Đinh Đồng không định đánh nhau.
Đinh Hạo bước ra một bước, lực lượng huyền khí trong cơ thể đã rót vào thanh kiếm rỉ sét, ma đao đen tàn phá. Nhưng lúc này, một thanh âm quen thuộc vang bên tai Đinh Hạo.
- Sư phụ!
Đinh Hạo ngừng bước.
Là giọng của Nạp Lan Sơ.
- Sư phụ đang ở đâu, hãy mau cứu Du Hiệp...
Thanh âm kinh haòng mờ ảo vang bên tai Đinh Hạo. Nạp Lan Sơ như nai con hoảng hốt sợ hãi không biết ở đâu cứ kêu gọi Đinh Hạo.
Đường núi không có bóng dáng Nạp Lan Sơ, nàng không hề vào khu vực Lạc Thánh sơn mạch.
Nhưng tại sao giọng của Tần quảng Vương Tưởng vang trong tiên đạo phong?
Đinh Hạo đánh giá bốn phía, cơn gió tiên đạo rít gào, không thấy bóng dáng Nạp Lan Sơ đâu.
Chẳng lẽ là ảo giác?
Đinh Hạo nín thở tập trung lắng nghe nhưng không còn giọng Nạp Lan Sơ kêu gọi.
Đinh Hạo nhíu mày, tập trung chú ý vào kẻ thù không đội trời chung. Thanh kiếm rỉ sét, ma đao đen tàn phá rung động, lực lượng cấm kỵ chậm rãi phát ra như ngọn lửa tràn ngập bốn phía.
Đinh Đồng nửa cười nửa không nhìn Đinh Hạo.
Đối mặt Đinh Hạo áp sát, Đinh Đồng không có ý định đánh nhau.
Đinh Đồng bỗng mở miệng nói:
- Nghe nói ngươi rất bao che, quan tâm người bên cạnh mình. Nếu ân nhân cứu mạng của ngươi giờ là đệ tử y bát, tiểu cô nương đáng thương đó sắp bị người giết thì ngươi chọn tiếp tục ở lại đây giành tiên khí hay cứu nàng?
Đinh Hạo biến sắc mặt.
Đinh Đồng biết về Nạp Lan Sơ?
Không lẽ mọi thứ do Đinh Đồng sắp đặt?
Cảm giác không may lan tràn trong lòng Đinh Hạo, hắn cảm thấy đã bỏ qua thứ gì.
Thiên Nộ Kiếm Nạp Lan Tính Đức sắm vai gì trong vở kịch?
Nghĩ đến đây Đinh Hạo bản năng ngoái đầu nhìn bên dưới tiên đạo phong. Như đáp lại ánh mắt Đinh Hạo, một luồng sáng đỏ rực chớp lóe bên ngoài màn ánh sáng hoàng kim bao phủ Lạc Thánh sơn mạch xẹt qua hư không thật lâu không tán đi.
- Là tín hiệu khẩn cấp Đan Hùng bắn ra!
Đinh Hạo kêu Đan Hùng mang người đi canh giữ bên ngoài nhà Nạp Lan thế gia, nếu có gì không ổn lập tức chạy về báo cho hắn biết. Nếu không liên lạc được thì Đan Hùng sẽ phát ra tín hiệu tìm Đinh Hạo.
Chỗ Nạp Lan thế gia chắc chắn có chuyện gì.
Chính lúc này...
Giọng kinh hoàng, sốt ruột của Nạp Lan Sơ lại vang lên:
- Sư phụ đang ở đâu, xin sư phụ mau xuất hiện đi, hãy cứu Du Hiệp, hắn sắp không chịu được nữa. Sư phụ mau ra đi, xin hãy nghe thấy ta cầu nguyện, sư phụ...
Đinh Hạo bắt giữ được thanh âm của Nạp Lan Sơ phát ra từ thức hải chứ không phải từ lỗ tai.
Đinh Hạo ngẩn ngơ, vì lúc này hắn thấy ảo ảnh Nạp Lan Sơ.
Không khí trước mặt Đinh Hạo như hình chiếu phim. Thiếu nữ ngoan ngoãn ôm hai chân run cầm cập, không thấy rõ hoàn cảnh xung quanh nhưng tình huống rất tệ. Khuôn mặt nhỏ xinh ràn rụa nước mắt, Nạp Lan Sơ hoảng loạn như con dê run rẩy.
Có chuyện gì?
Đinh Hạo ngẩng đầu nhìn Đinh Đồng, nghĩ đó là gã sắp xếp.
Đinh Hạo thấy Đinh Đồng dường như không trông thấy ảo ảnh, ánh mắt gã mỉa mai nhìn chằm chằm vào hắn. Đinh Đồng không chú ý tới ảo ảnh Nạp Lan Sơ trong không khí, hoàn toàn không nghe thấy giọng của nàng.
- Sư phụ ở đâu, xin sư phụ, A Sơ cầu xin sư phụ hãy mau nghe thấy giọng nói của A Sơ. Du Hiệp sắp chết rồi, xin sư phụ hãy nghe thấy lời cầu nguyện của ta, hãy cứu hắn đi!
Giọng Nạp Lan Sơ yếu ớt ngắt khúc vang trong thức hải của Đinh Hạo, ảo ảnh trước mắt rõ ràng hơn.
Nạp Lan Sơ ở tong môi trường rất lạ, bốn phía dâng lên năng lượng. Thân hình nhỏ xinh run rẩy, trong mắt Nạp Lan Sơ tràn ngập tuyệt vọng và thù hận, khát vọng. Nạp Lan Sơ ngồi bệch dưới đất, bàn tay trắng nhỏ nhắn chắp tay vào nhau khổ sở cầu nguyện.
Đinh Hạo thấy khó tin, thanh âm và ảo ảnh làm sao truyền đến chỗ hắn được? Nó như ảo giác nhưng Đinh Hạo cảm thấy chân thực. Cơn gió tiên đạo thổi qua tiên đạo phong tăng thêm phần bi thương, bi tráng.
Đinh Hạo một lần nữa khẳng định Đinh Đồng tuyệt ođối không thấy ảo ảnh Nạp Lan Sơ, không nghe được giọng nàng.
Dường như Đinh Đồng phát hiện Đinh Hạo khác lạ, ánh mắt gã là lạ nhìn hắn.
- Cái này hình như là lực lượng huyết tế.
Kiếm Tổ lên tiếng:
- Thử trả lời nàng, có lẽ nàng nghe được giọng của ngươi.
Đinh Hạo ngây người.
Cách tiên đạo phong, vòng bảo hộ màn ánh sáng hoàng kim đáp lại nàng? Nạp Lan Sơ nghe được không?
Đinh Hạo vận chuyển thần thức thử giao lưu:
- A Sơ, là ta đây. Ta đã nghe được, bên chỗ nàng xảy ra chuyện gì?
* * *
Chỗ trú của Nạp Lan thế gia.
Trong địa sảnh căn phòng bí mật sâu năm trăm thước dưới lòng đất.
Một trận pháp kỳ dị đang vận chuyển.
Minh văn phức tạp phồn ảo chớp lóe, năng lượng hùng hồn khiến người khó thể tưởng tượng uấn nhưỡng. Nếu nhìn từ trên xuống trận pháp to lớn năm ngàn thước tựa như sơ đồ mạch điện phứ tạp nhất thế giới, các dòng điện chạy qua phát ra ánh sáng nóng cháy làm người nhìn một cái sẽ choáng váng.
Ánh sáng trắng chói mắt chớp lóe từ mỗi một đường hoa văn.
Trung tâm trận pháp to lớn, Nạp Lan Du Hiệp trần truồng đau đớn vùng vẫy dữ dội. Nạp Lan Du Hiệp như dã thú mất hết lý trị bị nhốt chính giữa trận pháp, không tể thoát ra. Các ánh sáng bạc mỏng như sợi tóc tách ra từ trận pháp dồi dào chậm rãi lan tràn quanh người Nạp Lan Du Hiệp.
Mỗi khi tơ bạc lan tràn một chút là Nạp Lan Du Hiệp sẽ đau đớn gầm rống.
Nạp Lan Du Hiệp đấm mạnh xuống mặt đất, giộng điên cuồng như vỗ trống. Người Nạp Lan Du Hiệp bộc phát lực lượng cường đại, mặt đất có trận pháp gia cố bị gã đánh sập. Lực lượng đáng sợ vượt qua Nạp Lan Du Hiệp trạng thái bình thường có được, đủ giết ngay một cường giả bán thần cảnh trong chớp mắt.
Tuy nhiên trận pháp thần kỳ phức tạp dưới lòng đất gia cố, như chất lỏng mềm nhũn. Mỗi khi Nạp Lan Du Hiệp đấm xuống là trận pháp sẽ hõm vào xóa đi lực lượng đáng sợ, khi gã nhấc tay lên là nó trở về như lúc ban đầu, không bị tổn hại chút nào.
Nạp Lan Du Hiệp ở otrng trận pháp bạc như thượng cổ mãnh thú rơi vào lưới, điên cuồng giãy dụa nhưng không thể thoát khỏi.
Lực lượng khủng bố phát ra từ cơ thể Nạp Lan Du Hiệp theo thời gian trôi qua liên tục tăng lên như không có cuối.
Bên ngoài không gian phòng bí mật to lớn có mấy trăm cường giả tinh nhuệ nhất, trung thành nhất mặc áo trắng của Nạp Lan thế gia mặt không biểu tình canh gác.
Tận cùng phía đông căn phòng bí mật.
Mấy chục cao tầng Thiên Nộ Kiếm Nạp Lan Tính Đức, Nạp Lan Sơ đứng chung một chỗ hồi hộp nhìn Nạp Lan Du Hiệp trong trận pháp.
- Chậm quá, tốc độ thức tỉnh quá chậm. Chúng ta phải hoàn toàn thức tỉnh lực lượng kia trước khi mọi thứ ở Lạc Thánh sơn mạch chấm dứt.
Biểu tình trên khuôn mặt tuấn tú của Thiên Nộ Kiếm Nạp Lan Tính Đức điên cuồng, âm trầm làm người rởn tóc gáy. Thiên Nộ Kiếm Nạp Lan Tính Đức nghiến răng, hàm răng trắng như dã thú sắc bén.
Thiên Nộ Kiếm Nạp Lan Tính Đức nói:
- Bỏ hết nội tinh vào, hết sức khởi động Long Ngâm Thiên Biến Trận.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...