Tóc đen bay rối, Đinh Hạo đứng sừng sững như tiêu thương, nhẹ nâng tay vỗ chưởng.
Bốp!
Một tiếng vang khẽ.
Đinh Hạo như đá bất động.
Mặt đất trong phạm vi nửa thước dưới chân Đinh Hạo không có một luồng gió, cách ngoài nửa thước thì mặt đất vỡ ra, đá vụn bay đầy. Mặt đất bị Kim Cương Tiểu Ngốc phát ra chân không bào sâu ba tấc, trông như bị đao chặt chém đầy vết nứt ghê người.
Kim Cương Tiểu Ngốc bị một chưởng hất văng ra ngoài.
Đám người hét lên rung động.
Trong chớp mắt Kim Cương Tiểu Ngốc bùng nổ sức chiến đấu khá mạnh, mọi người thấy khủng bố. Uy lực Trầm Tất Sát vượt qua các lần biểu diễn trước tại lôi đài, như ngọn núi to bay lên cao giáng xuống.
Nhưng Đinh Hạo biểu hiện khiến người hoảng sợ hơn.
Đơn giản giơ lên nhẹ mà giáng xuống nặng, cứng đối cứng đánh tan Trầm Tất Sát đáng sợ. Không chỉ thế, Đinh Hạo không nhúc nhích một li, không phát ra hơi thở nào đã hoàn toàn xua tan khí kình trong vòng nửa thước.
Thực lực của Đinh Hạo sâu đến khó dò.
Kim Cương Tiểu Ngốc ở giữa không trung thở ra:
- Grao!
Kim Cương Tiểu Ngốc xoay tròn như con quay, lại hạ xuống, hai khuỷu tay như chùy mang theo lực lượng đáng sợ đánh vào lưng Đinh Hạo.
Trửu Chuy Sát!
Đinh Hạo vẫn không thèm tránh, không nhìn, lật tay vỗ sau lưng. Một chuỗi tiếng bôm bốp trong trẻo vang lên, thân hình Kim Cương Tiểu Ngốc nhanh như tên lửa chợt khựng lại, nghiêng ngả lùi ra sau.
Xung quanh lại rộ lên tiếng gào hét.
Kim Cương Tiểu Ngốc lùi ra năm thước mới ngừng lại.
Hai chân Kim Cương Tiểu Ngốc giẫm đất, đá vụn bay lên. Vang tiếng nổ điếc tai, lôi đài to lớn suýt bị lực lượng này xé thành hai nửa. Kim Cương Tiểu Ngốc nhờ vào phản lực như mũi tên rời dây cung bay nhanh đến gần Đinh Hạo.
Khi chân Kim Cương Tiểu Ngốc xoay tròn như hai cây búa to sắc bén quét eo.
Phủ Thối Sát!
Kim Cương Tiểu Ngốc vẫn dùng sát chiêu tự sáng tạo.
Đinh Hạo liên tục tiếp chiêu, bàn tay nhìn chậm nhưng vỗ nhanh, từng tàn ảnh chưởng ấn tung ra như hoa sen phun nhụy, mỹ cảm vô cùng.
Đinh Hạo đứng yên tại chỗ không hề nhúc nhích.
Kim Cương Tiểu Ngốc liên tục hét to, sau khi vào trạng thái chiến đấu thì biểu tình bẻn lẽn biến thành cuồng bạo như sấm, đằng đằng sát khí. Các sát chiêu nặng nề, sắc bén liên miên bất tận thi triển ra như bão tố mưa giông.
Đến cuối cùng Kim Cương Tiểu Ngốc chìm đắm trong trạng thái kỳ dị, thân hình càng lúc càng nhanh ở giữa hư không kéo ra tàn ảnh như thật như ảo nối liền lại hình thành sóng biển vàng điên cuồng công kích Đinh Hạo ngay chính giữa.
Nhưng Đinh Hạo vững vàng khiến người tuyệt vọng.
Đinh Hạo vững như cây cột, từ đầu đến cuối hắn không nhấc chân lên.
Rất nhiều người quanh lôi đài nhìn như say như mê, hoan hô hét hay.
Lần đầu tiên bọn họ thấy Kim Cương Tiểu Ngốc phát huy thuật đánh gần người đến cảnh giới như vậy.
Đến cuối cùng Kim Cương Tiểu Ngốc biến thành cỗ máy giết người, cùi chỏ, bàn tay, ngực, bụng, chân, bàn chân, lưng, eo, mông, vai, mỗi phần cơ thể đều biến thành vũ khí trí mạng. Một chiêu một thức sức mạnh hơn thiên quân, khó thể tưởng tượng.
Tiếc rằng đối thủ của Kim Cương Tiểu Ngốc là Đinh Hạo càng biến thái hơn.
Mặc kệ chiêu thức của Kim Cương Tiểu Ngốc thế mạnh lực trầm, khó thể tưởng tượng cỡ nào, Đinh Hạo thong dong vỗ chưởng thuận lợi hóa giải toàn bộ công kích.
Không biết qua bao lâu, trên lôi đài vang tiếng nổ điếc tai, bóng người tách ra. Ảo ảnh đầy trời biến mất, mọi thứ yên lặng.
- Hộc hộc hộc...
Kim Cương Tiểu Ngốc ướt đẫm mồ hôi, hai tay chống đầu gối, khom lưng thở hổn hển. Toàn thân Kim Cương Tiểu Ngốc ướt mồ hôi, vì quá mệt mỏi nên người run run sắp không đứng vững.
Đinh Hạo phía đối diện vẫn cười đứng yên.
So sánh hai bên xong dù có ngu đến mấy cũng biết kết quả tỷ võ.
Kim Cương Tiểu Ngốc dùng cách đánh gần thân, sức mạnh nổi danh Kiếm công tử Quan Phi Độ, vậy mà suýt mệt tắt thở. Nhưng từ đầu đến cuối không thể buộc Đinh Hạo lùi một bước, có thể thấy hai bên chênh lệch không thể đo lường.
- Đa... Đa tạ... Đinh sư huynh, ta... Ta rốt cuộc hiểu rồi!
Kim Cương Tiểu Ngốc thở hổn hển nói không trọn câu nhưng biểu tình cảm kích.
Vì Kim Cương Tiểu Ngốc hiểu rõ hơn ai hết, với thực lực của Đinh Hạo có thể một chiêu đập bẹp gã nhưng hắn kiên nhẫn cùng gã đánh nhiều chiêu như vậy. Đinh Hạo cho Kim Cương Tiểu Ngốc bày ra toàn bộ sát chiêu, cho gã cơ hội thi triển, lĩnh ngộ.
Đinh Hạo mỉm cười nói:
- Không sao.
Đinh Hạo dứt lời, chợt vang tiếng nổ điếc tai.
Mọi người trợn mắt há hốc mồm lôi đài to lớn bỗng sụp xuống, đá xanh cứng rắn đều đều nứt thành cục đá nhỏ vuông vức nửa tấc tựa hạt cát rơi ra.
Kim Cương Tiểu Ngốc té trong hạt cát.
Chỉ có nham thạch dưới chân Đinh Hạo là đầy đủ.
Nham thạch như cây cột trụ hình tròn đứng sừng sững, như thần tọa. Đinh Hạo đứng trên đó, quần áo phất phơ bay ra sau, như hùng ưng vỗ cánh sắp bay, khiến người không thể nhìn gần.
* * *
Mỹ thiếu niên Lâm Tín đứng trong đám người khẽ thở dài:
- Mạnh!
Nhậm Tiêu Dao tên mập siêu may mắn đứng bên cạnh mỹ thiếu niên Lâm Tín, tay gã cầm đùi gà vàng ươm ngơ ngác quên đưa vào miệng.
Nhậm Tiêu Dao tên mập siêu may mắn cảm thán rằng:
- Đối diện kim cương sát chiêu thập nhị liên kích của Kim Cương Tiểu Ngốc và trong trạng thái cuồng bạo vậy mà nhẹ nhàng đỡ, không hề tránh né. Đinh Hạo đã mạnh đến mức này, sao hắn làm được?
- Tiểu ngốc chọn chiến đấu với Đinh Hạo là đúng, chỉ có Đinh Hạo mới chịu được kim cương sát chiêu thập nhị liên kích hoàn chỉnh, cho hắn tìm ra sơ hở và nhược điểm trong sát chiêu của mình, bù đắp. Đinh Hạo!
Mỹ thiếu niên Lâm Tín nhấn mạnh cái tên Đinh Hạo, khóe môi cười khổ.
- Bà nội nó, ta lại thấy ghen tỵ rồi, có còn cho người sống không?
Nhậm Tiêu Dao tên mập siêu may mắn hung hăng cạp đùi gà, nói:
- Ta phải vùng lên, phải cố gắng hơn!
Phía xa, người Thất Nghĩa Minh Bạch Sam Trung Viện đứng nhìn.
Bảy thiên tài kết nghĩa huynh đệ sau nửa năm lần đầu tiên xuất hiện trước mặt mọi người, Thất Nghĩa Minh thành tiêu điểm đáng chú ý.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...