Đảo Taroshi FULL


Một tháng sau Chử Tuân đã gần như khỏi hẳn, tối hôm đó cậu nhõng nhẽo quấn quýt, vừa làm nũng vừa thổ lộ tình cảm Chu Lạc mới chịu thôi hằm hằm với cậu.

Nhưng chỉ cần Chu Lạc nhớ đến chuyện cậu giấu mình làm lại thấy sợ, bởi vậy chưa được hai hôm anh đã không chịu quan tâm cậu nữa.
Chử Tuân vô cùng buồn rầu, cậu cũng biết lần này mình chọc giận Chu Lạc thật rồi, cậu cũng biết Chu Lạc quan tâm mình mới hoảng loạn, càng yêu cậu anh càng thấy sợ.

Nhưng cậu đã khỏi hẳn rồi, vết thương đã khép lại, cậu không thể giả vờ bị đau để được anh thương nữa, đành phải nghĩ cách khác.
Hôm nay Sa Sở Lan rủ họ đi uống rượu, họ lại hẹn nhau tại khách sạn Hải Lạc.

Không biết Sa Sở Lan cố ý hay hắn ta thích tay nghề của đầu bếp ở đây thật, lần nào hẹn Chu Lạc và Chử Tuân đi ăn hắn cũng hẹn đến khách sạn Hải Lạc khiến Chu Lạc rất nhức đầu.
Khi Chu Lạc và Chử Tuân đến nơi, Sa Sở Lan, Nhiêu Hà Lý và cả Triệu Lỗi, Maria đều đã đông đủ.

Chu Lạc lạnh lùng ngồi cạnh Sa Sở Lan, Chử Tuân đang định kéo ghế lại ngồi cạnh thì anh bỗng lườm cậu, “Ngồi đối diện, đừng ngồi cạnh chú.”
“Chú ơi…” Chử Tuân kéo tay Chu Lạc đong đưa.

Điệu bộ này của cậu làm Triệu Lỗi “sốc” đến sặc cả nước.
“Hửm?!” Anh lạnh lùng nhìn Chử Tuân, sắc mặt cực tệ.
Chử Tuân không làm gì được đành ngoan ngoãn ngồi cạnh Triệu Lỗi phía đối diện, cậu vừa ngồi xuống Triệu lỗi đã trốn vào lòng Maria như tránh dịch, nũng nịu nói: “Gay dỗi nhau sợ quá đi à!”
“Đừng sợ, đừng sợ, ngoan.” Maria vỗ lưng hắn ta, đùa với hắn ta như dỗ trẻ.
Nhiêu Hà Lý bèn cười xòa, “Ôi chao đại ca, sao anh vẫn giận thế.

Đừng giận nữa mà, anh nhìn em đành, đánh một trận là hết giận thôi.

Chử Tuân, hay cậu cũng cho đại ca đánh một trận đi?”
Chử Tuân yếu ớt nói: “Tôi cũng muốn vậy lắm, nhưng chú ấy không nỡ.”
“Chậc chậc…” Nhiêu Hà Lý cạn lời trợn mắt.
Sa Sở Lan ôm Nhiêu Hà Lý vào lòng, “Được rồi, được rồi, bây giờ chúng ta đều bình an rồi, hôm nay phải uống cho ra trò, không say không về.

Tức làm gì chứ, đừng nhắc nữa, đúng không vợ ơi?”
“Giờ biết có vợ rồi đấy à, lúc trước tự ý chạy đến nhà họ Kim sao không nhớ là anh còn vợ?!” Nhiêu Hà Lý lườm hắn, thờ ơ nói.
Sa Sở Lan gãi đầu, bất đắc dĩ nhìn Chử Tuân.

Đúng là hội anh em cùng khổ, thời gian này hai người đều phải hứng đủ sự khinh bỉ của “nhà mình”.
“Thôi, uống rượu đi.” Chu Lạc nâng cốc cụng ly với mọi người, chỉ bỏ qua một mình Chử Tuân.
Hôm đó mấy người uống đến tận nửa đêm mới nghỉ, sau đó tất cả cùng thuê phòng trên khách sạn Hải Lạc, Chử Tuân và Chu Lạc vẫn ở phòng 609, là Chử Tuân chọn phòng.
Chu Lạc đã ngà ngà say, Chử Tuân thì không uống mấy, cậu đỡ Chu Lạc loạng choạng về phòng.


Chử Tuân dìu Chu Lạc lên giường, cởi giày và quần áo giúp anh, sau đó tự lột sạch rồi bế Chu Lạc vào phòng tắm.
Chu Lạc chưa say đến bất tỉnh nhân sự mà vẫn còn ý thức, anh giãy dụa trong lòng Chử Tuân, “Đệt, bỏ ông xuống, ông không phải phụ nữ, tự biết đi.”
Chử Tuân nhéo bờ mông mềm xốp của anh, “Ứ đâu, cháu bế chú cơ.”
Sau khi hai người vào phòng tắm, Chử Tuân thả Chu Lạc xuống, dồn anh vào tường rồi dính sát lại.

Vòi hoa sen xả nước ấm xuống đầu họ, chảy dọc cơ thể hai người.

Chử Tuân dán mình lên lưng Chử Tuân xoa bóp cơ ngực anh, ngón tay đùa nghịch miết lên hai đầu v* mập mạp.

Chu Lạc huých tay đẩy cậu ra, nhưng anh đã say đến nhũn người, trái lại càng có vẻ mời gọi.
“Cút ra, đừng đụng vào chú, ranh con, nhìn thấy cháu là chú tức giận.”
“Chú đừng giận nữa mà, cháu thổi cho chú được không?” Chử Tuân cắn lên vùng thịt mềm trên cổ anh, khiến anh ngẩng đầu khẽ rên rỉ.

Chử Tuân chợp lấy lúc này trượt xuống trước mặt Chu Lạc, quỳ gối ngậm dương v*t của anh.
“Ưm… Mau nhả ra… Đừng tưởng làm vậy mà chú tha cho cháu.” Anh cúi đầu trợn mắt với Chử Tuân, Chử Tuân lại ngẩng đầu nhìn anh, mút cây hàng của anh vào tận gốc.

Cậu vùi đầu giữa háng Chu Lạc, đôi mắt màu xanh nhạt tràn ngập nụ cười lấy lòng, cậu ngọt ngào mỉm cười khiến nhịp thở của Chu Lạc càng thêm nặng nề.

dương v*t trong miệng Chử Tuân lại to thêm vài phần, Chu Lạc bị cậu quyết rũ đến tỉnh rượu.
“Đệt, mẹ nó, cháu đúng là yêu tinh!” Anh khẽ chửi một câu.

Chu Lạc đưa tay xuống giữ đầu Chử Tuân, thúc hông ra vào trong miệng Chử Tuân.
Anh đang chịch miệng Chử Tuân, chỉ nghĩ vậy thôi đã đủ khiến máu trong người Chu Lạc sôi trào.

Khoang miệng Chử Tuân nóng ẩm lại căng chặt, ôm trọn cả thứ thô to của anh, đưa sâu vào tận trong cùng rồi rút ra, ngay sau đó đã bị bàn tay to lớn kéo vào tận gốc.

Mặt Chử Tuân đỏ bừng, nhưng cậu vẫn cố gắng mút vào nhả ra dương v*t của anh, hai tay còn luồn ra sau bóp mông Chu Lạc.

Hầu hạ người ta còn không quên giở trò, Chu Lạc tức đến bật cười, anh rút ra khỏi miệng Chử Tuân, kéo cánh tay đè cậu lên tường.
“Chú biết tỏng cháu rồi, đ*t mẹ đúng là lưu manh.” Anh giữ cằm Chử Tuân rồi lại gần cậu, chóp mũi hai người chạm nhau, khoảng cách giữa miệng với miệng chỉ vài milimet.

Nhưng Chu Lạc không hôn cậu, anh liếc Chử Tuân, cố ý ngó lơ cậu nhóc này.
Chử Tuân không thể kìm lòng hôn anh, cậu lại với tay ra sau xoa nắn đôi cánh mông của Chu Lạc.

Lưỡi anh bị Chử Tuân quấn lấy, nước bọt chảy dọc ra từ khóe miệng.

Tay Chử Tuân rất khỏe, bóp một hồi lại bắt đầu vỗ lên mông anh, đến khi hai bờ mông đỏ ửng.


Chu Lạc đẩy Chử Tuân, tình dục đã nung đỏ khóe mắt anh.
“Còn bóp nữa? Ông đã cho bóp chưa? Mẹ nó cháu đúng là thiếu đòn mà Chử Tuân.

Chú chiều cháu quá rồi nên cháu mới dám giấu chủ đủ thứ chuyện.” Anh vừa nói vừa kéo hông Chử Tuân áp lên người mình, hai tay thò ra sau vỗ mạnh lên bờ mông cong vểnh của cậu, “Có tin ông đây làm cưng không?”
Chử Tuân cười toe ôm cổ anh, cậu đẩy hông cọ dương v*t lên cây chày của Chu Lạc, “Chú làm đi chú, muốn chú chịch em quá đi à…”
Bị cậu trêu chọc như vậy, máu khắp cơ thể lập tức dồn hết xuống háng, anh đẩy Chử Tuân lên tường, giữ hông xoay cậu đưa lưng về phía mình.
Vóc dáng Chử Tuân rất đẹp, bờ vai dày rộng, cơ bắp săn chắc, vậy mà lại còn thêm một vòng eo thon.

Chu Lạc muốn chịch cậu từ lâu rồi nhưng vẫn chưa ra tay, Chử Tuân là đứa bé anh nuôi nấng, nhiều lúc anh vẫn luôn chiêu chuộng cậu như một đứa bé, vậy nên dù trước đây anh thèm muốn thế nào, dù Chử Tuân có trêu chọc anh ra sao anh cũng không làm cậu.

Nhưng tối nay anh đã hơi say, máu nóng sôi trào không chịu nổi cậu trêu chọc.

Lại thêm anh cứ nghĩ đến chuyện Chử Tuân giấu mình là lại sợ hãi, tức giận.

Chu Lạc nghĩ mình chiều cậu quá mức nên thằng nhóc này mới không coi anh ra gì như vậy.

Hôm nay anh phải trừng trị nhóc súc sinh này mới được.
Mắt anh đỏ bừng nhìn cánh mông cong vểnh cùng khe hẹp ẩn hiện giữ hai mông Chử Tuân, hơi thở dồn dập.

Không ngờ Chử Tuân lại n*ng tới vậy, cậu cong mông đong đưa trước mắt anh, đong đưa đến mức Chu Lạc phải nuốt nước bọt, “Chú ơi mau chịch cháu đi… Cháu khó chịu chết mất…”
“Đệt!” Men say cùng cảnh tượng trước mắt khơi đậy dục vọng khôn cùng trong anh, anh vứt hết nhẫn nhịn cùng lý trí ra phía sau, ngồi xổm xuống tách hai bên mông Chử Tuân ra, sau đó vươn lưỡi liếm lên lỗ nhỏ mình ngày đêm mong nhớ.
“Ưm… Chú ơi…” Lưng Chử Tuân căng cứng, bàn tay chống trên tường cuộn tròn lại.

Cậu không ngờ Chu Lạc không trực tiếp làm cậu và quỳ xuống liếm cho cậu trước.

Hôm nay cậu đã quyết tâm cho Chu Lạc làm cậu, Chu Lạc đã lạnh lùng với cậu cả tháng rồi, cậu cũng không biết làm gì khác.

Nghe nói đàn ông ngủ với ai rồi, dù ít hay nhiều cũng sẽ nhường nhịn đối phương đôi chút.

Cậu mới nghĩ mình cứ cho Chu Lạc làm luôn, như vậy Chu Lạc còn giận dỗi mình kiểu gì nữa?
Chu Lạc linh loạt liếm láp quanh lỗ nhỏ của Chử Tuân.

Thật ra anh chưa làm chuyện này bao giờ, mấy người tinh khi trước nào có chuyện được anh hầu hạ như vậy? Nhưng khi đối phương là Chử Tuân anh lại sẵn lòng dốc hết sức chăm chút, chỉ sợ mình sơ ý làm Chử Tuân đau.


Anh tỉ mỉ liếm ướt những nếp nhăn xung quanh, Chử Tuân đứng đằng trước rên rỉ khiến anh vừa cứng lại vừa đau, nhưng Chu Lạc vẫn nhịn không vào ngay mà cẩn thận chăm sóc Chử Tuân trước.
Dù sao Chử Tuân chưa được khai trai bao giờ, đây là lần đầu tiên, lần đầu tiên đau thế nào anh cũng biết.

Huống chi thứ của anh lớn như vậy, lỗ nhỏ của Chử Tuân lại rất nhỏ, liệu có vào được không? Bỗng dưng lúc này anh lại hối hận, lỡ anh làm Chử Tuân bị thương thì sao? Nhưng bây giờ tên đã lên dây không thể không bắn, anh ra sức bẻ hai cánh mông Chử Tuân, chọc lưỡi vào lối vào nho nhỏ.

Sau đó anh bắt chước dương v*t đảo quanh bên trong cậu.
Anh vừa xoa mông Chử Tuân vừa đảo lưỡi trong người cậu, vòi hoa sen vẫn đang xả nước ấm, phòng tắm ngập trong hơi nước mù mịt.

Nhịp thở của Chử Tuân ngày càng dồn dập, cậu vểnh mông cọ lên mặt Chu Lạc, “Chú ơi, ướt lắm rồi chú, mau làm đi mà… Em khó chịu quá…”
Anh nào nỡ để cậu khó chịu, Chu Lạc lập tức đứng dậy, đặt cây gậy chằng chịt gân xanh lên lỗ đ*t Chử Tuân, “Bé cưng… Chú vào nhé…”
“Mau vào đi… A…”
Chử Tuân chưa kịp nói xong anh đã tóm eo cậu, dần dần tách mở lối vào phía sau, đẩy cây chày to lớn của mình vào lỗ nhỏ của Chử Tuân.
Nơi đó của Chử Tuân rất chặt, lối vào chưa từng được ghé thăm siết chặt, Chu Lạc vừa cắm vào đã không sao cử động được.

Trán Chu Lạc rỉ mồ hôi, Chử Tuân đẹp anh rất đau, nhưng bây giờ anh không thể rút ra, nếu không hai người lại phải chịu đau thêm lần nữa.

Chu Lạc đưa tay ra phía trước nắm dương v*t Chử Tuân rồi từ từ vuốt ve giúp Chử Tuân thả lỏng.
“Đau không bé cưng?”
Chử Tuân đã đau đến tái mặt, cậu cắn môi lắc đầu, “Không đau, chú vào đi.”
Anh biết Chử Tuân đang lừa mình, sao lại không đau được chứ? Anh không vội vào tiến vào mà nắm dương v*t của Chử Tuân vuốt ve từ gốc đến quy đầu, chậm rãi ma sát lỗ sáo.

Chử Tuân dần dần có cảm giác, dịch tuyến tiền liệt tràn ra từ lỗ tiểu, phía sau cũng dần dần thả lỏng.

Lúc này Chu Lạc mới hạ eo chậm rãi đẩy vào, bộ phận thô to dần dần phá mở vách thịt ngây ngô, cuối cùng đâm vào cả cây.

Anh ôm hông Chử Tuân, gọi từng tiếng “bé cưng”, âm thanh ấy chứa sự chiều chuộng và thỏa mãn khó nói.
Chử Tuân nhịn đau quay lại quyến rũ anh, “Mau làm đi chú, mau chịch em.”
Mắt Chu Lạc tối sầm, anh siết hông Chử Tuân bắt đầu đâm rút, lối vào nhỏ hẹp bị chịch mở bắt đầu tiếp nhận kẻ xâm lược dũng mãnh, vách thịt mềm mại tham lam mút mát cây xúc xích to kinh hồn, mút chặt đến mức Chu Lạc cũng rùng mình.

Anh chậm rãi ra vào chín nông một sâu, chờ Chử Tuân làm quen với kích cỡ của mình.

Chử Tuân bò sấp trên tường, vòng eo săn chắc hõm xuống, mông vểnh cao, ngoan ngoãn như cá nằm trên thớt mặc kẻ khác làm thịt, Chu Lạc nhìn mà đỏ cả mắt.
Anh điều chỉnh dương v*t, tìm kiếm tuyến tiền liệt trong lỗ nhỏ của Chử Tuân.

Tìm thấy điểm nhỏ gồ lên đó rồi, anh giữ hông Chử Tuân mạnh mẽ va vào, khoái cảm tê dại mạnh mẽ nổ tung trong cơ thể Chử Tuân.

Chử Tuân thét lên, úp sấp lên tường thở dốc không ngừng.
Anh nhếch môi cười, trước đây Chử Tuân “hành” anh thế nào, hôm nay anh phải chịch cho thằng nhóc này khuất phục mới được.

Anh kéo tay Chử Tuân lên người mình, cắn tai Chử Tuân, nói: “Sao hả? Mới thế đã không chịu được? Chú vẫn chưa bắt đầu làm em đâu đấy, bé ngoan.” Nói xong anh rút hết cây hàng của mình ra, nhắm đúng lỗ nhỏ của Chử Tuân rồi thúc mạnh vào.

Anh ra sức thúc vào nơi lớn cỡ hạt dẻ mình vừa tìm thấy, Chử Tuân hét lên từng hồi, khoái cảm tuyến tiền liệt kích thích quá mức.


Lần đầu tiên Chử Tuân nếm thử cảm giác này, cậu run rẩy vùi mình trong lòng Chu Lạc.

Chử Tuân bất giác muốn chạy trốn khỏi khoái cảm đáng sợ này, nhưng Chu Lạc lại kéo tay cậu giữ chặt trong lòng mình, Chu Lạc điên cuồng giã vào tuyết tiền liệt của cậu mấy chục lần, cơ thể giao thoa hòa chung với tiếng nước vang lên âm thanh “bạch bạch” đầy xấu hổ.

Mông Chử Tuân sưng đỏ, lỗ sáo rỉ ra rất nhiều dịch tuyến tiền liệt.
“A… Chú ơi… Chậm thôi… Không chịu được…”
“Thế mà đã không chịu được? Bình thường em chịch chú thế nào hả? Mới đâu với đâu đâu… Bé cưng…”
“Aaaa… Chú…”
Chu Lạc xoay Chử Tuân lại vòng hai đùi cậu lên hông mình, anh vừa chịch vừa bế Chử Tuân vào phòng ngủ.

Chân Chử Tuân mềm nhũn, trông cậu vừa đáng thương vừa đáng yêu, Chu Lạc cười xấu xa hôn cậu, “Bé con, còn dám gạ chú nữa không?”
Chử Tuân lấy lòng ôm cổ hôn Chu Lạc, rưng rức làm nũng: “Chậm chậm thôi chú… Người ta mới lần đầu mà… Không chịu nổi…”
“Không chậm được… Ai bảo chịch cưng thích vậy chứ…”
Chu Lạc ném Chử Tuân lên giường rồi nhào xuống, tựa như con thú dữ phát điên muốn ăn thịt con mình.

Anh gập chân Chử Tuân lên trước ngực, phơi bày lỗ nhỏ đã sưng đỏ của cậu.

Anh nuốt nước bọt, vừa cúi xuống hôn Chử Tuân vừa chắm vào cơ thể cậu.
“Hu hu hu… Chú ơi…”
“Đừng làm nũng, vô dụng, hôm nay phải chịch cho cưng biết điều, xem sau này còn dám lừa chú nữa không.”
“Không dám nữa… Không dám đâu ạ…” Chử Tuân vừa hôn vừa xin anh, nhưng dáng vẻ này của cậu lại khiến Chử Tuân càng thêm hứng thú, lửa dục trong người bốc lên.

Anh đè chân Chử Tuân bắt đầu điên cuồng đâm chọc, gậy th*t thô to liên tục giã vào tuyến tiền liệt của Chử Tuân, khiến viên thịt nho nhỏ kia run rẩy không ngừng.

Anh đâm vào càng ngày càng nhanh, đâm Chử Tuân trôi lên đầu giường rồi kéo cậu lại, ấn người xuống hung tợn giã vào.

Nơi hai người kết hợp tràn ra bọt trắng, dương v*t của anh cũng ướt sũng.

Anh hôn Chử Tuân, đẩy cậu vào cơn khoái cảm như nghẹt thở.
Chử Tuân với tay cào lưng Chu Lạc, cào một vết dài rướm máu, đau đớn kích thích khiến Chu Lạc kéo chân Chử Tuân gác lên vai mình, mạnh bạo đâm vào cơ thể cậu.

Anh giã liên tục cả trăm phát như máy đóng cọc, Chử Tuân kêu rên không ngừng, khoái cảm mạnh mẽ quá mức khiến tầm mắt cậu trắng xóa, vách tường siết chặt lại, tường thịt mềm mại quấn chặt khắp xung quanh dương v*t Chu Lạc.

Chu Lạc khẽ rên một tiếng, mạnh mẽ đâm thẳng vào tuyến tiền liệt của Chử Tuân.

Cuối cùng hai người cùng gầm lên, bước đến cao trào trong những cú đâm rút cực tốc.

Chu Lạc bắn luồng tinh dịch đặc sệt vào trong Chử Tuân, mà Chử Tuân cũng bắn từng đợt dịch trắng lên bụng mình.
Chu Lạc vẫn vùi trong cơ thể Chử Tuân, anh cúi đầu hôn cậu, Chử Tuân yếu ớt cười lại với anh, “Chú ơi, thỏa mãn rồi chứ?”
Anh cười nhếch mép, lật Chử Tuân lại cho cậu quỳ trên giường, Chu Lạc lại đè lên cậu, “Mới tới đâu với đâu chứ, bé cưng của chú…”.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui