Đám người bên ngoài, các cao tầng chưởng môn Lý Kiếm Ý của Vấn Kiếm tông, cao tầng môn phái về phe Vấn Kiếm tông biểu tình trầm trọng, có thể nói là lạc lõng với bốn phía reo hò. Bên cạnh chưởng môn Lý Kiếm Ý, Phong Lôi Thiên Âm Thiết Chiến vuốt râu đỏ như máu cất tiếng cười to, gã vui như Lôi Âm phái đã trở lại hàng đại môn phái.
Đinh Hạo thầm nghi hoặc:
- Như thế nào?
- Mục Thiên Dưỡng vào Huyền Sương Thần Vệ doanh.
Lý Lan nhỏ giọng nói bên tai Đinh Hạo:
- Mới rồi Trần bá tự mình tuyên bố. Không ngờ, con cáo già Phương Tiêu An quả là đa mưu túc trí chơi chiêu này.
Đinh Hạo giật mình.
Huyền Sương Thần Vệ doanh, hưm, rắc rối rồi.
Vấn Kiếm tông khổ tâm gầy dựng mười năm có thể hãnh diện trong đại hội luận phẩm tông môn, trở thành môn phái phẩm chất cao nhất Tuyết Châu. Vấn Kiếm tông khó khăn lắm mới thay thế Thanh Bình học viện bá chủ cũ, có thể nhìn xuống các tông môn. Ai ngờ bây giờ Mục Thiên Dưỡng trở thành Huyền Sương Thần Vệ, điều này nghĩa là Thanh Bình học viện về dưới cánh chim Huyền Sương Thần Cung, được tông môn lớn nhất thánh địa võ đạo nhân loại Bắc vực che chở. Vấn Kiếm tông mới xây dựng ưu thế chớp mắt tan rã.
Thanh Bình học viện được che chở xem như 'nửa người nhà' của Huyền Sương Thần Cung, được cung cấp các loại tài nguyên tu luyện, sự ủng hộ hơn xa tông môn nhân loại bình thường. Dù bây giờ Vấn Kiếm tông là tông môn số một nhân loại Tuyết Châu cũng không bằng Thanh Bình học viện.
Tình hình xoay ngược.
Vậy là Vấn Kiếm tông muốn dựa vào ưu thế phẩm chất, tài nguyên đè đầu Thanh Bình học viện trong mười năm tới là rất khó.
Đối với Thanh Bình học viện như người chết chìm bỗng được hạm tàu lớn vớt.
Hèn chi người Thanh Bình học viện mừng như điên, đám người chưởng môn Lý Kiếm Ý thì biểu tình trầm rọng. Đinh Hạo thầm than, Mục Thiên Dưỡng không đơn giản, nghe nói điều kiện hàng đầu trở thành Huyền Sương Thần Vệ là cảnh giới nửa bước Võ Vương cảnh. Không lẽ bây giờ Mục Thiên Dưỡng đã là cường giả cảnh giới Võ Vương cảnh?
Đinh Hạo bỗng cảm thấy hắn chưa nhìn thấu kẻ thù không đội trời chung sâu cạn thế nào.
Chính lúc này...
Một thanh âm trào phúng quen tai vang bên cạnh Đinh Hạo.
- Ha ha, giờ mới biếta ai là thiên tài thật sự rồi đi? Tự cho mình kêu mưa gọi gió trong Tuyết Châu thì là đại nhân vật? Mấy thứ đó là Thiên Dưỡng sư huynh của chúng ta chơi dư. Ha ha, thiên tài thật sự là phải đưa mắt khắp Tuyết Châu, chấp nhất một châu nho nhỏ chỉ là tiểu đạo, không thể thành châu báo. Cái gì đao cuồng kiếm si, tự cao tự đại, không biết gì!
Thanh âm quen thuộc.
Đinh Hạo quay đầu lại thấy cô nàng Lục Tiên Nhi tóc bạc đang cười nhạt nhìn hắn.
