Đạp Chết Ngươi, Đám Nam Chính Khốn Kiếp

Nhìn trước mắt là khu vui chơi giải trí, Lạc Mẫn Doanh tí ta tí tởm chạy vào. Thật sự là lâu lắm rồi cô mới được đến khu vui chơi á, trước kia không phải vì nhà không có điều kiện, mà là vì ...chẳng ai thèm chơi chung với cô những trò trong khu vui chơi.
Riết cảm thấy chán nản, Lạc Mẫn Doanh từ từ không đi đến những chỗ như đây luôn, mà giờ thì không sao cả? Há há có Thiên Tề ca ca rồi, chắc chắn bữa nay cô phải chơi cho hết những trò cảm giác mạnh này thôi, trời ơi nghĩ thôi đã vui quá xá!!!
" Ca ca mình chơi cái trò đó đi, muội chưa bao giờ được chơi như thế, nha nha ...* long lanh, chớp chớp*" Đưa tay chỉ về cái trò vòng xoay đi lên cao khoảng 100m, từ trên đó có thể nhìn thấy cả khu vui chơi, lẫn toàn cảnh ở thành phố này luôn. Lạc Mẫn Doanh lung lay tay của Thiên Tề bán manh, năn nỉ.
Nhìn muội muội làm nũng với hắn vì muốn chơi trò chơi, Lạc Thiên Tề cảm thấy vô hạnh phúc và mãn nguyện.
Mẹ của hắn và tiểu Doanh qua đời sớm, từ nhỏ cô luôn được cả nhà yêu thương xem là bảo bối, nhưng chỉ có hắn mới biết cô lẻ loi, bi thương như thế nào. So với hắn được ở với mẹ một thời gian dài, thì Lạc Mẫn Doanh lại khác, cô hoàn toàn thiếu đi tình yêu của mẹ.
Khi cô sinh ra xong, thì đã bị Đạm Đài gia ẳm về. Từ nhỏ đến lúc mẹ cô mất đi, cô chưa từng trông thấy bà ngoài đời bao giờ.
Đạm Đài gia tộc, là một trong những đại gia tộc cổ kính, lâu đời của Hoa Hạ. Trong tộc, con gái mang dòng máu trực hệ của Đạm Đài luôn luôn được tôn sùng, nuôi dạy từ nhỏ. Và không ngoại lệ Lạc Mẫn Doanh cũng vậy, chỉ khi mẹ cô mất vì bạo bệnh, cả Lạc gia không còn một mống người phụ nữ nào, cả gia gia lẫn ba ba mới dám đến Đạm Đài gia tộc thuyết phục người Đạm Đài gia suốt cả tháng, họ mới cho Mẫn Doanh về sống ở Lạc gia.
Kèm theo đó là điều kiện khi cô tròn 20 tuổi sẽ phải kết hôn với một vị nam nhân của Đạm Đài gia tộc. Chuyện này tất cả người Lạc gia đều dấu Lạc Mẫn Doanh. Nhưng vì từ nhỏ thiếu tình thương của mẹ cô sống rất khép nép, âm u, lãnh đạm.
Lạc Thiên Tề còn nhớ, khi muội muội mới bước về nhà, thời gian đầu Mẫn Doanh không dám lại gần ai hết, khuôn mặt lạnh nhạt nhìn ai cũng không nói không cười, suốt ngày nhốt mình vào trong phòng, ăn cơm hay mọi thứ cô đều làm ở trong phòng.
Đến một đêm, khi trời mưa tầm tã, sấm sét vang đầy trời, Lạc Thiên Tề không ngủ được nên hắn dậy, đi xuống lầu uống nước, nhìn ra ngoài cửa sổ, lúc đó tim hắn như chết lặng khi thấy muội muội của mình Lạc Mẫn Doanh đang đội mưa xuống tấn đứng ngoài trời, quần áo ướt chèm bẹp, tóc tai rũ rợi, thân thể nhỏ nhắn đứng thẳng, khuôn mặt lạnh nhạt không một giọt máu...
Tá hỏa, hắn chạy nhanh ra kêu muội muội thất thanh mà Lạc Mẫn Doanh không hề có phản ứng. Phải đến lúc ba ba và gia gia chạy ra ôm muội muội về phòng chăm sóc hắn mới biết, đây là một trong những bài tập rèn luyện của Đạm Đài gia tộc dành cho con cháu thuộc dòng trực hệ của họ, những bài học, rèn luyện khốn khổ, mạnh mẽ, khinh hoàng.
Nghĩ thử xem, một đứa bé gái khoảng 6 tuổi mà suốt ngày hết đứng tấn, tập quyền cước, tập đàn cổ, tập làm thơ, viết chữ,... Thì ai mà chịu cho được, ở tuổi này con em nhà người ta thì được ba mẹ cưng chìu, vui chơi thoải mái.
Còn muội muội nhà hắn thì lại phải học phải tập những thứ kia, một cách bài bản, có nề nếp. Làm một người ca ca như hắn quả thật quá bất tài, vô dụng mà. Bảo sao hắn lại không đau xót cô muội muội tội nghiệp đáng thương của mình mà.

Nhìn Lạc Thiên Tề suy tư, hồn bay khỏi xác Lạc Mẫn Doanh khẽ chau mày, không phải chứ chỉ là rủ chơi cùng thôi mà?? Ca ca huynh có cần phải đâm chiêu vậy hay không??
" Ca ca ... Thiên Tề ca ca ....!!!!" Vừa hét lớn lên vừa giật tay áo Lạc Thiên Tề một cách đầy thô lỗ, Lạc Mẫn Doanh tyật sự không biết phải làm sao bây giờ!!
" Ừmmm ... Tiểu Doanh sao vậy, muội nói muốn chơi trò kia à... Chúng ta đi thôi nào!!" Mỉm cười tươi, Lạc Thiên Tề phục hồi lại chính mình, dắt tay Lạc Mẫn Doanh xông pha đi chơi!!!
Ca ca! Huynh có cần chơi lớn vậy không?? Liều mạng à, chơi xong trò kia, ta muốn mệt chết mà ca ca lại không tha cho ta, lôi đầu Lạc Mẫn Doanh tí tởn chơi hết trò này bay sang trò khác, hoàn toàn là những trò chơi cảm giác mạnh, cảm giác mạnh nha. Mệt chết cô rồi @.@!!
--------------------------√√√√√√----------------------
La hét muốn khan cổ họng cả ngày, Lạc Mẫn Doanh vui vẻ nằm trên chiếc giường ấm áp, dưỡng spa.
Hì hì ... Thích thú không thể chịu nổi, bữa nay cô mới biết ca ca vĩ đại của mình, còn có một bí mật thầm kín đó là Lạc Thiên Tề sợ ...ma !!
Ôi trời ơi! Huynh có cần phải làm vậy không, ca ca ?? Tin nổi không, huynh ấy có thể cùng cô phi bay tất tần tật mọi trò chơi cảm giác mạnh kinh hồn, nhưng khi đến nhà ma, huynh ấy lại nhất quyết không vô, còn run lẩy bẩy nữa chớ. Đe dọa suốt buổi trời, Lạc Thiên Tề mới hầm hực theo Lạc Mẫn Doanh vào căn nhà ma.
Và chỉ sau vài phút, cô thật sự hối hận, đùa à cô vừa phải lôi kéo, che chở, dụ dỗ người kia bước đi, còn phải làm gối ôm miễn phí cho người ta ôm chầm chầm.
Ca ca thật sợ hãi! Huynh ấy mặt không còn một giọt máu, cô nhìn cũng thương tâm, nhưng mà đi rồi không thể đi lại nha, chỉ có thể đi tiếp thôi... Nói thương tâm vậy thôi, thì Lạc Mẫn Doanh cô vẫn rất buồn cười khi thấy ca ca như thế quá thú vị @.@
Mát mẻ thoải mái khi toàn thân chỉ quấn có mỗi tấm khăn trên người, giờ cô được người ta massaga thật là sướng muốn điên luôn à !! Vui chơi, quẩy phá đến bũn rủn tay chân, giờ được xoá tan mệt mỏi. Bảo sao không thích cho được!! Há há
~~Uy!! Sao ... Sao ...mà kì lạ vậy ta?? Bàn tay này càng xoa bóp càng lùi về phía mông cô vậy?? Không lẽ ... massaga toàn thân là vậy à, nhưng ... Nhưng ...mà ... tay nghề của người nhân viên này cũng tốt quá đi, làm cô thoải mái vô cùng, bất giác miệng Lạc Mẫn Doanh phát ra những thanh âm nũng nịu, rên rỉ ngọt ngào !
" Ưmm... Ư... Đúng rồi, chỗ đó ...ừm...mạnh chút nữa, á... Nhẹ nhẹ, ừm ... từ từ ừm thoải mái quá đi a ~~"

Người phía sau nghe Lạc Mẫn Doanh nói thì tâm tình ngứa ngấy, khó chịu, bàn tay run rẩy nhẹ vẫn xoa đều đều, dùng sức, lâu lâu lại bóp bóp vài cái theo tiết tấu, yêu cầu của Lạc Mẫn Doanh. Bị người ta sờ tới sờ lui cơ thể một cách thoải mái, Lạc Mẫn Doanh dần dần nhắm nghiền mắt lại, từ từ ngủ dần đi
Cảm giác được người ngọc đang được mình xoa bóp toàn thân, từ từ thả lỏng, dần dần chỉ còn nghe được tiếng hít thở nhẹ nhàng, lâu lâu vang lên tiếng mèo kêu nho nhỏ: " Ưmm...ư...ư...ưmm~~"
Bàn tay đang an phận xoa bóp kia bắt đầu giở trò, sờ tới sờ lui đến chán chê tấm lưng gợi cảm mềm mại như tơ lụa thượng hạng kia, chân hắn bước nhẹ đến trước mắt người ngọc kia. Đôi mắt phượng xinh đẹp câu hồn khẽ khép lại, nhìn chầm chầm vào khuôn mặt ngủ say đến ửng hồng đầy ngọt ngào, đáng yêu chết người kia Thượng Quan Mặc cảm thấy bây giờ hắn thật hạnh phúc và mãn nguyện vô cùng !! Quyết định đến đây thăm cô là vô cùng chính xác, thành công, hay nhất của hắn từ trước đến giờ.
Có trời mới biết, khi hắn nhìn thấy tên Lạc Thiên Tề kia up hình chụp chung với nàng, hắn như điên lên, muốn bay phách vào màn hình máy tính rồi lôi mạnh cái tên không biết sống chết kia ra oánh cho nhừ tử !! Đập tan tành chiếc bàn thủy tinh tinh xảo kia xong, đang cầm bình hoa trên tay hắn tính quăn nó ra ngoài cửa sổ thì ... Nhìn thấy được dòng tin nhắn của Trầm Vãn Tu kia post lên, cả thế giới u ám, cơn thịnh nộ hãi hùng kia của Thượng Quan Mặc cũng lui đi không thất bóng dáng.
Hắn có thể cảm thấy chỉ nhờ những dòng tin nhắn nhỏ nhoi của tên kia, hắn như kím lại được ánh sáng của cả thế giới, trái tim nhẹ nhàng đập bình thường lại, thở có thể nhẹ nhàng hơn.
Nhanh chóng đăng nhập vào trang weibo cá nhân @Doanh.Mẫn.Doanh mà tên Lạc Thiên Tề kia đính kèm theo, nhìn thấy hình đại diện hút hồn, đầy mị hoặc, động tâm phách của cô. Hắn chợt cảm thấy có cái gì lâng lâng đang tràn vô tim hắn, một sự ấm áp, hạnh phúc làm hắn khó có thể tiếp thu được. Trước đến giờ, hắn không dám mơ mộng xa vời có thể nhận được những cảm giác này vì hắn biết, sống trong cái gia tộc đồ sộ, khối tài sản khủng lồ như thế này, Thượng Quan Mặc hắn chỉ có thể nhận lấy là sự lạnh lẽo, tàn khốc một mình mà thôi.
Không suy nghĩ nhiều khi biết được cô đang du lịch tại đây, hắn nhanh chóng thu xếp tất cả mọi việc, đáp nhanh máy bay sang đây ... chỉ để gặp cô.
Thượng Quan Mặc khi vừa xuống máy bay, được người thông báo cô đang dùng spa tại chỗ này, không kịp ăn hay về khách sạn nghĩ ngơi, tahy y phục, hắn lao nhanh như tên lửa đến đây ... nhìn cô!!
Tận mắt nhìn thấy cô nằm tại đó, trên người không một mảnh vải che thân, phơi bày hết những đường cong tinh tế, lả lướt như được thượng đế điêu khắc hoàn mỹ mà ra, trái tim Thượng Quan Mặc như muốn ngừng thở, cả thấy giới xung quanh hắn giờ chỉ còn lại là mảnh trắng trẻo nõn nà của làn da đẹp không tì vết kia, kèm theo đó tấm lưng mềm mại, thắc lưng nho nhỏ, bé tí tẹo của cô. Làm hắn cảm giác chỉ cần hắn bóp nhẹ một chút thôi cũng đủ có thể làm vỡ vụng nó.
Cặp mông tròn trịa, đầy đặn kia làm hắn cương cứng, bao nhiêu lâu trong giấc mơ của Thượng Quan Mặc, hắn mơ tưởng hình dung thân thể Lạc Mẫn Doanh ra sao? Nhưng khi tận mắt nhìn thấy rõ ràng, hắn thật không kìm chế nổi, máu mũi cũng từ từ chảy ra!! =.=
Vội vàng chạy nhanh ra ngoài xử lí sinh lí cá nhân, Thượng Quan Mặc thật cảm thấy quá xấu hổ, hắn muốn độn thổ luôn cho rồi. Hắn ngời ngời phong lưu thành tánh, bao nhiêu thân thể xinh đẹp, bao nhiêu mĩ nữ, hắn cũng đã từng chạm thậm chí thử qua ở trên giường. Nhưng ... chỉ có cô, khi nhìn thấy cô thôi, thì dù cô không làm gì cả thì Thượng Quan Mặc hắn cũng động dục, côn thịt phía dưới lại sưng cứng, thô to càng khó chịu. Nó như muốn phá banh chiếc quần chật hẹp này, mà chèn ép vào lãnh địa mềm mại, toả hương mật ngọt thơm mát, giữa hai chân thon dài, thướt tha của cô cơ.
Sau khi xử lí xong, hắn bước nhẹ nhàng về phía giường cô, ra hiệu cho cô nàng đang phục vụ xoa bóp chiếm tiện nghi của cô vợ nhỏ hắn. Thu xếp hết mọi thứ, chắc chắn xung quanh chỉ còn cô và hắn thôi thì bàn tay bắt đầu chạm nhẹ nhành vào da thịt nõn nà, mát lạnh của cô.

Từng dòng điện từ truyền vào cơ thể hắn, khoái cảm cùng thoải mái bay thẳng vô cơ thể Thượng Quan Mặc, làm hắn yêu thích, hạnh phúc không chỗ nói. Bước nhẹ nhàng, đứng trước mặt cô, nhìn cô ngủ say, Thượng Quan Mặc kìm lòng không nổi, từ từ cúi đầu, đôi môi gợi cảm của hắn chạm dần dần vào đôi môi mọng nước, ngon lành của Lạc Mẫn Doanh.
"Ưm ~~ưm ~~ư ..." Rên nhẹ vài tiếng, Lạc Mẫn Doanh không hề hay biết gì, cô chỉ cảm giác có cái gì mềm mại, ẩm ướt đang liếm láp miệng cô, hơi khó thở một chút nhưng lại khoái cảm là lạ, cô khá thích. Chìm dần vào giấc ngủ tiếp, không quan tâm có ai kia đang ăn đậu hũ, chiếm tiện nghi thoải mái không tốn đồng nào của mình, Lạc Mẫn Doanh vô tư hưởng thụ cảm giác lạ lạ kia.
Thượng Quan Mặc cảm thấy yêu chết đi cảm giác thơm tho, ngọt ngào khi chạm vào mút, la liếm khoang miệng Lạc Mẫn Doanh, đôi tay to lớn đẩy nhẹ lên thân thể Lạc Mẫn Doanh, hắn nhanh nhẹn, nằm nghiên thế chỗ vào, bàn tay kia lại một lần nữa lần mò vỗ về đôi nhũ hoa no đủ, hồng hào kia, ưmmm... Cảm xúc vẫn đàn hồi, mềm mại như lúc trước hắn chạm vào, xoa xoa bóp bóp, khẽ ngắt nhẹ đỉnh hoa, đỉnh hoa đỏ sậm, bị thô bạo va chạm cương cứng ngạo nghễ lên làm người ta thèm khác. Muốn cắn ngậm, thưởng thức nó vậy, lần mò tiếp xuống phần mông vểnh lên kia, bóp nhẹ nhào nắn quả là đàn hồi thật tốt. Không biết côn thịt thô to, sưng tím cưng cứng của hắn chạm vào rãnh mông kia cọ cọ thì cảm xúc tuyệt vời như thế nào???
Buông đôi môi ngọt ngào kia ra, từng tơ từng sợi chỉ bạc nối liền miệng Thượng Quan Mặc với Lạc Mẫn Doanh làm hắn cảm thấy cả người nóng bức đầy khó chịu, đã vậy dưới thân côn thịt kia cứ liên tục sưng to sưng lớn phản ánh muốn thoát ra, xâm nhập vào mật huyện, đang chảy ươm ướp thuỷ dịch ngọt ngào kia.
Tay hắn lại một lần nữa không yên lặng lần mò vào lãnh địa toả mùi thơm xử nữ mật ngọt chết người kia !! Từ từ ... Từ ..từ đến gần
~~Bốp !! Bụp !! Bạch !!
Từng tiếng động lớn vang lên, Lạc Mẫn Doanh cả người loãng xích, giơ chân đạp mạnh vào người trúng Thượng Quan Mặc, và đương nhiên hắn oanh liệt bị đạp bay ra cửa phòng.
Không phải là Lạc Mẫn Doanh đã tỉnh dậy và thấy Thượng Quan Mặc ăn đậu hũ của cô mà là ... Haizzzz .... Cô cảm thấy ngứa ngứa phía chân nên đạp phách ra, ai ngời đạp chuẩn xác và Thượng Quan Mặc hi sinh bay ra -_-
Tiếng động lớn làm Lạc Thiên Tề chú ý, hắn vội vàng chạy đến trước cửa phòng massaga của Lạc Mẫn Doanh đập cửa kêu to:
" Tiểu Doanh, bên trong có chuyện gì vậy? Muội có sao không, mau mở cửw cho huynh!!"
Nghe tiếng kêu lớn thất thanh của Tề ca ca, Lạc Mẫn Doanh xoa xoa nhẹ mắt, tỉnh lại.
Quái lạ, cô ngủ say từ lúc nào vậy, nhìn xung quanh không thấy cô gái lúc này massaga cho cô, Lạc Mẫn Doanh bỗng sực tĩnh, không lẽ cô ngủ lâu đến lúc người ta xoa bóp cũng xong việc, lặng lẽ đi luôn.
Vội vàng quấn quanh người thật kỹ càng, Lạc Mẫn Doanh bước nhanh ra cửa. Cạch! Cửa mở ra, cô nhìn thấy khuôn mặt lo lắng cao độ của Lạc Thiên Tề ca ca, cười nhẹ, vỗ vai an ủi.
" Ca ca, muội chỉ ngủ quên, chắc nãy vô tình đạp trúng thứ gì rơi xuống, nén mới nghe tiếng động lớn như vậy á!" Chớp mắt, long lanh nhận lỗi, Lạc Mẫn Doanh nắm lấy tay Thiên Tề lay lay.
" Haizzzz... Huynh thật sự hết cách với muội rồi đó tiểu Doanh, chỗ nào muội cũng ngủ được, huynh phải bái muội làm sư phụ quá!!" Xoa mái tóc buông nhẹ, mềm mại của muội muội. Lạc Thiên Tề cảm thấy thích ý, thật tình tóc muội muội sờ thật sướng tay quá mà, không thể trách hắn được nha.

" Thôi, giờ cũng tối rồi, chúng ta về khách sạn nghỉ thôi, mai còn lên máy bay về sớm, chơi mí ngày cũng đủ lắm rồi. Còn không về gia gia với ba ba sẽ lo chết mất!!"
"" Haha... Ca ca nói đúng, muội cũng nhớ gia gia, ba ba lẫn Lạc gia lắm rồi!"
Hai huynh muội nắm tay nhau, thong thả bước đi khỏi khu spa, mà không hề hay biết phía phòng Lạc Mẫn Doanh vừa bước ra kia còn có một vị yêu nghiệt hoạ thủy nam nhân cũng đang bước ra. Thượng Quan Mặc khi nghe tiếng Lạc Thiên Tề hét lên kia, hắn đã nhanh chóng núp ngay xuống dưới giường của Lạc Mẫn Doanh, lúc đó có ai mà nhìn thấy hắn như vậy chắc cười hắn chết mất.
Đường đường là Tổng Tài của Thượng Quan thị như hắn mà cũng sẽ có ngày sợ người ta phát hiện, phải trốn xuống tận gầm giường!!
Haizzzz ... Biết làm sao được! Nếu hắn còn đứng sờ sờ kia mà Lạc Mẫn Doanh cô thấy được hắn, nhìn sạch sẽ người cô. Thì với tính cách cô gái kia, không liều mạng sống chết với hắn mới là lạ, nhưng thà cô đánh mắng hắn thôi thì cũng không sao. Hắn sẽ tình nguyện đứng yên cho cô đánh đập, thoải mái miễn cô thoải mái là được.
Biết sao đây! Cô vợ nhỏ của hắn tính quá bạo lực, thích đánh người mà. Thượng Quan Mặc hắn lại yêu cô quá cuồng si, thích chết mất tính bạo lực của cô, chỉ cần cô muốn, hắn sẽ làm tất cả vì cô!! ( Thê nô là đây!! Tội thật, đẹp trai yêu nghiệt thế mà bị bệnh cuồng ngược, dã man, bó tay!!)
Nhưng cô thà đánh mắng hắn thì không sao, chỉ là nếu cô đánh mắng bầm dập hắn xong mà còn không bỏ qua cho hắn. Hận hắn, chán ghét hắn thì không phải hắn mất trắng cả chì lẫn chài à!! Còn cái tên Lạc Thiên Tề kia, chắc chắn cũng sẽ biết chuyện hắn nhìn sạch trơn Lạc Mẫn Doanh, thì chắc chắn trăm phâm trăm, tên kia cũng hùa theo bay vô đánh hắn thôi, sau đó sẽ đâm chọc, khuyến khích Lạc Mẫn Doanh xa lánh hắn, kèm theo là đề phòng, ngăn cấm hắn lại gần cô vợ nhỏ kia. Hắn sao chịu được. Nên đành ngậm ngùi chui xuống gầm giường vậy, dù sao bữa nay hắn cũng ăn không ít đậu hũ của cô vợ nhỏ của hắn nha. Thượng Quan Mặc hắn lời to rồi ... ha hahhhh ....
Cười to như một thần bệnh thần kinh, Thượng Quan Mặc quần áo sốc sếch, tươi cười bước đi nghênh ngang về phía khách sạn, phòng ngủ mình. Há há, phòng ngủ của hắn đối diện phòng ngủ vợ nhỏ của hắn nha, cả ghế ngồi trên máy bay hắn cũng đặt chỗ ngồi phía sau lưng vợ hắn luôn, ai thấy Thượng Quan Mặc hắn giỏi lắm chưa.
Lạc Mẫn Doanh ơi, Thượng Quan Mặc anh nhất định đưa em về làm cô vợ nhỏ của anh, nhận mệnh đi, em trốn không thoát thiên la địa võng của anh bài bố đâu. Ngoan ngoãn làm bà xã yêu đấu của tổng tài Thượng Quan thị là anh đi. Há há ~~
~~ To be contine
~~•••••••••••••••••••••••••••••••••••••••••••••••••
Đôi lời: Sau khi xin ý kiến của mn. Được mọi người cho tự quyết định, vậy ta tự xử nha.
Cảm ơn mn đã tích cực theo dõi và bình luận, ta sẽ cố gắng viết và up truyện nhanh chóng, ngay khi viết xong.
Vì dạo này, lịch học và đi tour của ta khá nhìu ( Ta là sv Du Lịch) nên sẽ có nhiều lúc tạm ngưng up truyện nhiều, hi vọng mn thông cảm! Thân ái!!


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui