Đao Kiếm Thần Hoàng

Đinh Hạo không nói cho chưởng môn Lý Kiếm Ý biết nguyên nhân, hắn đổi đề tài khác.

- Năm mươi người trong Bảng tiềm long Tuyết Châu đều đi chiến trường bách thánh tức là đám người Mục Thiên Dưỡng cũng có tư cách?

Chưởng môn Lý Kiếm Ý gật đầu, nói:

- Đây chính là điều ta muốn nói. Các loại truyền thuyết liên quan chiến trường bách thánh có ghi chép trong vài quyển sách trong kho vũ khí tông môn, tin tưởng ngươi từng đọc qua. Ta buộc lòng phải lặp lại lần nữa, tuy chiến trường bách thánh có khả năng vô hạn nhưng cũng nguy cơ trập trùng. Nhân yêu hỗn tạp, thiên tài yêu tộc sẽ tham gia, chín chết một sống. Bây giờ ngươi biểu hiện khiến toàn Tuyết Châu kiêng dè, Thanh Bình học viện sẽ không bỏ qua cơ hội lần này, chắc chắn sẽ hại ngươi trong chiến trường bách thánh. Yêu tộc cũng sẽ nhúng tay. Trước mặt ngươi là bằng hữu nhưng không chừng đâm dao sau lưng ngươi, mấy vạn năm qua có không dưới mười vạn thiên tài nhân tộc vào chiến trường bách thánh nhưng cuối cùng không đến một phần mười người đi ra.

Đinh Hạo gật đầu, nói:

- Ta biết điều đó.

Đinh Hạo kiên quyết nói:

- Nếu Mục Thiên Dưỡng có trong danh sách thì ta phải vào chiến trường. Nếu ta sợ hãi bỏ qua cơ hội này, Mục Thiên Dưỡng sống sót ra khỏi chiến trường bách thánh thì một năm sau ta sẽ thua trên Thiên Hàn Tuyệt phong, huống chi là Tuần Mục Sử đại nhân khâm điểm, ai dám kháng mệnh?

Chưởng môn Lý Kiếm Ý khẽ thở dài:


- Ngươi nghĩ thông điều này là không thể tốt hơn, ta đã nghĩ nhiều. Phải rồi, về danh ngạch kia...

Đinh Hạo nói thật:

- Cái này ta cần suy nghĩ, tạm thời chưa xác định là ai.

Đinh Hạo biết rõ trừ năm mươi người trên Bảng tiềm long Tuyết Châu ra Tuần Mục Sử Đinh Hồng Lệ cho Tuyết Châu hai mươi danh ngạch khác. Hai mươi danh ngạch này là mục tiêu khiến vô số người điên cuồng, đại môn phái và vài thế lực nhân loại không đủ chia. Đinh Hạo nắm một danh ngạch rất bắt mắt, sẽ có nhiều người tìm đến.

Có lẽ đây là cơ hội cho Đinh Hạo lợi dụng.

Chưởng môn Lý Kiếm Ý ngừng một lúc, ngượng ngùng nói:

- Đinh sư đệ, ngươi có danh ngạch vậy cho ta... Một cái được không?

Đinh Hạo không chút do dự nói:

- Tất nhiên là được, chưởng môn sư huynh cần thì cho hai, ba cái cũng được.

Tuy danh ngạch quý giá nhưng đến nay chưởng môn Lý Kiếm Ý chăm sóc, quan tâm Đinh Hạo khiến hắn nhớ trong lòng. Lúc trước Đinh Hạo chưa bái lão quái vật Khí Thanh Sam làm sư phụ, địa vị, thân phận trong tông môn chưa cao thì chưởng môn Lý Kiếm Ý luôn âm thầm bảo vệ hắn, ân tình đó lớn hơn danh ngạch.

Chưởng môn Lý Kiếm Ý gật đầu, nói:

- Đa tạ.

Chưởng môn Lý Kiếm Ý rời khỏi Bộ Thiềm Cung, rất là cảm thán.

Chưởng môn Lý Kiếm Ý ngoái đầu nhìn lầu các dưới hoàng hôn, thiếu niên đứng trước cửa mỉm cười vẫy tay. Mới chưa đến một năm, còn nhớ lần dầu chưởng môn Lý Kiếm Ý nhìn thấy Đinh Hạo trong đại điện chưởng môn tông môn thì hắn chỉ là đệ tử Võ Đồ cảnh nho nhỏ. Bây giờ Đinh Hạo không chỉ cùng ăn cùng ngồi với chưởng môn Lý Kiếm Ý, hắn ảnh hưởng vận mệnh Vấn Kiếm tông.

Quả thật là tiềm long, sau khi ngủ đông chính là lúc nhất phi xung thiên.


Chiến trường bách thánh mở ra đối với thiếu niên Đinh Hạo có lẽ là cơ hội cá vượt long môn, từ nay nhất phi xung thiên. Tuyết Châu quá nhỏ, chỉ là khu nằm tận cùng biên cương mấy chục châu của Bắc vực. Thiên tài như Đinh Hạo không thể nào mãi mãi ở lại chỗ nhỏ này, thế giới bên ngoài rộng lớn mênh mông mới là võ đài của thiên tài thật sự.

Chưởng môn Lý Kiếm Ý nghĩ đến mượn danh ngạch từ tay Đinh Hạo, gã hít sâu.

Lần đầu tiên Lý Kiếm Ý dùng thân phận chưởng môn cầu người làm gã thây ngượng nghịu, nhưng nghĩ đến vì người kia thì gã không hề hối hận. Chưởng môn Lý Kiếm Ý chậm rãi đi trên đường xanh nhỏ ven hồ, nhìn sương chiều phủ mặt hồ lấp lánh phía xa.

Chưởng môn Lý Kiếm Ý nhỏ giọng nói:

- Hài tử, hy vọng ngươi đừng trách phụ thân, sinh tồn trên thế giới này vốn rất gian nan, ngươi cần gánh vác nhiều trách nhiệm. Mẫu thân của ngươi... Rồi sẽ tha thứ cho ta.

* * *

- Ha ha ha ha ha ha! Cơ hội tốt, cơ hội tốt, không ngờ chiến trường bách thánh mở ra vào lúc này. Mọi ân oán tình cừu trong chiến trường bách thánh không được mang ra bên ngoài, dù chúng ta có giết Đinh Hạo thì Huyền Sương Thần Cung cũng không che chở hắn.

Chỗ trú Lôi Âm phái.

Phong Lôi Thiên Âm Thiết Chiến chưởng môn của Lôi Âm phái cười to.

Hàm râu đỏ như máu của Phong Lôi Thiên Âm Thiết Chiến run run như vệt máu bôi khắp cằm, gò má. Dù Phong Lôi Thiên Âm Thiết Chiến cười to nhưng trong mắt dâng trào hận thù điên cuồng, nhắc đến Đinh Hạo là gã hạn nghiến răng.


Lôi Âm phái rơi vào hoàn cảnh hôm nay, không thể giữ địa vị đại môn phái chính là vì Đinh Hạo chết tiệt đó. Nếu không phải Đinh Hạo bắt giữ Thiên Lôi Long Tất Hạ, Thiên Phong Ma Nữ Hạ Nghê Thường, nếu không phải hắn thức tỉnh một trong ba bảo khí của Thiên Âm cốc, nếu không phải Đinh Hạo...

Phong Lôi Thiên Âm Thiết Chiến nghiến răng nói:

- Nếu Đinh Hạo dám vào chiến trường bách thánh ta sẽ cho hắn chết!

Mấy chục cao thủ đại nhân vật Lôi Âm phái ở bên cạnh Phong Lôi Thiên Âm Thiết Chiến cảm nhận sát ý lạnh băng âm u từ người tông chủ.

Có người biểu tình khó chịu, không quá đồng ý Phong Lôi Thiên Âm Thiết Chiến. Cho đến nay tông chủ Phong Lôi Thiên Âm Thiết Chiến quá tin tưởng vào minh hữu Thanh Bình học viện, trở thành mũi thương cho Phương Tiêu An viện trưởng của Thanh Bình học viện múa may. Việc ám sát Đinh Hạo là Thanh Bình học viện chủ chốt, Lôi Âm phái chỉ hỗ trợ, cuối cùng chính Lôi Âm phái hao binh tổn tướng, trả cái giá quá đắt, bị bó tay chân trong đại hội luận phẩm tông môn. Bây giờ Vấn Kiếm tông thế lớn, Lôi Âm phái nên tránh mũi nhọn từ từ tính chuyện, thế nhưng Phong Lôi Thiên Âm Thiết Chiến định ám sát Đinh Hạo trong chiến trường bách thánh, làm gì có chuyện đơn giản như thế?

Tiếc rằng Phong Lôi Thiên Âm Thiết Chiến có uy lớn trong Lôi Âm phái, vài người ý kiến khác nhau nhưng không dám nói thẳng.

- Tông ta có Tất Hạ, Hạ Nghê Thường vào chiến trường bách thánh, hừ, dù thế nào thì Lôi Âm phái ta quyết lấy được hai trong số hai mươi danh ngạch khác ngoài Bảng tiềm long Tuyết Châu, đây là Thanh Bình học viện nợ chúng ta. Người đâu, theo ta đi tìm Phương Tiêu An viện trưởng.

Phong Lôi Thiên Âm Thiết Chiến đặt quyết tập đi hướng Thanh Bình học viện.

Mấy đại nhân vật nhìn bóng lưng Phong Lôi Thiên Âm Thiết Chiến tràn đầy tự tin đi xa, lắc đầu thở dài. Tông chủ chỉ biết bạo lực đầu óc trái nho khiến Lôi Âm phái dần phụ thuộc vào Thanh Bình học viện, thiên tài điêu linh. Ví dụ như lần ám sát Đinh Hạo thất bại, nếu không phải vì mấy năm nay Lôi Âm phái không tìm ra đệ tử có huyết mạch chiến thể cũng không đến nỗi vì cứu Thiên Lôi Long Tất Hạ, Thiên Phong Ma Nữ Hạ Nghê Thường mà trả giá đắt, thỏa hiệp rất nhiều với Vấn Kiếm tông.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận