Trương Nhị cao hứng, đầu óc vốn đã không dùng được giờ lại càng hồ đồ hơn.
Hắn ta lập tức lấy những túi vải đựng nguyên liệu trộm được để lên bàn, lôi kéo nàng dâu Lão Tứ cùng cháu trai, bắt đầu nói cho bọn họ biết trình tự mình nhìn lén được.
Tứ thẩm biết nấu ăn, nghe xong lập tức minh bạch bảy tám phần, Lương bì, dầu cay và dưa leo chua ngọt thực ra không phức tạp, chỉ là người ở thời đại này chưa có phát minh ra công thức làm như vậy.
Trương Nhị nói qua một lần, Tứ thẩm cầm túi vải lên nhìn và ngửi, trong lòng gần như đã xác định, chỉ còn việc về nhà thử nghiệm thêm vài lần nữa để nắm vững độ nóng, thời gian và lượng gia vị, vân vân…
“Loan Loan, Nhị Bá đã đem bí phương nói cho các ngươi, vậy bây giờ ta liền cùng các ngươi về nhà a!” Trương Nhị vui vẻ xoa tay.
Tứ thẩm cười nói: “Không vội không vội, phải đợi ta trở về thử xem hương vị có giống như vậy không.
Nếu hương vị không đúng thì phải nhờ nhị ca lại nhìn lén thêm, xem trình tự có sai chỗ nào không”
Trương Loan cũng nói: “Nương ta nói đúng, bí phương này ta chưa thử, không biết có thành công hay không!”
Trương Nhị lập tức tiu nghỉu cúi đầu xuống, chẳng qua nhà Lão Tứ nói cũng có lý: “Được rồi, các ngươi về thử nhanh đi, nếu thành công thì đến đón ta.
”
“Được rồi, Nhị Bá người cứ yên tâm !” Trương Loan nói.
Hai mẹ con tứ thẩm cất túi vải đi ra khỏi nhà, nhìn thấy Bàn Nha đang quét sân, nhìn nhau cười một tiếng: Ngươi không phải là buôn bán kiếm tiền a, Quay đầu chúng ta liền mở cửa hàng lớn chèn chết cái quán nhỏ này của ngươi!
Trương Loan lôi kéo mẹ hắn đi ra ngoài, Tứ thẩm liếc nhìn Bàn Nha, nghỉ tới việc Bàn Nha đập phá nhiều đồ đạc trong nhà và tát con gái mình, bà cảm thấy không thể bỏ qua được!
Lúc đầu nàng còn dọa cáo trạng Trương Tứ ra Nha Môn, tứ thẩm con ngươi đảo một vòng, thầm nghĩ: Tốt lắm, ngươi cái đồ tiện nhân, người dám uy hiếp nhà chúng ta , lần này ta không chỉ muốn đoạt bí phương của ngươi, còn muốn đem ngươi đưa đến Nha Môn cho ngươi ăn gậy a.
Tứ thẩm kéo Trương Loan lẩm bẩm vài câu, Trương Loan đầu tiên là nhướng mày, sau đó vui vẻ nói: : “ vẫn là Nương thông minh!”
Bà ta mỉm cười đi về phía Bàn Nha, Bàn Nha liếc nhìn bà ta rồi dừng việc đang làm lại, Tứ thẩm cười nói: “Bàn Nha, Ngươi xem ngươi cả ngày lao lực cũng không kiếm được bao nhiêu, mở một quán nhỏ cũng không kiếm được bao nhiêu tiền, không bằng đi trên trấn mở cửa hàng, thuê mấy người giúp việc, như vậy có thể kiếm được nhiều hơn.
"
“Lời Tứ thẩm nói đúng lắm, nhưng nhà ta nghèo, không có tiền vốn, không thuê nổi cửa hàng, chỉ có ở trong sân bày quầy hàng kiếm chút tiền nhàn rỗi.
” Bàn nha gật đầu, chuyện này bà ta nói đúng, nàng định đợi khi trời trở lạnh, sẽ vào trấn mở quán bán lẩu cay, nhưng đây đều là bí mật kinh doanh, không cần phải nói cho bọn họ biết.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...