Tần Thiếu Phong cất bước đi vào hắc động lớn kia, lúc này hắn đã xưa đâu bằng nay, cho nên đương nhiên sẽ không bị lực xé rách của hắc động này biến thành chật vật vô cùng, lững thững đi về phía trước trong hắc động này, rất nhanh đi tới cuối hắc động, tiếp tục bước về phía trước, ra khỏi hắc động.
Xuất hiện ở trước mặt Tần Thiếu Phong chính là tiểu viện của Dương lão tổ, mà đám Tử Yên, Hàn Nhược Tuyết, Tần Thiên Quyến, Tần Thiên Tứ đều đứng một bên, chờ Tần Thiếu Phong xuất hiện. Khi thấy Tần Thiếu Phong xuất hiện, Tần Thiên Quyến cùng Tần Thiên Tứ lập tức hoan hô một tiếng, xông tới chỗ Tần Thiếu Phong, đã mấy năm không gặp Tần Thiếu Phong, đương nhiên khiến cho các nàng rất nhớ Tần Thiếu Phong. Mà Tử Yên và Hàn Nhược Tuyết cũng hai mắt gắt gao nhìn chằm chằm Tần Thiếu Phong.
“Phụ thân, người đã quay về rồi, chúng con đều nhớ người muốn chết.” Tần Thiên Quyến nhào vào lòng Tần Thiếu Phong nói mà Tần Thiếu Phong ôm hai con gái vào lòng, vẻ mặt tươi cười, nói với hai tiểu nha đầu: “Phụ thân cũng nhớ các con lắm, không sai, hai nha đầu các con cũng không lười biếng, đúng là khuê nữ ngoan.”
Trong thời gian Tần Thiếu Phong rời đi, Thiên Quyến cùng Tần Thiên Tứ cố gắng tu luyện, nay đều đạt tới tu vi Đạo Tổ cảnh nhất giai, cái này đã là rất hiếm có rồi. Mà sau khi nói với Tần Thiên Quyến, Tần Thiên Tứ, Tần Thiếu Phong nhìn về phía Tử Yên và Hàn Nhược Tuyết, mấy năm không gặp, Tần Thiếu Phong cũng rất nhớ các nàng.
Đối với Tử Yên, khỏi cần nói, tình cảm của Tần Thiếu Phong và Tử Yên đương nhiên là sắt son, dù sao hai người đã trải qua nhiều chuyện như vậy. Mà đối với Hàn Nhược Tuyết, tuy rằng chưa cùng Tần Thiếu Phong trải qua chuyện khắc cốt ghi tâm gì, nhưng mà Hàn Nhược Tuyết vẫn không oán không hận đi theo Tần Thiếu Phong, cũng khiến Tần Thiếu Phong dần dần tiếp nhận Hàn Nhược Tuyết.
Nhìn hai giai nhân trước mắt, vẻ mặt Tần Thiếu Phong đầy nhu tình, nhưng ngay trong lúc này Dương lão tổ lại nói với Tần Thiếu Phong: “Được rồi, đừng chỉ lo lừa tình nữa, tiểu tử ngươi giờ đã quay về, chắc chắn không lâu sau Tiên chủ sẽ tìm tới cửa rồi. Tiểu tử ngươi có chắc chắn có thể thắng được Tiên chủ không?”
Tần Thiếu Phong nghe Dương lão tổ nói xong, nhất thời lườm Dương lão tổ một cái, hắn đang hưởng thụ giờ phút đoàn tụ với Tử Yên và Hàn Nhược Tuyết, không nhờ lại bị Dương lão tổ dội cho một gáo nước lạnh. Nhưng mà Tần Thiếu Phong cũng biết Dương lão tổ nói đúng, thực lực bây giờ của mình, có lẽ rất nhanh thôi Tiên chủ kia sẽ tìm tới cửa.
Chỉ là thực lực của Tần Thiếu Phong có thể tăng tới bước này, Đạo tâm chủng ma đại pháp, Chiến thiên đấu địa đại pháp đạt tới cảnh giới đệ thập nhị tầng đệ nhị phẩm, Thất tình lục dục đại pháp đạt tới bát chuyển ma thần, về phần tu vi lại đạt tới cảnh giới Đạo Tổ cảnh đỉnh phong đại viên mãn, đối với Tần Thiếu Phong mà nói đã là rất cố gắng rồi, nhưng muốn tu luyện tam đại huyền công tới cảnh giới đỉnh phong đại viên mãn, không phải Tần Thiếu Phong có thể đạt tới được.
“Có chắc chắn hay không ta nói cũng không tính, cái này phải đánh qua mới biết được, đến lúc đó được hay không chẳng phải còn có ngươi sao.” Tần Thiếu Phong nhìn Dương lão tổ nói, tuy rằng đã đạt tới thực lực như vậy, nhưng Tần Thiếu Phong đối mặt với Dương lão tổ vẫn là cảm thấy lão bất chính này sâu không lường được, biết mình tuyệt đối không phải là đối thủ của Dương lão tổ.
Dương lão tổ nghe Tần Thiếu Phong nói xong thì cũng cười cười, sau đó nói với Tần Thiếu Phong: “Ta cũng sẽ không ra tay, đến lúc đó phải dựa vào ngươi mà thôi, chẳng qua ngươi cũng không cần quá lo lắng, ta vẫn rất xem trọng ngươi đó.” Nói xong, lão nhân này lại vác cuốc đi ra ngoài, tựa như việc Tần Thiếu Phong và Tiên chủ quyết chiến đối với hắn mà nói cũng chẳng quan trọng bằng mảnh đất của hắn. Điều này làm cho Tần Thiếu Phong mười phần buồn bực, hận không thể đi lên đánh lão tử này mấy quyền.
“Phụ thân, lúc ngươi và tên tố vương kia đại chiến, chúng ta đều thấy được, phụ thân bây giờ thật lợi hại.” Sau khi Dương lão tổ rời đi, Tần Thiếu Phong nhìn Tần Thiếu Phong nói, bộ dáng nhảy nhót, nhìn như vậy, tựa như là cũng muốn cùng Tổ Vương đại chiến một hồi. Điều này làm cho Tần Thiếu Phong thực bất đắc dĩ, dù sao nữ tử bạo lực này cũng là con gái của hắn.
Không muốn nói nhiều việc này, Tần Thiếu Phong và đám Tử Yên nói một chút chuyện thú vị ở ma trủng địa ngục rồi, Tần Thiếu Phong liền kéo Tử Yên đi về phía nhà gỗ của mình. Mà đám Tần Thiên Quyến, Tần Thiên Tứ đều biết Tần Thiếu Phong và Tử Yên đi làm gì, đều cười hắc hắc đi qua một bên. Mà mà Hàn Nhược Tuyết nhìn bóng Tần Thiếu Phong và Tử Yên, trong mắt hiện lên một tia cảm xúc cực kì phức tạp, nhưng cũng nhanh chóng biến mất.
Với tới phòng mình, Tần Thiếu Phong cũng chẳng vội vã mà có chút hưng phấn nói với Tử Yên: “Tử Yên, ta đã tu luyện Đạo tâm chủng ma đại pháp tới cảnh giới đỉnh cấp viên mãn, chúng ta cũng có thể có con của mình rồi.” Tuy chỉ thiếu một tầng mới là cảnh giới đỉnh phong đại viên mãn, lúc ấy đạt tới cảnh giới đệ thập nhị tầng đệ nhị phẩm, như vậy Đạo tâm chủng ma đại pháp cũng đã là cảnh giới viên mãn cao nhất, đã có thể thỏa mãn tâm nguyện có con của Tần Thiếu Phong rồi.
Từ sau khi tu luyện Đạo tâm chủng ma đại pháp sau, bởi vì ma chủng mạnh mẽ bá đạo, cho nên Tần Thiếu Phong căn bản không có cách nào có được con của riêng mình, chỉ khi nào tu luyện Đạo tâm chủng ma đại pháp này tới cảnh giới đỉnh cấp viên mãn mới có thể làm cho ma chủng phát sinh biến hóa, từ đó không ảnh hưởng tới việc Tần Thiếu Phong có con, mà bây giờ rốt cuộc đã đạt tới cảnh giới này.
Tử Yên nghe Tần Thiếu Phong nói xong, vẻ mặt cũng vui mừng, nhìn Tần Thiếu Phong, vẻ mặt mong chờ nói với Tần Thiếu Phong: “Chàng nói là thật sao?” Tử Yên cũng vẫn rất muốn sinh con cho Tần Thiếu Phong, chỉ là nhiều năm trôi qua, nguyện vọng này vẫn không thực hiện được, giờ nghe được là có thể, cũng kích động hẳn lên.
Tần Thiếu Phong nghe Tử Yên nói xong, gật gật đầu rồi xoa tay, nói với Tử Yên: “Đó là đương nhiên, nhưng mà còn cần hai chúng ta cố gắng mới được.” Nói xong nhào tới chỗ Tử Yên, nhưng khiến Tần Thiếu Phong không ngờ là Tử Yên lại chặn Tần Thiếu Phong lại, không như bình thường luôn thuận theo Tần Thiếu Phong, điều này làm cho Tần Thiếu Phong có chút nghi hoặc.
“Ta muốn nói chuyện Nhược Tuyết với chàng.” Vẻ mặt Tử Yên có chút nghiêm túc nhìn Tần Thiếu Phong, mà Tần Thiếu Phong nghe lời này của Tần Thiếu Phong, cũng ngây ngẩn cả người, lập tức nhìn Tử Yên hỏi: “Làm sao vậy? Nhược Tuyết làm sao vậy?” Bởi vì tới giờ Hàn Nhược Tuyết đều không oán không hận đi theo Tần Thiếu Phong, cho nên Tần Thiếu Phong không biết Tử Yên muốn nói gì về Hàn Nhược Tuyết, trong lòng có chút bất an.
Tử Yên nghe Tần Thiếu Phong nói xong, nhìn Tần Thiếu Phong nói: “Nhược Tuyết rất tốt, cho nên chàng có nên cho nàng ấy chút công bằng không?” Lời Tử Yên nói khiến Tần Thiếu Phong sửng sốt, có chút kinh ngạc nhìn Tử Yên. Hắn không thể ngờ lời này lại là từ miệng Tử Yên nói ra. Phải biết rằng Tử Yên luôn không nguyện ý chia sẻ Tần Thiếu Phong với người khác, nhưng ý nàng hiện giờ lại là muốn Tần Thiếu Phong thu nhận Hàn Nhược Tuyết.
Tần Thiếu Phong nghĩ đến đây có chút kích động nhìn Tử Yên, nói với Tử Yên: “Tử Yên, ý nàng là ta có thể…” Tần Thiếu Phong cũng không dám nói ra phán đoán của mình, nhưng mà thần sắc kích động của hắn đã bán đứng hắn, điều này làm cho Tử Yên hung hăng lườm hắn một cái, sau đó mới nói với Tần Thiếu Phong: “Đúng, ta đồng ý cho Nhược Tuyết tiến vào cửa Tần gia, đại sự khai chi tán diệp cho Tần gia một mình ta không gánh vác được.”
Nghe Tử Yên nói xong, Tần Thiếu Phong cười lớn một tiếng rồi sau đó trực tiếp đè lên Tử Yên, hung hăng hôn cái miệng nhỏ xinh của Tử Yên một cái, sau đó nói với Tử Yên: “Lão bà, nàng là tốt nhất, hôm nay để cho vi phu sủng ái nàng một phen!” Nói xong, đương nhiên là mãn thất kiều diễm, vô hạn cảnh xuân.
Bởi vì được Tử Yên cho phép, Tần Thiếu Phong đương nhiên chẳng chút đè ép tình cảm của mình, ngày hôm sau tìm đến Hàn Nhược Tuyết, chẳng nói hai lời, trực tiếp ôm Hàn Nhược Tuyết, nói với nàng: “Đi, từ hôm nay trở đi nàng chính là người của Tần gia chúng ta, đại sự khai chi tán diệp cho Tần gia nàng cũng phải góp sức thôi.”
Hàn Nhược Tuyết không chút chuẩn bị bị Tần Thiếu Phong làm cho ngơ ngẩn, nhưng nghe Tần Thiếu Phong nói xong thì nhất thời mặt đỏ bừng lên, nhất là thấy vẻ mặt tươi cười của Tử Yên đang nhìn bọn họ, cảm thấy xấu hổ vô cùng, vùi gương mặt tươi cười sâu trước ngực Tần Thiếu Phong, nhưng cũng chẳng có chút ý phản kháng.
Cứ như vây, rốt cuộc Tần Thiếu Phong cũng thu nhận Hàn Nhược Tuyết vào gia môn, hơn nữa dưới sự cố gắng của Tần Thiếu Phong, Tử Yên và Hàn Nhược Tuyết đều có cốt nhục của Tần Thiếu Phong, điều này làm cho Tần Thiếu Phong rất tự hào, bởi vì không lâu sau hắn có thể có con của mình rồi, nguyện vọng này của hắn rốt cuộc có thể thực hiện rồi.
Mà trong đoạn thời gian này, Tiên chủ cũng không tìm tới Tần Thiếu Phong, nhưng mà Tần Thiếu Phong biết Tiên chủ chắc chắn là đang chuẩn bị lần cuối, cho nên trong thời gian này Tần Thiếu Phong cũng chẳng chút lơi lỏng. Ngày ngày đều cố gắng tu luyện, điều chỉnh trạng thái của mình đến mức tốt nhất, đợi Tiên chủ đến, đợi thời khắc quyết chiến cuối cùng.
Ngày hôm nay, Tần Thiếu Phong ngồi xếp bằng ở Thánh Sơn đỉnh, hít thở nguyên khí nồng đậm trong thiên địa, vận chuyển tam đại huyền công trong cơ thể, kết nối với lực lượng thiên địa pháp tắc trong thiên địa, đem năng lượng vô tận của thiên địa pháp tắc quán chú vào cơ thể mình, tăng cường sức mạnh của tạm đại huyền công. Chẳng qua hiệu quả rất thấp, đến cảnh giới hiện tại của hắn nếu muốn tăng lên thì đúng là vô cùng khó khăn, đối với chuyện này, Tần Thiếu Phong đã sớm có chuẩn bị tâm lý.
Dương lão tổ nằm một bên, vừa uống Ngộ Đạo trà vừa híp mắt nhìn Tần Thiếu Phong tu luyện, đợi sau khi Tần Thiếu Phong tu luyện xong, nhìn Tần Thiếu Phong mở mắt, Dương lão tổ nói: “Chuẩn bị thế nào, tiểu tử Tiên chủ kia muốn tới đây rồi đó.”
Nghe Dương lão tổ nói xong, hai mắt Tần Thiếu Phong nhất thời lóe ra tinh quang, chiến ý trên người trong nháy mắt nổ tung, thời gian lâu như vậy, hắn luôn chờ đợi giờ khắc quyết chiến này, cuối cùng cũng đã đến, điều này làm cho máu nóng toàn thân Tần Thiếu Phong nhất thời sôi trào lên, đứng lên nhìn về phía bầu trời.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...