Đạo

Ha ha, Tiêu Thần đệ đệ tỉnh rồi, lần này vì giúp tỷ tỷ luyện hóa ma cốt kia nhận không ít đau khổ rồi.

Ngu Cơ khẽ cười, bên trong lời lẽ trêu đùa còn mang theo sự quan tâm chân thành. Tiêu Thần cũng cảm nhận được sự quan tâm của nàng cười nói:

- Đạo hữu, tỷ tỷ đối đãi chân thành với ta như vậy hiển nhiên Tiêu Thần sẽ toàn lực hồi báo.

- Còn gọi ta là đạo hữu như kẻ xa lạ vậy, người ta gọi ngươi là Tiêu Thần đệ đệ thì sau này hãy gọi ta là tỷ tỷ, nếu không ta sẽ không buông tha cho ngươi.

Ngu Cơ đột nhiên thân mật khiến Tiêu Thần khó hiểu, chẳng thể thoái thác nên đành cười khổ chấp nhận.

- Được rồi, ta đáp ứng không biết tỷ tỷ đã vừa lòng hay chưa?

Tiêu Thần bất đắc dĩ nói.

- Hì, đệ đệ ngoan, nếu gọi là tỷ tỷ thì tất nhiên ta sẽ không hại ngươi, nhưng mà lúc này ta không có lễ vật gì trên người, sau này sẽ tặng đệ sau.

Ngu Cơ nói đến đây, giọng điệu có chút ngượng ngùng. Tiêu Thần khẽ cười:

- Tỷ tỷ đừng câu nệ, hai người chúng ta có thể gặp nhau là do duyên phận, việc gì phải coi trọng thứ đó. Người với người quan trọng là tình cảm, có đúng không?

- Đệ nói không sai, là tỷ tỷ cổ hủ rồi.

Ngu Cơ nghe vậy càng thêm hài lòng về Tiêu Thần:

- Nhưng cũng không phải tỷ tỷ chẳng cho đệ được gì, đệ hãy đến thu hồi bộ hài cốt ở chỗ phong ấn kia, ở thời kỳ thượng cổ cũng coi là một bảo vật quý giá với Quỷ đạo, chỉ là lão ẩu không biết cách thao tác nên vô duyên vô cớ làm phí đi bảo vật mà thôi. Giờ tỷ tỷ truyền cho ngươi phương pháp khống chế, sau này sử dụng đúng chỗ nó sẽ trợ lực rất lớn.

Ngu Cơ nói xong Tiêu Thần liền cảm thấy đột nhiên trong đầu xuất hiện hàng đống văn tự, xem lại thì quả nhiên là phong pháp luyện hóa nhận chủ cùng với thao tác của bộ xương kia.


Thì ra là bộ xương khí thế tà ác này là bảo vật quỷ đạo nổi danh thời kì thượng cổ, gọi là Tu La cốt, dùng bộ xương củ tu sĩ nhân loại còn sống cùng với các loại bảo vật Quỷ đạo luyện chế thành, là pháp bảo đả thương nguyên thần, hơn nữa uy lực sẽ tăng dần theo sự giết chóc, càng về sau uy lực sẽ càng lớn.

Tiêu Thần mừng rỡ, có vật này trong tay, bất ngờ xuất ra cũng có thể khiến đối phương chịu không ít đau khổ. Nửa thoáng trôi qua nhanh chóng, Tiêu Thần luyện hóa bảo vật xong liền phục đan đả tọa, cũng từng khai lò luyện đan chế ra một lượng lớn linh dượng dự trữ, Dù sao qua lần vừa rồi cuối cùng hắn giữ được mạng nhưng phần lớn đan dược trên người cũng tiêu hao hết.

Lúc này trên bồ đoàn Tiêu Thần chậm rãi mở mắt, một đạo lục mang lóe lên trong mắt, khẽ thở ra một hơi trọc khí cả người đã khôi phục lại trạng thái đỉnh phong, dù linh lực hay thần thức đều trở nên tinh thuần thêm vài phần.

- Thời gian nửa tháng đã đến, đại lễ sư tôn Ngưng Đan cũng không thể không tham gia. Với tu vi nguyên thần hiện giờ của ta chỉ kém Trúc Cơ hậu kì một chút, có lẽ sẽ không bị chưởng môn cùng sư tôn nhìn thấu tu vi.

Tiêu Thần nghĩ ngợi rồi lại cảm thấy an tâm, vả lại hắn luyện công pháp “Thai tức luyện thần” thu liễm khí tức nên cũng có vài phần tự tin.

Rời khỏi dược viên, linh dược trong sơn cốc lúc này đã thành một vùng xanh tốt, Tiêu Thần hài lòng gật đầu, mở cấm chế rồi đi về phía tông môn chủ phong đại điện.

Trình độ tu chân Bắc Hoa châu cực kì lạc hậu, Kim Đan kì là tồn tại đỉnh phong được xưng là lão tổ.

Vậy nên lần này Dược Đạo Tử Ngưng Đan thành công khiến thực lực Lạc Vân Cốc tăng mạnh, đại lễ Ngưng Đan mời đồng đạo đến xem cũng chẳng hề có ý giấu thực lực. Dù sao một phái có hai Kim Đan cũng là tồn tại đứng đầu Bắc Hoa châu, vì lợi ích tông môn phạm vi thế lực lại một lần nữa được phân chia.

Các tông môn được mời cũng chẳng dám khinh thường, mang theo môn hạ tinh anh để dự nhất thời khiến giới tu đạo Bắc Hoa châu rung chuyển.

Ba trăm dặm về phía Nam Lạc Vân Cốc, một con quái xà dài mười trượng thân thể màu xanh, lưng mọc hai cánh đang bay giữa không trung.

- Sư huynh, lần này Dược Đạo Tử thành công Ngưng Đan, thực lực Lạc Vân Cốc tăng vọt, chỉ sợ khoáng mạch linh thạch ở Phong Lâm sơn cũng sẽ bị họ đoạt mất?

Hai lão giả cầm đầu, người râu tóc đỏ rực không cam lòng nói.

- Sư đệ việc gì phải vậy, Tu Chân giới vốn dĩ cường giả vi tôn, Lạc Vân Cốc có thực lực hiển nhiên phải đạt được nhiều tài nguyên. Chung ta tu đạo gần hai trăm năm chẳng lẽ ngươi còn không nhìn ra, vậy mà ngươi làm sao có thể Ngưng Đan thành công.


Lão giả mặc hoa phục gương mặt hồng hào, là chưởng môn đại phái khác tại Bắc Hoa châu Địa Linh Môn Huyền Thanh đạo nhân.

- Sư huynh dạy phải lắm, sư đệ sẽ suy nghĩ cẩn thận.

Hồng phát lão giả liền kính cẩn hành lễ.

Huyền Chân thầm than, sư đệ hắn linh căn không tệ, tu vi từ lâu đã đạt tới cảnh giới giả đan, tu luyện tâm cảnh không đủ lên mãi chẳng thể ngưng đan, nếu không làm sao bị Lạc Vân Cốc chèn ép chứ, còn phải nhường lại khoáng mạch linh thạch trong tay.

Phía Tây Nam sáu trăm dặm, một con Ngô Công cực lớn che kín bầu trời dài hơn hai chục trượng, miệng tản ra mùi tanh hôi cuồn cuồn, linh áp trên người đủ khiến Trúc Cơ hậu kì hôn mê, là một con yêu thú nhị giai đỉnh cấp.

Trên lưng yêu thú này có hơn mười người đả tọa, cầm đầu là một gã hắc y lão giả sắc mặt âm lệ.

- Lần này Lạc Vân Cốc có thêm một gã Kim Đan thực lực tăng vọt, Hắc Sát Môn chúng ta không thể mất mặt. Thiên Túc Ngô Công kịch độc vô bì, thể tích lại cực lớn gặp Kim Đan tu sĩ cũng có thể đọ sức, cũng đủ để đề phòng Lạc Vân Cốc đưa ra điều kiện quá phận.

Ngoài ngàn dặm ở phía Bắc, ba con Thiềm Thừ một to hai bé bay vút lên tận mây xanh, kêu một tiếng cũng vang vọng như tiếng sấm.

Phía trên ba con Thiềm Thừ là vài chục người, cầm đầu là bao lão giả cùng mặc hắc sam, giống nhau như đúc tựa như anh em ruốt thịt vậy.

- Môn chủ hộ pháp cho đại trưởng lão.

- Lần này chỉ có ba huynh đệ chúng ta mang người đi trước.

- Không biết Lạc Vân Cốc có làm khó dễ hay không?


Mỗi người một câu nhưng nối tiếp nhau lại tạo thành đoạn hội thoạn hoàn hảo.

- Nếu đại trưởng lão thành công thì tiến hành theo kế hoạch đã định.

- Nếu đã muốn bất ngờ thì nhượng bộ, tranh giành các phái không cần nhắc tới.

- Vậy cũng được.

Ba người liếc nhau đồng thời thi triển pháp quyết, ba con Thiềm Thừ cự đại liền hống lên rồi độn tốc nhanh như ánh chớp, nháy mát đã biến mất ở phía chân trời.

Lạc Vân Cốc, đài nghênh tiên.

Một tảng đá chừng trăm thước vuông, toàn thân lóe lên cấm chế sáng lóa huyền phù giữa không trung, người nhìn thấy liền cảm giác được áp lực khiến ai cũng trở nên nghiêm túc.

Trêm táng đá có rất nhiều đệ tử tài ba của Lạc Vân Cốc phụ trách tiếp đãi các tông môn, thậm chí còn có mốt vài hộ pháp trưởng lão Trúc Cơ kì.

- Chưởng môn Tiểu Sơn phái tới!

- Chưởng môn Minh Nguyệt Phái đến!

- Tông chủ Hậu Thổ tông đến!

Thỉnh thoảng lại có những đạo linh quang bay tới, trải qua xác nhận ở đệ tử Lạc Vân Cốc rồi được hồi báo liền dựa theo thân phận mà có người tiếp đãi.

Nhưng lúc này xa xa phía chân trời có một con phi xà trên lưng mọc hai cánh chừng mười trượng bay tới, tuy còn ở xa nhưng up áp ẩn hiện cũng khiến mọi người biến sắc.

Trên nghênh tiên thai, vài Trúc Cơ trưởng lão Lạc Vân thấy vậy cũng thêm phần thận trọng, vội vàng độn quang bay tới tự thân nghênh đón.

- Không biết vị đạo hữu nào tới, tại hạ Lạc Vân Cốc Xích Vĩ cùng ba vị sư đệ cung nghênh đại giá.

Phi xà tốc độc cực nhanh, thoáng cái đã tới trước mặt bốn người, nhanh chóng giảm tốc miệng há to phát ra tiếng rít kinh thiên. Lập tức một cố sát khí hung bạo phả lên mặt khiến đám Xích Vĩ biến sắc.


- Ha ha, nghiệt súc này tính tình cáu kỉnh, bị ta bắt làm việc một tẹo liền mất kiên nhẫn, có gì thất lễ xin bốn vị đạo hữu đừng phiền lòng.

Lúc này từ trên phi xà truyền tới âm thanh ôn hòa, độn quang lóe lên, chưởng môn Địa Linh Môn Huyền Thanh xuất hiện trước mặt bốn người.

Mấy đạo thân ảnh bay theo sau, tuy tuổi không lớn nhưng khí tức không kém, hiển nhiên là kẻ tài ba trong phái.

- Tham kiến Huyền Thanh tiền bối, lúc này Tông Chủ đang trợ giúp Dược sư thúc củng cố tu vi, xin Huyền Thanh tiền bối thứ lỗi, các vị, mời sang bên này.

Xích Vĩ kính cẩn nói, tuy rằng lúc này Lạc Vân Cốc có hai vị Kim Đan kì nhưng dù sao Huyền Thanh cũng đạt cảnh giới Kim Đan, mà hắn cũng không chút chút càn rỡ nào.

- Cũng được, nhưng mà phi xà ta mang theo tính tình thất thường, các ngươi trông nom cẩn thận một chút, không nên để nó làm thương tổn.

Huyền Thành gật đầu cười nhưng thực sự thì không hề quan tâm. Nhưng đối với việc củng cố tu vi như Xích Vĩ đã nói hắn cũng không tin, dù sao Dược Đạo Tử đột phá Kim Đan cảnh giới đã gần mười bữa nửa tháng, tu vi sớm đã được củng cố rồi.

Vào thời khắc này, phía Tây Nam mây mù cuồn cuồn, sát khí hung mãnh phả tới. Đến lúc này hầu như các tiểu tông phái đều đã đến đủ, lúc này xuất tràng hiển nhiên đều là các thế lực tông môn cỡ lớn ở Bắc Hoa châu.

Lần này một đạo độn quang từ nghênh tiên thai phóng về hướng đó.

- Trưởng lão Lạc Vân Cốc Mạc Ly, xin hỏi đạo hữu từ nơi nào tới?

Tu vi Mạc Ly sớm đã là Trúc Cơ hậu kì, lúc này chưa tới trăm tuổi rất có khả năng trùng kích Kim Đan cảnh giới, ngoài chưởng môn cùng Dược đạo nhân thì dưới một người trên vạn người. Nhưng từ hai con Ngô Công khổng lồ dài hơn hai mươi thước kia mang cho hắn cảm giác uy hiếp mãnh liệt, hiển nhiên thực lực yêu thú không kém gì hắn.

- Hắc Sát môn tới bái phỏng!

Từ trên Thiên Túc Ngô Công, hắc y lão giả thản nhiên nói.

- Thì ra mà Minh Sát tiền bối, chưởng môn cùng Dược sư thúc đang bế quan, mong người đừng chê trách.

Mạc Ly cả kinh, Minh Sát đạo nhân này sớm đã là Kim Đan trung kì, thần công quỷ dị, tính tình hỉ nộ bất thường nên hắn không dám có chút bất kính.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui