Dương Lâm Phong và Tô Cảnh Dao vừa về đến doanh trại , Tô Quân Thụy liền chạy đến lo lắng :
" Dao Dao , muội đi đâu vậy ? ta tìm muội mãi.
Sao muội tơi bời như này vậy ? Có chuyện gì đã xảy ra với muội vậy ? Sao muội lại cùng Lục điện hạ về vậy ? "
" Đại ca , muội không sao , muội lúc nãy đi lạc may gặp được Lục điện hạ nên nhờ huynh ấy đưa về.
Lát nữa muội kể huynh sau." - Tô Cảnh Dao giải thích .
Tô Quân Thụy nghe xong liền cảm tạ Dương Lâm Phong , sau đó cùng Tô Cảnh Dao quay về lều trại.
Dương Lâm Phong thì được Hoàng Thượng triệu đến để hỏi việc
" Tham kiến Hoàng Thượng"
" Miễn lễ bình thân.
Lão lục , con kể cho ta đầu đuôi sự việc đi ! "
Dương Lâm Phong kể đầu đuôi câu chuyện cho Hoàng Thượng.
Kể xong Vĩnh Hạ Đế cũng lấy làm lạ , khu rừng ở đây trước nay chỉ có những động vật hoang dã , tại sao hôm nay lại xuất hiện một con hổ như vậy chứ.
Trừ phi là có người giở trò.
" Lâm Phong , ta giao cho con điều tra vụ án này , nhất định phải tìm thấy hung thủ.
"
" Vâng Hoàng Thượng".
Tạm gác lại chuyện con hổ.
Ngày hôm đó cũng săn được rất nhiều động vật khác nên vào buổi tối , Hoàng thượng quyết định vẫn tiếp tục tổ chức yến tiệc .
Tô Cảnh Dao lại cảm thấy yến tiệc quá bí bách nên đi lại hít thở không khí , không ngờ lại đụng mặt Lưu Vân Trang , đang định quay người rời đi thì bị cô ta gọi lại :
" Tô Cảnh Dao !? Ng..Ngươi sao lại xuất hiện ở đây.
"
Cảnh Dao khựng lại sau đó quay lại đáp trả :
" Sao ? Thấy ta vẫn chưa chết , có phải thấy vọng lắm không ? "
" Cô ....!Được lắm , ta nhất định không bỏ qua cho cô đâu !! "
" Vậy để ta mở to hai mắt lên xem , cô có thể làm gì tôi !! " - Tô Cảnh Dao hất cằm lên nói rồi quay người rời đi .
Tô Cảnh Dao tuy tính cách ngây thơ , lương thiện nhưng có thù thì ắt báo.
Từ lúc trở về đến bây giờ vẫn luôn vắt óc nghĩ ra kế hoạch báo thù để Lưu Vân Trang và Thẩm Thanh không còn tìm tới gây sự.
Đi lại một hồi lâu, Tô Cảnh Dao đi đến cái hồ lớn ở sau doanh trại .
Dưới ánh trăng rọi nhẹ từ bầu trời đêm, Tô Cảnh Dao ngồi đơn độc bên bờ hồ, nhấp nhô chân trong nước êm đềm.
Cảnh sắc thanh bình của màn đêm hòa cùng với sự lặng lẽ của hồ làm nàng cảm thấy bình yên hơn.
Những suy nghĩ về cuộc sống, về gia đình và về tương lai bắt đầu lấn át trong đầu nàng.
Bỗng nhiên, tiếng bước chân nhỏ nhẹ vang lên phía sau lưng.
Tô Cảnh Dao quay đầu lại và nhận ra đó là Dương Lâm Phong đang đứng đó, nhìn về phía nàng với ánh mắt êm dịu .
"Lục Điện hạ ." Cảnh Dao lên tiếng, giọng nói ngân nga trong không gian yên lặng của đêm.
"Ngài đến đây làm gì?"
Lâm Phong cười nhẹ, ngồi xuống bên cạnh Cảnh Dao.
"Ta cũng không ngờ sẽ gặp ngươi ở đây.
Đêm nay thật đẹp, phải không?"
Cảnh Dao gật đầu, mỉm cười.
"Đúng vậy, nó rất đẹp !"
Hai người ngồi im lặng một lúc, chỉ ngắm nhìn những vì sao trên bầu trời.
Không khí bỗng trở nên ấm áp hơn, khi họ dường như hiểu được nhau mà không cần nói ra từng câu.
Dương Lâm Phong bỗng dưng nhớ lại những lúc họ đã cùng nhau trải qua, những mối quan tâm.
Bỗng từ hai bên bụi cây những đàn đom đóm từ từ xuất hiện , những đốm lập lòe cứ bay lượn trên mặt nước.
Cảnh tượng thật đẹp biết bao.
Tô Cảnh Dao cũng bất ngờ cảm thán với ánh mắt tràn đầy sự hy vọng :
" Woaaa , đẹp quá.
Ta thật sự giống muốn giống những chú đom đóm này quá , tự do tự tại , không bị ép buộc vào một khuôn khổ mà còn có thể tự phát sáng nữa.
"
Tô Cảnh Dao đôi mắt long lanh nhìn theo những chú đom đóm nhỏ xíu đang lượn lờ trên mặt nước , miệng cười tươi rói.
Nụ cười tỏa sáng ấy khiến Lâm Phong cũng nhất thời rung động theo , nhìn về người thiếu nữ đang ngồi bên cạnh mà vô thức mỉm cười theo.
Cảnh Dao đưa tay lên bắt một chú đom đóm , trong lòng hớn hở đưa sang cho Dương Lâm Phong .
" Cái này tặng cho huynh , như là quà tặng vì huynh đã ngồi đây cùng ta trò chuyện.
"
Tô Cảnh Dao từ từ mở lòng bàn tay ra , một chú đom đóm bay ra.
Cả hai người bốn mắt nhìn đom đóm ấy , chợt nhận ra đang ở một khoảng cách khá gần , hai đôi mắt nhìn nhau chăm chú , trong lồng ngực bỗng đập loạn xạ lên.
Sau đó , Tô Cảnh Dao đỏ mặt quay sang chỗ khác , nói rồi đi ngay :
" Khá muộn rồi , ta về trước đây ."
Trái tim thiếu nữ đang tuổi xuân thì cũng bắt đầu có cảm giác rung động trước vẻ ngoài anh tuấn ấy .
****
Quay trở về doanh trại sáng hôm sau , hội săn bắn đã kết thúc.
Tô Tướng Quân , Tô Quân Thụy và Cảnh Dao cùng nhau trở về Phủ Tướng quân .
Trong lúc đó , Dương Lâm Phong thì đi thỉnh an Hoàng Thượng .
" Thỉnh an Hoàng Thượng.
"
" Không cần đa lễ.
Đã điều tra ra được điều gì chưa ? "
" Khởi bẩm Hoàng Thượng.
Ngày hôm qua , cấm quân vệ đã phát hiện ra một nhóm người khả nghi , đã tạm thời bắt giữ , chỉ chờ Hoàng Thượng thẩm vấn.
Ngoài ra , trên người của người thủ lĩnh còn phát hiện ra tấm ngọc bội này ."
Vừa nói Dương Lâm Phong vừa đưa tấm ngọc bội lên Hoàng thượng.
Khi cầm chiếc ngọc bội trên tay , Hoàng thượng đã phát giác ra đó chính là tấm ngọc bội của Dương Hạo Nhiên , liền nói :
" Vậy mà lại là ngọc bội của Lão Tam.
Được rồi , Lâm Phong con điều tra đến đây là tốt rồi , việc này giao lại cho Đại Lý tự đi.
"
Biết rõ Vĩnh Hạ đế sẽ bao cho cho Dương Hạo Nhiên , Dương Lâm Phong cũng không muốn kì kèo thêm .
" Vâng thưa Hoàng Thượng.
À đúng rồi Hoàng Thượng, vài ngày trước , Ngự sử đài báo lại , gần đây sổ sách có một vài lỗ hổng.
E là có người tham ô công quỹ.
Xin Hoàng Thượng, cho thần được điều tra vụ án này ! "
" Được , vậy con điều tra đi ! "
Hoàng thượng vừa dứt lời , Thẩm thái sư từ ngoài đã bước vào .
" Thỉnh an Hoàng thượng "
" Ái khanh bình thân.
Hôm nay đến là vì việc gì ? "
" Bẩm Hoàng thượng , gần đây có rất nhiều tiểu thư khuê các đến độ tuổi thích hợp.
Thần khuyến nghị nên để những người này nhập cung để rèn luyện cầm kì thi họa cùng với các vị công chúa.
Đây là danh sách thần vừa liệt kê một số tên như : Thẩm Thanh Y - cháu gái thần , Lưu Vân Trang - con gái Lưu Vinh Lại Bộ Thượng Thư , Châu Bảo Ngọc - Đích nữ Châu Dận Châu Tướng Quân , Tô Cảnh Dao - Đích nữ Tô Vĩ Thành Tô Đại Tướng Quân .......!"
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...