Bước qua cánh cổng, bên trong là một ngôi nhà nhỏ hai tầng, Vương Phúc Hải là con trai thứ hai của vợ chồng họ Vương, sau khi con trai mất thì con dâu vì hai đứa cháu cũng không có tái giá, cũng ở lại Vương gia.
Nhưng người sống thì phải ăn uống chi tiêu, hai đứa nhỏ cũng cần đến trường đi học, cho nên hai ông bà họ Vương cũng dọn đến sống cùng con dâu thứ hai, để con dâu có thể vào thành phố làm việc kiếm tiền nuôi gia đình.
Phỏng chừng người của đội trưởng Dương cũng đã liên hệ với cô con dâu, lúc Hạ Tuy đi vào nhìn thấy có một phụ nữ tuổi hơn bốn mươi ăn mặc gọn gàng miễn cưỡng cho bọn họ chút mặt mũi, pha trà rót nước cho đám người đội trưởng Dương.
Những việc giao tiếp này kia đều do đội trưởng Dương lo liệu, Hạ Tuy chỉ im lặng đứng trong sân, lấy la bàn ra dò xét xung quanh.
Nếu Thi quỷ tạm thời xác định là Vương Phúc hải, như vậy nói không chừng Vương Phúc Hải đã từng trở về, nhưng đây cũng chỉ là suy đoán thôi.
Thi quỷ rõ ràng có ký ức với ngăn đông số 404 từng đông chết mình, vả lại nhớ rất rõ, như vậy người luyện chế đã không xóa bỏ kí ức hoặc tình cảm lúc còn là người của Thi quỷ.
Nhưng có thể giữ lại được bao nhiêu, điểm này không thể xác định, Hạ Tuy bây giờ chỉ có thể thử một chút.
Người nhà họ Vương thoạt nhìn có vẻ không muốn biết nội tình, đội trưởng Dương cũng không giấu diếm, chỉ nói gần đây trong thành phố có một vụ án, vụ án này phát hiện hài cốt của Vương Phúc Hải, nhưng Vương Phúc Hải chết đã nhiều năm, chuyện này nói đến đây bắt đầu kỳ quái.
Vì rửa sạch hiềm nghi cho nhà họ Vương, đội trưởng Dương bắt buộc yêu cầu đào mộ khai quan xem xét.
Người nhà họ Vương cũng rất sợ hãi, may mắn hôm nay là thứ tư, hai đứa con của Vương Phúc Hải đều học trung học ở thành phố, cuối tuần mới về nhà, ba người lớn trong nhà họ Vương cũng không lo sẽ làm hai đứa nhỏ bị dọa sợ.
Nếu không tẩy sạch hiềm nghi đối với hai ông bà họ Vương cũng không có gì nghiêm trọng, nhưng hài cốt của con trai có khả năng bị người ta lén lút đào đi mất, điều này làm hai ông bà rất khó chấp nhận, bà lão lúc nãy còn trừng ánh mắt như dao phay nhìn bọn Hạ Tuy lúc này cũng muốn ngất xỉu, được con dâu Tiếu Quế Phương ấn nhân trung mới tỉnh lại.
Tiếu Quế Phương nghĩ gần đây trong thôn cũng sắp giải tỏa, tính cả khu nghĩa trang nữa, mấy hôm trước nhà bọn họ còn thương lượng chuyện dời mộ cho chồng.
Bây giờ bọn người đội trưởng Dương muốn đào mộ khai quan, như vậy cũng không có vấn đề gì lớn.
"Nhưng hôm nay sợ là không được, dời mộ phần cũng cần đạo sĩ đến xem, muốn mời đạo sĩ còn phải bắt số hẹn trước."
Bây giờ người tu đạo ngày càng ít, thầy coi phong thủy lập đàn cúng tế cũng mai một dần, vì thế đạo sĩ cũng rất là nổi tiếng.
Đội trưởng Dương cười cười, đưa tay chỉ vào Hạ Tuy đang đi vòng quanh sân, "Không cần mời người nữa, chúng tôi đã dẫn theo một người đến rồi, yên tâm, vị đạo trưởng này vô cùng lợi hại, có thể sau này sẽ là nhân viên ngoài biên chế của chúng tôi nữa."
Cảnh sát phá án mà còn mang theo đạo trưởng? Cha mẹ chồng con dâu nhà họ Vương ba mặt nhìn nhau ngạc nhiên.
Nhưng nếu đội trưởng Dương nói như vậy, bọn họ cũng biết rằng có thể được.
Bọn người Tiếu Quế Phương vốn muốn mời một người khác lên núi khai quan, nhưng đội trưởng Dương đã nói hài cốt có thể không còn trong mộ nữa, nếu thật sự gióng trống khua chiêng đào mộ, e rằng sẽ có lời đồn, đối với danh tiếng nhà họ Vương cũng không tốt.
Người lớn thì thôi đi, nhưng trong nhà mấy anh em họ Vương đều có con cái, vừa nói như thế, ba người họ Vương nói thầm vài câu, cũng hiểu được là có chuyện như vậy, đồng ý cứ lặng lẽ lên núi đào mộ trước đã.
Hạ Tuy ở trong sân cũng không nhìn ra cái gì, dù sao xem phong thủy này kia, Hạ Tuy cũng có thể nhìn ra chỗ nào ẩn giấu âm huyệt lén lút sinh ra yêu tà, còn cái gì đất tốt long mạch huyệt tốt gì đó, Hạ Tuy quả thực hai mắt mờ mịt, nhìn chỗ nào cũng thấy giống nhau.
Cho nên đội trưởng Dương nói Hạ Tuy thuận tiện nhìn giúp người nhà họ Vương tìm chỗ tốt dời mộ, Hạ Tuy im lặng rất là khó xử.
Đội trưởng Dương cũng sửng sốt, ông còn tưởng rằng những việc này đối với đạo sĩ mà nói chỉ là chuyện nhỏ, nhưng đã nói đến nước này rồi, đội trưởng Dương cũng không thể để nhà họ Vương thay đổi ý định, chỉ đành lừa gạt trước vậy.
Sau khi xong việc, nếu người họ Vương còn nhắc tới chuyện này, bọn họ liền nói Hạ đại sư nhiều việc bận rộn, bọn họ sẽ giúp đỡ liên hệ với một vị đạo trưởng khác am hiểu chuyển này, như vậy cũng coi như ổn cả.
"Bây giờ là giữa trưa hơn mười hai giờ, nếu đào mộ lúc này, sẽ không phơi nắng linh hồn của Phúc Hải nhà bọn ta chứ?"
Bà Vương vừa rồi nghe tin xém chút ngất xỉu, bây giờ vẫn cảm thấy có chút đầu choáng mắt hoa, nhưng để bà ở lại nhà là chuyện không thể, cho nên lúc này bà lão đang được con dâu dìu đỡ, ông Vương thì vẫn có thể chống đỡ được, im lặng đứng một bên.
Đội trưởng Dương biết trên đời này có quỷ, cho nên vấn đề này cũng không tùy tiện lừa gạt, quay đầu nhìn Hạ Tuy.
Chẳng sợ bọn họ thời gian gấp rút, nhưng cũng không thể làm hỏng hồn phách của người ta được.
Hạ Tuy cho bọn người Đội trưởng Dương một câu trả lời vừa lòng, "Yên tâm, một lát tôi sẽ lập trận bảo vệ âm khí xung quanh phần mộ, lại bẩm báo một tiếng với thần quân tuần tra dương gian, xin tội trước, vụ án này rất nghiêm trọng, thần quân sẽ thông cảm, dùng kính âm dương ngăn cản dương khí là được."
Hạ Tuy biết người họ Vương lo lắng, nên giải thích vô cùng tỉ mỉ.
Hạ Tuy bây giờ tuy rằng thân hình nhìn có chút không khỏe mạnh, nhưng giọng nói vững vàng khí chất trầm ổn, ánh mắt cũng vô cùng nghiêm túc, người họ Vương nghe xong cũng yên tâm hơn nhiều, trong lòng cảm thấy đạo trưởng này nói năng lý lẽ rất rõ ràng, tất nhiên phải là người có năng lực.
Giữa tháng bảy, ánh nắng mặt trời buổi trưa làm người ta muốn hoa mắt, lúc này cũng ít có người ra đường, bọn người Hạ Tuy lại cố ý chọn một con đường nhỏ dẫn lên núi, một đường thuận lợi đến nơi.
Mọi người lúc đầu cũng không cảm thấy gì, sau khi đi được hơn nửa đường, đột nhiên phát hiện trên người mình vậy mà không có chút mồ hôi, nhất thời cảm thấy chuyện không bình thường.
Trên đường có một đồng nghiệp tạm thời quay
.