Lại một cấm địa bị khai khẩn thành công.
Lại một thiên tài vạn cổ siêu đẳng sinh ra.
Lần này chiến trường bách thánh mở ra, thiên tài ùa vào như suối phun.mấy ngàn năm trước chưa có lúc nào như lần này ba rèn luyện cấm địa cùng địa bị khai khẩn thành công. Đây mới chỉ là ba tháng, còn hơn ba tháng mới đến lúc chiến trường bách thánh đóng kín, bài xích người ngoài. Ai biết được có thiên tài tuyết thế nào xuất hiện nữa không?
Thời đại trăm hoa đua nở, trăm phương tranh diễm buông xuống rồi sao?
Hoàng kim thịnh thế xuất hiện luôn đi cùng với máu đỏ và xương trắng, đây là điềm báo trước loạn thế sắp đến?
Trong thời gian ngắn Đinh Hạo biết được lịch sử Vô Tận đại lục trước mỗi lần nhân loại, yêu tộc bùng nổ thánh chiến thì sẽ xuất hiện thịnh thế như vậy. Dù là nhân loại hay yêu tộc đều xuất hiện võ giả thiên tài lớp lớp kinh thế hãi tục, ai nấy một bước lên mây, cực kỳ cường đại, cùng trời trăng tranh nhau phát sáng, thúc igục võ đạo hai chủng tộc điên cuồng tiến lên.
Không lẽ thánh chiến mới bắt đầu uấn nhưỡng sao?
Đinh Hạo suy nghĩ lung tung, thu lại ánh mắt xoay người quay về lầu ba.
Bây giờ có một vấn đề rất lạ lùng quấy rầy Đinh Hạo, tại sao lúc hắn vào Thiên Đao Tuyệt Kiếm lâu có ảo giác huyết mạch liền nhau? Có thứ gì đó rất thân thiết kêu gọi Đinh Hạo, cấm chế siêu cường đại không tác dụng lên người hắn. Phan Nhất Tâm áo đen rắn độc chỉ bước vào một bước chớp mắt bị cấm chế đánh bay ngất xỉu. Không lẽ Thiên Đao Tuyệt Kiếm lâu xây dựng là dành cho Đinh Hạo?
Đinh Hạo khẽ hỏi hai lão quái vật Kiếm Tổ, Đao Tổ:
- Rốt cuộc chỗ này có liên quan gì đến ta? Bây giờ có thể nói được không?
Trước khi Đinh Hạo vào Thiên Đao Tuyệt Kiếm lâu hai lão quái vật Kiếm Tổ, Đao Tổ từng cảm thán, nói là không ngờ trên thế giới còn tồn tại chỗ như vậy, kêu hắn cứ yên tâm đi vào, tuyệt đối không có vấn đề. Có lẽ hai lão quái vật Kiếm Tổ, Đao Tổ biết được điều gì.
Kiếm Tổ cười gượng nói:
- Thật ra ta cảm ứng được hơi thở quen thuộc trong này, nếu ta không đoán sai thì người sáng tạo Thiên Đao Tuyệt Kiếm lâu chắc cũng là một vị đao kiếm song thánh thể. Hắn ở lại cấm địa này nên ngàn vạn năm naychưa từng có ai khai khẩn thành công, bởi vì chỉ người óc cùng thẻ chất đao kiếm song thánh thể mới vào được.
Lại là một đao kiếm song thánh thể?
Người Đinh Hạo run lên, hắn hiểu ra.
Hèn gì Đinh Hạo mơ hồ cảm giác huyết mạch liền nhau, nếu thật sự như Kiếm Tổ nói thì nghi vấn được giải đáp. Thể chất đao kiếm song thánh thể vô cùng hiếm thấy, có thể nói là vạn cổ vô song. Thể chất tương đồng giống như ruột thịt, trong người chảy dòng máu giống nhau.
Hai tòa tiểu lâu bạch ngọc tạo hình đao kiếm hơi giống với đao kiếm song thánh thể.
Nhưng tại sao đoạn di ngôn cuối cùng sau Kiếm Nhị Thập Tứ ở tầng hai kiếm lâu không lộ ra tin tức cũng là đao kiếm song thánh thể? Người đó nói rằng cầm tam xích thanh phong tung hoành đại lục nhưng không nhắc gì đến đao pháp, không lẽ đao kiếm song thánh thể này suốt đời chỉ tu luyện kiếm pháp, không tu luyện đao pháp?
- Nên đi đao lâu nhìn xem.
Đinh Hạo suy tư giây lát, đứng dậy theo một lối ra khác trong đại sảnh lầu ba kiếm lâu đi tới cầu thang bước hướng đao lâu cách bốn, năm thước.
Diện tích địa sảnh lầu ba đao lâu giống y như kiếm lâu, bên trong cũng trống trơn. Chính giữa đại sảnh cũng để lại một bồ đoàn dây đay bình thường, chất liệu giống y như trong đại sảnh lầu ba kiếm lâu chẳng qua gọn gàng, sạch sẽ hơn một chút, không có lỗ rách. Nhìn thời gian sử dụng thì ngang ngửa nhau, mép bồ đoàn dây đay đổ lông.
Trừ điều đó ra vách tường trơn bóng không để lại chữ viết, đồ án gì.
Đinh Hạo quan sát một lúc không tìm thấy manh mối.
Đinh Hạo dọc theo cầu thang bước xuống tầng hai đao lâu.
Thiếu niên thợ săn Trương Phàm không có dưới tầng hai.
Bố cục đại sảnh tầng hai giống y bên kiếm lâu. Có một ít phòng ngủ, phòng luyện tập, một ít ghế đá, giường đá, các vật dụng thường ngày, chắc là chỗ sinh hoạt. Trên vách tường đại sảnh khắc linh cảm, tâm đắc tu luyện đao pháp rậm rạp chi chít.
Đinh Hạo nhìn chăm chú, rất nhanh phát hiện giống như tâm đắc kiếm pháp bên kiếm lâu, có nhiều suy nghĩ kỳ diệu nhìn như không có khả năng, kết quả một số thực tiễn. Điều khác biệt duy nhất là chữ viết không như cua bò mà chia thành khu vực khác nhau ghi chép ngay ngắn, phân loại rõ ràng, thậm chí tổng kết, bình phẩm.
Đinh Hạo nhanh chóng phát hiện phía chính đông đại sảnh lầu hai có một khối khác với các khu vực tâm đắc tu luyện đao pháp.
Đao Nhị Thập Tứ!
Quả nhiên là Đao Nhị Thập Tứ!
Đây là hai mươi bốn phần bức tranh đao pháp, mỗi bức tranh có hơn một trăm chữ nhỏ xíu phối hợp đồ án múa đao nhẹ nhàng. Khác với Kiếm Nhị Thập Tứ là đồ án múa đao tuy sống động như thật như mặt mũi nhân vật mơ hồ không rõ nam hay nữ, trường sam không lộ rõ dấu hiệu giới tính. Nhân vật trên hai mươi bốn bức tranh mặc quần áo giống nhau không như Kiếm Nhị Thập Tứ hình vẽ thiếu nữ msua kiếm mỗi một bức mặc váy dài khác nhau, cực kỳ xinh đẹp như tiên.
Cuối cùng hai mươi bốn bức tranh cũng để lại dòng chữ.
[Cùng hắn đổ ẩn tại đây, cùng đi săn thiên hạ đao pháp, hòa cùng một dòng, sáng tạo Đao Nhị Thập Tứ, ta không thua hắn. Tiếc nuối lớn nhất trong đời ta không phải không thể cùng hắn song túc song phi mà là huyết mạch trong người cuối cùng không hoàn chỉnh. Nếu hai huyết mạch hợp thành một thì không biết có thể thực hiện vĩnh hằng bất diệt, đánh vỡ bình chướng thần không?
Cùng hắn đổ ẩn tại đây?
Ta không thua hắn?
Đinh Hạo nhìn dòng chữ đó, ngẫm nghĩ, hắn cảm thấy lúc trước hắn nghĩ hơi sai lầm. Thì ra kiếm lâu và đao lâu không phải một người tạo ra, có vẻ như hai cao thủ tuyệt thế từng đánh đổ cái gì đó tại đây nên mới để lại những dấu vết này. Xem giọng điệu trong dòng chữ thì chủ nhân kiếm lâu là nam, chủ nhân đao lâu là nữ.
Cái gì gọi là không thể song túc song phi,rồi lại không biết là vì cái gì?
Không lẽ hai người này có thực lực chí tôn, thiên địa rộng lớn nhưng có cái gì đó hạn chế bọn họ sao?
Câu cuối cùng 'huyết mạch trong người không hoàn chỉnh, nếu có thể hợp nhất huyết mạch của hai người... ' lời nói biểu lộ tin tức nào đó. Nhưng Đinh Hạo càng nghĩ càng không thể nắm giữ linh cảm thoáng qua trong khoảnh khắc.
- Chắc lại là câu chuyện phu bụi thiên cổ.
Đinh Hạo không suy đoán nữa.
Giống như Kiếm Nhị Thập Tứ, nhìn sơ thì tranh vẽ Đao Nhị Thập Tứ rất rõ ràng nhưng muốn nghiên cứu, lĩnh ngộ kỹ từng bức tranh lại cảm thấy đường nét nhèo đi như xem qua sương mù. Cưỡng ép vận đủ thị lực nhìn lâu sẽ cảm thấy đầu váng mắt hoa.
- Ta nắm giữ đao pháp chiến kỹ quá ít, phải đi tầng một đao lâu nhìn xem.
Lần này không cần Đao Tổ giải thích Đinh Hạo cũng biết có chuyện gì, bước dọc theo thang lầu bạch ngọc xuống tầng một.
Trung tâm đại sảnh tầng một, thiếu niên thợ săn Trương Phàm khoanh chân ngồi.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...