Đạo Quân

Chương 260: Truy sát trong lòng đất
Edit : Luna Huang

Một đám người vừa truy vừa đuổi, ngoại trừ Ngưu Hữu Đạo chạy trốn ở phía trước nhất ra, toàn bộ còn lại đều là cao thủ cảnh giới Kim Đan.

Bởi vậy có thể thấy được, vì giết chết một tên Trúc Cơ kỳ Ngưu Hữu Đạo, người bày mưu này đã bỏ rất nhiều công sức, đây là quyết giết Ngưu Hữu Đạo cho bằng được mà.

Đồng dạng cũng có thể thấy được, Ngưu Hữu Đạo vì bảo mệnh, cũng đã vận dụng tài nguyên rất lớn, điều dụng hơn mười tên tu sĩ Kim Đan của ba phái bảo hộ!

Tu vi song phương chênh lệch quá lớn, chẳng mấy chốc đã sắp sửa đuổi kịp.

Thời khắc sắp rơi xuống đất, Ngưu Hữu Đạo đột nhiên tung chưởng đánh vào mặt đất, ầm, mặt cát nổ tung, rồi hắn từ trên trời giáng xuống, chui vào trong hố cát bụi vừa nổ tung.

Cùng thời điểm hạt cát ào ào rơi xuống, hán tử cao gầy dẫn đầu mấy người đuổi theo ở phía sau tăng tốc vọt lên trước, lăng không rút kiếm, từ một khoảng cách xa bổ ra một đạo kiếm khí lăng lệ, nhắm thẳng chính giữa chỗ Ngưu Hữu Đạo vừa biến mất.

Trong mưa cát bay tán loạn, đồng thời hạ xuống, người đứng trên mặt cát huy kiếm chém khắp mặt đất bên dưới, từng đạo kiếm khí lăng lệ liên tục bổ xuống.

Sau khi cát bắn lên rơi ào ào xuống, hắn thu kiếm ngắm nhìn bốn phía, đâu còn nhìn thấy bóng dáng Ngưu Hữu Đạo nữa.

Một cánh tay cấp tốc thu kiếm ra sau lưng, quỳ một chân trên mặt cát, một bàn tay ấn xuống mặt cát, thi pháp cảm ứng, rất nhanh lông mày nhảy một cái, lòng bàn tay quấy tròn trên mặt cát, gầm thét một tiếng, “Mở!”

Chỉ thấy pháp lực bành trướng quay tròn, cấp tốc khuấy mở ra một cái hố trên mặt cát, sau đó rút kiếm trực tiếp vọt thẳng vào, miệng hố đi theo cũng sụp đổ biến mất ngay sau đó.

Đằng sau, ba người tới sau từ trên trời giáng xuống, nhìn thấy tựa hồ có chút im lặng, mặc dù mọi người đều là tu sĩ Kim Đan, thế nhưng giữa tu sĩ Kim Đan với nhau cũng có chênh lệch rất lớn, công pháp tu luyện riêng của mỗi người có khác biệt, tác dụng có thể phát huy cùng với cách thức khống chế pháp lực cũng có khác biệt.

Bọn hắn cũng không có bản sự chui vào dưới sa mạc chạy loạn khắp nơi.

Vừa đình lại một cái, mười người đuổi theo phía sau đã đuổi đến, cao thủ ba phái vây quanh ba người, điên cuồng tấn công!

Ba người tất nhiên là phản kháng kịch liệt, chém giết trong nháy mắt tiến vào ác liệt!

Hán tử cao gầy đã thâm nhập sâu xuống dưới lòng đất, xung quanh người cương khí mạnh mẽ xoay tròn, khiến cho quanh người hắn duy trì liên tục một khoảng không gian nhất định, mà cương khí xoay tròn quanh thân lại y như cái mũi khoan vậy, khoan vào lớp cát mở đường tiến tới.


Hán tử cao gầy cầm kiếm trên tay tưởng chừng như là chạy dưới đất, nhắm thẳng hướng mục tiêu ẩn trốn truy đuổi.

Mà lúc này cả người Ngưu Hữu Đạo bị vùi ở trong cát, hắn không có bản sự mở không gian ở độ sâu mấy chục mét dưới lớp cát giống như hán tử cao gầy, nhưng hắn lại không sợ lực ép rất lớn ở trong lòng đất, có thể tìm được điểm để cân bằng áp lực vi diệu kia.

Nhắm mắt ngưng thần, hòa cùng hạt cát quanh người làm một thể, lặng yên!

Phát giác được có cái gì đó đang nhanh chóng tới gần, động tĩnh quân địch vù vù khai mở đường quá rõ ràng, muốn không phát hiện cũng khó, chân mày Ngưu Hữu Đạo khẽ giật giật, âm thầm kinh hãi, người tới là ai vậy? Thế mà lại phái ra cao thủ như vậy đi truy sát hắn!

Lần này đến phiên hắn âm thầm kêu khổ, biết rõ sẽ gặp nguy hiểm, còn dám đơn độc đi tới trong sa mạc này gặp mặt, cũng là bởi vì cậy vào có cái bản lãnh này, không nghĩ tới đụng phải cao thủ chân chính!

Đây tuyệt đối không phải cái hay gọi là cao thủ Kim Đan, mà tuyệt đối là cao thủ chân chính trong cùng cảnh giới Kim Đan!

Trong lòng hỏi thăm tổ tông mười tám đời Thiệu Bình Ba, nào còn dám lưu lại, Càn Khôn Na Di vận chuyển, người len lỏi trong cát như là cá bơi, cấp tốc chạy trốn, chui sâu xuống phía dưới cát trốn.

Hắn ngược lại muốn thử xem, là năng lực đối kháng lực ép của đối phương có thể hơn hắn hay không, một khi đối phương không chịu nổi, chính là cơ hội để hắn thoát thân.

Một người len lỏi bơi trong cát, một người lấy pháp lực cường đại mở đường truy sát.

Lại vọt xuống thêm mấy chục mét về sau, Ngưu Hữu Đạo kém chút chửi mẹ nó, không có đường chui xuống nữa, phía dưới là lớp đá.

Hắn như nào bơi được vào đá, Càn Khôn Na Di của hắn cũng chỉ có thể đùa giỡn đôi chút ở trong nước hay trong cát, đụng tới mặt đất bình thường đã không thể động đậy rồi, càng huống chi là lớp đá cứng ngắc như vậy.

Lại chui sang ngang mấy chục mét, phát hiện ở phía dưới vẫn là lớp đá cứng.

Hết cách, không chui xuống được nữa, chỉ có thể chạy trốn sang ngang.

Nhưng mà tốc độ đuổi theo của đối phương quá nhanh, song phương càng ngày càng gần.

Mắt thấy đã gần đến, trong lúc truy sát hán tử cao gầy đột nhiên huy kiếm chém điên cuồng.


Trong đất cát truyền ra tiếng ầm vang đánh tới, Ngưu Hữu Đạo cấp tốc vung tay đẩy ra một chưởng, một vệt sáng hồng ẩn trong chưởng lực của hắn bắn ra đón đỡ.

Hiện tại hắn đã không phải là tiểu tử không có pháp lực, không biết khống chế như lúc trước, hiện tại hắn đã có thể trực tiếp thi pháp, khống chế Truyền Pháp Hộ Thân Phù trong người để hộ thể.

Oành! Chưởng lực cùng kiếm khí lăng lệ đụng vào nhau, nổ tung, thoáng giống như một vụ nổ dữ dội.

Bang! Ngay sau đó có một âm thanh kỳ lạ truyền đến, Ngưu Hữu Đạo có thể cảm giác được hạt cát đang nhanh chóng lún xuống bên dưới, không khỏi vui mừng, tảng đá bên dưới tựa hồ bị chấn nứt ra khe hở, phía dưới tựa hồ còn có không gian.

Ngưu Hữu Đạo cấp tốc chui theo dòng cát chảy lọt xuống dưới.

Cát lún xuống hơi chậm lại, tựa hồ đã ngừng lại, Ngưu Hữu Đạo từ trong lớp cát xong ra, lại phát hiện bên người trống trãi, thế mà chui ra khỏi lớp cát, xung quanh là một mảnh tối đen, tựa hồ trống rỗng.

Thi pháp tìm hiểu bốn phía, phát hiện đây hình như là một đường hành lang dưới đất.

Một vệt sáng lóe ra, hắn triệu Nguyệt Điệp ra xem xét, quả đúng là một đường hành lang bằng đá kiên cố dưới lòng đất.

Còn gì để nói nữa, quản nó là địa phương nào, chỉ cần có đường đào mệnh là được, lập tức lướt đi trong đường hành lang, Nguyệt Điệp bay theo chiếu sáng.

Vẫn còn đang ở trong lớp cát, hán tử cao gầy lại bị sốc, uy lực trận nổ vừa rồi làm cho lớp cương khí quanh thân hắn bị phá vỡ, hắn lập tức bị cát ở xung quanh chôn vùi.

Đột nhiên có áp lực cực lớn đè lên người, kém chút ép hắn phun hết cả lục phủ ngũ tạng ra ngoài, bèn liều mạng thi pháp giữ vững.

Nhất thời dị biến đột ngột xảy ra, làm hắn mém chút thất thủ, ngã xuống ở chỗ này, may mắn hắn phản ứng nhanh, kịp thời thi pháp giữ vững, nếu không phải vậy, thật sự có khả năng bị ép thành thịt vụn.

Khiến cho hắn nghi ngờ khó hiểu là, uy lực cú va chạm vừa rồi lớn như vậy là sao? Chẳng lẽ tiểu tử kia sử dụng thứ xa xỉ ‘Bạo Kích Phù’ kia?

Có thể đánh trọng thương Phan chưởng quỹ đã để hắn ngạc nhiên rồi, dưới sức ép trong lòng đất lớn như vậy, còn có thể chạy tới chạy lui, đã đủ để hắn như gặp quỷ, lại thêm một cú chí mạng này, mém chút nữa giết chết hắn luôn nữa chứ!

Quanh thân lần nữa bắt đầu có pháp lực xoay tròn, rất nhanh lại mở ra một cái không gian, xong xuôi mới thở phào nhẹ nhõm, cũng có chút may mắn, may mắn tên Ngưu Hữu Đạo kia không biết tình huống vừa rồi của hắn, nếu là thừa dịp vừa rồi động thủ, hắn phải chết không thể nghi ngờ!


Mặc dù hắn không phải là cao thủ đỉnh cấp ở trên Đan Bảng, nhưng dầu gì cũng được liệt vào hàng ngũ cao thủ hạng nhất trong Đan Bảng, nếu là chết ở trong tay một tên tu sĩ Trúc Cơ, cái này mới thật sự trở thành trò cười. Coi như không chết ở trong tay đối phương, hắn để một tên tu sĩ Trúc Cơ chạy trốn ở ngay dưới mí mắt, cái đó cũng là trò cười a!

Tạm thời loại bỏ tạp niệm, tiếp tục thi pháp truy đuổi phía đằng trước.

Chạy sang ngang truy kích, kỳ thật hắn đang đạp trên mặt lớp đá dưới đất, chạy được mấy bước liền phát hiện không đúng, phát hiện lớp đá dưới chân bị nứt ra một khe hở lớn.

Hơi chút do dự, cũng chui vào.

Rất nhanh lại đụng phải tảng đá, bất quá áp lực quanh người đã giảm bớt không ít.

Xông sang bên cạnh, lại đụng phải lớp đá, gặp quỷ!

Lại thay đổi phương hướng, quanh thân trống không, phát hiện thế mà xong ra khỏi lớp cát đi vào một vùng không gian tối đen.

Bốn phía chung quanh tối đen như mực, sau khi cương khí xoay tròn quanh người dừng lại, có thể cảm giác được phía sau có cát chảy chảy xuống, đang từ từ chảy tới hai chân hắn.

Thi pháp thăm dò bốn phía, cũng thả Nguyệt Điệp ra, mới phát hiện đã tiến vào một cái đường hành lang trong lòng đất.

Hắn không biết đã tiến vào chỗ nào nữa, nhìn lại đống cát sau lưng, lại nhìn phía đầu cuối hành lang đen như mực, thấy trên tro bụi ở mặt đất phía trước có dấu chân, hắn lập tức nhún người truy theo. . .

Trên mặt đất, dưới mười người vây công, trong ba người đã ngã xuống một.

Dưới ánh trăng, nguyệt luân của Lưu Tiên tông vèo vèo lượn vòng, phát huy ra uy lực cường đại nhất, không ngừng phản xạ ánh trăng chiếu thẳng vào mắt đối thủ. (trăng sáng thế cơ à 😀 )

Ba tên tu sĩ Phù Vân tông đối chiến trực diện hai người, bốn tên đệ tử Linh Tú sơn  lấy trường tiên bằng kim loại ở vòng ngoài trợ công, ba tên tu sĩ Lưu Tiên tông ở vòng ngoài dùng nguyệt luân hắt ánh trăng hoặc ném vào địch, đánh cho hai tên sát thủ chỉ có thể chống đỡ.

Xung quanh có Sa Hạt ngo ngoe lục tục vọt tới, không ngừng bị chém giết!

Một cuộc chiến ở một nơi khác thì tình hình lại khác, rất nhiều Sa Hạt ngửi được mùi máu tươi vây tới.

Phan chưởng quỹ đã bị một tên đệ tử Lưu Tiên tông một chân giẫm xuống đất, người sau giận dữ mắng: “Phản đồ!”

Nếu không phải Ngưu Hữu Đạo đã nói trước là muốn bắt sống, hắn hận không thể đem nó ra chém ngàn đao, mặt mũi Lưu Tiên tông đã bị vứt sạch.

Một tên sát thủ khác đang ở trên không trung chợt kêu rên, bị hai tên đệ tử Phù Vân tông vây công, một cánh tay bị chặt đứt, lại bị chém thêm một kiếm ở sau lưng, một sợi trường tiên bằng kim loại cuốn lấy chân hắn lôi thẳng xuống.


Một người xông lên, cấp tốc xuất thủ, chế trụ hắn lại.

Bên cạnh Sa Hạt không muốn sống đánh tới, con nào không phải bị chém chết tại chỗ thì chính là bị đánh bay.

Năm người vây công một phen bắt sống được hai tên, cấp tốc thương nghị việc tiếp viện, cuối cùng quyết định hai người mang hai tên sát thủ đưa về Vô Biên các bên kia, ba người còn lại thì gấp rút chạy tới tiếp viện Ngưu Hữu Đạo bên kia.

Không có cách, Ngưu Hữu Đạo đã liên tục thông báo, để bọn hắn chịu khổ suốt đoạn đường, màn trời chiếu đất bí mật đi theo, mà bản thân Ngưu Hữu Đạo thậm chí không tiếc xả thân làm mồi nhử, có một cái mục đích quan trọng nhất, đó chính là muốn dụ địch, muốn bắt sống!

Ý của Ngưu Hữu Đạo rất đơn giản, một khi cần bọn hắn động thủ, phải bắt bằng được một người sống cho nó!

Lần này bắt hai cái, cũng coi như là có thể giao nộp.

Hai người túm lấy hai tên sát thủ vút không lao đi, ba người khác cũng cấp tốc nhảy lên không lướt đi, nhảy qua đám Sa Hạt đang chỉa thẳng đuôi đọc phía dưới, lướt về phía Ngưu Hữu Đạo bỏ trốn. . .

Trong lòng đất, hán tử cao gầy đang đứng ở một cái ngã ba đường, không biết nên đi con đường nào, Nguyệt Điệp lướt qua ba con đường một lượt, không phát hiện ra dấu chân nào.

Hán tử cao gầy thầm mắng tên giảo hoạt, đoán chừng tên Ngưu Hữu Đạo này phát hiện bước trên mặt đất sẽ lưu lại dấu chân, nên không cho chân đạp đất, mà đạp vách tường đường hành lang chạy đi.

Đang lúc suy nghĩ quan sát, bỗng nhiên tai khẽ nhúc nhích, nghe được tiếng đánh nhau truyền đến.

Cẩn thận phân biệt hướng tiếng động truyền đến, chính là từ bên trong đường hành lang phía trước truyền đến, mừng rỡ, cấp tốc tiến lên.

Bất quá hắn lại có chút nghi hoặc, coi như Ngưu Hữu Đạo ở phía trước, cũng không nên phát ra tiếng đánh nhau mới đúng, đây không phải rõ ràng là đang tiết lộ hành tung sao? Chẳng lẽ có bẫy rập đang đợi hắn chui vào?

Thời điểm nhiệm vụ đươc giao xuống, đã có người liên tục thông báo hắn, nói tên Ngưu Hữu Đạo này cực kỳ xảo trá, nhắc hắn phải cẩn thận!

Nghĩ đến đây, hắn không khỏi nâng cao độ cảnh giác lên, giảm lại tốc độ tiến lên, cẩn thận tiếp cận.

Thật tình không biết, đối với Ngưu Hữu Đạo mà nói, đột nhiên đi vào một cái địa phương xa lạ quỷ quái, ngay cả tình huống gì cũng không biết, dưới tình thế cấp bách, có thể làm ra được cái cứt chó bẫy rập gì.

Hắn trực tiếp chọn con đường chính giữa đi, bởi vì hắn có kinh nghiệm, kiếp trước hắn là làm cái nghề gì, có hiểu biết với kiến trúc dưới mặt đất, nhãn quang độc vô cùng.

Trên đường đi xem xét, hắn đã hiểu, cái kiến trúc đặc biệt này hẳn là bị cát chôn vùi, không khéo liền có liên quan đến cổ thành trong truyền thuyết kia cũng nên.

Gặp phải loại này, tốt nhất là đi đường chính, đường chính ở giữa hẳn là có thể thông đi bốn phía, đi đường vòng mà nói, chắc chắn sẽ gặp phải chỗ cần phải lựa chọn hướng đi nhiều hơn đường chính, rất có khả năng sẽ đi vào tử lộ, lúc chạy trốn để khỏi chết, sao có thể chọn con đường có khả năng xuất hiện ngõ cụt mà chạy chứ.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận