Tạ Giải Ngữ cười nói:
- Ha ha ha ha ha ha! Tốt, tốt, quả nhiên Giải Ngữ không nhìn lầm người. Đinh Hạo, ngươi đáng giá ta xem trọng.
Đinh Hạo ngây người sau đó phát hiện điều gì.
Tạ Giải Ngữ đứng đối diện xoay người, cơ thể tỏa ánh sáng, bộ dạng dần tán đi biến thành người khác. Một người mặc váy dài đỏ rực, đầu đội hoa quan kim ngọc, trán có ấn ký lửa, ánh mắt cao quý uy nghiêm, không phải Tiên Hoàng Đại Thánh thì là ai?
Không phải nghe nói Tiên Hoàng Đại Thánh đã bế quan sao?
Tạ Giải Ngữ thật sự ở đâu?
Trong đầu Đinh Hạo toát ra nhiều suy nghĩ.
Tiên Hoàng Đại Thánh cười bí hiểm nhìn chằm chằm Đinh Hạo. Tiên Hoàng Đại Thánh thu giấu hơi thở, nàng đứng đó như một nữ nhân bình thường, chẳng có một chút sóng năng lượng dao động. Như thể một cơn gió thổi qua có thể hất bay Tiên Hoàng Đại Thánh.
Đương nhiên Đinh Hạo sẽ không nghĩ như thế.
Đinh Hạo hơi khom người:
- Kính chào thánh chủ điện hạ.
Tiên Hoàng Đại Thánh mỉm cười nói:
- Có vẻ ngươi không mấy ngạc nhiên?
Trong mắt Tiên Hoàng Đại Thánh lóe tia tinh nghịch, biểu tình kỳ lạ này khiến Đinh Hạo thấy kỳ kỳ, dường như từng gặp nàng ở đâu.
Đinh Hạo nói thẳng:
- Thánh chủ thần thông vô biên, huyễn hóa ra hình ảnh quả nhiên là không chút sơ hở, Đinh Hạo không thể xuyên thấu. Với thần thông của thánh chủ điện hạ có làm ra chuyện gì cũng không khiến người kinh ngạc.
Tiên Hoàng Đại Thánh cười phá lên:
- Ha ha ha ha ha ha! Ha ha ha ha ha ha! Không ngờ đao cuồng kiếm si nổi tiếng như cồn mà cũng biết vuốt mông ngựa. Đinh Hạo, thế này không giống phong cách của ngươi.
Hơi thở cao quý trên người Tiên Hoàng Đại Thánh đột nhiên biến mất, bộ dạng như nha đầu bướng bỉnh nghịch ngợm.
Đinh Hạo ngẩn ra, hắn thấy Tiên Hoàng Đại Thánh là lạ.
Tròng mắt Tiên Hoàng Đại Thánh xoay tròn, bỗng hỏi:
- Này, ngươi có muốn biết Giải Ngữ tỷ... Phi, có muốn biết người thương trong lòng ngươi ở đâu không?
Đinh Hạo ngẫm nghĩ, hỏi dò:
- Nàng bị thánh chủ điện hạ nhốt?
- A? Ngươi đoán ra?
Tiên Hoàng Đại Thánh không vui lòng nhíu mày nói:
- Ngươi quá thông minh, vậy mà cũng đoán ra được, hừ hừ.
Đinh Hạo nén cười.
Sao trông Tiên Hoàng Đại Thánh tính tình như con nít.
Tiên Hoàng Đại Thánh bực mình nói:
- Mặc kệ ngươi thông minh cỡ nào, có một việc ngươi tuyệt đối sẽ không đoán ra.
Nói đến đây Tiên Hoàng Đại Thánh cười đắc ý.
* * *
Thần Ân đại lục.
Thạch Chủy thành.
Trong quân doanh Thần Đình phương đông bận rộn, binh sĩ mặc giáp đen chuẩn bị trước khi xuất chinh. Từng chiếc chiến hạm huyền năng to đen Thần Đình phương đông bay lên cao rồi đáp xuống, vội vã vận chuyển vật tư và binh lực. Không khí trong quân doanh rất căng thẳng.
Nguên Thạch Chủy thành biến thành cỗ máy vận chuyển tinh vi, chuẩn bị cho chiến tranh xâm lăng sắp đến.
Trên bầu trời, dấu vết vực môn mới khổng lồ mới càng lúc càng lớn hơn, dài mấy trăm dặm. Không ngừng có thủ lĩnh dong binh đoàn như thần long vào biển chui vào khe hở vực môn mới khổng lồ, đều là lực lượng liên tục xâm nhập vào Vô Tận đại lục.
Đối với Vô Tận đại lục càng nguy hiểm hơn là khi thế lực đỉnh cao Thần Ân đại lục biết tọa độ cụ thể của Vô Tận đại lục rồi bọn họ có thể thông qua vực môn mới khổng lồ này trực tiếp mở đường truyền tống, giáng xuống Vô Tận đại lục, mặc dù làm vậy hao khá nhiều tài nguyên.
Trong quân doanh Thần Đình phương đông.
Một cái lều đen hoa lệ to nhất nằm ở chính giữa quân doanh.
Hoa Ma Kiếm bị một con hỏa long tói tức giận rống to:
- Lão già, chỗ này là đâu? Ngươi dẫn chúng ta đến đây làm cái gì?
Hỏa Quân mặc kệ Hoa Ma Kiếm.
Hỏa Quân bị thương rất nặng, buộc phải trở về Thần Ân đại lục, nhờ vào lực lượng triều tịch, pháp tắc thiên địa nơi đây, nội tình tích lụy của Thần Đình phương đông để chữa lành vết thương.
Hỏa Quân liên tục nuốt thần tài bảo dược xong ngồi xếp bằng trong lều vận công chữa thương.
Từng con hỏa long thô cỡ ngón tay sống động như thật lượn lờ quanh thân Hỏa Quân, chui ra chui vào cơ thể gã, xua tan lực lượng Tiên Hoàng Đại Thánh còn sót lại trong người. Thực lực Hỏa Quân nhanh chóng hồi phục.
Cố Tinh Nhi yên lặng ngồi một bên.
Cố Tinh Nhi không bị khống chế. Hoa Ma Kiếm được Hỏa Quân chú trọng, còn Cố Tinh Nhi chỉ là công cụ uy hiếp gã. Hoa Ma Kiếm đã bị bắt trói, Cố Tinh Nhi không thể rời đi.
Kinh hoảng quá đi, Cố Tinh Nhi hiểu ngay nàng ở đâu.
Cố Tinh Nhi, Hoa Ma Kiếm đi đến Thần Ân đại lục.
Đây là quê hương của đám ác ma dong binh đến từ Thần Ân đại lục sao?
Trông thật khủng bố. Võ giả xuất hiện xung quanh thực lực trung bình rất cao làm Cố Tinh Nhi giật mình, nàng hiểu được đám ác ma dong binh đến từ Thần Ân đại lục chỉ là vật hy sinh dò đường. Khi đại quân thật sự của Thần Ân đại lục buông xuống thì Vô Tận đại lục sẽ gặp tai nạn khủng bố.
Phải làm thế nào?
Cố Tinh Nhi không biết làm sao.
Nói đến thì Cố Tinh Nhi chỉ là một cô nương bình thường, dù cuộc sống tiêu sư khiến nàng sát phạt quyết đoán, nhưng trước vấn đề liên quan vận mệnh toàn địa lục làm Cố Tinh Nhi thấy bất lực.
Không nghĩ ra cách gì, Cố Tinh Nhi đành nhắm mắt tu luyện.
Cố Tinh Nhi tu luyện Đại Diệt Tuyệt Tâm Kinh của Diệt Tuyệt Kiếm tông, thời gian gần đây nàng gặp bình cảnh, không thể đột phá. Nhưng khi Cố Tinh Nhi nhắm mắt lại, huyền khí như nước lũ tuôn trào trong cơ thể. Bình cảnh làm khó Cố Tinh Nhi thật lâu như gỗ mục không chịu nổi một kích, chớp mắt bị huyền khí cuồng bạo phá tan.
Cố Tinh Nhi giật mình thầm nghĩ:
- Đây... Là sao?
Cố Tinh Nhi cẩn thận quan sát cảm ứng một đoạn thời gian, nàng hiểu chuyện gì xảy ra.
Thì ra tu luyện trong mảnh thiên địa này tốc độ nhanh hơn ở Vô Tận đại lục gấp vô số lần.
Phát hiện này làm Cố Tinh Nhi vô cùng giật mình.
Cố Tinh Nhi vội nói cho Hoa Ma Kiếm táo bạo chửi thề rằng đừng lãng phí thời gian, mau chóng tu luyện. Thiên phú của Hoa Ma Kiếm còn trên Cố Tinh Nhi, cơ hội tu luyện thế này rất hiếm có.
Hỏa Quân nở nụ cười.
Tuy cô nương này tư chất không cao, không phải thể chất ly hỏa nhưng tâm trí nhạy bén, gặp nguy không loạn, là tài năng đáng giá đào tạo.
Lúc này rèm bị vén lên, ánh mặt trời chói mắt chiếu vào.
Một thân hình gầy guộc bước vào.
Hỏa Quân bỗng mở to mắt, trong đôi mắt bắn ra ngọn lửa, khóe mắt lóe tia sát ý.
Hỏa Quân lạnh lùng nói:
- Lại Bằng Nghĩa, nhà ngươi là giám quân nho nhỏ mà dám xông vào lều của ta?
Lại Bằng Nghĩa thân hình nhỏ gầy cười lớn, lạnh lùng nói:
- Nghe nói Hỏa Quân đại nhân thảm bại quay về, ta đặc biệt đến chúc mừng. Bị một đám con kiến mọi rợ đánh bại, toàn quân bị diệt, Hỏa Quân đại nhân thật là càng lúc càng uy phong.
Hỏa Quân bỗng đứng dậy, sát khí âm trầm khuếch tán. Lại Bằng Nghĩa thầm kinh sợ, thực lực của gã không bằng Hỏa Quân, không phải đối thủ, không dám kích thích Hỏa Quân tính tình nóng nảy.
Lại Bằng Nghĩa xòe tay ra, một lệnh bài đen nhạt quay tròn hiện ra.
Lại Bằng Nghĩa lạnh lùng cười:
- Ngươi nên biết rõ ta phụng chiếu lệnh của Thần Đế điện hạ đến hỏi chiến báo của ngươi. Hỏa Quân đại nhân hãy nói kỹ càng trận chiến đi.
Hỏa Quân trông thấy lệnh bài thì hừ lạnh một tiếng, lấy ra một ngọc giản trắng ném cho Lại Bằng Nghĩa.
Hỏa Quân nói:
- Chiến báo đều nằm ở bên trong, tự mình cầm xem.
Lại Bằng Nghĩa nhận lấy ngọc giản, thần thức nhìn bên trong, mặt thẫn thờ.
Lại Bằng Nghĩa nửa tin nửa ngờ nói:
- Tiên Hoàng Đại Thánh? Đại lục lạc hậu đó sao có được anhna vật lợi hại đến vậy? Huống chi toàn đại quân chỉ một mình ngươi sống trở về, lời nói của một bên bảo sao ta tin đây?
Hỏa Quân lạnh lùng cười:
- Ngươi nói vậy là sao? Chẳng lẽ ngươi muốn lục soát thức hải của ta để xác nhận?
Lại Bằng Nghĩa thầm nhủ: Đúng vậy, nhưng ngoài miệng gã không dám nói.
Tuy tính cách Hỏa Quân nóng nảy, nhân duyên không tốt nhưng dù gì là cường giả thần cảnh của Thần Đình phương đông. So với nhiều cường giả thần cảnh khác thì Hỏa Quân rất trẻ tuổi, tương lai còn có không gian phát triển nhiều. Tuy Hỏa Quân xuất thân quân tây chinh nên Ngụy Thần Đế hơi nghi ngờ gã nhưng một khi xác nhận Hỏa Quân trung thành rồi có thể tưởng tượng tương lai địa vị của gã cao đến nhiều người khó mà với tới.
Tuy Lại Bằng Nghĩa có thần tử điện hạ chống lưng nhưng không thể chọc giận Hỏa Quân quá đáng.
Lại Bằng Nghĩa nghĩ đến đây tỏngf mắt xoay tròn nhìn Hoa Ma Kiếm, Cố Tinh Nhi. Lúc trong ngọc giản Lại Bằng Nghĩa đã biết thân phận của Hoa Ma Kiếm, Cố Tinh Nhi.
Lại Bằng Nghĩa cười nói:
- Tất nhiên ta không dám lục soát thức hải của Hỏa Quân đại nhân, nhưng hai dân bản xứ Vô Tận đại lục... Có lẽ ký ức trong bọn họ sẽ xác định được điều gì.
Hỏa Quân lạnh lùng cười:
- Truyền nhân y bát bổn tọa chọn trúng, ta chống mắt xem ai dám đụng.
Lại Bằng Nghĩa không nhường bước, nói
- Ngươi lĩnh quân thau trắng trở về vốn là tội lớn, đừng không biết điều. Nếu bệ hạ tức giận thì ngươi khó tránh khỏi bị phạt nặng, hai tiểu tử này cũng chết chắc. Hỏa Quân đại nhân, ta khuyên ngươi hãy suy nghĩ kỹ, ta chỉ lục soát thức hải của bọn họ chứ không tạo ảnh hưởng gì, không bị tổn thất gì. Nếu ngươi cứ nhất quyết không chịu thì không chỉ ta, bao gồm Thần Đế bệ hạ cũng sẽ nghi ngờ lời ngươi nói. Khi đó thì... Ha ha.
Hỏa Quân cứng người biểu tình liên tục thay đổi.
Hỏa Quân sắc mặt âm trầm nói:
- Lại Bằng Nghĩa, ta ghi nhớ món nợ hôm nay, có ngày sẽ khiến ngươi trả lại gâp trăm lần. Nếu ngươi dám làm gì trên người bọn họ, ta thề với thần cảnh chi nguyên tuyệt đối sẽ khiến ngươi không chết tử tế được.
Lại Bằng Nghĩa cười gian, vươn tay ấn trán Hoa Ma Kiếm.
Hoa Ma Kiếm vùng vẫy kịch liệt nhưng thực lực hai bên cách biệt quá xa. Hoa Ma Kiếm là đỉnh cường giả thánh nhân cảnh, rất nhanh lục tìm ký ức của Hoa Ma Kiếm, Cố Tinh Nhi cũng không thoát khỏi.
May mắn loại tìm tòi không tổn hại người rất hao thần thức, Lại Bằng Nghĩa chỉ tìm tin tức liên quan Hỏa Quân chứ không đào móc sâu.
- Hỏa Quân đại nhân, quấy rầy.
Lại Bằng Nghĩa xoay người đi.
Trong khoảnh khắc vừa rồi Lại Bằng Nghĩa tìm tòi thức hải của Hoa Ma Kiếm, gã nhận ra thiên phú thể chất Hoa Ma Kiếm, gã rất giận mình. Hỏa Quân đã tìm ra hạt giống thể chất nam minh ly hỏa?
Chuyện này không nhỏ.
Đạo thống nam minh ly hỏa của Hỏa Quân rất cao minh nhưng yêu cầu thể chất đệ tử cực kỳ khắc nghiệt, bởi vậy nó suy tàn. Nghe nói bản thân Hỏa Quân chỉ có một nửa nam minh ly hỏa thể chất đã có tu vi như ngày hôm nay, một thể chất nam minh ly hỏa tinh thuần sau khi tu luyện đại thành sẽ đến độ cao khó tin cỡ nào?
Tâm tình Lại Bằng Nghĩa rất kém.
Hỏa Quân nhìn Lại Bằng Nghĩa rời đi, sát ý đậm đặc thành thực chất nhưng cuối cùng gã giấu nó đi.
Hỏa Quân đứng im ngẫm nghĩ, ấn vào trán Hoa Ma Kiếm kiểm tra, xác nhận Lại Bằng Nghĩa không giở trò mới yên lòng.
Hỏa Quân búng tay một cái, lại có bốn hỏa long quấn người Hoa Ma Kiếm.
