Đạt Được Thế Giới Chỉ Có Beta Bị Thương


“Lây bệnh?” Người đàn bà có lỗ tai rất thính, lo lắng hỏi: “Có phải là cúm không? Còn bệnh gì nữa không, trời ạ tôi đã nói với ông rồi, đừng cho con gái đi làm ở những cái nơi như thế, nhưng ông cứ nhất quyết cho nó đi, con bé đang yên đang lành làm một con gái của thẩm phán tòa án, làm cái gì không làm, lại muốn đi làm cảnh sát…”

“Mẹ…” Cứ lặp đi lặp lại cái luận điệu cũ rích đó miết, Nhậm Lệnh Hi trợn trắng mắt.


“Con gái thích thì cứ để nó đi đi, có làm sao đâu.



Ba của Nhậm Lệnh Hi là Nhậm Nghị, bên ngoài là một thẩm phán tòa án nói năng thận trọng, nhưng trong nhà lại là một người cuồng con gái tiêu chuẩn, từ nhỏ đến lớn, hầu như chuyện gì cũng chiều cô, ngay cả việc Nhậm Lệnh Hi từ chối cuộc sống du học thoải mái, lựa chọn bắt đầu làm một điều tra viên từ con số 0, ông cũng trải đường giúp cô.



“‘Có làm sao đâu’ cái gì hả, con bé là Omega đó, cái Bộ phận Tội phạm đó căn bản không tuyển dụng Omega, ngày thường vẫn phải che giấu, lỡ như trong lúc đi làm nhiệm vụ gặp phải kỳ hứng tình thì phải làm sao đây? Lỡ như con bé gặp phải tội phạm Alpha bị chúng đánh dấu thì phải làm gì đây?”

Nhậm Lệnh Hi xoa xoa huyệt thái dương, Nhậm Nghị lại là người mở miệng trước: “Bà xã, con gái chúng ta nó không có yếu ớt đến vậy đâu, nó biết tự chăm sóc bản thân mình mà.



Đáng tiếc lời nói của Nhậm Nghị lọt vào tai vợ chưa bao giờ có ích, hai vợ chồng vẫn tranh cãi vì chuyện này không ngớt, Nhậm Lệnh Hi thấy tình thế không ổn, vội vàng rút lui.


Đúng vậy, Nhậm Lệnh Hi là Omega chân chính, nhưng cô cũng không vì vậy mà cam chịu khuất phục, từ nhỏ đến lớn cô luôn coi mình là Alpha và nỗ lực hết mình, bất kể là trí tuệ hay là thể lực, Nhậm Lệnh Hi đều là người giỏi nhất trong số các bạn cùng lứa tuổi với cô, trường cảnh sát mà cô theo học trung bình ba năm mới xuất hiện một Omega, dù gì cũng bị thiên tính hạn chế, có rất nhiều công việc mà Omega không thích hợp để tham gia, nhưng Nhậm Lệnh Hi không phục, thân là con gái của thẩm phán tòa án.

Dù cô nhất quyết muốn làm một cảnh sát và cũng không ai có thể ngăn cản cô.


Trong ba năm ở học viện cảnh sát, Nhậm Lệnh Hi tự lực cánh sinh, một mình cạnh tranh với những Alpha, Beta kia, cuối cùng đã đứng đầu và trở thành sinh viên tốt nghiệp ưu tú nhất năm đó——

Tuy rằng có rất nhiều người cảm thấy không phục danh hiệu này bởi vì gia thế và bối cảnh của cô, nhưng khi nói đến năng lực của Nhậm Lệnh Hi, nhưng không ai có thể nghi ngờ.


Omega sinh ra với chức năng cơ thể yếu hơn nhiều so với Alpha, theo cách nói của các chuyên gia, phần bản năng sinh học bị mất đi của Omega đều đã tiến hóa thành chức năng nuôi dưỡng con cái.



Về phương diện khác, nếu Alpha có thể làm được điều mà Beta phải nỗ lực gấp đôi, như vậy thì đối với Omega mà nói, dựa trên cơ sở này có lẽ cần phải tăng gấp mấy lần, về phần vất vả đến mức nào, vậy phải hỏi bản thân Omega rồi.


“Cô ấy hẳn là thuộc về Alpha.

” Đây là nhận thức chung của những người biết đến Nhậm Lệnh Hi.


Tuy nhiên, khi Nhậm Lệnh Hi tiến vào Bộ phận Tội phạm Đặc biệt ABO, che giấu thân phận mình là Omega, cũng che giấu thân phận mình là con gái của thẩm phán lớn.


Nơi này không tuyển dụng Omega, mà gia nhập đội ngũ này lại là ước mơ từ nhỏ đến lớn của cô.



Khi Bộ phận Điều tra Tội phạm Đặc biệt ABO được thành lập, đã xảy ra một vụ việc khi một sĩ quan cảnh sát Omega hứng tình trong một cuộc đối đầu với tội phạm.


Dẫn đến nhiều người tại hiện trường vụ án đã mất kiểm soát và bị tấn công tình dục, con tin bị sát hại bi thảm, trong đó cũng bao gồm các sĩ quan cảnh sát bên trong tổ, mà Bộ phận Điều tra Tội phạm Đặc biệt ABO lại chịu trách nhiệm về các vụ án đặc biệt liên quan đến ABO, rất dễ tiếp xúc với trường hợp ABO mất kiểm soát, thế nên sau đó, ở đây mới có quy định bằng văn bản rõ ràng này.


Nhậm Lệnh Hi biết quyết định của mình là vô cùng ích kỷ, nhưng mà cô lại rất có lòng tin vào bản thân, dù sao là con gái của một thẩm phán lớn, những thứ như chất ức chế này cô chưa bao giờ thiếu, hơn nữa khả năng tự kiềm chế tốt khiến cô có thể gió yên sóng lặng ở lại đây ba năm, cũng chứng minh sự tự tin của cô không sai, ít nhất, cô cảm thấy như vậy.




Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận