Đạo Chu
“Cảnh báo! Cảnh cáo! Phạm nhân vượt ngục...” Một người ninja làng Đá hoảng hốt hô lên một tiếng. Bàn tay phẩy phẩy ra hiệu cho đồng bọn. Kèm theo đó chính là tiếng còi inh ỏi vang lên. Âm thanh này khiến cho làng Đá cũng vì vậy mà trở nên hoảng hốt. Những ninja cảnh vụ bảo an lập tức vọt về phía hướng ngục giam làng Đá. Một số người ninja thì ở lại trấn an người dân gần đó.
Vù, vù... Hai con chim nhỏ xẹt qua mặt một ninja làng Đá. Nó từ phía bên trong ngục giam vọt ra phía bên ngoài. Hình ảnh hai con chim xẹt qua khuôn mặt người ninja làng Đá khiến cho hắn có chút hốt hoảng. Hắn sực như nhớ điều gì đó chỉ kịp hô lên: “Đó là...”
“Ầm!” Lời nói từ đôi môi nhợt nhạt của ninja làng Đá chưa có kết thúc thì hai con chim nhỏ đã phát ra một tiếng nổ lớn.
Oanh! Tiếng nổ lớn bao phủ không những ninja làng Đá mà còn có cả một đám tù nhân vừa có ý định chạy trốn cũng bao phủ bên trong. Một đám người nổ tung thanh một đám tàn tạ. Xương cốt, lòng mề, thịt nát bắn tung toé ra. Kèm theo không lâu sau đó là tiếng rên rỉ của những người còn sống trong đám bụi mù phát ra.
Vút! Một con chim màu trắng trở người thiếu niên tóc vàng vọt ra bên ngoài. Nó chỉ trong tích tắc đã đem người thiếu niên vọt lên trời cao. Mái tóc màu vàng bị cơn gió thổi bay để lộ ra khuôn mặt nở nụ cười tràn ngập thoả mãn: “Hahaha... Nghệ thuật chính là nổ mạnh!” Tiếng cười hắn tràn ngập khoái cảm và sự sung sướng sau khi phát tiết toàn bộ những gì tích luỹ trong lòng mình mấy ngày nay.
“Khốn kiếp!” Một ninja làng Đá quát lớn cực kỳ khò chịu. Một số người ngẩng đầu lên nhìn bầu trời, con chim trắng lơ lửng bay lượn trên không trung giống như cái gai trong mắt bọn họ làm cho họ vô cùng tức giận và nhức mắt. Họ hận không được chém con chim khốn kiếp và tên ninja phản bội thành trăm mảnh: “Thằng nhóc khốn kiếp Deidara! Nó làm thế nào thoát ra được thế...”
“Hahaha...” Tiếng cười Deidara vẫn vang vọng lên bầu trời. Hắn lượn lờ con chim màu trắng như khiêu khích: “Các ngươi đã biết được thế nào là nghệ thuật đi!”
“Deidara...” Một người có toàn thân trắng toát ngồi ở bên cạnh Deidara mở miệng nói tràn ngập cảnh cáo: “Chúng ta mau rời khỏi nơi này đi! Làng Đá đã cảnh gác, không mấy thì đám ninja làng Đá sẽ tụ tập nơi này. Đến lúc đó, Tsuchikage đệ tam đến, chúng ta khó trốn!”
“Hừ, lão già khốn kiếp đó!” Deidara khó chịu mở miệng quát: “Lão quan ta mấy ngày trong ngục giam khiến cho ta ăn không ngọn ngủ không yên. Để ta cho lão và cái làng này cảm nhận được như thế nào mới là nghệ thuật!” Giọng nói từ đôi môi nhợt ngạt ấy mang theo đầy phẫn hận. Con mắt Deidara mở lớn và mang theo ánh sáng hung ác.
Bàn tay hắn trực tiếp đưa vào bên trong một cái túi. Lượng đất sét nổ ít ỏi còn lại được Deidara trực tiếp đem toàn bộ nhét vào cái miệng trong lòng bàn tay hắn. Cái miệng há ra và bắt đầu nhai đất sét nổ phát ra từng tiếp xộp xoáp khá là khó nghe.
Con mắt Deidara mở to nhìn về phía lòng bàn tay mình. Miệng trong tay hắn trực tiếp há ra và lè ra một con hình lật đật quái dị có hai cánh. Cái con ngày giống hệt với cái con muốn đem cả làng Cát nổ tung. Khoé miệng Deidara nhếch lên, hắn trực tiếp điều khiển con chim bay về giữa ngôi làng nơi tập trung đông dân cư nhất. Lòng bàn tay ném thẳng con lật đật kỳ quái đó.
Póc! Một trận khói trắng nho nhỏ nổ ra ở con lật đật trắng hai cánh. Khi khói trắng xuất hiện thì con lật đật cũng biến thành cả một con lật đật khổng lồ. Nó từ trên không trung rơi thẳng xuống phía dưới mặt đất nơi người đông đúc nhất.
“Đó là thứ gì vậy!?” Một người dân trong làng hoảng hốt nhìn lên bầu trời hỏi.
“Ninja, ninja lập tức dùng tường đất phòng ngự...” Một vị chỉ huy thấy được cảnh này lập tức hoảng hốt hô lên một tiếng. Bàn tay hắn vươn ra trực tiếp phẩy phẩy về phía đám ninja làng đồng thời bản thân cũng không quên trực tiếp tiến hành kết ấn. Hắn vọt tới nơi quả bom sẽ rơi xuống, bàn tay vỗ mạnh lên mặt đất: “Thổ Độn...”
Deidara ngồi trên con chim trắng nhìn về phía quả bom sắt rơi xuống và đám ninja làng Đá thi triển Thổ Độn thì khoé miệng hắn nhếch lên. Lúc này, khuôn mặt hắn tràn ngập châm chọc và khinh thường. Thế nhưng một âm thânh vang lên làm cho hắn giật mình: “Trần Độn: Nguyên Giới Bác Ly thuật!”
Một điểm sáng từ nơi nào đó bay ra, nó trực tiếp tiến tới bắn về phía con lật đật khổng lồ. Vừa chạm vào con lật đật thì nó hoá thành một hình vuông khổng lồ trong suốt với điểm sáng ở giữa. Cả thân mình con lật đật bị bao phủ bên trong hình vuông trong suốt đó.
Banh! Ánh sáng loé lên trong hình vuông và đem cả hình vuông bao phủ không còn tí nào. Khi kết giới tản đi, thân mình con lật đật khổng lồ như biến thành một đám không khí tiêu tán. Không còn có bất cứ dấu hiệu nào từng có liên quan tới con lật đật khổng lồ do Deidara tạo ra.
“Lão già khốn kiếp!” Deidara thầm chửi một tiếng, bàn tay hắn vươn ra trực tiếp cầm trong tay hai con chim nhỏ. Con chim nhỏ trực tiếp rời tay Deidara sau đó hoá thành con chim lớn hơn vỗ cánh bắn thẳng về phía Tsuchikage đệ tam. Cùng lúc đó Deidara cũng điều khiển con chim khổng lồ vọt về phía trước với tốc độ cực nhanh.
Hai con chim vỗ mạnh cánh bắn về phía Tsuchikage đệ tam thế nhưng Tsuchikage đệ tam với thân hình nhỏ nhắn dễ dàng tránh thoát hai con chim này. Chúng bắn không chúng Tsuchikage đệ tam trực tiếp bắn về phía đường phố và bị bức tường đá chặn lại.
Oanh, oanh.... Hai tiếng nổ va vào tai Tsuchikage đệ tam nhưng hắn không quan tâm. Vì hắn tin tưởng ninja làng mình hoàn toàn đủ đối phó với trường hợp này. Thân mình Tsuchikage đệ tam bay vút về phía trước bắt đầu đuổi theo Deidara. Nhất thời hai người một truy, một đuổi.
Bịch! Thân mình Killer Bee rơi thẳng xuống phía dưới mặt đất phát ra tiếng vang dội. Ngoại Đạo Ma Tượng cũng theo đó khép lại miệng của mình. Một con mắt ở giữa trán Ngoại Đạo Ma Tượng cũng một lần nữa mở ra.
“Vậy là bát vĩ đã xong!” Người thiếu nữ Kurama Yakumo khó chịu phất tay nói. Giọng nói tràn ngập bực tức từ miệng nàng nói ra: “Mấy ngày nay tôi mệt muốn chết được. Chúng ta không thể nghỉ mới tiếp tục phong ấn vĩ thú sao? Liên tục như vậy, tôi thực sự đã tới giới hạn!”
“Được rồi!” Thủ lĩnh Pain lập tức gật đầu mở miệng nói: “Chúng ta sẽ nghỉ vài ngày. Chờ khi Tobi và Zetsu cửu hai người Deidara và Sasori trở lại chúng ta sẽ bắt đầu kế hoạch tiếp theo. Đúng rồi...” Hắn quay ra nhìn về phía Zetsu mở miệng hỏi: “Zetsu... bên kia thế nào rồi?”
“...” Người nửa đen nửa trắng đứng trên ngón tay của Ngoại Đạo Ma Tượng. Khác biệt với người ở nơi này thì chỉ có hắn chính là thực thể. Giọng nói bất nam bất nữ từ miệng hắn nói ra: “Tobi ở bên đó đã cứu ra Sasori. Một phân thân của ta cũng đã cứu ra Deidara. Chỉ là có chút phiền phức nhưng không đáng để lo.”
“...” Đầu Pain hơi gật đầu một cái, sau đó hắn hơi nheo mắt lại mở miệng hỏi: “Đúng rồi, đã có tin tức của lục vĩ?”
“Yên tâm đi, thủ lĩnh!” Zetsu lại dùng cái giọng nói âm dương quái khí đó: “Chúng ta đã tìm được thông tin của lục vĩ. Hiện giờ lục vĩ ở làng Cỏ, thành Houzuki!”
“Chúng ta không phong ấn chakra cửu vĩ sao?” Hyuuga Neji trong lúc này đột nhiên hỏi. Vẻ mặt hắn mang theo khó hiểu.
“Không...” Pain liếc mắt nhìn về phía Neji một cái: “Chakra cửu vĩ dù rất ít ỏi nhưng dù sao vẫn là chakra cửu vĩ. Vĩ thú cần thiết phải phong ấn vào Ngoại Đạo Ma Tượng. Mặc dù không nhất định phải toàn bộ theo thứ tự nhất vĩ đến cửu vĩ. Thế nhưng do chakra cửu vĩ rất đặc thù. Chúng ta chỉ có thể phong ấn cửu vĩ sau cùng nếu không Ngoại Đạo Ma Tượng sẽ hỏng mất!”
“Nga...” Hoshigaki Kisame chỉ khẽ hô lên một tiếng. Hai tay hắn lẳng lặng ôm ngực. Vẻ mặt hắn mang theo hài hước: “Vậy ai sẽ đi bắt jinchuriki lục vĩ đây!?”
“Để ta đi!” Giọng nói lạnh lẽo âm trầm dưới chiếc khăn vải phát ra, Kakuzu mang theo vài phần khiêu khích: “Nơi đó nhưng không ít tội phạm đâu. Mặc dù chúng ta đã bị tống vào ngực giam nhưng đầu một số tên tù phạm trong đó cũng vẫn rất đáng giá!”
“Không...” Pain lập tức lắc đầu phủ quyết: “Chính ta sẽ đi bắt jinchuriki lục vĩ. Đến lúc đó chúng ta sẽ hoàn thành tập kết tám con vĩ thú. Đó cũng là lúc chúng ta tiến đến toàn lực bắt jinchuriki cửu vĩ!”
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...