Hoa Ma Kiếm cảm thấy như bị ném vào biển lửa, nội tạng bị đốt cháy, cực kỳ đau đớn. Hoa Ma Kiếm kiềm không được gào thét, mấy hỏa long siết chặt người Hoa Ma Kiếm hơn, đến cuối cùng hằn sâu vào lớp da.
Xoẹt một tiếng, y phục kiếm sĩ trên người Hoa Ma Kiếm biến thành tro, gã trần truồng.
Cố Tinh Nhi giật nảy mình, muốn giúp đỡ Hoa Ma Kiếm nhưng bị lực lượng kỳ lạ đẩy ra. Các con hỏa long thô cỡ ngón tay đều chu ivào làn da Hoa Ma Kiếm như cá chạch, trông cực kỳ khủng bố.
Cố Tinh Nhi nhìn hướng Hỏa Quân, hỏi:
- Tiền bối, đây là...?
Hỏa Quân mặt không biểu tình nói:
- Hừ! Tiểu tử này không ngoan ngoãn nghe lời nên cho hắn ăn chút đau khổ.
Hỏa Quân ngồi xuống tại chỗ, tiếp tục dưỡng thương tu luyện, không để ý đến Cố Tinh Nhi.
Cố Tinh Nhi bất đắc dĩ, chỉ có thể nỗ lực khiến mình bình tĩnh lại.
Cố Tinh Nhi nghĩ thông, nếu Hỏa Quân muốn tìm truyền nhân y bát, thể chất nam minh ly hỏa hiếm thấy thì sẽ không hại Hoa Ma Kiếm. Có lẽ hành hạ đau đớn là một loại tôi luyện, Cố Tinh Nhi đành nhìn tình hình rồi tính.
Tiếng Hoa Ma Kiếm gào thét dần ngừng lại, dường như gã đã xỉu.
Ánh sáng đỏ nhạt phát ra từ lớp da Hoa Ma Kiếm, da gã đỏ như máu, trông gã như cục sắt nung đỏ toát ra hơi nóng cháy. Mấy con hỏa long đã biến mất, dường như dung nhập vào cơ thể Hoa Ma Kiếm.
Hỏa Quân thấy hình ảnh đó thì gật đầu, khóe môi cong lên.
* * *
Thạch Chủy thành.
Trong thần điện của Thần Đình phương đông.
Một thân hình ngồi trên đại điện cao cao, cầm ngọc giản cẩn thận nhìn một lúc, nhíu mày lại.
Người đó hỏi:
- Mới rồi ngươi nói đã kiểm tra ký ức của hai dân bản xứ Vô Tận đại lục?
Bên dưới.
Lại Bằng Nghĩa quỳ rạp dưới đất không dám ngẩng lên, không dám thở mạnh.
Lại Bằng Nghĩa cung kính nói:
- Khởi bẩm bệ hạ, đúng vậy, giống y như trong ngọc giản. Có thể khẳng định tin tức là thật.
Thân hình cao to chìm trong suy tư.
Hồi lâu sau người đó mở miệng, thanh âm uy nghiêm như thần linh nói:
- Từ nay đừng trêu vào Hỏa Quân nữa, nếu hắn nêu yêu cầu gì nếu đồng ý được thì cứ đồng ý. Còn đệ tử của Hỏa Quân thì cứ cho vào thần tịch Thần Đình phương đông.
Lại Bằng Nghĩa nghe xong lòng rung động, gã biết từ lúc này Ngụy Thần Đế đã hoàn toàn tin tưởng vào Hỏa Quân.
Trong cuộc chiến tranh giành tiên khí Thần Đình phương đông đã chết mất hơn mười vị cường giả thần cảnh, bán thần cảnh. Tuy Thần Đình phương đông không thiếu cao thủ thần cảnh nhưng đây là đòn đánh quá đau, bây giờ bất cứ cường giả thần cảnh nào đều là tài phú Thần Đình phương đông phải trân trọng.
Đặc biệt là cường giả thần cảnh như mặt trời ban trưa giống Hỏa Quân, có tiềm lực rất lớn, lại chứng minh lòng trung thành càng cần lôi kéo nhiều hơn.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...