Thiên Xu đại gia lại một lần nữa bị phớt lờ, tan nát trái tim tức giận nói:
- Bà nội nó, sau này lão tử phải thêm một yêu thích là chuyên môn thu thập buôn bán tiêu bản bươm bướm!
Chó con lông đen sủa với Thiên Xu đại gia:
- Gâu gâu gâu gâu gâu!
Thiên Xu đại gia cười toe nói:
- Nói đùa, chỉ nói đùa, ta là hạng người như vậy sao?
Chó con lông đen gục đầu lười biếng nằm trên vai Đinh Hạo.
Đinh Hạo rất tò mò về Thiên Xu đại gia, hỏi:
- Lại nói bộ dạng này của lão chắc không phải cũng là hóa trang đi? Mặt thật của lão như thế nào?
Thiên Xu đại gia thần thông biến đổi thế này thật sự có thể hóa thân ngàn vạn. Đại gia xấu xa lúc trước bán tấm bản đồ di tích Thánh Đường Thần Điện, sau đó là Tiêu Dao, rồi nam nhân trung niên Võ Thánh da nâu. Thiên Xu đại gia lừa tất cả mọi người, thực lực thật sự của lão lên đến đẳng cấp Võ Thánh cảnh làm Đinh Hạo rất giật mình.
Nhưng mỗi người có bí mật của riêng mình, Đinh Hạo không muốn hỏi tận gốc rễ.
Đinh Hạo cũng không hỏi sau khi Thiên Xu đại gia vào kết giới ngân hà hố đen gặp kỳ ngộ gì.
Thiên Xu đại gia đau đớn nói:
- Tổ cha nó, không ngờ lần này mạo hiểm vào hố to đó không vớt được thần khí gì còn suýt tắt thở, lỗ vốn chết được.
Thiên Xu đại gia ngừng một lúc, hỏi Đinh Hạo:
- Tiếp theo ngươi có dự định gì không?
Đinh Hạo đáp thẳng:
- Đi Nam Hoang.
Đinh Hạo vốn muốn vào Nam Hoang tìm muội muội Đinh Khả Nhi, lần này hắn vào di tích Thánh Đường Thần Điện chẳng qua là tình cờ. Tiếc rằng Đinh Hạo không thấy manh mối về Đinh Khả Nhi trong di tích Thánh Đường Thần Điện, cũng không gặp cao thủ tộc Mạc Hoàng Nam Hoang. Đinh Hạo muốn tìm được Đinh Khả Nhi phải vào sâu trong Nam Hoang.
- Nam Hoang sao? Hưm, cũng tốt, đi cũng tốt.
Thiên Xu đại gia gật gù, nói:
- Vừa lúc ta có chuyện cần đi Nam Hoang, hay chúng ta đi chung?
Đinh Hạo mừng rỡ nói:
- Ha ha ha ha ha ha! Thật không? Vậy thì tốt quá.
Thiên Xu đại gia vốn là cao thủ Nam Hoang lại có họ Mạc Hoàng, tiếc rằng lão kiên quyết không đáp câu hỏi của Đinh Hạo. Nếu có Thiên Xu đại gia dẫn đường thì quá tuyệt vời.
Chính lúc này biến dị xảy ra.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Thiên địa rung lắc, mặt đất nứt ra khe hở sâu không thấy đáy, mây trên rời rối loạn, không trung rung lắc như tùy thời vụn vỡ. Từng cột đá trắng lôi đài trong mây ngã xuống.
- Meo, chuyện gì?
Đại ma vương Tà Nguyệt cong lưng nhảy lên vai Đinh Hạo.
- Mảnh thiên địa này sắp sụp đổ.
Thiên Xu đại gia trầm ngâm nói:
- Chúng ta mau chóng rời đi!
Nơi này là không gian tiểu thế giới bên trong Thông Thiên Phù Đồ Thần Tháp, có dấu hiệu này rõ ràng là điềm báo thần tháp sắp sụp. Có lẽ vì ba thần khí Niên Hoa Chi Sa, Luân Hồi Thiên Bàn, Trấn Thần Ấn đều có chủ nhân của mình nên di tích Thánh Đường Thần Điện to lớn không cần thiết tồn tại nữa.
Đoàn người Đinh Hạo, Thiên Xu đại gia, đại ma vương Tà Nguyệt lập tức biến thành luồng sáng bay đến tận cùng tiểu thế giới.
Chờ đoàn người Đinh Hạo, Thiên Xu đại gia, đại ma vương Tà Nguyệt rời khỏi tiểu thế giới lôi đài thánh chiến như tiên cảnh thì không gian này hoàn toàn sụp đổ, mọi thứ trong đó hóa thành mây khói, không gian co rút thành một điểm nhỏ sau đó biến mất trong vị diện này.
Đoàn người Đinh Hạo, Thiên Xu đại gia, đại ma vương Tà Nguyệt xuất hiện trong tầng lầu Thông Thiên Phù Đồ Thần Tháp.
Thông Thiên Phù Đồ Thần Tháp rung lắc dữ dội, vách tường không thể phá vỡ nay nứt rạn lan tràn như mạng nhện.
Kết giới ngân hà hố đen lúc trước đã biến mất chỉ sót lại hơi thở trận pháp không gian. Đinh Hạo đoán đó là do Sở Cuồng Đồ phá hủy kết giới ngân hà hố đen, tiểu thế giới băng giá lạnh lẽo cũng biến mất.
Thiên Xu đại gia hét to:
- Thông Thiên Phù Đồ Thần Tháp sắp hủy diệt...
Kiến trúc thần thoại chứng kiến siêu thế lực Thánh Đường Thần Điện ngày xưa huy hoàng, dấu vết cuối cùng của Thánh Đường Thần Điện trên thế giới này đứng thẳng vạn năm sau rốt cuộc bắt đầu sụp xuống.
- Chúng ta từ khe nứt rời đi đ.
Thiên Xu đại gia vung cái nồi đen đập một lỗ hổng xuyên suốt trên vách tường Thông Thiên Phù Đồ Thần Tháp.
Thông Thiên Phù Đồ Thần Tháp mất thần lực gia cố không còn độ cứng như trước. Đoàn người Đinh Hạo, Thiên Xu đại gia, đại ma vương Tà Nguyệt nuối đuôi nhau bay ra từ khe nứt.
Trước mắt sáng ngời, không khí mới mẻ xông vào mũi.
Đoàn người Đinh Hạo, Thiên Xu đại gia, đại ma vương Tà Nguyệt đến bên ngoài Thông Thiên Phù Đồ Thần Tháp.
Đinh Hạo lơ lửng trong không trung ngoái đầu nhìn lại.
Thông Thiên Phù Đồ Thần Tháp như cột đỏ chống trời đang lắc lư dữ dội, từng khối đá đỏ không ngừng rớt xuống. Các pho tượng tinh xảo treo trên các góc nhọn Thông Thiên Phù Đồ Thần Tháp rơi lác đác như mưa.
Trong thiên địa tràn ngập cảm giác thê lương. Gió thổi qua Thông Thiên Phù Đồ Thần Tháp tàn phá như tiếng ngâm nga ai oán, có thần ma đau thương vì tò tháp sụp xuống.
Xung quanh Thông Thiên Phù Đồ Thần Tháp, đại dương quỳnh lâu điện ngọc bao la hùng vĩ như tòa thành thần ma đã bị đại quân thi hồn vạn năm xâm nhập đạp đổ từ lâu. Đá đen cháy bỏng khắp nơi, mặt đất nứt từng khe hở sâu thẳm, như vùng đất chết trong chiến trường.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Thông Thiên Phù Đồ Thần Tháp cao ngất đâm mây không chóng nổi nữa sụp đổ.
Thông Thiên Phù Đồ Thần Tháp tựa như thần long màu đỏ vào lúc tuổi thọ đã hết thì không thể nào bay lượn trên trời, thần long rơi xuống làm mặt đất rung rinh.
Một khe nứt to lớn tách ra nuốt phế tích Thông Thiên Phù Đồ Thần Tháp đỏ.
Sau đó mặt đất ầm ầm bị lực lượng đè ép, nửa khối đất va chạm vào nhau. Khe nứt nuốt Thông Thiên Phù Đồ Thần Tháp đỏ chậm rãi khép cái miệng đen khổng lồ, giấu kín tất cả.
Trong khoảnh khắc này thiên địa không còn chút dấu vết di tích Thánh Đường Thần Điện.
Tông môn nhân loại Thánh Đường Thần Điện từng vô cùng huy hoàng, cường đại để lại dấu vết cuối cùng trên Vô Tận đại lục nay bị xóa sổ.
Thiên Xu đại gia khẽ thở dài:
- Tất cả đều két thúc.
Tuy đoàn người Đinh Hạo, Thiên Xu đại gia, đại ma vương Tà Nguyệt thám hiểm thu hoạch phong phú nhưng nhìn hình ảnh trước mắt trong lòng khó nén hụt hẫng, hoài niệm.
Thiên Xu đại gia kinh kêu:
- Ủa?
Đại ma vương Tà Nguyệt giật nảy mình xù lông lên:
- Meo, lão bất tử la hét làm chi? Hù chết cha!
Thiên Xu đại gia chỉ phía chân trời:
- Các ngươi nhìn hướng đó đi...
- Đây là... Tuyết? Băng tuyết phủ lên rừng rậm, cái này có gì lạ...
Đinh Hạo chưa nói hết câu thì ngây ngẩn.
Đinh Hạo nhận ra một vấn đề.
Khoảng một tháng trước khi Đinh Hạo vào Mai Cốt sâm lâm là đầu mùa hè, vạn vật bừng bừng sức sống, cỏ mọc đầy. Bây giờ rừng rậm phía chân trời đã bị tuyết trắng ngần bao phủ.
Có gió thổi qua mang theo cái lạnh mùa đông.
- Đã là... Mùa đông?
Đinh Hạo ngẩn ngơ.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...