Đạo Sĩ Kinh Kỳ
- Khoan! Tại sao hắn là thi vương nhưng lại có mùi của...hành thi? - Vy Ái đưa mắt nhìn giáo sư Triển như muốn thông báo.
- Thật vậy à? Có lẽ là tên Hắc đạo nhân đã làm cách nào đó để lai tạo hai giống này với nhau.
Cương thi vốn chỉ hút linh khí con người để sống và rồi biến họ thành cương thi giống mình. Tuy nhiên cương thi thì trí tuệ kém nên tạo ra nhiều cũng khó mà dạy dỗ. Vì vậy tên Hắc đạo nhân đã lợi dụng trí thông minh hành thi và cho lai với cương thi để từ đó tạo ra những tên cương thi lai hành thi dễ thực hiện mưu đồ của lão.
Vậy hắn lai như thế nào? Đơn giản chỉ cần truyền nọc của hành thi vào cương thi và ngược lại. Điều đó cũng giải thích vì sao tên thi vương có thêm chút thông minh đề phòng Lâm như khi nãy. Ngoài ra, dưới tác dụng của dòng máu hành thi nên cơ thể tên thi vương này cũng không hẳn là cứng như sắt đá nên việc hắn có thể bật cười được dù đang ở cấp độ thi vương cũng khá dễ để giải thích.
Lúc này, giáo sư Triển giơ gậy lên lao tới. Tên thi vương cũng thủ thế xông lên, hai tay đầy móng nhọn hoắt chĩa thẳng chực chờ đâm thẳng vào giáo sư.
Khi hai người gần chạm nhau, giáo sư Triển bỗng biến mất trước sự kinh ngạc của mọi người và cả tên thi vương. Hắn loay hoay nhìn xung quanh:
- Quái lạ! Lão ta đâu rồi?
Bỗng đâu đó từ năm góc xung quanh hắn đứng xuất hiện năm lá cờ tam giác với năm màu sắc: trắng, xanh lá, xanh dương, đỏ và vàng. Những lá cờ được cắm dưới đất, bên cạnh là năm người mặc đồ đen đứng thủ thế. Nguyễn Triển bỗng xuất hiện từ trên cao, tay bắt ấn lao xuống hô lớn:
- Ngũ hành trận!
Lập tức, năm người mặc áo đen kia nhổ năm lá cờ lên phi thẳng vào tên thi vương với tốc độ cực nhanh.
Khi bàn tay Nguyễn Triển vừa chạm vào đầu tên cương thi cũng là lúc năm lá cờ bỗng phát sáng dữ dội với năm màu sắc ngũ hành.
Tên thi vương bị bất ngờ không kịp hiểu ra chuyện gì đang xảy ra thì đã thấy mình đang ở một nơi xa lạ, xung quanh là một màu đen vô tận.
Dưới đất, chỗ tên thi vương vừa đứng đó vài giây trước bỗng lóe sáng rồi trở lại mặt đất bình thường. Giáo sư Triển bước ra.
- Vậy là xong! Hắn đã bị nhốt vào "Ngũ hành trận" và sẽ bị nhốt suốt đời ở đây. - Nguyễn Triển phủi áo nói.
Năm người mặc áo đen khi nãy cũng bỗng dưng biến mất hệt như cách mà họ xuất hiện vậy.
Từ đâu đó vang lên giọng nói của một người đàn ông:
- Lâu ngày không gặp! Phong độ vẫn như xưa nhỉ Triển ca!
__________
-Còn nữa-
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...