Nữ nhân ác độc Lục Tiên Nhi ngày xưa bị Đinh Hạo truy sát lạy lục xin tha nhờ cao nhân tông môn xua đi huyền khí lạ trong người đã thức tỉnh, nàng khó thể bỏ cái gai trong lòng, ánh mắt độc ác hận không thể ăn tươi nuốt sống Đinh Hạo.
Đinh Hạo cười khẽ, liếc Lục Tiên Nhi một cái rồi lờ đi.
Đinh Hạo không để trong lòng ánh mắt hận sâu tận xương tủy của Lục Tiên Nhi.
Bởi vì so sánh lâu dài, hiện nay thực lực của Lục Tiên Nhi không đáng đứng trước mặt Đinh Hạo, nói thật là toàn Thanh Bình học viện trừ Mục Thiên Dưỡng ra không bao nhiêu người đáng lọt vào mắt hắn. Lời thề báo thù ngày đó còn vang bên tai Đinh Hạo, mối thù Quách Nộ đại ca chết thảm sẽ không bỏ qua. Nếu Lục Tiên Nhi xuất hiện tại đây nghĩa là chủ động chịu chết, đợi đến vào chiến trường bách thánh, nếu gặp lại nàng chắc chắn Đinh Hạo sẽ không nương tay.
Đinh Hạo kinh ngạc ở chỗ Lục Tiên Nhi ác độc cũng được danh ngạch vào chiến trường bách thánh, đồn rằng tổ phụ của nàng là Lục Hùng Phi đệ nhất cường giả Thanh Bình học viện có vẻ là thật. Nếu không thì dựa võ sĩào thực lực chưa đến Đại Võ Sư cảnh của Lục Tiên Nhi yếu như con kiến làm sao có cơ hội như vậy?
Từ điểm này thấy được Thanh Bình học viện và Vấn Kiếm tông khác xa.
Vấn Kiếm tông có nhiều hậu đại ruột thịt của đại nhân vật trong tông môn nhưng nếu tư chất không đủ tuyệt đối không nhận được danh ngạch tông môn. Các thủ lĩnh chưởng môn Lý Kiếm Ý, Đường Phật Lệ phong chủ Thiên Kiếm phong đại công vô tư, lo cho tương lai tông môn, sử dụng mỗi danh ngạch hết sức chính đáng, tặng cho thiên tài thật sự có tiềm lực siêu tuyệt như nhóm Lý Mục Vân, Lương Phi Tuyết, dù là Lý Lan...
A, phải rồi, nói đến Lý Lan có một phát hiện làm Đinh Hạo kinh ngạc.
Thì ra Lý Lan là người của chưởng môn.
Hôm trước lúc mọi người xuất phát từ Vấn Kiếm tông Đinh Hạo mới phát hiện bí mật, vốn Lý Lan không có danh ngạch mỉm cười xuất hiện trong số người đi chiến trường bách thánh thì Đinh Hạo ngẩn ngơ. Đinh Hạo hiểu ngay cho đến nay đồng bạn có thân phận, bối cảnh rất bí ẩn quả nhiên đến từ danh môn, là con trai của chưởng môn Lý Kiếm Ý. Lý Kiếm Ý muốn danh ngạch đó là chuẩn bị cho Lý Lan.
Hèn gì mấy hôm trước Đinh Hạo lén tìm Lý Lan muốn cho hắn danh ngạch nhưng bị thiếu niên có đôi mày liễu mỉm cười bí hiểm từ chối, thì ra gã sớm biết chưởng môn Lý Kiếm Ý đã chuẩn bị danh ngạch cho mình.
Đinh Hạo mơ hồ hiểu một năm trước, chưởng môn Lý Kiếm Ý cao cao tại thượng chú ý đến hắn, đệ tử ký danh nho nhỏ, chăm sóc hắn từ đó đến giờ có nguyên nhân lớn là vì Lý Lan. Chưởng môn Lý Kiếm Ý uy nghiêm về riêng tư rất cưng chiều Lý Lan con trai duy nhất.
Đương nhiên bí mật này trước mắt chỉ mình Đinh Hạo biết.
Chưởng môn Lý Kiếm Ý suy nghĩ sâu xa, hết sức muốn bồi dưỡng Lý Lan, không muốn thân phận con trai duy nhất của chưởng môn ảnh hưởng gã tu hành trong Vấn Kiếm tông.
Lục Tiên Nhi đắc ý lạnh lùng cười:
- Chim sẻ chính là chim sẻ, bay cách mặt đất đã mơ khiêu chiến thiên nga trên trời, không biết tự lượng sức mình.
Nhìn Lục Tiên Nhi trào phúng, châm chích Đinh Hạo, Lý Y Nhược luôn bình tĩnh đứng bên cạnh hắn không nhịn được. Lý Y Nhược mặc kệ đối phương là ai, dám sỉ nhục Hạo ca của nàng thì chính là kẻ thù không chết không ngừng.
Mặt Lý Y Nhược sa sầm, lạnh lùng cười:
- Một tiện tỳ mới chỉ là tu vi Võ Sư cảnh đã dám lên tiếng trào phúng Hạo ca ca? Sớm muộn gì sẽ đập vỡ mồm ngươi!
Trong khoảnh khắc này Lý Y Nhược lộ rõ bản tính hạt tiêu nhỏ.
- Ngươi...!
Tạ Giải Ngữ bị mắng ngây người, giây sau quê quá hóa khùng âm trầm cười nói:
- Ngươi là nữ nhân của Đinh Hạo? Ha ha, tốt, rất tốt, ta sẽ bắt đầu trả thù từ ngươi trước. Xem ra ngươi cũng được danh ngạch vào chiến trường bách thánh? Yên tâm đi, khi đó ta sẽ khiến ngươi muốn chết không được, muốn sống không xong!
Lý Y Nhược định cãi lại thì Đinh Hạo mỉm cười, dịu giọng nói:
- Đừng quan tâm chó điên sắp chết.
Hạt tiêu nhỏ Lý Y Nhược cười ngoan hiền không nói gì thêm.
Lục Tiên Nhi nghẹn họng suýt hộc máu.
Mắt Lục Tiên Nhi lóe tia độc ác. Ha ha, dám nói ta là chó điên sắp chết.? Đinh Hạo, ngươi hãy nắm chặt thời gian cuối cùng này đắc ý đi, ha ha, rất nhanh ngươi sẽ biết ai mới là chó chết. Khi đó tất cả điều ngươi trân trọng sẽ hóa thành tro bụi, ngươi sẽ tan xương nát thịt, vĩnh viễn ở dưới địa ngục không thể trở mình.
Lúc này giọng Lục Tiên Nhi lại mạnh mẽ vang bên tai mọi người:
- Đã đến giờ, mở vực môn.
Mười Huyền Sương Thần Vệ đứng im như tượng sau lưng lão nhân tóc bạc Trần bá bỗng xoay người, quỳ một gối trước pho tượng Bắc Vực Huyền Sương Chiến Thần như thần dân thành tín lạy thần linh quân vương của mình. Mười Huyền Sương Thần Vệ ngâm xướng lên rồi chiến mâu trong tay bọn họ cắm xuống đất, chiến mâu màu vàng kêu vù vù, từng đợt minh văn rậm rạp bay ra khỏi mũi mâu. Ấn ký vàng như dây leo phát cuồng lan tràn từ thân mâu đến gốc.
Lực lượng hùng hồn bùng nổ.
Như có bàn tay to màu vàng vô hình xé rách bình hướng hư không.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Hơi thở vô hình như bão tố khuếch tán bốn phương tám hướng.
Hơi thở mười thanh chiến mâu tụ hợp lại hình thành cổng vòm màu vàng ở vị trí không gian bình chướng bị xé rách, cách ly các mảnh vụn không gian định khép lại. Cửa dâng tràn lực lượng nguyên tố hệ không gian màu bạc nhẹ nhàng, đậm đặc như chất lỏng.
Đây chính là vực môn!
Một ý nghĩ có thể truyền tống người ra xa trăm vạn dặm.
Vực môn là minh văn trận pháp truyền tống không gian cực kỳ cao thâm.
Đinh Hạo thầm cảm thán, nhìn bốn phía vẫn không thấy bóng dáng thiếu niên thợ săn Trương Phàm đâu.
Chất lỏng bạc hệ nguyên tố không gian dâng trào chậm rãi dịu đi, như tấm kính trong suốt lấp lánh đối xứng với cổng vòm màu vàng thánh khiết, cực kỳ xinh đẹp. Mặt lão nhân tóc bạc Trần bá không biểu tình lướt qua mọi người, ngừng lại giây lát nhìn Đinh Hạo.
Lão nhân tóc bạc Trần bá nói:
- Đã đến lúc, vào vực môn đi.
Mục Thiên Dưỡng gật đầu, gã là người thứ nhất vào vực môn màu bạc.
Tiếp theo là các đệ tử của Thanh Bình học viện được danh ngạch.
Chớp mắt một nửa số lượng bảy mươi người đi vào, vì chờ thiếu niên thợ săn Trương Phàm nên Đinh Hạo chưa tiến lên.
Cuối cùng chỉ còn mình Đinh Hạo.
Đinh Hạo bất đắc dĩ thở dài, lão nhân tóc bạc Trần bá thúc giục buộc hắn chậm rãi đi tới trước vực môn.
Đinh Hạo ngoái đầu nhìn lại vẫn không thấy bóng dáng mèo ác quỷ Tà Nguyệt, thiếu niên thợ săn Trương Phàm đâu.
Xem ra thiếu niên thợ săn Trương Phàm sẽ bỏ qua cơ duyên lần này.
Khi Đinh Hạo bước vào vực môn thì đột ngột có dị biến. Đinh Hạo cảm thấy có lực lượng siêu cường đại tuôn ra từ người hắn. Lão nhân tóc bạc Trần bá biểu tình trang nghiêm, khắc khổ đầy ẩn ý liếc Đinh Hạo sau đó bàn tay trầm xuống, có thứ gì hiện ra. Đinh Hạo chưa kịp xem kỹ thì mắt hoa lên, hắn đã bước vào vực môn, cảm giác như bị biển mênh mông nhấn chìm.
Thanh Châu đúng làp hồn hoa hơn Đinh Hạo tưởng tượng.
So sánh hình tượng một chút, nếu Tuyết Châu là nông thôn ở trong vùng sâu vùng xa không có cả điện trong kiếp trước của Đinh Hạo thì Thanh Châu là thành thị tỉnh lị xa hoa trụy lạc ca múa thái bình. Thanh Châu là châu lớn nhất Bắc vực mênh mông, một thành thị nhỏ cứ điểm nhân loại trong lãnh thổ Thanh Châu đã lớn hơn thành phố lớn nhất Tuyết Châu gấp mấy chục lần.
Đinh Hạo đến Thanh Châu đã bốn ngày.
Mười Huyền Sương Thần Vệ chăm sóc đoàn người Đinh Hạo, Lý Lan, Lý Y Nhược, Mục Thiên Dưỡng, Lục Tiên Nhi được sắp xếp ở trong một trang viên vùng ngoại thành cách Cự Linh thành một trăm dặm, thành phố lớn nhất Thanh Châu. Chủ nhân của trang viên là một thương nhân có địa vị dời vào phủ đệ trong thành nên cho bên ngoài thuê, hoàn cảnh thanh nhã, thích hợp tu luyện chờ đợi.
Nhưng rất nhiều thiên tài tức giận bất bình, cảm thấy đây là kiểu coi rẻ.
Bởi vì mấy ngày qua có đủ loại tin đồn, nghe nói những thiên tài trẻ của các đại châu khác được sắp xếp ở trong thành phố. Đặc biệt là thiên tài Thanh Châu dược danh ngạch vào chiến trường bách thánh được ở trong khu vực đầy đủ linh khí nhất, có minh văn sư đẳng cấp Võ Hoàng cảnh tự mình bày minh văn trận pháp tăng tiến tu vi cho bọn họ, đủ loại ưu đãi. Người Tuyết Châu đến không có cả tư cách vào thành, quá nhục nhã.
Có mấy đệ tử môn phái tự cho mình siêu phàm đòi mười Huyền Sương Thần Vệ sắp xếp lại kết quả có lẽ là bởi vì dùng từ quá kích động, bị đánh bầm dập, mặt mũi sưng phù ngoan ngoãn ở trong trang viên dưỡng thương, không dám hó hé gì.
Hôm nay là ngày thứ tư.
Còn hai ngày là chiến trường bách thánh chính thức mở ra.
Khi đó ba ngàn thiên tài trẻ đến từ các châu được Huyền Sương Thần Vệ hộ tống vào sơn mạch nguyên thủy trong Cự Linh thành, bởi vì khe hở thời không vào chiến trường bách thánh nằm trong sơn mạch này.
Phạm vi mấy ngàn dặm Cự Linh thành đúngl à một tòa thành thần linh, có mấy ức người cư ngụ, có hồ nước, sông ngòi, đồng ruộng, rừng rậm, cộng với các thanh thị vệ tinh xung quanh mấy vạn dặm vây quanh. Cự Linh thành rất mạnh, là thành lớn số một Thanh Châu. Nghe nói nguyên Bắc vực này chỉ đứng sau Huyền Sương Thần Cung trên núi Thái Bạch. Trong Cự Linh thành kéo một môn phái ra đều mạnh hơn đại môn phái Tuyết Châu, tông môn thất phẩm nhiều đến hàng ngàn. Chỉ những tông môn phẩm chất tam phẩm trở lên mới là chủ nhân chỗ này, nắm giữ sự sống, mệnh mạng của Cự Linh thành lớn bàng bạc.
Đoàn người Tuyết Châu đi đến đây giống như nhà quê lên tỉnh xem hoa mắt, bao gồm người hầu trong sơn trang cũng là cường giả Võ Đồ cảnh, Võ Sĩ cảnh, ánh mắt nhìn các thiên tài như nhìn rau cải trắng ven đường không ai thèm nhặt.
Mấy ngày nay Đinh Hạo bế quan khổ tu.
Đinh Hạo và Lý Y Nhược, Phương Thiên Dực, Lý Tàn Dương, Lý Lan, các đệ tử Vấn Kiếm tông được phân phối một sân diện tích năm mẫu, mỗi người một căn phòng bình thường, đệm chăn ngay ngắn coi như sạch sẽ, kém xa điều kiện trong Vấn Kiếm tông.
Đinh Hạo và Lý Y Nhược, Phương Thiên Dực, Lý Tàn Dương, Lý Lan, các đệ tử Vấn Kiếm tông không có so đo những việc này.
Đinh Hạo đặt một minh văn trận pháp ngũ giai trong sân, hữu hiệu tụ tập linh khí thiên địa tăng nhanh tốc độ tu luyện, cùng mọi người bế quan, tranh thủ lại đột phá trước khi vào chiến trường bách thánh. Mọi người giành giật từng giây nên từ chối lời mời cùng nhau đi dạo Cự Linh thành của các đệ tử môn phái khái.
Mỗi ngày Đinh Hạo đều tu luyện minh văn.
Đinh Hạo lần lượt khắc minh văn chữ hán trên mặt đất để bảo đảm uy lực trận pháp đạt đến mức lớn nhất. Thời gian võ sĩào chiến trường ngày càng gần Đinh Hạo bỗng có trực giác, tốn nhiều thời gian vào nghiên cứu minh văn trận pháp cỡ lớn.
Ngày hôm nay Đinh Hạo sửa chữa trận pháp trước đó, viết một bài Thần Tiên Khúc trong sân.
- Bích phong mặt biển tàng linh thư, thượng đế giản tác Thần Tiên cư. Thanh minh tiếu ngữ văn hư không, đấu thừa cự lãng kỵ kình ngư. Xuân la thư tự mời Vương mẫu, cộng yến hồng lâu chỗ sâu nhất. Hạc vũ xung phong quá hải trì, bất như lại sử Thanh Long đi. Do dự Vương mẫu không tương hứa, thùy lộ oa hoàn canh truyền ngữ...
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...