Đao Kiếm Thần Hoàng

Kỷ Anh Khởi đã đổi sang nằm ở trên lưng Đinh Hạo. Bởi vì với thực lực của Kỷ Anh Nam, ở trong hoàn cảnh như vậy rất khó bảo vệ được muội muội của mình. Toàn thân Đinh Hạo phát ra kim sắc quang minh huy hoàng, bao phủ tiểu nha đầu ở trong đó, ngăn cách với áp lực bên ngoài.

Đây là một không gian rất đáng sợ. Nó giống như một mê cung dưới lòng đất, với hàng ngàn hàng vạn lối đi thông với các hướng, giống như là thế giới hang động phức tạp nhất của loài kiến. Ở trong này rất dễ lạc đường. Hơn nữa nguyên tố ở trong không gian này cực kỳ hỗn loạn. Rất nhiều nơi, trong hư không lóe ra ánh sáng màu tím đen, nói rõ đó là nơi không gian gián đoạn, có thể sụp đổ bất cứ lúc nào.

Ở đây áp lực pháp tắc lớn hơn.

Mặc dù là cường giả cấp Tiên Thiên Vũ Tông, ở chỗ này cũng sẽ bị áp chế giống như người bình thường, chậm rãi đi bộ, rất dễ cảm thấy mệt mỏi rã rời, không cách nào đi nhanh được, càng không nói tới bay. Trong không khí tràn ngập một khí tức nguy hiểm nhàn nhạt.

Trực giác nói cho Đinh Hạo biết, ở đây rất đáng sợ.

Trong lòng đất, các hang động nham thạch thông tới các nơi. Cho dù đi vòng vòng, cũng không biết thông tới chỗ nào.

- Bên này... Đúng. Tiếp tục. Rẽ phải ở phía trước!

Nằm ở trên lưng Đinh Hạo, Kỷ Anh Khởi nhỏ giọng nhắc nhở phương hướng.

Nha đầu này có một loại năng lực định hướng trời sinh. Thậm chí so với trực giác Kỷ Thân Thiên Địa, cảnh giới tầng thứ sáu của Thắng Tự Quyết của Đinh Hạo lại càng biến thái hơn. Dưới sự chỉ dẫn của nàng, ba người cũng đi nửa ngày vẫn chưa gặp phải cảnh xấu hổ phải quay trở lại chỗ cũ.

Đinh Hạo vẫn luôn cảm ứng thuộc tính của pháp tắc đoạn Cổ Lộ thứ bảy này.


Hang động nham thạch, bốn vách tường đều là nham thạch không biết đã tồn tại bao nhiêu vạn năm. Dường như là thuộc tính thổ. Chỉ có điều những tiếng nước chảy tí tách và và thường xuyên có sông ngầm xuất hiện, dường như lại mang theo thuộc tính thủy. Từng vòng xoáy không gian đứt đoạn với đường kính một đến hai thước lúc ẩn lúc hiện, lại dường như lại đang giơ cờ nói rõ nơi này có một phần lớn nguyên tố không gian...

So với sáu đoạn Cổ Lộ trước đó, thuộc tính nguyên tố lực lượng ở đây cũng không rõ ràng.

- Không gian như vậy...

Trong đầu Đinh Hạo lóe lên linh quang. Hắn đột nhiên nghĩ đến điều gì đó, trên mặt hiện ra một tia mừng rỡ. Môi trường như vậy, không phải là nơi thần dược địa măng Cửu Hoàng Hộ Tâm sinh trưởng sao?

Vừa nghĩ tới điểm này, Đinh Hạo cũng không còn nóng vội chạy đi nữa. Hắn dùng thần thức phón ra ngoài, quan sát kỹ tất cả mọi thứ trong phạm vi ngàn thước xung quanh đó.

Một canh giờ sau.

- Chờ một chút!

Cuối cùng Đinh Hạo đã phát hiện ra.

Hắn tiến về phía nam mười sáu bước, sau đó chậm rãi ngồi xổm xuống.

Ở trong một vũng nước, dưới một gốc cây măng đá, hắn chậm rãi rút ra một thứ gì đó dài giống như cây nấm màu vàng. Quan sát thấy trên đầu màu vàng chanh, phía dưới lại có màu trắng như tuyết. Thoạt nhìn giống như một chiếc ô thu nhỏ, nhưng lại phát ra mùi thơm nồng đậm.

Thứ này dường như có linh tính, giống như một đứa trẻ, liều mạng giãy dụa ở trong tay Đinh Hạo, muốn chạy trốn.

Địa măng Cửu Hoàng Hộ Tâm!

Trong mắt hai người Kỷ Anh Khởi và Kỷ Anh Nam chợt sáng ngời.

Nhất là Kỷ Anh Nam. Toàn thân hắn trực tiếp run rẩy. Niềm vui sướng cực lớn che phủ lấy hắn. Vị kiếm khách trầm mặc ít nói này run giọng nói:

- Đây... chính là... địa măng… Cửu Hoàng Hộ Tâm... Nhất định là nó. Đinh đại hiệp, có đúng là nó không?

Hai huynh muội thậm chí đã từng bán toàn bộ gia sản Kỷ gia Ngọc Châu, chỉ điên cuồng tìm kiếm qua địa măng Cửu Hoàng Hộ Tâm. Cho nên cả hai đối với hình dạng và màu sắc của loại thần thảo bảo dược này, lại hiểu rất rõ.


Đối với Kỷ Anh Nam mà nói, hình dạng của gốc thực vật này, quả thực giống như đã khắc thật sâu ở trong đầu óc, trong linh hồn hắn. Hắn chỉ đau khổ tìm kiếm hy vọng cứu mạng. Vào giờ phút này hy vọng cứu mạng đó đột nhiên xuất hiện, khiến hắn có chút khó tin. Cho nên hắn mới muốn nhận được đáp án khẳng định từ chỗ Đinh Hạo.

Đinh Hạo gật đầu.

- Chỉ có điều miếng địa măng Cửu Hoàng Hộ Tâm này xem ra chỉ mới trăm năm, thể tích quá nhỏ, màu sắc phát sáng còn chưa trở thành màu kim hoàng hoàn toàn. Linh tính không đủ. Dược hiệu hơi kém một chút.

Đinh Hạo ném gốc bảo dược này vào trong nhẫn trữ vật, cười nói:

- Ta quan sát môi trường của nơi này, trời sinh thích hợp cho địa măng Cửu Hoàng Hộ Tâm sinh trưởng. Loại bảo dược này có tập tính sinh trưởng theo đàn. Chỉ cần xuất hiện một gốc, trong phạm vi ngàn thước, tất nhiên còn có đồng loại khác. Chúng ta không ngại cẩn thận tìm kiếm một chút.

- Đúng đúng đúng, phải tìm thật kỹ... Tìm xem...

Kỷ Anh Nam quả thực sắp lệ nóng quanh tròng.

Đã bao nhiêu năm qua, trong lúc gần như tuyệt vọng, rốt cuộc đã tìm được thần dược này. Bệnh nan y của muội muội mình cuối cùng đã được cứu rồi, cuối cùng được cứu rồi. Phụ thân, mẫu thân, hai người ở dưới cửu tuyền, có thể ngủ yên. Con đã thực hiện được lời đã hứa với hai người. Tuy rằng con không phải một người kế thừa gia tộc đạt tiêu chuẩn, nhưng hẳn cũng được coi là một vị ca ca đạt tiêu chuẩn chứ?

Kỷ Anh Nam quả thực có một cảm giác kích động muốn cười lớn.

Ở dưới sự chỉ đạo Đinh Hạo, Kỷ Anh Nam cũng bắt đầu cẩn thận tìm kiếm ở các vũng nước xung quanh lối đi.

Trong giây lát, thật ra Đinh Hạo đã tìm được hai, ba gốc địa măng Cửu Hoàng Hộ Tâm. Chỉ có điều mấy gốc bảo dược này vẫn không tính là lâu năm. Một gốc có phẩm chất tốt nhất, đại khái cũng chỉ có khoảng hai trăm năm mà thôi. Màu cam trên đỉnh đã biến thành màu vàng óng ánh, còn chưa hoàn toàn lớn lên. Đinh Hạo cố tình tiếp tục trồng loại thần dược này, cho nên đều lưu ở trong nhẫn trữ vật, lấy thủ đoạn hoạt tính bảo tồn, để bảo vệ chúng.

Kỷ Anh Nam sốt ruột tới mức đầu đầy mồ hôi.


Kỷ Anh Khởi nằm ở trên lưng Đinh Hạo, bắt đầu cười khanh khách.

Trải qua đã nhiều ngày được Đinh Hạo chiếu cố, gương mặt của tiểu nha đầu này cuối cùng đã đẫy đà hơn một ít. Trên da có huyết sắc. Mái tóc vốn khô vàng dường như cỏ dại, cũng trở nên sáng bóng, cả người đầy tinh thần, cười nói:

- Ca ca, đừng có gấp. Ca xem đầu ca đầy mồ hôi như vậy kia. Hì hì, nhất định có thể tìm được. Đã có Đinh đại ca ở chỗ này...

Thấy thân thể muội muội chuyển biến tốt đẹp và trên mặt lộ ra nụ cười hiếm thấy, trong lòng Kỷ Anh Nam cũng cảm thấy ấm áp.

Một cảm giác hạnh phúc trước đó chưa từng có khiến kiếm khách trầm mặc ít nói này hưng phấn muốn khóc.

Hắn đang muốn nói gì, đột nhiên con ngươi co lại. Ánh mắt dường như dừng lại ở một vị trí phía trước, chỉ cách đó hơn hai mươi thước.

- Đó là...

Ánh mắt vui mừng như điên trong nháy mắt lộ ra.

Bởi vì trong vũng nước cách đó hai mươi thước có một gốc măng đá lớn. Đó là một gốc lớn tới lưng người trưởng thành. Toàn thân phát ra màu vàng óng ánh, tản ra mùi thuốc địa măng Cửu Hoàng Hộ Tâm thấm vào ruột gan. Nó đang nhẹ nhàng xoè tán, ánh sáng quang diễm lại phát ra yếu ớt, nhưng soi sáng toàn bộ lối đi đầy thần bí mỹ lệ này!


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui