Doãn Nhất Phi không tránh đi?
Thực lực như Doãn Nhất Phi nhưng không né, bị kiếm khí đáng sợ vừa rồi xé rách huyền khí hộ thân, âm thầm cắt đứt một lọn tóc bên mép tai gã.
Đối với cường giả đẳng cấp Tiên Thiên Võ Tông cảnh thì tóc bị cắt là nỗi sỉ nhục to lớn khó chịu đựng.
Mặt Doãn Nhất Phi đỏ rực.
Kết cuộc như vậy giống vị vua cao cao tại thượng bị tên ăn mày trên đường tát một bạt tai. Đinh Hạo không chút khách sáo giật tôn nghiêm, kiêu ngạo đệ tử tam đại cao cao tại thượng của Doãn Nhất Phi xuống, giẫm nát chúng dưới đất bùn. Doãn Nhất Phi tức giận người run rẩy.
Nhưng lúc này không ai cười nhạo Doãn Nhất Phi.
Mọi người, bao gồm thần đồng Mục Thiên Dưỡng Thanh Bình học viện vô cùng cuồng ngạo, biểu tình cực kỳ trầm trọng.
Giờ phút này, mọi người hiểu rằng người bí ẩn sau lưng Đinh Hạo ít nhất là siêu cường giả từ đỉnh cảnh giới Đại Tông Sư trở lên.
Một siêu cường giả đáng sợ.
Ánh mắt mọi người nhìn Đinh Hạo thay đổi.
Không lẽ đệ tử ký danh nho nhỏ của Thanh Sam Đông Viện Vấn Kiếm tông có lai lịch gì sao?
- Cấu kết yêu nghiệt ngoại giáo? Cái mũ lớn thật.
Đinh Hạo một kích đánh trúng, lạnh lùng cười:
- Doãn Nhất Phi, ngươi là đệ tử tam đại, vốn ta nên kêu ngươi một tiếng sư thúc nhưng ngươi là sư thúc lại không phân tốt xấu, không bảo vệ đệ tử tông mình còn khom lưng uốn gối trước đệ tử môn phái khác. Vì nịnh nọt người ngoài không tiếc giết đệ tử tông mình, có người khiến ta hỏi ngươi một tiếng có còn xứng với thân phận đệ tử tam đại Vấn Kiếm tông không?
- Càn rỡ!
Mày Doãn Nhất Phi rung rung, gã đã giận đến tột độ.
Nhưng Doãn Nhất Phi lo tồn tại cường đại sau lưng Đinh Hạo, gã không thể không hết sức ức chế giận dữ.
Doãn Nhất Phi khinh thường hừ lạnh một tiếng:
- Một đệ tử ký danh nho nhỏ như ngươi là cái thứ gì? Cũng xứng chất vấn ta?
Đinh Hạo cười to bảo:
- Phong tuyết vấn kiếm đoạn trường thiên, bạch hạc lãnh dạ trứ thanh sam. Doãn Nhất Phi, chủ nhân câu này khiến ta hỏi giùm, nếu đệ tử ký danh nho nhỏ không có tư cách thì hắn có tư cách hỏi ngươi không?
- Cái gì?
Doãn Nhất Phi như bị sét đánh, hoàn toàn biến sắc mặt.
Giây trước Doãn Nhất Phi còn kiêu ngạo như sư tử giờ đứng ngyâ như phỗng, cảm giác khí lạnh chạy dọc sống lưng, da đầu tê dại.
Bách Hoa Kiếm Lục Vũ Kỳ, trưởng lão nội môn Vấn Kiếm tông, Lỗ Kỳ cũng biến sắc mặt.
Mấy người này là cường giả có địa vị không tầm thường trong Vấn Kiếm tông.
Nhưng lúc này trong mắt Bách Hoa Kiếm Lục Vũ Kỳ, trưởng lão nội môn Vấn Kiếm tông, Lỗ Kỳ, Doãn Nhất Phi tràn ngập giật mình, rung động, như thấy điều gì khó tin nhất trên đời. Đặc biệt là Lỗ Kỳ, Doãn Nhất Phi, không biết là vì sợ hãi hay hưng phấn mà toàn thân run rẩy.
Bùm!
Bốn cao thủ Vấn Kiếm tông cùng quỳ hướng Đinh Hạo, không dám thở mạnh, cúi đầu nói:
- Chúng đệ tử không biết Khí sư thúc đã đến, lỗ mãng vô lệ, có gì sơ xuất xin sư thúc trách phạt.
Biến cố đột ngột.
Biến cố kỳ lạ làm Tạ Giải Ngữ, ba đệ tử huyết mạch Vấn Kiếm tông nhìn nhau, không hiểu ra sao.
Thiếu nữ Tạ Giải Ngữ huệ chất lan tâm, phản ứng siêu nhanh, chỉ hơi ngần ngừ một lúc rồi nhẹ nhàng tới gần Bách Hoa Kiếm Lục Vũ Kỳ, cũng quỳ xuống.
Biểu tình trên mặt Đinh Hạo rất kỳ lạ.
Đúng vậy, thật sự có một vị bí ẩn đứng sau lưng Đinh Hạo.
Lúc trước khi đám người Lỗ Kỳ, Doãn Nhất Phi xuất hiện không lâu thì bên tai Đinh Hạo chợt nghe một thanh âm cực kỳ quen thuộc chỉ mình hắn nghe được. Vì vậy mọi chuyện diễn ra Đinh Hạo làm theo thanh âm bí ẩn chỉ dẫn.
Đinh Hạo không thể ngờ lai lịch người bí ẩn sẽ lớn đến vậy.
Hay thật, chỉ một câu thơ bình thường không thấy ra có ý nghĩa gì lại khiến đám người Lỗ Kỳ, Doãn Nhất Phi cao cao tại thượng như gặp gia gia, ngoan ngoãn quỳ xuống đất.
Phong tuyết vấn kiếm đoạn trường thiên, bạch hạc lãnh dạ trứ thanh sam!
Đằng sau câu thơ này đại biểu cho nhân vật gì mà có uy lực lớn đến vậy?
Đinh Hạo rất là khó hiểu, lắc đầu bỏ cuộc.
Xem ra Đinh Hạo hiểu biết quá ít về các tin tức lẻ tẻ trong Tuyết Châu.
Đinh Hạo khẳng định một điều là đám người Lỗ Kỳ, Doãn Nhất Phi Bách Hoa Kiếm Lục Vũ Kỳ, trưởng lão nội môn Vấn Kiếm tông gọi người bí ẩn là Khí sư thúc thì tất nhiên thuộc Vấn Kiếm tông, còn là lão quái vật đẳng cấp cỡ chưởng môn Lý Kiếm Ý.
Thanh âm bí ẩn lại vang bên tai Đinh Hạo.
Đinh Hạo nghe xong biểu tình càng kỳ dị.
Đinh Hạo ngừng một chút, hắng giọng lớn tiếng nói:
- Tiểu nha đầu Bách Hoa Kiếm Lục Vũ Kỳ lúc nguy nan bảo vệ đệ tử bổn môn, lòng trung tâm với tông môn sáng như gương. Sau khi trở về có thể vào kho vũ khí Tàng Kiếm Đường số hai lĩnh một quyển chiến kỹ huyền công đê giai trung phẩm. Đệ tử tam đại Lư Luân sợ đầu sợ đuôi, khi đoạn thì không đoạn, không thưởng. Thứ chó chết Lỗ Kỳ, Doãn Nhất Phi làm hổ thẹn đệ tử tam đại Vấn Kiếm tông, ăn cây táo, rào cây sung, thật sự rác rưởi. Cút về Ẩn Kiếm Phong diện bích một tháng cho lão tử. Hì hì, tiểu nha đầu Tạ Giải Ngữ rất lanh trí, hì hì, khi về đến Linh Thảo Đường linh một viên Huyền Nguyên Huyết Khí Đan. Ba đệ tử huyết mạch khốn kiếp kia không được thứ tốt gì. Hưm, bây giờ thì trừ Đinh Hạo ra cút hết cho lão tử!
Giọng điệu Đinh Hạo bắt chước lời tồn tại bí ẩn trong bóng tối.
Đinh Hạo biểu đạt rất là thô lỗ, đáng ghét.
Nhưng bốn cường giả Vấn Kiếm tông Lỗ Kỳ, Doãn Nhất Phi, Bách Hoa Kiếm Lục Vũ Kỳ, trưởng lão nội môn Vấn Kiếm tông không dám bất mãn.
Đặc biệt là Lỗ Kỳ, Doãn Nhất Phi đã đổ mồ hôi lạnh thấm ướt quần áo, nghe Đinh Hạo 'tuyên án'. Dường như Lỗ Kỳ, Doãn Nhất Phi cảm thấy hình phạt nhẹ hơn tưởng tượng nhiều, thở phào trút gánh nặng.
Lỗ Kỳ, Doãn Nhất Phi lạy ba cái:
- Đa tạ Khí sư thúc khai ân.
Lỗ Kỳ, Doãn Nhất Phi đứng dậy, không nói tiếng nào, trên người chớp lóe tia huyền khí. Lỗ Kỳ, Doãn Nhất Phi nhảy lên hóa thành luồng sáng biến mất nơi cuối trời như chó nhà có tang.
Bách Hoa Kiếm Lục Vũ Kỳ được thưởng nên biểu hiện trái ngược, vẻ mặt vui sướng đứng dậy. Bách Hoa Kiếm Lục Vũ Kỳ nhìn Đinh Hạo, lòng phức tạp.
Bách Hoa Kiếm Lục Vũ Kỳ không ngờ thiếu niên này được quái vật kia xem trọng, nói vậy thì sau này hắn có tiền đồ không thể đo lương, không thua gì đám đệ tử ký danh huyết mạch hai mươi hạng đầu tổng bảng.
Vậy thì...
Bách Hoa Kiếm Lục Vũ Kỳ nghĩ đến đây nhìn thiếu nữ Tạ Giải Ngữ cười tươi như hoa đứng bên cạnh, nhìn ra chút manh mối. Bách Hoa Kiếm Lục Vũ Kỳ lộ biểu tình nhu hòa, lòng thầm nhẹ nhõm cho tiểu chủ nhân Tạ Giải Ngữ.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...