Thượng Quan Y Y ở bên cạnh chỉ lớn tiếng hô cổ vũ, tay chân tung loạn xạ.
-Đánh cho hắn hộc máu, tránh cho hắn có bộ dạng dương dương tự đắc như vậy, khiến ai nhìn cũng phải khó chịu.
Thượng Quan Y Y hô lớn tiếng như vậy, khiến cho đám người đang đứng xem bị nàng thu hút. Phần lớn những người này đều chăm chú nhìn vào khuôn mặt mỹ lệ của nàng, đôi nhũ phong đang từ từ nhấp nhô, trong lòng thầm hô tuyệt quá.
Đông Kinh nhân cơ hội tham chiến, trường kiếm giống như linh xà, tràn đầy những biến hóa quỷ dị khó lường, đầy những tinh túy trong kiếm pháp của Trường Bạch Kiếm Quyết. Mỗi một kiếm của Đông Kinh đều rất hiểm đâm vào những bộ vị yếu hại của hắc nhân.
Ánh mắt của hắc nhân hiện lên ý cười, nhìn Đông Kinh, thân thể hắn trong nháy mắt gia tốc, chớp động cực nhanh. Dưới ánh nắng chói chang, mọi người chỉ loáng thấy một cái bóng xám mờ nhạt, thoáng hiện rồi cực nhanh biến mất trong một trượng.
Thân pháp cực nhanh, thân hình thật quỷ bí, khiến lòng người phải kinh hãi. Song thủ của hắc nhân chuyển thành trảo kình, âm hàn chi khí chỉ trong nháy mắt tràn ngập trong vài trượng, khiến nhiệt độ trong nháy mắt giảm xuống cực nhanh, bốn phía là một mảng âm trầm.
Song thủ toàn lực thi triển Âm Phong Trảo, thanh sắc trảo ảnh bay đầy trời, mang theo sự hung hiểm không cùng, công tới Đông Kinh cùng Vĩnh Dạ.
Vĩnh Dạ lòng trầm xuống song thủ nắm chặt rồi tung một quyền cực mạnh đấm thẳng trước trảo kình phản chấn toàn bộ, bên kia Đông Kinh đang xoay tròn trường kiếm tạo ra vô số kiếm khí, quát lớn.
-Để xem ngươi đỡ được không- Vô Lượng Kiếm Quyết.
Tức thời liên tiếp những mũi kiếm khí bắn rồi lại bắn, hết rồi lại hiện, tại chỗ đứng hắc nhân chỉ còn là tiếng nổ to lớn khói bụi mù mịt.
Dịch Phong khá kinh ngạc trước Đông Kinh thầm nghĩ.
-Tên này khác hẳn lúc trước, mạnh lên đáng kể.
-Mạnh thật, đúng là tam đệ tử Kiếm Thần.
Vân Tịnh như mở mang thêm kiến thức mà khen ngợi.
-Ừ đúng, mạnh thì có mạnh đấy nhưng cái tên hắc nhân kia cũng không phải dạng vừa đâu, hắn ra chiêu thế kia sức lực mất đi mấy phần rồi.
-Ngươi còn phủ nhận? Bị dính Vô Lượng Kiếm Quyết thế kia mà sống được thì có là thần thôi.
-Chiêu thức thì mạnh nhưng cái quan trọng là người dùng, dù có học được chiêu thức mạnh đến đâu nhưng không phát huy toàn bộ thì cũng thua với người luyện chiêu thức cơ bản mà hiểu rõ cái thâm ý của chiêu thức. Nàng xem kia, xem ta nói đúng không?
Vân Tịnh lại nhìn chỗ khói bụi, mập mờ một thân ảnh vẫn đứng vững, nàng kinh ngạc thốt lên.
-Hắn không có chết?
Hắc nhân toàn thân bao phủ lớp khí màu đen, hai mắt đỏ rực như ác ma. Đông Kinh chấn động, hắn không hiểu tại sao một kẻ đòn mạnh như vậy mà vẫn sống được, cả Vĩnh Dạ cũng vậy.
Không để Đông Kinh cùng Vĩnh Dạ hoàn hồn, hắc nhân này chỉ cười lạnh hắc hắc vài tiếng, thân thể đang di động cực nhanh không hề có dấu hiệu báo trước trong nháy mắt đã dừng lại.
Trong mắt hắn đầy vẻ tàn nhẫn, song thủ toàn lực xuất ra một kích Âm Phong Trảo, nhất thời hai đạo âm hàn lớn đến cả trượng xuất hiện phía trước hai người. Âm Trảo mở miệng thật lớn, ẩn chứa những tiếng rin rít như muốn nuốt hai người, những người đứng xem xung quanh trong thất tình hình như vậy, trong lòng cả kinh, vẻ mặt của Thượng Quan Y Y đầy kinh hãi, miệng không ngừng hét lớn.
Đông Kinh khi xuất Vô Lượng Kiếm Quyết đã hao tổn nội công khá nhiều sức lực chả còn bao nhiêu, cố vận khí khinh công kéo cả Vĩnh Dạ tránh đòn công kích này nhưng vẫn bị ảnh hưởng trước dư chấn. Mỗi người miệng phun đầy tiên huyết, đã bị trọng thương.
Thượng Quan Y Y chạy đến bên Vĩnh Dạ đỡ hắn dậy, cuống cuồng lo sợ.
-Huynh không việc gì chứ, đều tại muội không tốt.
-Không sao, ta vẫn ổn.
Phía bên này, hắc sau khi đánh trọng thương hai người, khuôn mặt lộ ra vẻ âm lãnh, lẳng lặng nhìn Viên Long đang đứng đó. Ngược lại hắn cũng lẳng lặng nhìn hắc nhân, ánh mắt lộ ra vẻ lạnh lùng, mặt không đổi sắc.
-Ngươi có còn muốn thử?
Viên Long lạnh lùng nhìn hắn, có chút lạnh nhạt nói
-Được, để xem Âm Phong Trảo người luyện đến hỏa hầu nào rồi?
Đồng tử của hắc nhân co lại, ánh mắt chỉ trong nháy mắt trở lại sát khí vô cùng.
-Nếu ngươi đã muốn thử, ta đây cũng thành toàn cho ngươi.
Dứt lời, thân thể của hôi y nhân lại chớp động, trong không trung chỉ lưu lại một đạo tàn ảnh, thanh sắc trảo ảnh lăng lệ chỉ trong nháy mắt lại xuất hiện trước mặt của Viên Long.
Trảo kích tung ra, Viên Long song quyền bắt chéo đỡ lấy, lập tức quanh người hắn phát ánh vàng chói cùng đó là tiếng vang như chuông chùa luồng khí bay vù như bão.
-Koong....Koong!!!!!
Hắc nhân bị phản phệ lại chấn lui vài bước, trên khóe miệng hắn chảy ra tia huyết, hắn quệt nhanh cười khà khà.
-Kim Chung Trạo sao?
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...