Một ngày sau, Đinh Hạo và hai huynh đệ Đinh Bất Tam, Đinh Bất Tứ lên đường.
Cùng lúc đó, Đinh Hành Họa mang theo đám người Ngô Phong phe Đinh Thánh Thán rời khỏi chỗ trú. Bọn họ không đồng hành chung với Đinh Hạo, hai huynh đệ Đinh Bất Tam, Đinh Bất Tứ. Họ có chuyện quan trọng cần làm. Qua sóng gió Thạch Chủy thành, Đinh Hành Họa đã hoàn toàn xé rách da mặt với Ngụy Thần Đế, gã cần giải quyết việc vặt sạch sẽ tránh cho thuộc hạ cũ bị liên lụy.
Hai bên ước hẹn sau nửa năm sẽ gặp lại gần Vấn Kiếm sơn mạch trong Vô Tận đại lục.
Đinh Hạo thực hiện lời hứa với Nê Bồ Tát, không lộ việc về tiên khí ra tránh cho bị chí tôn, quái sư đỉnh cao của siêu thế lực tính được cái gì từ người đám Đinh Hành Họa, Ngô Phong, Đinh Bất Tam, Đinh Bất Tứ. Chuyện này rất nghiêm trọng, Đinh Hạo không dám mạo hiểm.
Đinh Hạo mang theo Đinh Bất Tam, Đinh Bất Tứ quay về chỗ ở tạm thời của mình.
Tạ Giải Ngữ, Nạp Lan Du Hiệp đang chờ Đinh Hạo.
Một ngày trước Đinh Hạo liên lạc với Tạ Giải Ngữ, nàng đã biết chuyện xảy ra trong không gian căn phòng bí mật. Cùng là nữ nhân, Tạ Giải Ngữ đau lòng, yêu thương Nạp Lan Sơ. Lúc hai người ở chung đa phần là linh hồn Nạp Lan Sơ chiếm thân tiên khí, Nạp Lan Du Hiệp thì ngồi trong góc.
Đinh Hạo không che giấu chuyện gì với Tạ Giải Ngữ.
Đinh Hạo nói rõ ràng thân phận của mình, giới thiệu hai huynh đệ Đinh Bất Tam, Đinh Bất Tứ.
Tạ Giải Ngữ mỉm cười, gật đầu với Đinh Bất Tam, Đinh Bất Tứ xem như chào hỏi. Xưa nay Tạ Giải Ngữ lạnh như băng sương, nàng chỉ dịu dàng như nước với một mình Đinh Hạo, nói gì nghe nấy. Tạ Giải Ngữ nghe bảo hai huynh đệ Đinh Bất Tam, Đinh Bất Tứ là ca ca của Đinh Hạo, gật đầu chào đã là rất nể mặt.
Đinh Bất Tứ nháy mắt với Đinh Hạo, hỏi:
- Ha ha ha ha ha ha! Chắc đây là đệ muội?
Đinh Hạo cười cười, thản nhiên gật đầu.
Tạ Giải Ngữ thấy hết, khóe môi cong lên.
Đinh Hạo nói:
- Có ở lại đây cũng không còn ý nghĩa, chúng ta quay về Hãn Hải sâm lâm, xử lý chuyện trong bộ lạc xong sẽ về sơn môn Vấn Kiếm tông bàn bạc, chuẩn bị sẵn sàng tât cả thì xuất phát đi Vô Tận đại lục.Một chiếc chiến hạm huyền năng to lớn đáp xuống gần Tuyết Long sơn.
Vô số võ giả mặc áo giáp, cầm binh khí reo hò nhảy xuống chiến hạm, ánh mắt tò mò, nóng rực đánh giá bốn phía. Hắc long huyết kỳ trên cột buồm chính chiến hạm huyền năng bay phấp phới trong gió, cực kỳ nanh tranh.
Một nam nhân vạm vỡ lưng hùm vai gấu hít hà, cười to bảo:
- Ha ha ha ha ha ha! Đây chính là thế giới mới sao? Đúng là hoang vu, linh khí quá mỏng.
- Tu luyện trong hoàn cảnh này đúng à bi ai, may mà chúng ta chỉ đến cướp bóc, ha ha ha ha ha ha! Ta bắt đầu thấy sốt ruột.
Một nam nhân cao gầy liếm môi, ánh mắt tàn nhẫn.
Mấy ngàn dong binh như nước lũ đen nhảy xuống chiến hạm huyền năng.
Một thế giới hoàn toàn mới mở ra trước mặt các dong binh. Chỗ này như đất hoang mặc người xâm lược, máu mãnh thú trong cơ thể dong binh sôi sục, xúc động phá hư đốt cháy.
Trên chiến hạm, một nam nhân trung niên mắt chột cụt một tay quát to:
- Mọi người nghe đây, đoàn trưởng có lệnh không được hoạt động riêng, bất cứ ai không có đoàn trưởng cho pehps rời đi mười dặm thì giết không tha!
Một con long chuẩn trắng tinh đứng trên vai nam nhân trung niên mắt chột cụt một tay, khí thế khủng bố.
Nam nhân trung niên mắt chột cụt một tay là quản sự của Huyết Long dong binh đoàn, một kẻ tâm ngoan thủ lạt, thực lực cực kỳ khủng bố.
Nam nhân trung niên mắt chột cụt một tay nói một câu xong các dong binh im lặng, không dám lớn tiếng ồn ào. Có vẻ nam nhân trung niên mắt chột cụt một tay có uy vọng rất cao.
Chỉ một người dường như không nghe thấy nam nhân trung niên mắt chột cụt một tay nói, tự đi ra xa.
Đó là một thanh niên thoạt trông khoảng hai mươi tuổi.
Thanh niên mặc áo xanh, mái tóc dài màu đen rậm rạp như thác đổ, thân hình thon dài, ánh mắt phức tạp chất chứa vui sướng nhìn bốn phía, biểu tình quyến luyến.
Thanh niên áo xanh tóc đen lầm bầm:
- Trở lại, rốt cuộc ta đã về...
Thanh niên áo xanh tóc đen từng bước một đi tới, hoàn toàn không nghe lọt tai nam nhân trung niên mắt chột cụt một tay quản sự Huyết Long dong binh đoàn nói.
- Gri!!!
Long chuẩn trắng tinh đậu trên vai nam nhân trung niên mắt chột cụt một tay nhanh như tia chớp trắng rạch phá hư không.
Có dong binh vui sướng khi người gặp họa nói:
- Tiểu tử này xui rồi.
Đã quen nhìn nhiều dong binh không giữ quy tắc bị long chuẩn trắng tinh có thực lực thánh giai xé nát, nhiều dong binh kinh nghiệm già dặn xem thanh niên áo xanh tóc đen là người chết. Lần này vì xâm nhập thế giới mới Huyết Long dong binh đoàn chiêu mộ khá nhiều người vào, những người này bị xem là vật hy sinh. Đám người mới không nghe điều lệnh, kiệt ngạo bất thuần, nên giải quyết một tên để giết gà dọa khỉ.
Long chuẩn trắng tinh đập cánh, nhìn chằm chằm thanh niên áo xanh tóc đen. Long chuẩn trắng tinh bỗng lao xuống như tia chớp, có tia điện quanh quẩn giữa móng vuốt sắc bén. Hư không bị vuốt nhọn cào méo.
Nam nhân trung niên mắt chột cụt một tay quản sự Huyết Long dong binh đoàn mặt không biểu tình, mắt lóe tia tàn nhẫn.
Không nghe lời gã thì phải chết, nếu không các dong binh trong Huyết Long dong binh đoàn sẽ lật trời đổ nước.
Phía xa.
Dường như thanh niên áo xanh tóc đen không cảm ứng được long chuẩn trắng tinh đáng sợ tập kích, vẫn từng bước đi tới trước. Bắc Vực đang là đầu xuân nhưng tuyết đọng vẫn rất dạy, cho người cảm giác lạnh lẽo.
Vuốt nhọn sắp bấu vai thanh niên áo xanh tóc đen.
Lúc này vai thanh niên áo xanh tóc đen hơi lắc một cái.
Vù vù vù vù vù!
Một luồng kiếm quang bắn ra.
Long chuẩn trắng tinh thê lương hú:
- Gri!!!
Long chuẩn trắng tinh bị kiếm quang lấy mạng, nó thành máu nổ trung trong không trung, lông chim trắng rơi rụng đầy đất.
Giết ngay, chỉ một kích đã nổ long chuẩn trắng tinh thánh giai.
Các dong binh vui sướng khi người gặp họa chờ xem náo nhiệt cơ mặt cứng ngắc.
Nam nhân trung niên mắt chột cụt một tay, quản sự của Huyết Long dong binh đoàn đứng trên chiến hạm cũng ngây người tại chỗ.
Thanh niên này... quá mạnh!
Trong phút chốc không ai dám lên tiếng ngăn cản thanh niên áo xanh tóc đen.
Lúc trên đường đi các dong binh trẻ cố ý khiêu khích, khó xử thanh niên áo xanh tóc đen đều toát mồ hôi lạnh, thế mới biết mình đã lướt qua tử thần. Nếu không phải thanh niên áo xanh tóc đen không muốn so đo thì bọn họ đã chết mấy trăm lần.
Nam nhân trung niên mắt chột cụt một tay, quản sự của Huyết Long dong binh đoàn nheo ánh mắt độc ác lại. Mất đi long chuẩn trắng tinh là đả kích lớn với gã, vì nó là thành phần quan trọng trong sức chiến đấu của nam nhân trung niên mắt chột cụt một tay. Mắt quản sự Huyết Long dong binh đoàn lóe tia sáng lạnh nhưng không ra tay.
Bởi vì nam nhân trung niên mắt chột cụt một tay nhìn ra được thực lực của thanh niên áo xanh tóc đen quá mạnh, gã không phải đối thủ, trừ phi đoàn trưởng đích thân ra tay.
Nam nhân trung niên mắt chột cụt một tay nhìn ra sau, cửa khoang thuyền chỉ huy chiến hạm đóng chặt, đoàn trưởng đáng sợ làm người run rẩy không có biểu thị gì. Quản sự của Huyết Long dong binh đoàn không tin đoàn trưởng đại nhân không thấy chuyện xảy ra, chỉ có một giải thích...
Đoàn trưởng cũng không muốn trêu vào thiếu niên áo xanh này.
Nam nhân trung niên mắt chột cụt một tay kinh ngạc thầm nghĩ:
- Rốt cuộc chúng ta đã đưa loại người gì đến Vô Tận đại lục đây?
* * *
Nửa ngày sau thanh niên áo xanh tóc đen đã đứng dưới sơn môn Vấn Kiếm tông.
Thanh niên áo xanh tóc đen đứng lặng bên Tẩy Kiếm Trì, ngẩng đầu lên, khuôn mặt tuấn tú khó che giấu sự hưng phấn. Nhưng rất nhanh hưng phấn biến thành mờ mịt, vẻ mặt thanh niên áo xanh tóc đen trầm trọng.
Thanh niên áo xanh tóc đen kinh ngạc nói:
- Sao mà... Vắng người vậy?
Thanh niên áo xanh tóc đen cảm ứng được trên sơn môn không có nhiều người, khác xa với hình ảnh trong tưởng tượng.
Thanh niên áo xanh tóc đen có linh cảm không may.
- Chẳng lẽ...
Thanh niên áo xanh tóc đen lắc người, chớp mắt nhảy tới trước nhanh như thỏ. Vài kiến trúc sụp đổ, tượng đá đứng thẳng dính bụi trần.
Thanh niên áo xanh tóc đen đưa mắt nhìn toàn là cảnh tượng tiêu điều.
- Trống không?
Thanh niên áo xanh tóc đen đứng ngây như phỗng, nỗi lòng thất vọng. Thanh niên áo xanh tóc đen chợt nghĩ đến điều gì, giật mình bay nhanh ra sau núi.
Linh khí chỗ này đầy đủ hơn chút, thanh niên áo xanh tóc đen phát hiện khu rác sau núi hơi khác với trong tưởng tượng. Nhiều kiến trúc, đại điện mới dựng lên, tốt hơn hoàn cảnh mùi hôi thối nồng nặc trước kia nhiều. Mấy cái này là kiến trúc xây dựng sau.
Tuy nhiên các kiến trúc dính đầy bụi, mạng nhện do thời gian lâu không ai ở.
Thanh niên áo xanh tóc đen nhỏ giọng nói:
- Không có nhiều dấu vết chiến đấu, không giống bị xâm nhập nhưng tại sao không có người?
Thanh niên áo xanh tóc đen đi tới trước vách vực sau núi rác.
Thanh niên áo xanh tóc đen đưa mắt nhìn, ngơ ngác.
Vốn nên là địa huyệt thâm uyên sâu không thấy đáy, còn nhớ khi đó có nhiều đệ tử Vấn Kiếm tông buộc vào địa huyệt thâm uyên gió mạnh rít gào lấy quặng. Bây giờ địa huyệt thâm uyên đã biến mất, thay thế là cái hố to, sau núi bị người đào rỗng.
- Sau núi biến mất, không lẽ là bị người Liệt Thiên kiếm tông cướp?
Thanh niên áo xanh tóc đen nhớ đến chuyện cũ, sát ý cháy hừng hực. Lần này thanh niên áo xanh tóc đen trở về tuyệt đối sẽ không tha cho Liệt Thiên kiếm tông.
Nhưng lúc này thanh niên áo xanh tóc đen càng lo lắng an toàn của tông môn hơn.
Khi thanh niên áo xanh tóc đen đi chỗ này xảy ra chuyện gì?
Bỗng mắt thanh niên áo xanh tóc đen lóe tia sáng lạnh.
Sau lưng Liệt Thiên kiếm tông có tiếng gió, ba, bốn người xuất hiện. Bọn họ có thực lực không tầm thường chậm rãi áp sát, không phải người của Vấn Kiếm tông.
Nam nhân trung niên mặt âm trầm uy hiếp nói:
- Bằng hữu, ta thấy ngươi rất lạ mặt, báo tên đi, người của tông môn nào? Tới nơi này làm gì?
Ánh mắt nam nhân trung niên âm độc nhìn thanh niên áo xanh tóc đen.
Thanh niên áo xanh tóc đen tùy ý liếc ba, bốn người, nhìn cái hố to trống rỗng trước mắt.
Thanh niên áo xanh tóc đen nói:
- Các ngươi là ai? Tại sao ở trong nhà ta?
Trong nhà ngươi?
Bốn người ngây ra, chợt hiểu điều gì.
Nam nhân trung niên dẫn đầu mắt lóe tia vui vẻ, nói:
- Ngươi là người của Vấn Kiếm tông?
Thanh niên áo xanh tóc đen rất là nghiêm túc báo tên:
- Phương Thiên Dực Thanh Sam Đông Viện Vấn Kiếm tông.
Đối với thanh niên áo xanh tóc đen thì đây là cái tên có ý nghĩa vô cùng đặc biệt.
- Phương Thiên Dực? Chưa từng nghe nói qua.
Nam nhân cao to râu xồm cười khẩy nói:
- Nhưng nếu ngươi là người của Vấn Kiếm tông thì bso tay chịu trón đi, để lão tử lập công. Ha ha ha ha ha ha! Canh nửa năm rốt cuộc đợi đến con cá bé!
Phương Thiên Dực nhíu mày hỏi:
- Các ngươi đang vây bắt đệ tử Vô Tận đại lục?
Nam nhân cao to râu xồm nhe răng cười nói:
- Đúng thì sao? Ha ha ha ha ha ha!
Vù vù vù vù vù!
Một luồng kiếm quang bắn ra.
Bốn người thấy trước mắt lạnh lẽo, mắt không thấy đường, kiếm quang rực rỡ đâm vào tòng mắt. Bốn người hoảng hốt vội thụt lùi.
Khi bọn họ lại thấy đường thì ba người nam nhân trung niên dẫn đầu sợ hãi thấy nam nhân cao to râu xồm vẻ mặt tuyệt vọng, thân hình cao to lắc lư, đầu người lăn lông lốc, máu phun ra từ ngực. Nam nhân cao to râu xồm đã thân chết đạo tiêu.
Phương Thiên Dực bình tĩnh nói:
- Vậy chết đi.
Câu kiêu căng huênh hoang này nếu Phương Thiên Dực nói một giây trước thì ba người nam nhân trung niên khinh thường không để bụng, nhưng bây giờ có sứ uy hiếp như tử thần. Thực lực của nam nhân cao to râu xồm là trung giai Thánh nhân cảnh, là cường giả đỉnh cao trong phạm vi mấy vạn dặm. Thế nhưng nam nhân cao to râu xồm không đỡ được một chiêu của thanh niên áo xanh tóc đen đã bị giết ngay. Ba người nam nhân trung niên thủ lĩnh tự hỏi lòng dù mình mạnh hơn nam nhân cao to râu xồm một chút cũng không đỡ nổi nhát kiếm của thanh niên áo xanh tóc đen.
Nam nhân trung niên hét lên:
- Đi!
Nam nhân trung niên xoay người định bỏ chạy.
Nam nhân trung niên hoảng sợ phát hiện khí thế khủng bố như dãy núi thái cổ đổ ập xuống, mặc cho gã thúc giục huyền khí cỡ nào cũng không bay lên được, thậm chí không thể nhúc nhích một ngón tay.
Đây là lực lượng gì?
Không lẽ là hơi thở chí tôn thần cảnh sao?
Ba cường giả Thánh nhân cảnh phát hiện điều này, sợ hãi mặt trắng bệch, không còn ôm chút lòng may mắn. Bọn họ nhớ đến truyền thuyết về Vấn Kiếm tông, không lẽ Đinh Hạo thật sự chuyển tông môn vào tiên giới? Nếu không thì sao thực lực của thanh niên áo xanh tóc đen khủng bố như vậy?
Phương Thiên Dực đưa lưng hướng nam nhân trung niên, bình tĩnh nói:
- Các ngươi là ai?
Ba người liếc nhau, không lên tiếng.
Phương Thiên Dực mỉm cười, một luồng kiếm quang xẹt qua, lại một cái đầu cường giả Thánh nhân cảnh bị chém. Nếu là kẻ thù của Vấn Kiếm tông thì Phương Thiên Dực ra tay không chút nương tình, kinh nghiệm mấy năm nay làm lòng gã cứng rắn như sắt.
Một cường giả Thánh nhân cảnh vừa kinh vừa giận hét to:
- Ngươi... Chúng ta là người của Tình Xuyên Điện, tuy thực lực của các hạ mạnh nhưng nội tình Tình Xuyên Điện ta...
Vù vù vù vù vù!
Lại một kiếm quang bay qua.
Cường giả Thánh nhân cảnh mới nói một nửa thì cơ thể đã tách làm đôi, thần hồn không thể chạy thoát, hoàn toàn bị giết.
Nam nhân trung niên con sống sợ run cầm cập.
Sao gặp phải sát thần như vậy.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...