Đao Kiếm Thần Hoàng

Trong nháy mắt tiếp theo, hai thanh trường kiếm trong suốt dường như được làm bằng huyết ngọc, ánh lên hào quang xuất hiện ở trong tay hắn. Chỉ trong một thoáng, khí thế toàn thân tăng lên rất nhanh với tốc độ không thể tưởng tượng nổi. từ cảnh giới Vũ Vương tám khiếu một đường tăng vọt, trong nháy mắt đạt tới tiêu chuẩn Vũ Vương đỉnh phong, nhưng vẫn không có xu hướng dừng lại...

- Đó là... Huyết Ngọc Song Kiếm?

Xem chiến phía dưới, tim Vương Tuyệt Phong chợt đập mạnh. Bảo khí trấn tông trong truyền thuyết của Vấn Kiếm Tông, lại có thể xuất hiện ở trong tay sư tôn.

Hơn hai mươi năm từ khi hắn tới đây, hiện tại là lần đầu tiên gặp nhìn thấy sư tôn sử dụng binh khí.

Trong bầu trời, toàn thân Khí Thanh Sam có huyết quang lượn quanh. Huyết Ngọc Song Kiếm ở trong tay, khiến khí thế của hắn càng tăng lên, từng bước đột phá cảnh giới Vũ Vương. Thật không thể tưởng tượng nổi, hắn đã tiến vào phạm vi Vũ Hoàng, giống như một mặt trời đỏ cực nóng thiêu đốt, không thể nhìn thẳng. Khí tức khủng khiếp khuếch tán về bốn phương tám hướng. Trong mấy trăm dặm, tất cả võ giả đều cảm giác run sợ xuất phát từ sâu trong linh hồn. Loại uy áp này quả thực khiến người ta hít thở không thông!

- Vấn Kiếm! Vấn Kiếm! Vấn Kiếm!

Khí thế của Khí Thanh Sam giống như Chiến Thần hạ xuống, khiến các đệ tử Vấn Kiếm Tông ở phía dưới quan sát trận chiến trở nên hưng phấn tới mức phát cuồng, không nhịn được đều cao giọng hò hét trợ uy.

- Vấn Kiếm!

Ở thời khắc nguy nan như vậy, hai chữ này dường như có một loại ma lực khác thường.

Thời điểm âm thanh này vang vọng ở trong thiên địa, tất cả mọi người quên cả sợ hãi và đau xót. Tất cả chỉ cảm thấy trong cơ thể dường như có thứ gì đó muốn nổ mạnh đi ra. Máu ở trong huyết quản điên cuồng thiêu đốt, hận sau lưng không thể mọc ra hai cánh xông lên trời, cùng sóng với với sư thúc tổ hăng hái chiến đấu!


- Ha ha ha... Vấn Kiếm! Giết!

Khí Thanh Sam cầm Huyết Sắc Song Kiếm giao nhau ở trước ngực thành một hình thập tự, thân hình lóe lên, trong nháy mắt đã thoát khỏi vòng vây.

Trong nháy mắt tiếp theo, hắn xuất hiện ở phía sau Hàn Dưỡng Kiếm. Kiếm quang hình chữ thập trút xuống, trong nháy mắt che phủ vị kiếm tu cao ngạo tàn nhẫn này.

- Muốn chết!

Trong nháy mắt đó, ba vị kiếm tu khác cũng ra tay. Kiếm quang vô tận tập trung về phía bên này.

Bọn họ đều đã là cường giả cấp Vũ Vương đỉnh phong, lực lượng thu phát tự nhiên thoải mái, tuyệt đối sẽ không phát sinh ra sự ngộ thương. Hơn nữa bốn người đã phối hợp chiến đấu không biết bao nhiêu lần, trong lòng đã sớm hình thành sự ăn ý.

Nhưng Khí Thanh Sam không để ý đám ba người tập trung bao vây tấn công, cười ha ha thuấn di sang một bên.

- Phụt...

Hàn Dưỡng Kiếm há miệng phun ra một ngụm máu tươi. Trước ngực hắn xuất hiện một vết thương hình chữ thập, gần như chia người hắn chính xác thành bốn mảnh. Sắc mặt hắn tái nhợt. Trên mặt vẫn lộ vẻ khó có thể tin nổi.

Ba vị kiếm tu khác cũng đều biến sắc.

Hàn Dưỡng Kiếm chính là người có thực lực cao nhất trong bốn người bọn họ, chỉ thiếu chút nữa có thể tiến vào cảnh giới Vũ Hoàng nửa bước, không ngờ vừa đối mặt đã bị thương.

Một môn phái trong tiểu châu tại biên thùy, sao có thể có người nắm giữ chiến kỹ khủng khiếp như vậy?

Khí Thanh Sam một chiêu đắc thủ, không chút do dự, thân hình lại liên tục lóe lên. Mỗi lần xuất hiện, hắn đều tập trung vào một vị kiếm tu của Liệt Thiên Kiếm Tông. Kiếm quang huyết sắc chữ thập vô tình trút xuống, hoàn toàn giống như một vị ma thần không gì có thể địch nổi.

Trong nháy mắt, bốn đại kiếm tu của Liệt Thiên Kiếm Tông, lại có thể có người bị thương.

Nếu không phải bọn họ nắm giữ chiến kỹ cao giai, trong tay cũng có một vài bảo khí phòng ngự huyền khí. Vào thời khắc mấu chốt, thoát được một mạng. Nếu không chỉ sợ lúc này đã bị giết chết hết.

- Lui lại!


Hàn Dưỡng Kiếm hét lớn một tiếng, lui về phía bên ngoài phạm vi dãy núi Vấn Kiếm. Thân kiếm của hắn lúc xanh lúc đỏ. Hắn đã nổi giận tới cực điểm.

Lần này thật chẳng khác nào bị hung hăng đánh vào mặt ngay trước mắt của mấy vạn võ giả Tuyết Châu. Thân là cường giả kiếm tu Kiếm Châu, đaị châu của Bắc Vực, luôn cảm giác ưu việt. Hiện tại lại bị hoàn toàn đánh tan. Nếu như chuyện này truyền tới Kiếm Châu, để người khác biết mình đường đường là Thiên Ngân Tứ Kiếm của Liệt Thiên Kiếm Tông, bị một lão đầu trong tông môn nhỏ đánh như đánh chó, phải chạy trối chết, tuyệt đối sẽ trở thành trò cười lớn cho thiên hạ.

Đáng tiếc đối mặt với uy hiếp tử vong, bọn họ thật sự không có dũng khí xoay người tiếp tục tái chiến.

Khí Thanh Sam kia có chiến pháp quỷ dị khó lường, vượt quá sự tưởng tượng của bọn họ.

- Ha ha ha, Liệt Thiên Kiếm Tông, thì ra cũng chẳng có gì hay ho...

Trong bầu trời, Khí Thanh Sam cười ha ha, cũng không tiếp tục truy kích, thân hình hắn lóe lên, mấy đạo kiếm quang huyết sắc từ trên cao bắn xuống, nhất thời chém mấy tên cường giả phía dưới đang chiến đấu kịch liệt với đám người Lý Kiếm Ý thành thịt băm.

- A...

Chưởng môn nhân Lôi Âm Phái Thiết Chiến kêu thảm một tiếng, bị kiếm quang chém ngang thành hai đoạn.

Thánh chủ Vẫn Tinh hóa thành sương mù né tránh trước tiên. Nhưng trong nháy mắt, hắn vẫn bị kiếm quang huyết sắc chạm một. Một cánh tay hóa thành huyết vụ nổ tung.

- Lui lại!

Viện trưởng học viện Thanh Bình Phương Tiêu An và đám người Lục Hùng Phi hồn vía bay trên mây, hét lớn một tiếng, giống như chó nhà có tang chạy trốn về phía dưới chân núi.


Bọn họ cho dù nằm mộng cũng không nghĩ tới, Khí Thanh Sam đứng thứ hai ở trong bảng cường giả Tuyết Châu, lại có thể có thể phát ra lực lượng mạnh mẽ như vậy. Ngay cả kiếm tu Kiếm Châu cũng không thể chống lại. Nhất là Lục Hùng Phi, đã từng là đệ nhất cao thủ Tuyết Châu đích thức. Hôm nay hắn lại có thể vừa đối mặt với Khí Thanh Sam, đã không địch nổi, kinh hãi, lập tức chạy trốn chết.

Lúc này nếu ai vì thể hiện mà lưu lại, chỉ có một con đường là chết!

Trong đại trận bảo vệ tông môn, những tiếng hoan hô vang lên như sấm. Tất cả mọi người không thể nhịn được lớn tiếng reo hò.

Từng đôi mắt nhìn về phía thân ảnh với quang diễm huyết sắc lượn quanh đang đứng ở trong không trung, giống như nhìn Chiến Thần bách chiến bách thắng.

Thời khắc tai họa giáng xuống, ngăn cơn sóng dữ, quả thực chính là chuyện chỉ có thần mới có thể làm được.

Vương Tuyệt Phong cũng hưng phấn rống lớn lên. Chỉ có điều, trong lòng hắn có một chút nghi ngờ.

Từ lúc nào, thực lực của sư tôn lại có thể tiến vào cảnh giới Vũ Hoàng nhất khiếu như vậy? Mấy ngày nay, lão nhân gia vẫn luôn ở trong Ẩn Kiếm Phong bế quan khổ luyện, chẳng lẽ đã đột phá? Đây là một khả năng. Nhưng bước vào Vũ Hoàng tuyệt đối không đơn giản như vậy. Chỉ mấy ngày không xuất hiện đã tiến vào được, như vậy lại càng quỷ dị hơn!

Thân hình đám người Lý Kiếm Ý cũng lóe lên, phóng vào trong không trung, trên mặt lộ vẻ mừng rỡ như điên.

Một phen khổ chiến trước đó, rơi vào thế hạ phong. Cường giả tọa trấn tại sáu ngọn núi, tổn thất vô cùng nghiêm trọng. Hiện tại chỉ còn lại có ba vị.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui