"Ừm, chậm một chút." Phà Khải Chanh nằm trên giường Kim Húc, hai tay đè lấy cái đầu giữa hai chân mình, cảm nhận Kim Húc liếm lám.
Từ khi hai người vào nhà thì liền nóng như lửa, quấn lấy nhau, ai cũng không muốn buông ai ra cả, hai thân thể trần truồng dính chặt chung với nhau, muốn lấy dục vọng bù đắp cho khoảng thời gian trước.
Kim Húc nhẫn nhịn dục vọng đang căng đau của mình, ngẩng đầu lên khỏi nơi ướt át kia, nhìn đôi mắt phiến nước quyến rũ của Phàn Khải Chanh, nghiêm túc hỏi: "Có thể vào không?"
"Không phải đã sớm nói là được sao? Là anh cứ một mực không chịu lên." Phàn Khải Chanh không nhịn được bắt đầu thở dốc, đôi chân dài trắng như tuyết dây dưa cùng với bờ hông cường tráng của Kim Húc.
"Anh không muốn giống với những người đàn ông khác. . ." Kim Húc giải thích nguyên do.
"Tới đi. . . Vào đi. . . Thật là nhột." Trong mắt Phàn Khải Chanh tràn đầy cám dỗ, rên rỉ thúc giục Kim Húc.
"Không có bao cao su." Kim Húc cầm côn thịt cọ vào huyệt nhỏ của cô.
"Không muốn, trực tiếp đi vào, bắn vào đi, em . . . muốn. . ." Phàn Khải Chanh giờ phút này không muốn nghĩ đến thứ đồ đó, cô chỉ muốn cùng anh thân mật chung một chỗ.
Kim Húc cũng không nhịn được nữa, anh cắm đầu côn thịt đã phình to vào miệng huyệt, từ từ đâm vào, mới vừa đi được một nửa, anh đã cảm thấy càng gấp gáp, nhưng đột nhiên lại gặp phải trở ngại.
Anh kinh ngạc ngẩng đầu nhìn Phàn Khải Chanh, chỉ thấy vẻ mặt cô là dáng vẻ đang cố nhịn đau.
"Cho em khoái cảm đi, như vậy không được." Phàn Khải Chanh nhăn mặt, thúc giục.
Kim Húc không thể làm gì khác hơn là dùng hết tất cả kinh nghiệm nhỏ bé của mình, ra sức trêu đùa cô, khiến cô tốt hơn.
Anh vừa xoa nắn âm đế vừa ngậm đầu vú của cô, đầu lưỡi trêu chọc mang theo cảm giác nhột nhạo, hạ thân dùng sức đâm thủng màng xử nử, thẳng tiến cắm vào.
"A. . ." Phàn Khải Chanh vì đau mở chảy nước mắt.
Kim Húc thấy vậy vội vàng dừng lại, nhẫn nại muốn rút dục vọng đã cắm vào kia, anh ôm Phàn Khải Chanh hôn lên giọt mồ hôi trên gương mặt cô.
Vừa hôn vừa nói, "Không phải em vẫn luôn muốn đại côn thịt sao? Thế mà vừa tiến vào đã khóc?"
"Đại côn thịt quá lớn, rất cứng rất to." Phàn Khải Chanh ngừng khóc, ấm ức vuốt tấm lưng gầy gò của Kim Húc, phía dưới đã nhanh chóng dịu lại.
"Bên trong em gái nhỏ thật là ướt át, trơn truột, đã thế còn chặt như vậy, muốn cắn chết anh hay sao?" Kim Húc vừa nói vừa không kìm chế được muốn động đậy.
Nghe Kim Húc dùng giọng nói hấp dẫn nói lên những lời cợt nhã, Phàn Khải Chanh không chịu được liền muốn.
"Có thể, anh động đậy đi."
Kim Húc bắt đầu từ từ rút ra, sau đó cắm vào, cắm thật chặt vào huyệt nhỏ, huyệt nhỏ cắn chặt lấy anh khiến đầu óc anh tê dạy, không nhịn được muốn đòi hỏi nhiều hơn.
"Ừ. . .A. . . Thật trướng." Phàn Khải Chanh nếm được một chút ngon ngọt thì vô cùng thoải mái, điều khiến cô thoải mái không phải là vì kích thích mà là do người làm thoải mái cô chính là Kim Húc.
Huyệt nhỏ cô không ngừng co rút, ngay tại lúc côn thịt rút ra mà cắn thật chặt nó.
"Bảo bối, đừng chặt như vậy. . .A. . ." Kim Húc thở hổn hển nói vài tai Phàn Khải Chanh, giọng nói trầm thấp rên rỉ, nghe xong thân thể Phàn Khải Chanh càng mềm nhũn, huyệt nhỏ chảy ra một dòng nhiệt nóng.
Động tác Kim Húc ngày càng nhanh, bầu ngực Phàn Khải Chanh nhấp nhô như làn sóng, từng nhịp từng nhịp.
"Ngay cả vú cũng cợt nhã như vậy. . ." Kim Húc vừa dùng lực nắn bóp, vừa dùng miệng ngậm nuốt.
"Không muốn nhanh như vậy, chậm một chút. . . A. . . Thật thoải mái, Kim Húc. . ." Phàn Khải Chanh ngửa đầu híp mắt, thoải mái rên rỉ, côn thịt vừa thô vừa cứng cắm vào huyệt nhỏ của mình, từng nhịp đều tạo ra cảm giác nhột nhạo sảng khoái.
Âm đạo của Phàn Khải Chanh đặc biệt nông, Kim Húc thô bạo cắm vào lớp thịt mềm mại, rút ra lại cắm vào, trên côn thịt của anh bao bọc chất lỏng trong suốt, đều này càng khiến động tác của Kim Húc ngày càng mạnh.
"Đừng hút chặt như vậy. . ." Kim Húc vuốt nhẹ cái eo mềm mại đầy đặn của cô, dùng côn thịt thăm dò bên trong huyệt nhỏ, cho đến khi đến một chỗ khiến cả người Phàn Khải Chanh run rẩy.
"Đến điểm G sao? Thoải mái thành như vậy?" Kim Húc cười giễu cợt ra sức làm tại nơi xù xì đó.
"Không muốn. . .Quá đã. . .Chết mất. . ." Phàn Khải Chanh dùng sức ôm lấy lưng Kim Húc, cả người run rẩy, huyệt nhỏ ngày càng gấp cho đến khi có một dòng điện xông thẳng lên đầu.
"A~" Phàn Khải Chanh ngâm dài một tiếng, hai chân vô lực tê liệt trên giường, huyệt nhỏ từng chút từng chút nuốt côn thịt vào trong.
Kim Húc cảm giác được huyệt nhỏ đã chặt đến mức tận cùng, thì một dòng dâm thủy nóng bỏng tưới lên quy đầu, bụng dưới anh căng lên, côn thịt như đang chạy nước rút, cuối cùng bành trướng bắn vào trong huyệt nhỏ của Phàn Khải Chanh.
Kim Húc ra xong thì no nê ôm lấy Phàn Khải Chanh, liếm lấy gương mặt ửng đỏ của cô sau khi kích tích, dùng giọng nói vô cùng hấp dẫn nói với cô: "Anh cũng vậy."
Anh cũng là lần đầu tiên.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...