Đạo

Đối với ba người trước mặt thì lời nói này quả vô cùng kiêu ngạo.

Hàn quang lóe lên trong mắt Đoạn Minh Hoa và Lê Nguyệt, trong đó ẩn giấu vài phần sát khí.

Lưu Ngọc Như nhìn về phía Tiêu Thần, vô cùng kinh ngạc, không nghĩ đến một người không có linh căn như hắn mà cũng dám cùng Đoạn Hoa nói chuyện, phải biết rằng Đoạn Hoa Minh là một cao thủ trong lớp trẻ của Lạc Vân Cốc, hắn không chỉ có tu vi cao mà còn có cảnh giới Luyện Đan sư nhị phẩm đỉnh có thể luyện chế ra Trúc Cơ đan, không có mấy người dám cùng hắn nói chuyện như thể.

- Được! Được lắm!

Đoạn Hoa Minh tức giận cười lớn, quang mang trong mắt lóe lên, hắn phát ra vài phần linh lực uy áp cường hoành hướng về phía Tiêu Thần.

Tiêu Thần mặt không chút biến đổi nhìn Đoạn Hoa Minh, thản nhiên nói:

- Đồng môn tương tàn, bất luận đúng sai, trục xuất sư môn vĩnh viễn không thể trở về. Đây chính là môn quy do tổ sư định ra, chẵng lẻ Đoàn sư huynh định vi phạm sao ??

Đoạn Hoa Minh nghe vậy liền khựng lại, sắc mặt trở nên âm trầm, linh lực cũng chậm rãi thu về. Sau khi đảo mắt xung quang thì hắn phát hiện hành động vừa rồi đã hấp dẫn không ít đệ tử Lạc Vân Cốc chú ý đến, hắn cảm thấy hơi rùng mình. Không nói đến chuyện này lọt vào tai của tông môn trưởng bối thì hắn sẽ bị khiển trách, hắn lo việc này mà Nguyện Vũ biết được thì hình tượng mà hắn cố gắng duy trì sẽ sụp đổ hoàn toàn, cơ hội sẽ mất đi.


- Hừ , đừng tưởng ta không có cách thu thập ngươi, Tiêu Thần ngươi dám bất kính với ta thì đến lúc tông môn Đại Bỉ ta sẽ cho ngươi phải trả giá đắt.

Đoạn Minh Hoa lạnh lùng cười, sát khí chợt lóe lên trong mắt, sau khi nói xong hắn lập tức xoay người độn quang rời đi.

- Liều lĩnh

Lê Nguyệt lạnh lùng liếc mắt nhìn Tiêu Thần một cái sau đó xoay người độn quang đi mất. Ánh mắt Lưu Nguyệt nhìn Tiêu Thần vô cùng kì quái, cười nói:

- Ta thừa nhận lá gan của ngươi rất lớn, nhưng ta không thể nói cho ngươi biết rằng, sợ không bao lâu sau cả Lạc Vân cốc này sẽ biết rằng ngươi bất kính với Đại sư huynh, ta chờ xem đến ngày tông môn sát hạch thì ngươi còn dám ngang ngạnh như vậy không.

Nàng nói xong thì cười duyên một tiếng rồi rời đi.

- Tông môn sát hạch.

Tiêu Thần nhíu mày, Lạc Vân Cốc vì muốn kiểm tra tiến độ tu hành của đệ tử nên mỗi năm đều tổ chức một lần sát hạch. Bất kể ngoại môn hay nội môn đệ tử đều phải tham gia, tu vi nếu có tiến bộ thì sẽ được ban thưởng còn không thì phải chịu trừng phạt. Sau khi sát hạch thì tông môn sẽ dựng lôi đài để các đệ tử có thể giải quyết mâu thuẫn với nhau. Tuy rằng quy định là không được giết đối thủ nhưng nếu đánh cho đối thủ bị nằm trên giường mười ngày nửa tháng hay mặt mũi bầm dập thì nằm trong phạm vi cho phép

Sợ rằng tên Đoạn Minh Hoa kia tính toán sẽ làm nhục Tiêu Thần trên lôi đài.

- Đoạn Minh Hoa, kẻ này lòng dạ hẹp hòi, ánh mắt thiển cận, vừa rồi lại động sát ý với ta. Ngươi không đến trêu chọc ta thì tốt nhất, không thì cho dù bại lộ tu vi ta cũng sẽ giết ngươi.

Ánh mắt Tiêu Thần trở nên lạnh lùng khẽ lẩm bẩm, sau đó độn quang đi về phía dược cốc.

Tiêu Thần nếu có thể Trúc Cơ thành công , lại có Nghịch Thiên Kim ấn ở tay, không cần phải thăm dò động phủ của thượng cổ tu sĩ làm gì, nhưng giờ phút này hắn lại gặp rắc rối trong việc Trúc Cơ nên đành đặt hi vọng vào đấy, dù sao thì thượng cổ tu sĩ phần lớn đền có thần thông quảng đại, có lẽ sẽ giải quyết vấn đề Trúc Cơ nan giải này.

Ngày ước định cùng Sở Cuồng không còn xa, trong thời gian ngắn đột phá tu vi là chuyện không có thể, thời gian này Tiêu Thần đành bắt đầu luyện chế đan dược thật nhiều , dù sao thì đan dược chính là bảo bối cứu mạng trong thời khắc mấu chốt.


Tụ Linh đan và Tôi Linh đan đối với Tiêu Thần lúc này đều không có tác dụng quá lớn, mà Trúc Cơ đan tuy có thể hồi phục lượng lớn linh lực nhưng dược lực hấp thu chậm, khi sử dụng lại xảy ra hiện tượng linh lực sôi trào không thể khống chế, hiển nhiên lại càng không thích hợp khi đang luận võ. Sau nhiều lần xem xét thì Tiêu Thần quyết định luyện chế Bồi Nguyên đan, đan dược này dùng để khôi phục linh lực cho Trúc Cơ tu sĩ sử dụng. Loại đan dược này có hiệu quả với Tiêu Thần, hơn nữa thần thức đã được tăng cười nên việc luyện chế đan dược Trúc Cơ kỳ đã trở nên dễ dàng hơn.

Sau khi bắt đầu khai lò luyện đan thì Tiêu Thần đem hết thảy mọi chuyện ném ra sau đầu bắt đầu điên cuồng luyện chế.

Bồi Nguyên Đan luyện chế ra mấy trăm khỏa thì không sợ thiếu thốn nữa. Phục Linh đan, dùng cho việc khôi phục thần thức, đối với Tiêu Thần cũng vô cùng quan trọng nên hắn cũng luyện chế ra mấy chục khỏa.

Cửu Chuyển Huyết Ngọc Cao, dùng trị liệu thương thế trên thân thể, trừ khi bị chặt đứt thì không thể hoàn toàn chữa trị còn những vết thương đều có thể. Trước Kim Đan Kỳ thì thân thể tu sĩ đều vô cùng yếu ớt, nếu bị vết thương trí mạng thì khó có thể phục hồi như cũ, loại đan dược cứu mạng này đươc nhiên vô cùng cần thiết.

Một số loại đan dược khác như Giải Độc đan, Bế Khí Hoàn, Tích Cốc đan, Biến Hình đan các loại đan dược hỗn tạp cũng đươc Tiêu Thần điều chế không ít, tất cả đều được ném vào túi trữ vật để chuẩn bị khi cần.

Trong thời gian này Tiêu Thần xuất cốc một lần thì hắn phát hiện ra chuyện mình bất kính với đại sư huynh sau đó hắn vô cùng giận dữ quyết định tại kỳ tông môn sát hạch sẽ cho mình đẹp mặt đã được truyền khắp tông môn. Tiêu Thần đối với việc này thì cười lạnh, lập tức quay về cốc tiếp tục luyện chế đan dược, dù sao thì nếu có người nào đó chán sống thì hắn không ngại làm người tốt giúp một phen.

Đợi cho toàn bộ đan dược được luyện chế xong thì cũng trôi qua nửa tháng. Nếu là một người khác thì từng đấy đan dược chỉ sợ cả năm trời mới xong.

Phục dụng một viên đan dược sau đó đả tọa, mở mắt thì dù là linh lực hay thần thức của hắn đều khôi phục tới trạng thái tốt nhất.

- Bấy nhiêu đan dược chắc là đủ rồi, tiếp theo nên chuẩn bị một ít đồ vật bảo mệnh.


Tiêu Thần suy tư, sau đó đem toàn bộ đan dược cất kỹ rồi cẩn thận tránh khỏi đệ tử tuần tra rời khỏi Lạc Vân cốc.

Tu Chân giả tu luyện linh lực để đột phá cảnh giới thì vật phẩm mỗi người cần có đều không giống nhau, vậy nên phường thị dành cho Tu Chân giả trao đổi mua bán vật phẩm sinh ra. Dĩ nhiên là tu chân giả phường thị cho dù là cấp thấp nhất cũng đều bày ra mê trận che mắt để ngăn cản phàm nhân, chỉ có Tu Chân giả mới có thể đi vào.

Tiểu sơn nhai phường thị là phường thị gần Lạc Vân Cốc nhất, cũng là phường thi cấp thấp nhất. Tham gia vào đây phần lớn là một ít tu chân gia tộc hoặc đệ tử cấp thấp của các môn phái, tu vi đa số ở mức Luyện Khí Kỳ ngẫu nhiên cũng xuất hiện một hai vị Trúc Cơ kỳ cao thủ.

Một ngày nọ đột nhiên có một đạo độn quang dừng ở một sơn cốc trơ trụi trong đó lộ ra hình dáng một thiếu niên thanh tú.

- Đây là tiểu sơn nhai phường thị sao ?

Người này là Tiêu Thần. Sau một lúc do dự hắn chậm rãi hạ thấp khí tức đến Luyện Khí kỳ tầng bảy thì dừng lại sau đó đánh ra một đạo linh quyết rồi đi vào trong sơn cốc.

Khi bước vào trong Tiêu Thần cảm giác như đi vào trong nước, xung quang sinh ra từng đợt sóng nước khi tiếp tục đi về phía trước thì hắn nghe được các loại âm thanh ồn ào náo động truyền đến.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui