò hại chết con mèo, bên trong rốt cuộc đã xảy ra cái gì? Thật muốn biết!

Nhưng Arnold Dayton cuối cùng cũng chưa thể biết được chân tướng. Lola không nói, bên trong một già một trẻ kia cũng đều không ra, thẳng đến lúc toàn bộ mọi người tham gia party đều đã rời khỏi, hai người vẫn còn ở trong đại sảnh kia trò chuyện vui vẻ, xem ra rất có tư thế ở bên trong tâm tình suốt một đêm.

Trâu bò!

Đó là viện trưởng Scoffer, cho dù là Arnold, bình thường ở trước mặt vị lão viện trưởng này cũng không dám thở mạnh một tiếng, nói nhiều mấy câu thôi cũng sẽ cảm giác đầu óc không đủ dùng,

Arnold một người cuối cùng chống đỡ không được rời khỏi rốt cuộc có chút phục, mặc kệ giữa Vương Trọng và lão Porter có quan hệ gì hoặc là chuyện gì, nhưng có thể một mình ở trong đối mặt vị lão nhân này tâm tình cả đêm, chỉ riêng phần năng lực này, Arnold Dayton đã cảm thấy mình quả thực thúc ngựa cũng đuổi không kịp.

Ở thành phố Capofer đêm nay nhất định có rất nhiều người phải mất ngủ, thành phố Stuart xa ngoài ngàn dặm...

Teveland lần này là chuyên môn đến thành phố Stuart tìm đến Caroline, hai khuê mật này cảm tình với nhau tương đối tốt, thường thường sẽ hẹn tụ tập một chút, đương nhiên, phương thức tụ tập khẳng định không quá giống với nữ nhân bình thường.

Hai người làm một trận đại chiến vui sướng, chỉ là rất rõ ràng trạng thái của Teveland tương đối khá.

Teveland hôm nay rất mạnh, đặc biệt mạnh, mạnh tới mức quả thực có chút thái quá, lần trước ở trong OP hẹn với cô, Caroline đã cảm nhận được Teveland đang đứng ở trong loại trạng thái lột xác kia, hiện tại xem ra, cô đã thành công đột phá, hơn nữa là đột phá mọi phương vị!

Tốc độ, lực lượng, kỹ xảo, thậm chí ý chí chiến đấu, tựa như là thăng hoa.

Hai người chiến đấu xong tắm nước ấm thư giãn, đang nằm ở ghế bờ cát thoải mái thả lỏng nghỉ ngơi, dáng người trắng nõn hoàn mỹ của hai vị siêu cấp mỹ nữ quấn ở dưới khăn tắm tùy ý triển lộ, phối hợp dung nhan tuyệt đẹp, đủ để nháy mắt tiêu diệt bất cứ nam nhân nào nhìn thấy.


“Ngẫu nhiên thua một lần thật đúng là loại cảm thụ rất mới lạ, đối với chúng ta mà nói, thứ có thể mang đến cảm giác mới mẻ không nhiều, nhìn như vô luận dạng tài nguyên nào chúng ta cũng có, nhưng cơ hội có thể đột phá quá ít.” Teveland cầm một ly nước trái cây hỗn hợp, có chút cảm khái.

“Dừng lại, dừng lại!” Caroline dở khóc dở cười nói: “Có được quá nhiều cũng oán giận, thế này bảo người khác còn sống như thế nào? Phải biết đủ chứ.”

Teveland cười lên: “Mình không phải không biết đủ, chỉ là ngẫu nhiên cảm khái. Nói tới, bạn nửa năm qua thật đúng là chưa có gì tiến bộ sao, nghe nói bạn gần đây đang tiếp xúc với Solomon? Là ý tứ gia tộc?”

Caroline cười cười: “Tiếp xúc với Solomon không có phức tạp như bạn nghĩ, chỉ là một ít lui tới trên làm ăn, hắn ở chỗ chúng ta mua mấy khẩu pháo phù văn, gần đây phát hiện đạn pháo là cái hố, vì thế cả ngày cân nhắc muốn từ chỗ mình kiềm về chút gì đó.”

“Cũng phải, từ khi lão Porter cải tiến kỹ thuật trung tâm pháo phù văn, đã không phải đế quốc bên kia có thể mơ ước nữa, nhưng bạn có phải nghĩ quá đơn giản hay không.” Teveland tựa cười mà không cười nói: “Bên trên gia tộc các bạn cũng không phải không để ý chuyện này, cố ý để bạn ra mặt, đối diện lại là Solomon, mình không tin thượng tầng gia tộc các bạn không có ý tứ tác hợp hai người các bạn ở bên trong.”

“Có lẽ gia tộc là có ý tưởng phương diện này, nhưng mình và hắn không phải cùng một loại người, không nói về mặt đó được.”

“Solomon cho bạn cảm giác là người thế nào?”

Caroline nghĩ nghĩ: “Rất có dã tâm rất mạnh, nhưng đối với một người trẻ tuổi mà nói, quá mức suy tính, có đôi khi bàn công việc với hắn, cảm giác tựa như đang tiếp xúc với hàng cha chú thậm chí tổ tông của mình, mệt lắm, xem như loại hình sẽ không bị bất luận kẻ nào nắm giữ đi.”

“Thì ra bạn thích kiểu cục cưng ngoan chứ.” Teveland cười nói: “Như tiểu tình nhân Thiên Kinh kia của bạn? Hắn tên là gì? Sao, gần đây có liên hệ với hắn hay không?”


Caroline hơi ngẩn người, lập tức cười lên, trên mặt mang theo một chút cảm thán nho nhỏ: “Bạn không đề cập tới, mình cũng sắp quên rồi...”

Teveland khoa trương mở lớn miệng: “Không phải chứ, lần trước chúng ta còn từng đề cập, lúc trước bạn không phải nói thực sự động lòng rồi sao?”

“Quả thật từng động lòng, nhưng chỉ vậy mà thôi.” Caroline khẽ cười nói: “Đó có lẽ sẽ là một đoạn hồi ức rất đẹp của sinh mệnh mình, nhưng, không có khả năng có kết quả gì.”

Teveland nhíu nhíu mày: “Bởi vì thân phận địa vị sao? Gia tộc quan hệ?”

“Mình nông cạn tới mức như vậy sao.” Caroline thoạt nhìn thành thục hơn so với bất cứ một lần nào trước đây, cũng lạnh nhạt hơn: “Cho dù gia tộc rất phiền, nhưng tình yêu chút quyền tự chủ đó vẫn phải có, chỉ là...”

Cô nghiêm túc nhìn Teveland: “Bạn cảm thấy, nếu mình thực ở bên hắn, sẽ có tiếng nói chung sao, hoặc là nói sẽ bảo trì được loại cảm giác tốt đẹp đó sao?”

Teveland trầm mặc chốc lát, lấy thân phận địa vị bọn họ tiếp nhận giáo dục, thứ tiếp nhận, thứ hưởng thụ, thật sự là cao hơn người thường quá quá nhiều.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui