Đao Kiếm Thần Hoàng

Gần như tất cả đệ tử Vấn Kiếm Tông, thậm chí ngay cả các cư dân trong khu dân nghèo đều đã đi tới khu vực cầu thang tầng một và tầng hai. Trên mặt những người này lộ vẻ sợ hãi khó có thể che giấu, thậm chí thân thể cũng đang phát run, hàm răng va vào nhau lạch cạch, nhưng bọn họ lại không hoảng loạn hoặc là chạy trối chết, mà trong tay đều nắm vũ khí, đợi chờ giây phút có kẻ tới gần giao chiến.

Yêu tộc tấn công núi, không người nào có thể thoát được. Dù sao cũng là một lần chết, vậy không bằng chết trận.

Trong nháy mắt, yêu khí khắp trời giống như mây đen cuối cùng đã hoàn toàn che kín bầu trời của dãy núi Vấn Kiếm. Vô số thân ảnh như ẩn như hiện ở trong yêu khí. Dẫn đầu là đám cường giả đỉnh cấp Yêu tộc Tuyết Châu như Thanh Giao Vương của Thần Tiêu Điện, Cửu Đầu Hổ Vương của Yêu Thần Cung. Đám yêu quân phía sau có vô số Yêu Vương, nhiều như mây.

Gần như toàn bộ cường giả các thế lực lớn của Yêu tộc tại Tuyết Châu đều hiện thân nơi đây.

- Lý Kiếm Ý, lúc này không hàng, còn đợi tới khi nào?

Thanh Giao Vương cười ha ha.

Phía đối diện, sắc mặt đám người Lý Kiếm Ý ngưng trọng.

Hổ lang tới đông đủ, chẳng lẽ là ngày Vấn Kiếm Tông ta phải diệt vong sao?

Đối mặt với kẻ địch đông giống như thủy triều, trong lòng mọi người không khỏi sinh ra một cảm giác bất lực.

- Thanh Giao Vương, Cửu Đầu Hổ Vương, bọn ngươi dẫn người vây đánh Vấn Kiếm Tông ta, không sợ Huyền Sương Thần Cung sẽ giáng tội sao? Ngươi làm vậy là muốn mở ra chiến tranh hai tộc sao?

Lý Kiếm Ý cao giọng quát to.

- Ha ha, Bắc Vực đã loạn, thiên cơ hỗn loạn, chiến tranh hai tộc mở ra thì thế nào? Lý Kiếm Ý, ta niệm tình ngươi chính là tông sư thế hệ võ đạo của Nhân tộc. Ngươi tự sát, bản vương lưu cho một mình ngươi toàn thây... Hắc hắc, bằng không, bản vương ra lệnh một tiếng, Vấn Kiếm Tông chó gà đều không tha!


Cửu Đầu Hổ Vương lạnh lùng cay nghiệt nói.

Lý Kiếm Ý lặng lẽ, trầm mặc một lát, mới ngẩng đầu lên nói:

- Khoáng thạch huyền tinh thuộc về Yêu tộc ngươi, Vấn Kiếm Tông ta rút khỏi dãy núi Vấn Kiếm, thế nào?

Thanh Giao Vương lắc đầu nói:

- Vấn Kiếm Tông hôm nay nhất định phải diệt. Lý Kiếm Ý, không nên tiếp tục ảo tưởng nữa.

- Ha ha ha, không sai. Đúng là như vậy, khoáng thạch huyền tinh chúng ta muốn có. Nhưng Vấn Kiếm Tông chúng ta cũng muốn diệt!

Toàn thân Cửu Đầu Hổ Vương phát ra yêu khí cuồn cuộn, vô cùng lạnh lùng cay nghiệt.

Nếu như là hơn mười ngày trước, nói không chừng bọn họ còn có thể đáp ứng thỏa hiệp như vậy của Vấn Kiếm Tông.

Nhưng trải qua một trận đánh tại Vấn Kiếm Sơn Trang ở Kính Hồ mấy ngày trước, đám người Hoàng Thế Hùng lưu lại một ấn tượng quá sâu đậm cho cường giả đỉnh cấp của Yêu tộc. Bọn họ đã diệt Vấn Kiếm Sơn Trang, giết nhiều người của Vấn Kiếm Tông như vậy, thù hận đã không thể hóa giải. Một tông môn đáng sợ như vậy, tuyệt đối không thể cho bọn họ cơ hội nghỉ dưỡng sức.

Diệt cỏ không diệt tận gốc, gió xuân thổi tới lại mọc lên!

- Không nên khinh người quá đáng!

Giọng nói Lý Kiếm Ý cũng cứng rắn:

- Chúng ta đã phái đệ tử tới Kính Hồ. Lúc này, Huyền Sương Thần Cung hẳn đã biết được tin tức, Tuần sát sứ Đinh Hồng Lệ đại nhân rất nhanh sẽ biết được. Đến lúc đó, đám yêu ma các ngươi sẽ chết không có chỗ chôn!

- Hắc? Kính Hồ sao? Huyền Sương Thần Cung sao?

Cửu Đầu Hổ Vương ngửa mặt lên trời cười to.

- Cũng tốt. Hôm nay để ngươi hoàn toàn hết hy vọng. Có ai không, lấy đồ ra cho ta!

Lời nói vừa dứt.

Phía sau có mấy cường giả Yêu tộc đi tới, cầm túi không gian ra, đổ mọi thứ chứa trong đó ra. Tất cả đều là từng cái đầu còn chưa khô vết máu, thân thể còn có đao tàn kiếm gãy, từ bên trong ngã nhào ra, giống như mưa rơi xuống đất.

Đám người Lý Kiếm Ý lặng người một lúc, sau đó nhất thời tức giận rống lên.

Những cái đầu và thi thể kia mặc trang phục của đệ tử Vấn Kiếm Tông. Có mấy người rất tinh mắt nhận ra trong đó bao gồm cả Hoàng Tấn trước đây đã thông qua trận pháp ra ngoài đi báo tin, cùng với đám đệ tử Vấn Kiếm Sơn Trang như Hoàng Lỗi, lại trở thành thi thể lạnh như băng...


Lý Kiếm Ý thấy trước mắt tối sầm, thân thể dao động:

- Các ngươi... Vấn Kiếm Sơn Trang rốt cuộc thế nào?

- Ha ha ha, cho đến hôm nay, ta cũng không sợ nói cho ngươi biết. Bốn ngày trước, Vấn Kiếm Sơn Trang đã biến mất khỏi thế giới này. Cả trang chủ Hoàng Thế Hùng cùng với phía dưới, chó gà đều không tha.

Cửu Đầu Hổ Vương cười ha ha, đắc ý nói:

- Kính Hồ hôm nay đã là một mảnh phế tích. Huyền Sương Thần Cung nước xa không cứu được lửa gần. Hắc hắc, ta cho các ngươi chết tâm. Hôm nay trên trời dưới đất, không ai có thể cứu được được Vấn Kiếm Tông ngươi!

- Cửu Đầu Hổ Vương! Được, được, giết đệ tử ta, ép tông môn ta. Thù này hận này, không đội trời chung. Lý Kiếm Ý ta xin thề, nếu còn sống, ta nhất định phải chém hết Yêu tộc của Tuyết Châu.

Lý Kiếm Ý tức giận. Hắn chưa bao giờ thất thố, hiện tại giống như hùng sư phát cuồng:

- Đệ tử Vấn Kiếm Tông nghe lệnh, từ hôm nay, Vấn Kiếm Tông ta cùng Yêu Thần Cung, Thần Tiêu Điện, Tà Tâm Cốc hai bên không thể cùng chung một chỗ. Đệ tử Vấn Kiếm Tông bất luận là người phương nào, chỉ cần còn có một hơi thở, sau này đều phải giết chết những tên Yêu tộc kia. Nếu người nào vi phạm lời thề này, trời tru đất diệt!

Giọng nói của hắn như sấm, chấn động thiên địa.

- Vấn Kiếm, chiến! Vấn Kiếm, chiến! Vấn Kiếm, chiến!

Phía dưới sơn môn, những tiếng gào thét điên cuồng giống như cơn sóng lớn dâng trào vang lên.

Tất cả đệ tử Vấn Kiếm Tông đều giơ cao bảo kiếm trong tay, chiến ý bừng bừng. Từng cột khói tinh khí báo động, giống như thực chất, phóng lên cao, giống như từng con thần long, hòa tan một phần yêu khí trên bầu trời, chuyển phẫn nộ thành thù hận. Yêu tộc cấp thấp trên mặt đất từ tám hướng bao vây lại gần, nhìn thấy cảnh tượng như vậy đều dừng lại, trên mặt xuất hiện vẻ sợ hãi.

Đám người Thanh Giao Vương thấy vậy cũng biến sắc. Chỉ có điều sát tâm trong lòng bọn họ càng tăng lên. Ngày hôm nay dù nói thế nào, bọn họ cũng phải hoàn toàn diệt sạch Vấn Kiếm Tông, bằng không hậu hoạn khó lường!

- Giết!


Thanh Giao Vương ra lệnh một tiếng, vô số cường giả Yêu tộc bắt đầu xung phong!

- Giết!

Lý Kiếm Ý vung cánh tay hô lên, phát ra hiệu lệnh.

Một trận ác chiến chuẩn bị sẽ triển khai.

Nhưng vào lúc này, một biến đổi khác thường đột ngột phát sinh.

Vèo!

Một đạo ánh sáng màu đỏ, đột nhiên cắt qua bầu trời, từ phía xa lóe lên liền tới.

Ánh sáng màu đỏ này đến gần, vừa vặn rơi vào giữa Yêu tộc và Vấn Kiếm Tông. Đúng lúc đó, ánh sáng biến mất, lộ ra nguyên hình. Không ngờ đó lại là một cái lông chim màu đỏ mỹ lệ dị thường, nhẹ nhàng bay lơ lửng ở trong thiên địa.

Cùng lúc đó, còn có một giọng nói vô cùng uy nghiêm vang lên.

- Lui!

Giọng nói này dường như là giọng nữ, dễ nghe cao quý, giống như quân vương cao cao tại thượng, đang phát ra sắc lệnh đối với thần tử, chân thật đáng tin, chỉ có chính là một chữ, lại thể hiện ra hết sự bá đạo trong đó.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận