Diệt Tuyệt Kiếm Ma Bạch Tuyền Thủy nhìn thấy hết, lòng vô cùng rung động. Thực lực của Đinh Hồng Lệ, Trần bá quả thực là không thể tưởng tượng.
Với ánh mắt của Diệt Tuyệt Kiếm Ma Bạch Tuyền Thủy mà không thể nhìn ra Đinh Hồng Lệ, Trần bá rời đi như thế nào. Huống chi trên bầu trời cổ thành Kiếm Đô bày đầy các loại minh văn trận pháp hư không, người bình thường không thể xé rách hư không. Trần bá, Đinh Hồng Lệ ra vào cổ thành Kiếm Đô như đến chốn không người, thực lực như vậy còn trên cả cường giả Võ Thánh cảnh.
* * *
Chớp mắt nửa tháng qua đi.
Tin tức Liệt Thiên Kiếm tông bị tiêu diệt dẫn đến chấn động dần bình ổn lại.
Trên thế giới này tùy thời có cường giả, đại thế lực như pahó hoa biến mất. Mạnh thắng yếu thua, cường giả là vua, từ xưa đã như vậy. Ban đầu rung động qua đi mọi người thói quen sự việc.
Ngược lại tin tức yêu ma Nê Châu bạo loạn dần lan trong Bắc Vực.
Trong kiếp nạn này nhân loại bị tổn hại nặng. Nguyên Nê Châu có ít nhất ba, bốn ngàn vạn tộc nhân chết đi, trở thành thức ăn cho yêu ma, sinh linh đồ thán, tử thương vô số, máu chảy thành sông, xác chất đống thành núi. Nghe nói nguyên Nê Châu trừ Quắc thành ra nhân loại chết hết, không ai may mắn sống sót, vô cùng thảm thiết.
Đây là quy mô đồ sát lớn nhất Bắc Vực trong gần trăm năm qua.
Tin tức lộ ra dấy lên thù hận lắng động nhiều năm qua của nhân loại và yêu tộc.
Rất nhiều cường giả nổi tiếng xuất thân từ Nê Châu sau đó đầu vào tông môn đại châu khác nghe tin xong lòng đầy thù hận chạy ngay đến Nê Châu, thề phải báo thù cho người thân, bằng hữu đã chết, quyết tiêu diệt sạch yêu tộc Nê Châu. Ai nấy mắt đỏ ngầu, thấy yêu ma là giết. Toàn Nê Châu hỗn loạn, sát khí ngập trời.
Ai đi tới Nê Châu đều giật mình trước cảnh tượng thê thảm trên đường đi.
Kên kên bay đầy trời, chim ăn xác chết và quạ, xác chưa thối rữa, tứ chi rải rác, máu đông thành từng cục như nham thạch, tường thành cháy đen nhanh đổ nát thê lương, sụp xuống. Võ giả chết trận, đao kiếm gãy, mặt đất bị máu nhuộm đó hóa thành vũng bùn.
Đưa mắt nhìn ngay cả thực vật cũng biến thành màu đỏ.
Mùi hôi nồng nặc, các loại giòi bọ sinh ra, như địa ngục trần gian.
Tình huống biến cực kỳ hỗn loạn.
Mãi đến một vị điện chủ vòng ngoài Huyền Sương Thần Cung mang theo gần ngàn Huyền Sương Thần Vệ giáng xuống Nê Châu, một hơi nhổ hai mươi mốt thế lực yêu tộc thì cuộc hỗn chiến lên đến đỉnh. Cuối cùng Huyền Sương Thần Cung mạnh mẽ trấn áp yêu tộc tạm thời đặt dấu chấm hết.
Sau chiến tranh, yêu tộc Nê Châu trả giá nặng nề, cuộc chiến hai bên đâu thua.
Khói thuốc súng chậm rãi tán đi.
Cuộc náo động này biến Nê Châu thành vùng đất chết chóc, dù là nhân loại hay yêu tộc giảm số lượng xuống tám mươi phần trăm.
Có thể tưởng tượng trong thời gian rất dài mảnh đất ngày xưa không quá phồn hoa sẽ càng hoang vu hơn.
Cuối cùng không biết Huyền Sương Thần Cung, thế lực đỉnh giai yêu tộc ký hiệp ước gì, lực lượng hai bên rút khỏi Nê Châu, mặc cho nhân loại, yêu tộc vùng đất này tự lo.
Nhưng còn có vài tin đồn khác nổi lên.
Nghe nói kiếp nạn Nê Châu là thế lực vực ngoại nào đó núp trong chỗ tối cố ý lên kế hoạch, gợi lên thế lực Huyền Sương Thần Cung, Bắc Vực yêu thần xung đột. Nhân loại, yêu tộc hào bình gần ngàn năm đã nghỉ ngơi lấy lại sức, vài thế lực không vừa lòng tình huống này nên rục rịch, muốn tạo ra thánh chiến hai tộc một lần nữa để ngư ông đắc lợi.
Có người tuyên bố tình huống bình tĩnh mặt ngoài này sẽ không kéo dài lâu. Bình tĩnh ngắn ngủi qua đi sẽ là bão tố càng khủng khiếp hơn.
Không chỉ có Bắc Vực, nguyên Vô Tận đại lục đều chìm trong hỗn loạn, giết chóc.
Đủ loại tin đồn nổi lên, đều truyền ra từ nội bộ một số địa thế lực. Trong phút chốc lòng người hoảng sợ, cảm giác mưa dột nóc nhà, mây đen che kín, tận thế sắp đến.
Mấy điều này tạm thời không liên quan đến Đinh Hạo.
Bởi vì bây giờ Đinh Hạo đã rời khỏi Bắc Vực.
* * *
Vô Tận đại lục chia năm đại vực là đông, nam, tây, bắc, trung.
Xuất phát từ Bắc Vực đi hướng Nam Vực không gần nhau nên đường đi rất dài. Tuyến đường gần nhất là ngang qua Trung Thổ Thần Châu, xuyên qua vô số đại châu của Trung Thổ Thần Châu, nhờ trận pháp truyền tống trận vực môn không ngừng truyền tống đi Nam Vực.
Đây là hành trình rất dài.
Lúc trước Kim Thiền từng nói đi mãi không ngừng nghỉ, toàn dùng trận pháp truyền tống trận vực môn thì phải mất gần nửa năm.
Từ lúc Đinh Hạo tạm biệt đám người Diệt Tuyệt Kiếm Ma Bạch Tuyền Thủy, Tống Khuyết mập đã qua một tháng.
Một tháng trước Đinh Hạo, Kim Thiền gặp nhau, xuất phát đi Nam Vực tìm muội muội Đinh Khả Nhi. Bây giờ Đinh Hạo, Kim Thiền đã ra khỏi Bắc Vực đến Trung Thổ Thần Châu.
Ngày hôm nay mặt trời lặn hướng tây.
Đinh Hạo, Kim Thiền đến Hoàng Châu trong bốn mươi châu của Trung Thổ Thần Châu.
Hoàng Châu không phải là đại châu trong bốn mươi châu của Trung Thổ Thần Châu. Hoàng Châu xếp sau ba mươi, nhưng nó là mảnh đất phì nhiêu nhất Vô Tận đại lục, chỗ này bốn mùa rõ ràng, lực lượng triều tịch thiên địa hùng hậu, linh khí dồi dào, tụ tập linh khí thiên địa, địa linh nhân kiệt, phong cảnh kỳ dị tú mỹ. Từ khi Đinh Hạo xuyên qua Vô Tận đại lục hiếm khi thấy phong cảnh như vậy.
Kim Thiền nhìn nước sông chảy, nhẹ giọng nói:
- Xem ra tối nay phải ở lại bờ sông Sở Hà.
Nơi Đinh Hạo, Kim Thiền đang ở có tên là Sở thành.
Sở thành là một trong mấy thành thị quy mô khá lớn trong Hoàng Châu, bên trong có trận pháp truyền tống trận vực môn đi thông nhiều châu vực, thành thị trong Trung Thổ Thần Châu. Nhưng người từ bên ngoài đến muốn đi trận pháp truyền tống trận vực môn phải báo cáo trước, bình thường buổi tối vực môn sẽ đóng lại. Tối nay Đinh Hạo, Kim Thiền không thể đi tiếp.
Đinh Hạo gật đầu, nói:
- Cũng tốt, trước đây chưa từng gặp sông lớn như vậy, ngắm cảnh đẹp cũng hay.
Vị trí Đinh Hạo, Kim Thiền đang ở là một tửu lâu cao mấy chục tầng nằm giữa Sở thành.
Ngồi bên cửa sổ nhìn mặt trời đỏ như máu phía xa chậm rãi chìm xuống nước sông.
Sở Hà đi qua Sở thành, chia tòa thành lớn làm hai nửa. Mặt sông rộng mấy chục dặm, nước sâu không thấy đáy, thoạt trông dòng chảy chậm nhưng sâu dưới năm mươi thước là dòng nước xiết dâng lên, sóng ngầm vô số, vô cùng đáng sợ. Cường giả cảnh giới Võ Vương cảnh lặn xuống độ sâu cỡ đó là chết chắc.
Thuyền như thoi đưa lướt trên mặt sông, đều là bảo thuyền có minh văn gia cố, cực kỳ chắc chắn, không sợ ngược dòng, tốc độ rất nhanh để lại từng vệt dài không tan trong nước.
Con sông này quá rộng, như là biển cả.
Kiếp trước Đinh Hạo chưa từng gặp sông nào mênh mông như vậy, nhìn từ trên cao cảm thấy đẹp không sao tả xiết. Trời nước một màu, nước sông bị nửa vầng mặt trời nhuộm đỏ, các loại thuyền xuyên qua như tòa lầu lớn di động trên mặt nước, nhỏ thì giống như liễu lênh đênh, nhiều không đếm xuể.
Đinh Hạo kiềm không được khen:
- Đúng với danh Trung Thổ Thần Châu, cảnh tượng phồn hoa, các thành Bắc Vực không thể sánh bằng.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...