Đạo Sĩ Kinh Kỳ
Lâm ngước mắt nhìn lên phía lan can lầu đối diện, một con nhện to gấp đôi con nhện khi nãy đang đu mình trên một sợi tơ lớn.
- Thì ra vừa rồi chỉ là một con rối, mình bị nó lừa sao? - Thiên hơi tái mặt - Vậy nó không phải con nhện tinh bình thường rồi...
- Cũng có chút tài phép đó chứ, nhưng muốn giết được tao không phải dễ đâu. Á há há há há...
- Được, đã vậy tao phải diệt tận gốc mày! Lâm, bày trận!
- Dạ!
Rồi Lâm lấy hai cây đèn cầy đang cháy trên bàn cắm ở hai nơi cách xa nhau ở giữa sân, một cây ở góc trên bên trái, cây còn lại ở góc dưới bên phải. Đoạn, Lâm rút ra hai lá phù - một trắng một đen dán vào hai cây đèn rồi chạy về phía pháp đàn. Nói thì dài dòng vậy thôi chứ quãng thời gian Lâm làm việc rất mau lẹ, chưa đầy ba mươi giây...
Con nhện vẫn đứng đó quan sát đề phòng, không dám manh động sợ mắc bẫy của Thiên.
Thiên đứng một góc, đưa tay vào túi lấy chất bột gì đó màu đỏ quăng ra tám hướng khác nhau quanh hai cây nến lúc nãy rồi bắt ấn lẩm nhẩm đọc chú. Chất bột đỏ phát nổ bắn ra làn khói trắng tạo thành hình bát giác bao quanh hai cây đèn cầy.
- Tìm chỗ trốn đi! Ở đây để anh mày lo.
Rồi Lâm chạy thẳng một mạch không ngoái đầu lại, con nhện chỉ nhìn theo rồi chăm chăm vào Thiên, chuẩn bị cho một cuộc chiến lớn.
- BÁT QUÁI CHIÊU HỒN TRẬN! - Thiên bắt quyết hô lớn.
Một vụ nổ cực lớn như muốn thổi bay mọi thứ, Thiên nấp vội phía sau một cây cột. Giữa sân, hai cây đèn cầy dần biến đổi, một cây phát ra luồng ánh sáng màu đen, cây kia phát ra luồng sáng trắng. Xung quanh hai luồng sáng được bao bọc bởi vòng tròn kín chia làm hai nửa trắng đen nằm trong làn khói bát giác kia tạo thành trận đồ bát quái sáng chói dưới đất, giữa sân trường.
Con nhện có vẻ đề phòng, nhảy khỏi lan can lầu lui về một góc sân. Luồng sáng chói lên làm nó phải dùng tay che mắt ở phần thân con người lại.
- KHẮC NHẬP! - Thiên nhảy lên hô lớn, tay trái nắm lại đập mạnh lên bàn tay phải đang ngửa hướng thẳng về phía con nhện.
Ánh sáng từ cây đèn cầy màu đen vươn ra trói chặt con nhện, làm nó vùng vẫy hết sức nhưng tuyệt vọng. Rồi luồng sáng đen nhấc bổng nó lên, kéo ả thẳng vào vòng bát quái...
- Phù!! Mệt vãi! - Thiên thở phào nhẹ nhõm nhưng nhanh chóng lấy lại tư thế chiến đấu, tay nắm chặt kiếm rồi nhảy vào vòng tròn mất hút.
Lâm bước đến đốt một lá bùa vàng phẩy nhẹ rồi ngồi xếp bằng trước đàn phép, hướng mặt về vòng tròn lẩm nhẩm gì đó liên tục, tay để ấn kiếm trước ngực, xem chừng đang tập trung cao độ.
Từ bên ngoài, Lâm vẫn có thể nhìn được những gì đang xảy ra trong Bát quái trận thông qua chiếc gương bắt ma đặt trước mặt, bên trong trận pháp là một không gian cực kì rộng lớn...
- Còn nữa -
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...