Nhưng nhắc tới người đệ đệ này, thì nàng khá thắc mắc: Tại sao tên tiểu tử đó không biết hưởng phúc mà lại ăn chơi trác táng như vậy, mới 14 tuổi mà đã như vậy thì có chút..Ăn chơi, ra đời hơi muộn so với Hồ Điệp ta rồi!!! Ha ha..
Người em trai mới tên là Tống Trác Bình, hắn là con của vợ lẻ. Mẹ hắn qua đời ngay khi sinh được hắn ra, ngay khi mẹ hắn chết thì cha lại bị bắt đi cầm quân đánh giặc, 5 năm mới trở về. Nàng đoán là do hắn thiếu tình thương gia đình và người thân nên thành ra như vậy.
Hồ Điệp nhìn ông đầy đau thương, nàng nhìn sang Tống Trác kỳ hỏi: “ Huynh có nương tử chưa?”
Vừa nghe xong câu hỏi của nàng thì ai cũng sửng sốt nhìn, Tống Trác Kỳ không nói nên lời chỉ lắc đầu. Thấy hắn lắc đầu, nàng cười tươi nhìn hắn đến nổi làm cho hắn xấu hổ cúi đầu.
Uy Nhiên cũng không nhịn được liền kêu nàng: “ Tiểu Điệp..” Nàng muốn làm nương tử của Tống Trác Kỳ sao?
Hàn Phong thấy nàng cứ cười nhìn Tống Trác Kỳ thì vẻ đầy lạnh lẽo, hắn cho rằng nàng muốn làm phu nhân của Thượng Tướng quân.
“ Dạ thưa, thái hoàng thái hậu..Hồ Điệp đồng ý nhận Thái Uý đại nhân làm nghĩa phụ!” Hồ Điệp nhìn tất cả mọi người đang kinh ngạc nhìn mình, nàng mỉm cười.
Thái hoàng thái hậu cười tươi nói: “ Được. Tiểu Điệp, bên trong cứ với danh nghĩa là nghĩa nữ, nhưng bên ngoài thì cứ là nữ nhi của Thái Uý. Ngươi sẽ là Tống nhị tiểu thư, Tống Hồ Điệp. Mau hành lễ với phụ thân ngươi đi.” Con nha đầu này làm bà rớt cả tim.
Nàng hành lễ nhận phụ thân xong liền nở nụ cười nhìn Tống Trác Kỳ: “ Đại ca..”.
Hắn vui vẻ cười nói: “ Tiểu muội...” Làm hắn giật cả mình, cứ tưởng nàng..Aiz..Vị muội muội này thật là..
Nàng nhìn Uy Nhiên và Hàn Phong cười cười, mới có nhiêu đó mà đã bị nàng doạ rồi!!! Aiz..Không vui gì hết!!!
***********
Giờ nàng làm Nhị tiểu thư của Tống gia - Thái Uý đại nhân, bên ngoài với danh nghĩa là con ruột bị thất lạc..vừa tìm được a! Aizz..Nhị tiểu thư gì đó có linh thiên thì đừng trách Hồ Điệp ta đã mạo danh danh phận của nàng nha!!! A di đà phật!!! Ta cũng không muốn đâu, đừng có mà nửa đêm xuất hiện ra để đòi danh phận là được.
Có lẽ, nàng nên xin bà lão thái hoàng thái hậu một nơi ở khác quá. Chứ cái kiểu mà ăn nhờ ở đậu, mạo danh của một người đã khuất..Qúa nguy hiểm!!!
Thái hoàng thái hậu lại tặng một nô tỳ cho nàng, đi theo bảo vệ nàng. Tên là Tàu Vân Nhi-17 tuổi, dung mạo xinh đẹp và có võ công cũng khá cao. Qúa chu đáo, sắp xếp cho nàng cả một danh phận hoành tráng..Hừm!!!
Bà còn kêu phụ thân mới mở tiệc thật lớn để công bố với thiên hạ vào 17 ngày nữa về việc tìm được nàng. Ngày đó cũng là sinh thần của cô ta, cũng là lần sinh nhật thứ 15 của nàng. Nhắc tới sinh nhật là lòng nàng lại nhớ về gia đình của nàng, trong lòng cảm thấy buồn buồn. Mặt nàng đầy tâm sự, hiện rõ ra ngoài..
Trên hành lang dài quanh co chỉ còn có hai người, Doãn Uy Nhiên bị giữ lại bên cạnh thái hoàng thái hậu. Dương tổng quản và hai tên tiểu thái giám đi về trước làm một số việc.
Tàu Vân Nhi tỷ thì cũng bị giữ lại, sáng ngày mai mới chính thức tới hầu hạ cho nàng. Còn nữa, nàng phải ở tẩm cung của hoàng thượng thêm 3 ngày, qua ngày thứ 4 mới được dọn về Tống phủ ở. Vậy nàng phải ở trong tẩm cung hoàng thượng, chung phòng với hắn..kể từ lúc vào đây ở tổng cộng là 5 ngày và 5 đêm.
Thấy nàng có vẻ buồn, Hàn Phong ho một tiếng hỏi: “ Nàng, không vui khi được làm Nhị tiểu thư của Tống phủ sao?” Chẳng phải, lúc nghe nói được dọn ra ngoài hoàng cung ở thì rất vui sao?
Hồ Điệp dừng lại: “ Huynh ngốc thật hay giả ngốc vậy?” Rồi nàng đi tiếp, miệng nói: “ Ta làm Nhị tiểu thư của Tống gia, một phần cũng là vì hoàng thượng cao cao tại thượng ngài đây!” Nàng đâu có ngốc đến nỗi không biết thái hoàng thái hậu muốn gì?
Đột ngột, quay đầu lại chân định đá Hàn Phong một cái bất ngờ nhưng hắn né được. Nếu không, từ nay hắn đừng hòng làm nam nhân nữa. Hàn Phong nhíu mày nhìn nàng: “ Sao nàng dám đá ta..như vậy chứ?” Nữ nhân mà lại đá như thế?
Mặt nàng như tiểu ác ma, mắt nhìn người Hàn Phong từ trên xuống dưới rồi nhìn mặt hắn buông lời cảnh cáo: “ Cẩn thận đó!!!” Rồi nàng bỏ đi: “ Lần này tránh được nhưng lần sau và lần sau nữa..Thì không biết được đâu.”
Hàn Phong nhíu mày nhìn theo bóng lưng của nàng. Xem ra, nàng cực kì thông minh! Mới đây đã đoán được dụng ý của hoàng tổ mẫu. Mà nàng lại dám dùng chân giẫm chân hắn, còn giờ thì đá hắn..Cuối cùng thì cái thế giới nàng ở, họ giáo dục nữ nhân ra sao vậy?
Vừa đến cung An Long thì nàng liền đi nhanh về phòng ăn bữa cơm chiều, trong lúc ăn thì nàng không thèm nhìn người ngồi đối diện đang nhìn mình mà cứ ăn thật nhanh cho xong cử cơm này. Hàn Phong thấy Hồ Điệp như vậy cũng không hỏi hay nói gì. Dương tổng quản, hai tiểu thái giám và cả bọn cung nữ đều cảm thấy bầu không khí không được tốt cho lắm. Ăn xong thì nàng đi tắm ngay..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...