Đao Vương

Võ Lâm minh chủ— Chu Thạch Toàn đột nhiên chết bất đắc kỳ tử, làm cho võ lâm luôn rầm rầm xoay chuyển, khó mà bình lặng lại nhấc lên làn sóng. Sự kiện này làm chấn động cả Võ lâm, theo lý mà nói nên có một câu trả lời thích hợp, để lòng người an ổn.
Nhưng mà không biết vì sao, thủy chung không có dấu vết để lại làm cho người ta tìm hiểu, vì thế nhân mã chính, tà đạo phỏng đoán cùng phân tranh.
Đến tột cùng, Võ Lâm minh chủ là vì nguyên nhân gì mà chết? Là sinh bệnh? Là ngoài ý muốn? Hay bị ám sát? Mọi người đều tự hỏi, nhưng là không ai biết……
Tuy rằng, sự kiện này đã dẫn đến rất nhiều hỗn loạn, nhưng nghi vấn vẫn là nghi vấn, quan trọng nhất là mau chóng tìm ra Võ Lâm minh chủ mới. Nếu không, không có ai đừng ra chủ trì chính nghĩa cùng công đạo, Võ Lâm sẽ rung chuyển bất an.
Đồng thời, mọi người vẫn để ý , việc Võ Lâm minh chủ chết có phải là một âm mưu nào đó? Những ngày tháng bình thản của giang hồ có cấm dứt?
Mà những người có ý định bước lên ngôi vi Minh Chủ, có thể làm nhấc lên một hồi Tinh Phong Huyết Vũ?
Những kẻ ngầm mưu đồ gây rối đã sớm bị các phái đối động thủ, vì làm cho các đại môn phái để được khâm phục.
Chưởng môn các phái vì duy hộ an toàn Võ Lâm, liên tiếp mở ra các cuộc thương thảo, mau chóng tuyển ra Võ Lâm minh chủ, nhưng liên tiếp bị cản trở, mọi người ủ rũ nhức đầu.

Trong lúc vô kế khả thi, lại xuất hiện năm nam nhân đến từ khu vực bất đồng, bọn họ xuất hiện tạo ra giúp đỡ tích cực cho thế cục này.
Năm nam nhân thần bí khó lường, lại có võ nghệ cao cường, sư thừa đồng môn, vì thế hiến ra năng lực, nhân sĩ giang hồ vì gọi họ bằng những tên gọi đặc biệt, phân thành—
Vũ Vương— Tả Dực, hai mươi tám tuổi, Đại sư huynh, tóc đen mắt đen, má phải có vết sẹo, lại càng tăng thêm sức quyến rũ nam tính, hơi thở lãnh mạc vô tình, nội công thượng thừa, chiêu thức tinh diệu.
Hắn ít lời lại âm thầm, hỉ giận bất thường, dáng vẻ tôn quý, khí thế làm người ta kiêng kị.
Đồn rằng hắn là Thiếu Trang chủ Tả Sứ Sơn Trang tiếng tăm lừng lẫy, nhưng không ai chứng thực được.
Tả Dực xuất hiện tại Chiết Giang, thường xuyên ra tay giúp đỡ Diêm Bang, cùng những người dân sinh tồn trên biển.
Thiên Vương— Bạch Tinh Vũ, Nhị sư đệ, hai mươi lăm tuổi, ngân phát, mắt đen, diện mạo tuấn mỹ, môi hồng răng trắng. (Phát: Tóc )
Tinh thông Kỳ môn độn giáp, có thể xem rõ tinh đoạn cát hung, sửa dở thành hay, mặc dù không tinh thông võ học, nhưng này điểm huyệt cùng thuật ẩn thân (Thuật tàng hình, che giấu ) khó ngời địch nổi.
Mặc kệ nam nữ đều đối hắn si mê, nghĩ lầm hắn cá tính tốt liền dễ dàng theo đuổi, kỳ thật, hắn đã sớm nhìn ra ai có ý đồ mà chạy mất.
Truyền thuyết hắn là một cái cô nhi, luôn độc lai độc vãng. (Một thân một mình )
Hắn thường lui tới Thục Sơn, cũng thường thay người ta bói toán, giải thích nghi hoặc.
Đao Vương— Lý Hàn Băng, hai mươi ba tuổi, Tam sư đệ, hồng phát, mắt đen, tính cách tục tằng, hỏa bạo, vô tính nhẫn nại.
Trên vai luôn khiêng đại đao, dũng cảm không kiềm chế được, hơn nữa khi vung đao lên, khí thế lại kinh người, làm người ta phải nể phục.

Đại đao trên tay, giống như hòa hợp nhất thể, coi như trời sinh. Động tác vung đao chỉ có thể dùng ba chữ đến hình dung— Mau, ngoan, chuẩn.
Thân thế bí ẩn, chỉ biết là có sư phụ cùng cái khác bốn sư huynh đệ.
Giang Tô là của Lý Hàn Băng.
Kì Vương— Trầm Thiểu Phong, Tứ sư đệ, hai mươi tuổi, tóc đen mắt đen, bộ dạng tuấn tú anh tuấn, nhưng cá tính nội liễm, trầm ổn, thâm trầm, không giống như là hai mươi tuổi trẻ tuổi, mà có trí tuệt của những người ba mươi tuổi.
Kì tài cao thâm, đến nay chưa người có thể đả bại hắn, cho dù là được Hoàng Thượng phong làm Kì Thánh- Lý Thánh Kinh cùng hắn giao thủ, cũng vẫn đại bại.
Nghe đồn hắn có thể lấy quân cờ đả thương người, mỗi khỏa kì đều có thể trở thành lợi khí. (Kì: Cờ. Lợi khí: Vũ khí sắc bén )
Tuổi còn trẻ nhưng đã là Cốc chủ Nguyệt Ẩn Sơn Cốc, nắm giữ mạch máu kinh tế toàn Kinh thành. Cho nên được mọi ngời tôn sùng, đến cả Quan phụ mẫu đều kính nể ba phần.
Nữ nhân trong cốc mỗi người đều xinh đẹp động lòng người, về phần có bao nhiêu mĩ lệ, ai cũng xôn xao.
Đại bộ phận thời gian hắn đều ẩn thân trong Nguyệt Ẩn Sơn Cốc.

Tiêu Vương– Giang Nhược Viễn, Tiểu sư đệ, ba mươi tuổi, tóc đen ngân mâu, luôn đeo một chiếc mặt nạ màu bạc, cho nên không ai biết biết diện mạo ra sao. (Mâu: Mắt)
Cá tính biến hoá kỳ lạ khó lường, luôn luôn hơi thở u buồn, làm người ta không thể không thừa nhận một cỗ tình cảm đau thương.
Một chiếc sao dài không rời khỏi người, thổi ra tiếng nhạc làm nghe tỳ nó mà xao động, vì nhạc mà bi, mà hỉ, mà nộ, có thể dễ dàng thao túng cảm xúc. (Bi: Buồn, hỉ: vui, nộ: giận )
Hắn đứng đầu Cửu Dương, sở hữu hơn trăm người, toàn dựa vào hắn mà sống. Đồn rắng không nữ nhân nào có thể lại gần hắn, bởi vì hắn chán ghét nữ nhân.
Hắn thường ở Nguyệt Mi đảo, giúp cư dân đánh lui những kẻ mơ ước làm chủ nơi này, làm cho họ có cuộc sống bình thả, an tường.
Ngũ Vương sư thừa đồng môn, nghe nói là tri tâm chí hữu, nhưng sự thật như thế nào, không thể nào biết được. (Sư thừa đồng môn: Cùng một thầy, chí hữu: bạn bè tốt.)
Chuyện về nhân duyên của Ngũ Vương làm mọi ngời tò mò, đều bị nhân sĩ giang hồ ước đoán……


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui