“Chát!”
Cái tát giáng thẳng xuống gương mặt người con gái, tiếp đó một giọng nói đầy sắc lạnh vang lên:
“Thiều Vân San, cô đừng cậy mình có Thiều gia chống lưng thì thích làm gì thì làm. Thế giới này rộng lớn như vậy, núi cao còn có núi cao hơn, đừng có hống hách!!!”
Phí Tiểu Uyển chưa kịp tỉnh táo, đầu đau đến phát điên nhưng đã ăn trọn một phát tát khiến cô ngã nhào. Máu dồn lên não, ngay lúc cô định bất cần đời nổi máu chó lao tới tát lại người kia thì nghe người ta mắng cô.
Thiều Vân San?
Ai? Cái gì?
Cô loạng choạng bò từ dưới đất lên, cái tát của người kia quá mạnh, như thể đối phương là người từng học võ.
Trước mắt cô, một người con gái thật xinh đẹp, đối phương có đôi mắt biết nói cùng cánh môi anh đào lúc này khẽ run lên vì tức giận. Phí Tiểu Uyển trợn to mắt, dù cô chưa từng gặp người này bao giờ, nhưng tại sao lại cảm thấy thật quen mắt.
Ngay cả chiếc váy ‘Nữ hoàng Biển Cả’ trên người cô ấy cũng chính là loại váy Phí Tiểu Uyển cô miêu tả cho đứa con gái ruột của mình: Thanh Hàn Nữ.
Trong cơn mê sảng, cô thử gọi một tiếng ‘Nữ Nữ?’
Thanh Hàn Nữ nhìn cô đầy căm giận, lại bị một tiếng ‘Nữ Nữ’ của cô làm cho không hiểu chuyện gì.
Cô ấy nhìn ra phía sau, tưởng rằng vì có người khác xuất hiện nên Thiều Vân San mới cố ý giả bộ làm người bị hại.
Không có ai…?
Thanh Hàn Nữ vừa quay đầu lại, Thiều Vân San hai mắt tối sầm, một lần nữa ngã đùng xuống đất.
“...”
“Thiều Vân San, cô định giở trò gì nữa đây?”
Thiều Vân San ngất đi trước sự ngỡ ngàng của Thanh Hàn Nữ. Giây trước, Thiều Vân San gọi mình ra ngoài, chủ động kiếm chuyện còn tát mình trước. Sau đó cô ấy mới tát lại Thiều Vân San, dù cô ấy có học võ, nhưng lúc tát Thiều Vân San đã hạ đi rất nhiều lực. Thiều Vân San chỉ rỉ ít máu ở khóe miệng, làm gì đến mức ngất đi như vậy?
Dù ghét Thiều Vân San lắm, nhưng Thanh Hàn Nữ vẫn tiến tới thử kiểm tra. Lay lay người cô một hồi cô không tỉnh, xem thử mạch sau đó vội vàng ra ngoài gọi người tới.
…
Bệnh viện.
Đã hai ngày trôi qua, Phí Tiểu Uyển vẫn chưa tin được chuyện mình đã xuyên sách. Hơn nữa, Nữ Nữ Thương Lan có hàng chục nhân vật hay ho, nhưng khốn nạn cô lại xuyên vào Thiều Vân San nữ phụ ác độc và là trùm cuối của tiểu thuyết.
Với một người yêu thương nam nữ chính như con ruột là cô, cô căm ghét nhân vật phụ đến phát điên cho dù chính cô là người đã tạo ra chúng.
Cuối cùng… cô cảm giác như mình bị quả báo!
Một loại quả báo thật thốn.
Bây giờ, Phí Tiểu Uyển cô lại là trùm cuối Thiều Vân San?
Haha.
Cô tự cười giễu chính mình.
Nghe người giúp việc từ Thiều gia tới chăm cô nói ngày hôm đó là Hàng Thương Lan ôm cô tới bệnh viện dưới sự chỉ đạo của Thanh Hàn Nữ. Cô không cần nghe giúp việc miêu tả cũng biết hôm đó cô đã trở thành cái gai lớn cỡ nào trong mắt hai người họ.
“Ôi con ơi…”
Cô đau đớn ngồi dậy từ trên giường bệnh, đôi mắt rơm rơm nước mắt.
“Mẹ thương hai đứa như vậy, giờ sao ông trời lại đối xử với mẹ như thế…?”
Thậm chí chính mẹ còn không biết sau khi đóng kết cho các con, các con đã được người đời tung hô như thế nào. Các con có được xuất bản hay không?
Mẹ cái gì cũng không biết.
Đã vậy giờ còn xuyên vào đây, trong tình huống trớ trêu thế này…
Hay là mẹ chết quách đi cho xong, huhu.
Phí Tiểu Uyển cứ mếu máo như vậy, lúc ăn uống hay lúc vệ sinh cá nhân cũng ròng ròng hai hàng nước mắt khiến cho người giúp việc thân cận không hiểu chuyện gì.
“Tiểu thư, cô bị sao vậy? Có phải hôm ấy cô Nữ đã nói gì đó làm cô bị tổn thương không?”
Phí Tiểu Uyển nhìn Viện Viện, dù rằng trong Nữ Nữ Thương Lan thì nhân vật Viện Viện này là người cùng với Thiều Vân San làm nhiều việc xấu hãm hại Nữ Nữ. Tuy nhiên, hiện tại cô không khỏi có thiện cảm với cô ta, bởi dù sao xuyên suốt câu chuyện Thiều Vân San chỉ có duy nhất Viện Viện trung thành với mình, vừa là cánh tay đắc lực, vừa là người duy nhất ủng hộ mọi ý kiến của Thiều Vân San.
Nữ Nữ Thương Lan là tiểu thuyết đô thị, nhân vật nữ mạnh mẽ, nhân vật nam có chiều sâu, nhìn chung mang màu sắc trưởng thành, thực tế.
Nam chính Hàng Thương Lan, nữ chính Thanh Hàn Nữ. Hai người họ trai tài gái sắc, trong lòng có tình cảm với đối phương nhưng vì nhiều trở ngại nên mãi về sau mới có thể yêu đương say đắm.
Trở ngại đó chính là dàn thị nữ mê đắm mê đuối Hàng Thương Lan, cản trở nhất chắc chắn không ai khác ngoài Thiều Vân San.
Thiều Vân San xuất thân là thiên kim tiểu thư cao quý của Thiều gia, là thanh mai trúc mã của Hàng Thương Lan, từ nhỏ quan hệ của hai người khá tốt. Sau khi lớn lên, biết Hàng Thương Lan si mê người con gái khác khiến cho Thiều Vân San vốn luôn thầm mến anh trở nên đố kỵ, thay đổi thành con người khác độc ác, cay nghiệt hơn.
Tóm lại, cuộc đời của Thiều Vân San có thể nói ngắn gọn: nữ phụ bảo thủ, yêu nam chính chết đi sống lại, yêu đến mù quáng bất chấp mọi chuyện chỉ cần có được anh.
Về sau, Thiều Vân San liên kết với đối thủ cạnh tranh kiêm tình địch hàng đầu của Hàng Thị Hàng Thương Lan nhằm hãm hại Thanh Hàn Nữ. Tuy nhiên, giây phút chót thì bị tên đối thủ đó phản bội. Nghĩ mà tức, đúng là một lũ phản diện, không có gì tốt đẹp.
“...”
Kỳ thực, thời điểm Phí Tiểu Uyển khắc họa nhân vật Thiều Vân San cũng chỉ vì muốn ‘tạo nét’ cho Nữ Nữ Thương Lan.
Bây giờ chính cô khi suy ngẫm kỹ lại mới thấy mình thật khốn nạn.
Thiều Vân San có gia thế Thiều gia tương tối hùng mạnh. Nhưng càng về sau một phần do bản tính độc ác không chịu làm việc cũng ích kỷ không muốn cho người khác làm, một phần vì cô khiến mối quan hệ với nhà họ Hàng xấu đi thành ra chuyện kinh doanh của Thiều gia bị cản trở, dần suy thoái.
Suy tính lại, thời điểm Phí Tiểu Uyển xuyên sách mọi mâu thuẫn vẫn ở thời điểm chớm nở. Cô vẫn có cơ hội sửa đổi.
Dù Phí Tiểu Uyển thương con trai con gái của mình, nhưng giờ, cô vẫn thương cái mạng nhỏ Thiều Vân San nay là Phí Tiểu Uyển cô thì hơn.
Cô không muốn mình chết thảm vì bị thiêu sống đâu.
Vốn dĩ, cô chỉ ngất do bị sốc tinh thần, cũng không có gì nguy hiểm. Nhưng Nữ Nữ đã có công ném cô vào bệnh viện, nay Thiều gia không nổi một bóng người, chỉ có một nữ giúp việc duy nhất nên cô cũng an tâm nằm thêm mấy hôm.
Chủ yếu là cô muốn tạm thời trốn tránh sự thật.
Cô là Phí Tiểu Uyển một nhân viên văn phòng kiêm một tác giả mạng có tiếng. Gia thế ở thủ đô không có gì nổi trội, ba mẹ ly hôn từ lâu, cô sống với mẹ. Nay cô chết, không biết mẹ sẽ đau khổ thế nào…
Cô thật không dám suy nghĩ thêm.
Ở bệnh viện thêm hai ngày, cô phải làm thủ tục xuất viện do Viện Viện nói rằng Thiều lão gia đã nổi cáu ở nhà.
Đành vậy, vai ác ‘Thiều Vân San’ đột nhiên chậm lại nhưng thế giới này thì không.
Về tới Thiều gia, nhìn căn biệt thự xa hoa, Phí Tiểu Uyển lại tự cảm thán mình. Cũng may, thứ cô đối tốt nhất với Thiều Vân San ngoài Viện Viện còn có gia thế giàu có. Thời điểm này, mâu thuẫn mới bắt đầu, Thiều Khước chưa gặp nhiều khó khăn từ Hàng Thị cho nên đối với cô cũng không quá căng thẳng.
Nhìn thấy cô về, chỉ ném cho cô một ánh mắt:
“Cũng biết đường về nhà rồi hả? Nếu ta không gọi cô về, cô còn định nằm trơ ở bệnh viện ăn vạ Thương Lan nữa hay sao?”
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...